Chương 877: Trường Thanh tiểu hữu, cứu mạng.
Chương 877: Trường Thanh tiểu hữu, cứu mạng.Chương 877: Trường Thanh tiểu hữu, cứu mạng.
Chương 877: Trường Thanh tiểu hữu, cứu mạng.
"Ngươi nghĩ xem, rốt cuộc thì chúng tu sĩ chúng ta tu luyện tới đáy là vì cái gì?"
"Là vì truy tìm đại đạo trường sinh hư vô mờ mit kia sao?"
"Hay là vì phi thăng thành Tiên và tìm kiếm chỗ tiên giới trong truyền thuyết kia?"
"Hay chỉ là tiêu dao tại thiên địa mênh mông rộng lớn này?”
Thạch Thanh Phong vừa nhắm mắt nằm ở trên ghế trúc, vừa nghe tôn nữ độc thoại ở bên cạnh, sau đó cũng lộ ra vẻ mặt phức tạp tương tự mà cảm than nói.
"Y Y, con đường tu luyện đến tột cùng là vì cái gì. Mỗi người đều sẽ có một câu trả lời khác nhau...
Ngay từ đầu còn tưởng Thạch Y Y đang cảm thấy điều gì đó, cho nên Thạch Thanh Phong còn định mở miệng khuyên giải một phen.
Chỉ là vừa nói đến đây, Thạch Thanh Phong cũng cảm giác được có gì đó không đúng, cỗ linh lực càng ngày càng cuồng bạo này là có ý gì?
Hắn mở mắt ra, quay đầu nhìn sang Thạch Y Y ở bên cạnh, nhưng ngay sau đó Thạch Thanh Phong đã nhảy dựng lên.
"Mẹ kiếp..."
Chỉ thấy lúc này hai mắt của Thạch Y Y vẫn đang nhắm nghiền, ý thức dường như không quá tỉnh táo cho lắm, còn đang ở nơi đó hồ ngôn loạn ngữ một mình.
Mà linh lực toàn thân cũng đã hoàn toàn không thể kiểm soát được mà bộc phát ra khỏi cơ thể.
Không chỉ có như thế, dưới ánh mắt nhìn soi mói của Thạch Thanh Phong, một tiếng vỡ vụn kèn kẹt vang lên.
"Đạo tâm...'
Mẹ nó đây rõ ràng là dấu hiệu cho thấy đạo tâm đang phá toái, đang êm đang đẹp tại sao đạo tâm của ngươi mẹ nó lại nứt ra chứ?
Hai mắt của Thạch Thanh Phong trợn to, toàn thân chỉ cảm thấy tê cả da đầu, vừa rồi ông cháu hai người còn đang tán gau với nhau mà, sao vừa mới quay người lại thì đạo tâm của tôn nữ bảo bối nhà hắn đã nát ra vậy?
Lúc này, Thạch Thanh Phong chỉ có thể toàn lực nghĩ cách để ổn định đạo tâm của Thạch Y Y.
Nhưng ngay khi linh lực của Thạch Thanh Phong nhập thể, mặc dù hắn đã cố gắng hết sức để bảo vệ đạo tâm của Thạch Y Y, nhưng điều này vẫn chỉ có thể ổn định tạm thời, còn tình trạng của Thạch Y Y vẫn không có một điểm dấu hiệu chuyển biến tốt nào. Đối mặt với loại tình huống như vậy, Thạch Thanh Phong tuy là cường giả cấp Đại Đế nhưng cũng không thể làm gì được.
Cái thứ Đạo tâm huyền diệu khó giải thích này, Thạch Thanh Phong có thể tạm thời ổn định nó thì đã được coi là không tâm thường rồi.
"Làm sao bây giờ? Vì sao Đạo tâm lại đột nhiên nứt ra chứ?”
Trong đầu vẫn đang không ngừng suy nghĩ ra biện pháp giải quyết, cuối cùng Thạch Thanh Phong vẫn cảm thấy cởi chuông thì phải tìm người buộc chuông.
Tình huống hiện tại của Thạch Y Y hiển nhiên là do bữa trưa không có.
Lúc này cũng không dám trễ nãi thời gian, hắn vừa ổn định tình trạng của Thạch Y Y, vừa ôm lấy nàng ta rồi lắc mình một cái, sau đó biến mất trong nháy mắt.
