Chương 888: Huyết Hải của ngươi sao? Không, đó là Huyết Hải của ta.
Chương 888: Huyết Hải của ngươi sao? Không, đó là Huyết Hải của ta.Chương 888: Huyết Hải của ngươi sao? Không, đó là Huyết Hải của ta.
Chương 888: Huyết Hải của ngươi sao? Không, đó là Huyết Hải của ta.
Hiện tại lại đổi thành Tê Hùng chủ động tấn công, trong lúc nhất thời, cái tên Đại trưởng lão của Thánh địa Luyện Huyết này chỉ cảm thấy áp lực đã tăng lên rất lớn.
Con hàng này rõ ràng rất khác so với trước đó.
Không chỉ có mình hắn, mà vào giờ này khắc này, một đám đệ tử của Thánh địa Luyện Huyết cũng rơi vào trong mê man, bởi vì chúng đệ tử của Thánh địa Đạo Nhất ở bên phía đối diện có vẻ như cũng trở nên rất khác biệt.
"Lên."
Sau khi giao thủ lần nữa, tâm lý của các đệ tử trong Thánh địa Đạo Nhất đã hoàn toàn thay đổi.
Mặc dù trước đó cũng là toàn lực xuất thủ nhưng trong tay của bọn họ vẫn có rất nhiều thủ đoạn còn chưa hề dùng tới.
Cho nên lúc này, dưới sự khen thưởng của Tề Hùng, các đệ tử càng có thêm rất nhiều ý tưởng.
Vốn dĩ điều khiến các đệ tử trong Thánh địa Luyện Huyết cảm thấy nhức đầu nhất chính là thuật pháp và thân pháp của các đệ tử trong Thánh địa Đạo Nhất.
Bởi vì thuật pháp và thân pháp cấp Nhân Quân Hóa Cảnh này quả thực là rất khó xử lý.
Tuy nhiên, sau khi lại giao thủ lân nữa, các đệ tử của Thánh địa Luyện Huyết lại phát hiện, đám đệ tử trong Thánh địa Đạo Nhất này dường như có phong cách chiến đấu hơi khác so với trước đây.
Hoàn toàn không hề lấy cứng đối cứng với bọn nó mà lại dựa vào thân pháp cao siêu của chính mình để tiếp tục trận chiến đánh du kích.
Bộ dạng đó cứ như thể đang đùa giốn với bọn nó vậy.
"Mẹ kiếp, ta không tin ngươi có thể trốn mãi được."
Một tên đệ tử thân truyền của Thánh địa Luyện Huyết đang giao thủ với Từ Kiệt, mặc dù hắn đã liên tiếp đánh ra mấy lần công kích nhưng đều bị Từ Kiệt khéo léo tránh khỏi.
Thủy chung vẫn không có cách nào có thể đánh trúng Từ Kiệt, mà điều này cũng làm tâm lý của tên đệ tử này phiền não không thôi.
Con hàng này mẹ nó là cá chạch sao? Sao lại trơn như mỡ vậy, hoàn toàn không thể bắt được.
Cho dù hắn có toàn lực xuất thủ để công kích, nhưng mỗi một kích lại giống như đánh trúng bông vậy, hoàn toàn không thể tác dụng được chút lực nào.
Trong cơn tức giận, tên đệ tử thân truyền này cũng cảm thấy nghi hoặc, mặc dù trước đó hắn đã từng giao thủ với Từ Kiệt. Thực lực của đối phương cũng không hề yếu hơn hắn, hơn nữa trước đó cũng không giống như vậy chỉ lo tránh né mà luôn lựa chọn lấy cứng đối cứng với hắn.
Thực lực và lực lượng của hai người ngang nhau, Từ Kiệt hoàn toàn không cần phải rơi vào thế yêu như vậy mới đúng.
Sự thay đổi đột ngột này luôn khiến người ta cảm thấy rất lạ.
Đương nhiên, Từ Kiệt không phải lúc nào cũng muốn chạy trốn, chẳng qua là trước đó muốn làm ra một chút chuẩn bị mà thôi.
Đối mặt với tiếng gầm hét giận dữ của tên đệ tử thân truyền này, Từ Kiệt lại nhếch miệng cười một tiếng.
