Ta Là Trù Thần, Toàn Tông Môn Đều Bị Ta Làm Thèm Khóc (Bản Dịch)

Chương 199 - Chương 889: Cái Này Ma Ngươi Cũng Trộm Sao?

Chương 889: Cái này ma ngươi cũng trộm sao? Chương 889: Cái này ma ngươi cũng trộm sao?Chương 889: Cái này ma ngươi cũng trộm sao?

Chương 889: Cái này mà ngươi cũng trộm sao?

Cùng một nơi, trong bất tri bất giác lại bị bố trí đến tận ba tầng bẫy rập.

Ngay khi quang mang của trận pháp và phù trận sáng lên lần thứ ba, cái tên đệ tử thân truyền của Thánh địa Luyện Huyết này đã hoàn toàn tê liệt.

Rốt cuộc thì việc này đã được thực hiện từ lúc nào?

Trong mắt hắn tràn đầy oán hận và kinh hãi mà nhìn chằm chằm vào Từ Kiệt, bộ dáng đó như muốn cùng hắn đồng quy vu tận vậy.

Chỉ là hắn của lúc này đã không còn năng lực này, cũng chỉ đối phó với mấy cái phù trận và trận pháp mà cũng đã khiến hắn sức cùng lực kiệt rồi.

Không chỉ có mỗi mình chỗ của Từ Kiệt, mà trên toàn bộ chiến trường, không ngừng có quang mang của phù trận và trận pháp bay thẳng lên trời.

Mà Huyết Hải, trong phút chốc cũng đã thực sự trở thành vật thể ẩn giấu tốt nhất cho những cái phù trận và trận bàn này.

Các đệ tử của Thánh địa Luyện Huyết làm sao cũng không ngờ tới, tuyệt kỹ thành danh mà họ lấy làm tự hào lại thực sự đã trở thành một thứ lấy mạng của bọn nó.

Còn cái bọn gia hỏa Thánh địa Đạo Nhất này đã sử dụng Huyết Hải của bọn chúng để ẩn giấu phù trận và trận bàn.

"Chết tiệt."

"Bỉ ổi vô sỉ"

“Một đám súc sinh."

"Có bản lĩnh thì đánh một trận công bằng đi."

Khắp nơi đều có thể nghe thấy những lời chửi rủa giận dữ của các đệ tử trong Thánh địa Luyện Huyết, trong thanh âm tràn đầy tràn đầy biệt khuất, phẫn nộ và ủy khuất.

Cái này mịa nó là chuyện mà Nhân tộc có thể làm ra sao? Muốn đánh thì đến đánh cho đàng hoàng vào, chơi mấy cái thứ này để làm gì chứ?

Không thể chấp nhận, không thể hiểu được, cho tới tận bây giờ cũng chưa từng gặp phải loại đối thủ như vậy.

"Thu hồi Huyết Hải."

Lúc này có một vị đệ tử của Thánh địa Luyện Huyết gầm lên giận dữ.

Hiện tại, cái thứ Huyết Hải này không những không thể hạn chế Thánh địa Đạo Nhất, mà ngược lại còn trở thành một sự tôn tại muốn lấy mạng của chúng nó, tuyệt kỹ thành danh cuối cùng lại trở thành thứ tự làm hại chính mình, mẹ nó chuyện này phải tìm ai nói rõ lí lẽ đây.

Nghe vậy, sau khi chúng đệ tử của Thánh địa Luyện Huyết cưỡng ép công phá trận pháp và phù trận xong thì cũng nhanh chóng thu hồi Huyết Hải lại.

Mà bọn chúng cũng không dám lại đầu sắt nữa, chỉ cân nhìn một cái Huyết Hải vốn cực kỳ quen thuộc này thôi cũng đủ để khiến chúng nó nhịn không được mà tê cả da đầu.

Ai biết được khi nào lại đột nhiên bốc lên một đống phù trận và trận bàn từ đâu đó.

Tuy nhiên, cho dù huyết hải được thu hồi kịp thời, nhưng vẫn có không ít đệ tử của Thánh địa Luyện Huyết bị thương, thậm chí là tử vong như cũ.

Tuy nhiên, ngay khi Huyết Hải được thu hồi, phù trận và trận bàn vốn được ẩn giấu ở bên trong Huyết Hải cũng hiển lộ ra.

Một đám đệ tử của Thánh địa Luyện Huyết giận không nhịn nổi mà trực tiếp trút hết toàn bộ lửa giận của mình lên những phù trận và trận bàn này.