Tại thánh thành Vân La, ở bên trong Vân Mộng đình, lúc này mặc dù đông đảo tu sĩ đã ăn hết lương khô lương khô nhưng nguyên một đám vẫn còn có vẻ thèm thuồng.
Ăn không đủ, căn bản là ăn không đủ.
Với một thứ lương khô như vậy, mọi người đều cảm thấy mình có thể ăn thêm mười phần nữa.
Hơn nữa, cho dù là hương vị không chê vào đâu được thì ngay cả hiệu quả cũng ngoài sự mong đợi.
Giờ này khắc này, đông đảo tu sĩ đã hoàn tìn tin vào lời đồn thổi từ bên ngoài, xem ra linh thực hiện tại của Liên minh Linh Trù quả thực là có tác dụng tương đương với đan dược của Liên minh Đan Sư.
"Cơm Tổ đại nhân, không biết chúng ta có thể mua một ít lương khô này hay không."
Có người nhịn không được cảm giác thèm ăn mà cung kính hành lễ trước Diệp Trường Thanh một cái, sau đó hỏi.
Sau khi nghe thấy lời này, những người khác có mặt cũng ào ào phụ họa nói.
"Đúng vậy đấy, không biết chúng ta có thể mua một ít hay không?”
"Giá cả thì dễ nói, Cơm Tổ đại nhân cứ việc quyết định là được."
Ở đây đều là những người giàu có, không chỉ là những tu sĩ này mà ngay cả người của Tứ đại Liên minh cũng nhịn không được mà tranh nhau phụ họa nói.
"Liên minh Đan Sư ta có thể dùng đan dược đến đổi. Nếu Cơm Tổ đại nhân cần bất kỳ loại đan dược nào thì chỉ cần mở miệng nói là được."
"Bên phía Liên minh Phù Sư ta cũng giống như thế"
"Liên minh Trận Pháp Sư ta cũng có thể làm được."
“Còn có Liên minh Khí Sư ta nữa.”
Khá lắm, bốn đại Liên minh này không còn nói đến linh thạch nữa mà trực tiếp dùng đan dược và phù trận để trao đổi.
Nếu đổi lại là trước đây thì cái chuyện này hoàn toàn không thể xảy ra.
Dùng đan dược và phù trận để đổi lấy một hộp lương khô, chuyện này nếu mẹ nó bị truyên ra ngoài thì không phải sẽ khiến người ta ngoác mồm kinh ngạc sao.
Nhưng hiện tại, đông đảo tu sĩ có mặt đều tranh nhau vì một hộp lương thực khô.
Đối mặt với lời thỉnh cầu và tranh giành của mọi người, Diệp Trường Thanh vừa cười vừa nói.
"Hiện tại số lượng lương khô không nhiều, tạm thời chưa có ý định bán cho người ngoài."
Hiện tại chỉ có một mình hắn mới có thể làm ra món lương khô này, mặc dù một đám Linh Trù Sư của Liên minh Linh Trù cũng có thể làm được, nhưng hương vị và tác dụng căn bản không thể sánh bằng với Diệp Trường Thanh.
Trước khi chưa có nắm chắc, Diệp Trường Thanh cũng không có ý định bán cho người ngoài.
Suy cho cùng, điều này hoàn toàn chẳng khác nào là hủy hoại thương hiệu của chính mình.
Nghe Diệp Trường Thanh nói như vậy, nguyên một đám tu sĩ đều cảm thấy vô cùng thất vọng, trong khi từng tên trong một đám Linh Trù Sư của Liên minh Linh Trù lại cúi đầu xấu hổ.
Trong khoảng thời gian đi theo Cơm Tổ đại nhân này, Cơm Tổ đại nhân quả thực là đã dạy bọn họ rất nhiều điều.
Tay nghề của họ cũng đã có sự tiến bộ rất lớn, nhưng so với Cơm Tổ đại nhân thì vẫn là khác nhau một trời một vực như cũ.
Hiện tại thì hay rồi, loại lương khô này được hoan nghênh như thế, nhưng bởi vì bọn hắn vẫn chưa thể đạt đến trình độ của Cơm Tổ đại nhân, thậm chí ngay cả yêu cầu thấp nhất vẫn không thể đạt được, chỉ có thể trơ mắt nhìn cơ hội chạy đi.