"Cho nên mới nói, đã tu tiên thì nhất định phải dùng đầu óc, cứ cắm mắt làm bừa như vậy thì sao mà được? Cũng giống như Huyết Hải nà là tuyệt kỹ thành danh của Thánh địa Luyện Huyết các ngươi."
Hả?
Tên đệ tử thân truyền này nghe vậy thì sửng sốt, có ý gì?
Theo ánh mắt của Từ Kiệt, hắn chậm rãi cúi đầu nhìn vê phía Huyết Hải ở dưới chân.
Huyết Hải này làm sao vậy? Có vấn đề gì sao?
Các đệ tử của Thánh địa Luyện Huyết đương nhiên là không cảm thấy xa lạ gì với Huyết Hải, bởi vì đây là một cái thủ đoạn mà hầu như mỗi một tên đệ tử trong Thánh địa Luyện Huyết đều sẽ thi triển.
Hơn nữa, việc chủ động thi triển Huyết Hải trong các trận đối chiến với người khác cũng đã trở thành thói quen của đông đảo các đệ tử trong Thánh địa Luyện Huyết.
Suy cho cùng thì chỉ khi ở trong Huyết Hải, thực lực của bọn nó mới có thể phát huy đến mức tối đa.
Vậy Huyết Hải này có vấn đề gì?
Ngay tại lúc trong lòng hắn đang tràn đầy sự nghi hoặc, đột nhiên, từng đạo kim quang rực sáng lên ở bên trong Huyết Hải phía dưới.
"Hả? Kim quang?”
Không đúng, tại sao ở bên trong Huyết Hải này lại xuất hiện kim quang được? Không nên như thế mới đúng.
Đệ tử thân truyền này cảm thấy có chút bối rối, nhưng đúng lúc này, Từ Kiệt lại không nhanh không chậm nói.
"Huyết Hải xác thực có thể làm suy yếu chiến lực của đối thủ, nhưng trừ cái đó ra thì nó cũng có một cái nhược điểm."
"Ngươi nói bay Thánh địa Luyện Huyết ta..." Nghe vậy, tên đệ tử thân truyền này lập tức phẫn nộ quát, bởi vì tuyệt kỹ thành danh này của Thánh địa Luyện Huyết bọn họ sao có thể có nhược điểm được?
Chỉ là còn không đợi hắn kịp nói xong, Từ Kiệt đã tự mình cắt ngang.
"Ví dụ như có thể dùng thứ này để che giấu một ít thủ đoạn nho nhỏ linh tinh khác như phù trận và trận bàn."
Hả?
Che giấu trận bàn và phù trận sao? Nghe vậy, vị đệ tử thân truyên này cảm thấy có chút mê man, nói vậy là có ý gì?
Nhưng còn không đợi hắn kịp nghĩ nhiều, mấy đạo phù triện bỗng nhiên bùng nổ ngay tại vị trí mà hắn đang đứng.
Từng đạo kim quang, trực tiếp bao phủ tên gia hỏa này ở trong đó.
"Phù trận, chết tiệt..."
Vừa nhìn thấy từng trùm kim quang đó, sắc mặt của tên đệ tử thân truyền này lập tức đại biến, đồng thời cũng muốn chạy trốn.
Chỉ tiếc là hiện tại đã quá muộn, hoàn toàn không cho hắn có bất kỳ cơ hội phản ứng nào thì phù trận bùng nổ ra kim quang đó đã trực tiếp bao trùm lấy hắn ở trong đó.
Vừa rồi Từ Kiệt vẫn luôn không lựa chọn đối đầu trực diện với hắn, mà dựa vào thân pháp của mình, nhìn qua thì như thể đang không ngừng tránh né.
Nhưng trên thực tế, Từ Kiệt chính là đang âm thầm bố trí phù trận.
Hơn nữa việc sử dụng những thủ đoạn như phù trận và trận pháp này, đối với mỗi một vị đệ tử của Thánh địa Đạo Nhất có thể nói là cưỡi xe nhẹ đi đường quen.
Về việc luyện chế thì không dám nói, nhưng khi nói đến việc sử dụng phù trận và trận pháp, đoán không chừng là ngay cả các Phù Sư và Trận Pháp Sư cũng không dám nói là họ có thể đánh bại được các đệ tử của Thánh địa Đạo Nhất.
Huống chỉ Huyết Hải hiện tại này quả thực là một cái vỏ bọc tốt nhất.