Một chưởng vỗ ra, trực tiếp phá hủy hau như không còn những phù trận và trận bàn này.

"Đến đi, để xem các ngươi còn làm được gì nữa."

Không có trận bàn và phù trận, không có những thủ đoạn âm hiểm này, Thánh địa Luyện Huyết cảm thấy mình có thể làm lại được.

Trong trận chiến trực diện, bọn nó hoàn toàn không hề sợ hãi trước các đệ tử của Thánh địa Đạo Nhất.

Lời vừa dứt, chúng đệ tử của Thánh địa Luyện Huyết đã chủ động phát động công kích, đột nhiên lao về phía các đệ tử của Thánh địa Đạo Nhất.

"Huyết Thủ."

Hai tay bị máu tươi bao trùm như thể tròng lên một tầng trảo bộ vậy.

Trên cơ bản thì công pháp của Thánh địa Luyện Huyết đều có sự liên quan đến máu, ngay cả việc thi triển công pháp cũng giống như thế.

Mặc dù không thể thi triển Huyết Hải được nữa, nhưng bọn nó vẫn còn thủ đoạn khác.

"Chết đi cho ta."

Trong mắt lửa giận cùng sát ý dạt dào mà nhìn về phía các đệ tử của Thánh địa Đạo Nhất, sau đó đột nhiên vọt tới chỗ của bọn họ, nhưng khi đối mặt với những đệ tử trong Thánh địa Luyện Huyết này, Thánh địa Đạo Nhất lại thò một tay ra.

"Thám Vân Thủ."

Ngay sau đó, lớp máu ở trên lòng bàn tay của các đệ tử trong Thánh địa Luyện Huyết đã lập tức biến mất một cách khó hiểu.

Hả?

Không hiểu ra sao, mẹ nó máu của ta đâu rồi? Nó đã đi đâu? Một quả cầu máu lớn từng này của ta đâu?

Trước đó chưa từng gặp phải loại tình huống như vậy, khiến cho trong mắt của bọn nó tràn đầy khiếp sợ và bối rối, trong đầu cũng tràn đầy dấu chấm hỏi.

Trảo bộ đẫm máu biến mất một cách không thể giải thích được, chuyện gì đang xảy ra vậy?

Nhưng khi ánh mắt của các đệ tử trong Thánh địa Luyện Huyết nhìn về phía trước, phản ứng tiếp đó chính là hai mắt trừng trừng.

Chỉ thấy ở trên tay của đệ tử trong Thánh địa Đạo Nhất ở phía trước lại nổi lên một quả cầu máu màu đỏ tươi.

"Ngươi...

Hốc mắt như muốn nứt ra, trong khi các đệ tử của Thánh địa Đạo Nhất lại khẽ ồ lên một tiếng.

"A, quả nhiên là có tác dụng. Thám Vân Thủ có thể trộm máu."

Trước đây mặc dù bọn họ cũng đã từng đưa ra loại suy đoán này, nhưng không ngờ lại có thể làm được, mà cái này cũng làm cho đệ tử của Thánh địa Đạo Nhất này lộ ra một mặt kinh hi.

Nhưng các đệ tử trong Thánh địa Luyện Huyết ở phía đối diện lại lập tức chết lặng.

Bọn gia hỏa này đã thi triển loại yêu pháp gì mà có thể đánh cắp thuật pháp do chính mình thi triển?

Tu luyện nhiều năm như vậy nhưng đây là lần đầu tiên gặp phải loại chuyện như vậy, quả thực là quá không hợp thói thường rồi, thuật pháp mà cũng có thể trộm được sao?

Ngay sau khi có đệ tử phát hiện Thám Vân Thủ của mình còn có thể đánh cắp máu tươi của chúng đệ tử trong Thánh địa Luyện Huyết.

Trong lúc nhất thời, một đám đệ tử khác của Thánh địa Đạo Nhất cũng trở nên hưng phấn.

"Thám Vân Thủ có thể đánh cắp công pháp của bọn gia hỏa này sao?"

"Nếu nói như vậy thì ta không còn cảm thấy sợ hãi nữa."

Sau khi nghĩ như vậy, rất nhiều đệ tử của Thánh địa Đạo Nhất đều cảm thấy hoàn toàn yêu tâm, ngay cả thuật pháp còn có thể trộm được thì những cái khác không có áp lực gì nữa.

Ngay sau đó, một đám đệ tử của Thánh địa Đạo Nhất đều như lang như hổ mà lao tới chỗ của đệ tử trong Thánh địa Luyện Huyết, bộ dáng đó giống như hổ đói vô mồi vậy.