Nếu họ bọn họ cũng có thể chế tạo ra một loại lương khô đạt tới yêu cầu của Cơm Tổ đại nhân thì Liên minh Linh Trù chắc chắn có thể dựa vào việc này mà kiếm được một món hời.
Xét theo biểu hiện của các tu sĩ ở đây, hoàn toàn không cần phải lo lắng về nguồn tiêu thụ, thậm chí là có bao nhiêu bọn họ sẽ mua bấy nhiêu.
Chỉ tiếc là bọn họ không biết tự mình cố gắng.
Trong lúc nhất thời, tất cả các Linh Trù trong Liên minh Linh Trù, lấy ba vị minh chủ làm đầu đều âm thầm thề rằng, vê sau nhất định nhất định phải càng thêm khắc khổ, để không làm sư tôn Cơm Tổ thất vọng thêm nữa.
Ngay trong lúc mọi người đang cảm thấy tiếc nuối vì không mua được lương khô, thân hình của Thạch Thanh Phong và Thạch Y Y đột nhiên xuất hiện ở trong sân.
Thạch Thanh Phong ôm Thạch Y Y ở trong ngực, trên gương mặt lộ ra sự lo lắng mà nhìn về phía Diệp Trường Thanh hét lên. "Trường Thanh tiểu hữu, cứu mạng."
Hả?
Nghe vậy, Diệp Trường Thanh lập tức sững sờ, đang yên đang lành tự nhiên kêu hắn cứu mạng cái gì?
Ngay cả chúng tu sĩ có mặt cũng lộ ra vẻ mặt nghi hoặc.
"Đây không phải là Thạch Tổ tiền bối sao?"
"Đúng vậy, hắn cư nhiên lại tự mình chạy tới."
"Người ở trong lòng hình như là tôn nữ của Thạch tổ, cũng chính là đệ tử thân truyền Thạch Y Y của Thánh địa."
"Đúng vậy.
Có tu sĩ nhận ra thân phận của Thạch Thanh Phong, hắn là một trong những lão tổ của Thánh địa Vân La, cho dù ngày thường có muốn liên lạc với hắn thì cũng hoàn toàn không có cơ hội.
Nhưng bây giờ đối phương lại đích thân tới Vân Mộng đình, thật sự là khiến người ta cảm thấy ngoài ý muốn.
Nhưng nhìn bộ dạng này của Thạch Thanh, tựa hồ hắn đang lo lắng chuyện gì đó, hơn nữa tình huống của Thạch Y Y ở trong lòng của hắn cũng có vẻ không ổn.
"Kèn kẹt..."
Ngay lúc mọi người đang cảm thấy nghi hoặc, Thạch Thanh Phong chỉ vì vừa mới kích động mà buông lỏng tâm thần ra, ngay sau đó đã không thể bảo vệ được đạo tâm của Thạch Y Y, khiến cho thanh âm vỡ vụn của đạo tâm vang lên rõ ràng.
Khi nghe thấy âm thanh vỡ vụn này, đông đảo tu sĩ có mặt đều trực tiếp bị làm cho ngây ngẩn cả người.
"Âm thanh này là gì?"
"Nghe như tiếng đạo tâm vỡ vụn."
"Đạo tâm phá toái sao?”
Ánh mắt của rất nhiều tu sĩ đều đổ dồn vào Thạch Y Y, sau khi quan sát cẩn thận, mẹ kiếp, đạo tâm thật mẹ nó đang vỡ vụn.
Tuy là nhờ có Thạch Thanh Phong mà đạo tâm của nàng ta vẫn chưa bị vỡ vụn hoàn toàn, nhưng cái này rõ ràng là đã xuất hiện vết rách.
Chuyện gì đây? Thạch Y Y thân là đệ tử thân truyền của Thánh địa, tại sao đạo tâm của nàng ta cư nhiên lại vỡ vụn? Đây là thế nào? Cũng chưa từng nghe nói gần đây Thạch Y Y có ra ngoài lịch luyện mà, chẳng lẽ ở trong Thánh địa thôi mà cũng có thể khiến cho đạo tâm của bản thân bị nứt ra sao?