Không cần tốn nhiều công sức, chỉ cần nương theo Huyết Hải là đã có thể che giấu những tấm phù trận này rất tốt ở trong đó.
Dưới sự bao phủ xuống của kim quang phù trận, vị đệ tử thân truyền này đã phải ra sức chống cự, tuy cuối cùng đã thành công nhưng trên người của hắn cũng phải chịu rất nhiều đau khổ.
Quần áo trực tiếp bị máu tươi nhiễm hồng, tóc tai rối bù, bộ dạng đó trông vô cùng thê thảm.
"Bỉ ổi."
Sau khi tên đệ tử thân truyền này chấn vỡ kim quang của phù trận xong thì há to miệng thở hổn hển, rồi đưa ánh mắt lạnh lùng mà nhìn về phía Từ Kiệt, cuối cùng là tức giận mắng to.
"Sau đó thì sao, ngươi còn có thủ đoạn gì nữa? Chỉ bằng những thứ này thì ngươi không thể tiến thêm được..."
Còn chưa đợi vị đệ tử thân truyền này nói xong, Từ Kiệt lại lân nữa ngắt lời.
"Ai nói với ngươi là không còn nữa?”
Hả?
Còn? Chẳng phải vừa nãy đã...
Thoại âm vừa rơi xuống, quang mang của vòng trận bàn thứ hai đã bùng nổ, mà cái tên đệ tử thân truyên kia thấy thế, con mắt cũng trợn đến căng tròn.
Đây mẹ nó là là loại súc sinh gì vậy, hắn cư nhiên lại bố trí hai cái bây rập ở cùng một chỗ.
Phù trận, trận bàn, quả thực là phát rồ rồi.
Nhưng vừa mới đánh tan đòn tấn công của trận bàn, ngay trong giây tiếp theo thì đã rơi vào bên trong bẫy rap của trận bàn.
Khi sự bao phủ của quang mang trận bàn, tiếng hét phẫn nộ của tên đệ tử thân truyền này cũng mơ hồ truyền ra.
"Bỉ ổi vô sỉ, ta sẽ không bỏ qua cho ngươi..."
Chỉ là đối với dạng giận mắng này, Từ Kiệt lại hoàn toàn không thèm để ý, dù sao thì đây cũng không phải là lần đầu tiên.
Cái gì gọi là bỉ ổi vô sỉ? Ngươi quản ta dùng thủ đoạn nào làm gì, có thể chơi chết ngươi thì chính là thủ đoạn tốt.
Hắn làm sao cũng không nghĩ tới, thái độ khác thường của Từ Kiệt cư nhiên là muốn sử dụng sức mạnh của trận pháp và phù trận.
Trước đây hoàn toàn không phải như vậy, cho nên mới khiến cái tên đệ tử thân truyền này không có quá nhiều sự phòng bị, từ đó tạo ra cơ hội cho Từ Kiệt dễ dàng thành công được như thế.
Dưới sự công kích của hai bộ phù trận và trận bàn này, thành thật mà nói thì cái tên đệ tử thân truyền này cơ hồ là đã mất đi sức chiến đấu.
Thương thế của hắn không nhẹ, cho dù có lại lần nữa chặn đòn công kích của trận bàn thì cả người của cái tên đệ tử thân truyên này cũng đã giống như nỏ mạnh hết đà.
Nhưng trong mắt của hắn vẫn tràn đầy sự oán hận như cũ, nếu như đổi lại là đường đường chính chính bại trận, có lẽ nó có thể dễ dàng tiếp nhận, nhưng lại bại ở bên trong loại âm mưu và thủ đoạn quỷ quyệt này thì bản thân nó lại không không cam tâm, có chết cũng không cam tâm.
"Nào, ngươi còn phù trận và trận bàn nào nữa không? Có bản lĩnh thì lại đến nữa đi." Đã liên tiếp xảy ra hai lần, cho nên cái tên đệ tử thân truyền này không tin Từ Kiệt còn có thể làm được lần thứ ba.
Nhưng lời còn chưa nói hết, Huyết Hải ở dưới chân hắn lại lân nữa phát sinh biến hóa, lần này, quang mang của cả phù trận và trận bàn đồng thời xuất hiện.
"Ngươi...
Còn nữa sao? Nhìn thấy cảnh này, toàn thân của cái tên đệ tử thân truyền này tê dại, ngươi mẹ nó đúng là một con súc sinh mà.