"Cuồng vọng, Huyết Thuẫn."

Đối mặt với sự công kích của các đệ tử trong Thánh địa Đạo Nhất, có đệ tử thân truyền của Thánh địa Luyện Huyết đã lập tức thi triển Huyết Thuẫn, ngay sau đó ngưng tụ thành một tấm khiên bằng máu khổng lồ ở trước mặt để ngăn cản công kích.

Mà đối với cái này, các đệ tử của Thánh địa Đạo Nhất lại nhếch miệng cười một tiếng.

"Ngu ngốc, nhìn Thám Vân Thủ của ta này."

Sau đó là duỗi một tay ra, Huyết Thuẫn vốn đang bảo vệ ở trước người lại lập tức biến mất không thấy gì nữa.

Còn các đệ tử của Thánh địa Luyện Huyết đang ẩn nấp ở phía sau Huyết Thuẫn đều bị chuyện này làm cho ngây ngẩn cả người.

Tâm tình tràn đầy sự tự tin ban đầu, vừa qua trong giây lát đã trở thành sững sờ, Huyết Thuẫn của ta đâu?

Vừa mới phóng nhãn nhìn lại, chúng đệ tử của Thánh địa Đạo Nhất ở phía đối diện đang thưởng thức một đoàn máu tươi ở trên tay.

Con mắt của bọn chúng cũng lập tức trừng đến căng tròn, theo sau đó chính là giận tím mặt.

"Muốn chất."

Ngay sau đó lập tức thi triển thuật pháp, còn đoàn máu tươi kia giống như bị thứ gì đó ảnh hưởng mà từ trong tay đệ tử của Thánh địa Đạo Nhất quay trở lại cơ thể của tên đệ tử trong Thánh địa Luyện Huyết.

Máu tươi là một loại thuật pháp được các đệ tử trong Thánh địa Luyện Huyết thi triển, cho nên đương nhiên bọn họ có thể khống chế được.

Chỉ là cái này dường như không có tác dụng gì quá lớn.

Sau khi đoạt lại đoàn máu tươi này, các đệ tử trong Thánh địa Luyện Huyết lại nén giận xuất thủ.

"Huyết Thủ."

Sau đó lao thẳng tới các đệ tử của Thánh địa Đạo Nhất, nhưng đối với cái này, các đệ tử của Thánh địa Đạo Nhất vẫn một phát Thám Vân Thủ như cũ, khiến cho Huyết Thủ kia lại biến mất trong nháy mắt.

"Ngươi..."

Lại cướp về, lại ra tay, rồi nó lại biến mất, lại cướp vê, lại ra tay, nhưng nó lại lập tức biến mất như cũ.

Sau vài hiệp liên tiếp, các đệ tử của Thánh địa Luyện Huyết đã hoàn toàn tê liệt.

Mẹ nó công pháp của chính mình không có một chút tác dụng nào đối với đám đệ tử của Thánh địa Đạo Nhất này.

Vừa mới ngưng tụ ra máu tươi, cũng không biết bọn gia hỏa này đã dùng thủ đoạn gì mà bị trộm mất trong phút chốc.

Nhưng ngươi mẹ nó đây là công pháp của ta mà, ngay cả cái này mà ngươi cũng muốn trộm luôn sao?

Một số đệ tử của Thánh địa Luyện Huyết quả thực là đã bị bức ép đến mức nóng nảy, căm tức đến mức trừng mắt nhìn về phía các đệ tử của Thánh địa Đạo Nhất mà quát lớn. "Ngươi đủ chưa vậy? Ngay cả cái công pháp này mà cũng muốn trộm, có còn là con người nữa không?”

"Vậy thì ngươi đừng dùng chiêu này nữa."

Nghe vậy, đệ tử của Thánh địa Đạo Nhất thuận miệng trả lời, ta mịa nó thứ có thể trộm chẳng lẽ còn không được trộm sao?

Tuy nhiên đối với cái này, các đệ tử của Thánh địa Luyện Huyết lại cắn chặt răng, lộ ra một bộ dáng vẻ ủy khuất đến cùng cực, sau đó lại gam lên giận dữ.

"Ta mịa nó không biết những cái khác."

Hả?

Không biết những cái khác? Chỉ có vậy thôi sao? Nghe vậy, đệ tử trong Thánh địa Đạo Nhất mỉm cười, nếu như ngươi đã nói như vậy rồi thì cũng không thể trách ta.
Bình Luận (0)
Comment