Chương 912: Tương lai ta nhất định phải tới Thánh địa Đạo Nhất
Chương 912: Tương lai ta nhất định phải tới Thánh địa Đạo NhấtChương 912: Tương lai ta nhất định phải tới Thánh địa Đạo Nhất
Chương 912: Tương lai ta nhất định phải tới Thánh địa Đạo Nhất
Dung mạo tuyệt mỹ còn chưa tính, nhưng điều càng làm cho người ta không có cách nào có thể tiếp thu chính là hai người Bách Hoa Tiên Tử và Tuyệt Ảnh đều có tu vi cấp Đại Thánh.
Trưởng lão cấp Đại Thánh cũng đã được coi là những nhân vật của Thánh địa, thậm chí là có một số trưởng lão có một số quyền hạn hạn chế cũng chưa đạt được tu vi cấp Đại Thánh.
Những nữ nhân như vậy, phu quân của các nàng là ai?
Các sư huynh đệ bọn họ tự tát vào mặt nhau, thậm chí có người còn cười lạnh nói.
"Là ai thì tự mình đứng ra đi, đều là sư huynh đệ đồng môn, giấy không thể gói được lửa."
Sao các ngươi lại tới đây?”
Ngay lúc đám người Nam Cung Thanh đang cảm thấy ước ao và ghen tị thì một giọng nói đột nhiên vang lên, còn có chút quen tai.
Sau khi quay đầu nhìn lại, Bách Hoa Tiên Tử và Tuyệt Ảnh đã xuất hiện ở trước mặt Diệp Trường Thanh, còn Diệp Trường Thanh thì lại cười hỏi.
Nghe vậy, hai nữ lại lộ ra một vẻ mặt hờn dỗi và trách cứ.
"Không phải ngươi nói sau khi xuất quan thì tới đó luôn sao, đã trôi qua mấy ngày rồi."
"Chúng ta lo lắng cho ngươi nên mới đặc biệt chạy đến đây."
"Xin lỗi, quên không nói cho các ngươi biết một tiếng, nhưng các ngươi nhìn đi, không phải là ta không có chuyện gì sao.
"Ngươi... Về sau không cho phép làm như vậy nữa."
"Được, được."
Nhìn thấy vẻ mặt lo lắng của hai nữ, bọn người Nam Cung Thanh cũng lập tức trâm mặc.
Hai vị tiên nữ này là đạo lữ của Trường Thanh huynh đệ sao?
"Ta đột nhiên cảm thấy món thịt nướng này không còn ngon nữa."
"Không còn ngon nữa sao? Không ngon thì cho ta."
"Cut sang một bên.”
Ở bên trong Thánh địa Vân La của bọn họ không có mấy vị tiên tử như thế này.
Trong Tam đại Thánh địa của Nhân tộc, Thánh địa Vân La có thể nói là nơi có nhiều nam đệ tử nhất, cũng là nơi có tỷ lệ nam nữ mất cân bằng nghiêm trọng.
Các nữ đệ tử như Thạch Y Y đây đã được coi là những nhân vật cấp tiên tử ở trong Thánh địa Vân La rồi.
Nhưng vừa so sánh với Bách Hoa Tiên Tử và Tuyệt Ảnh thì quả thực là đã bị hạ gục ngay lập tức, hai bên hoàn toàn không cùng đẳng cấp. Ngay khi mọi người định thần lại, ba nữ Liễu Sương, Lục Du Du và Vương Dao cũng vội vàng tới, bởi vì trước đó Bách Hoa Tiên Tử và Tuyệt Ảnh cũng không có chờ các nàng.
Lúc này vừa chạy tới, ngay khi nhìn thấy Diệp Trường Thanh cư nhiên lại đang ăn thịt nướng, khiến cho ba nữ lập tức lộ ra vẻ mặt ủy khuất nói.
"Trường Thanh sư đệ, ngươi... Ngươi thật không công bằng."
"Sao vậy?"
"Tại sao ngươi lại có thể trốn đi ăn một mình chứ?"
"Ta...
"Chúng ta lo lắng cho ngươi như vậy, còn có ý định chạy tới đây cứu ngươi như vậy, nhưng ngươi lại... Vương Dao, ngươi đang làm gì vậy? Đặt xiên thịt nướng đó xuống."
Lục Du Du đang nói chuyện, bỗng nhiên nhìn thấy Vương Dao đang cầm một xiên thịt nướng lên, trong nháy mắt đã lộ ra dáng vẻ nóng nảy ngay tại chỗ, sau đó cũng không thèm nói thêm gì nữa mà lập tức hòa vào đám người đi đoạt thịt.
Sau khi lại nhìn thấy có thêm ba vị mỹ nữ xuất hiện, hơn nữa dung mạo và khí chất của bọn họ cũng không hề thua kém Thạch Y Y này một chút nào.
Nam Cung Thanh và các sư huynh đệ khác liếc nhìn nhau, sự ghen tị ở trong mắt cũng đã không thể che giấu được nữa.
Thánh địa Vân La của họ về những phương diện khác đều tốt, nhưng riêng về điểm này lại khiến mọi người không nói nên lời.
Ngươi xem ở trong một đám đệ tử thân truyền có mặt này đi, số lượng nữ đệ tử nếu tính cả Thạch Y Y vào nữa thì cũng vẻn vẹn chỉ có ba người.
Ngoại trừ Thạch Y Y ra, dung mạo của hai người còn lại khó có thể diễn tả bằng lời.
Ở Thánh địa Vân La, việc tìm được một vị đạo lữ phù hợp quả thực là khó như lên trời vậy.
“Trường Thanh huynh đệ, các nàng là...
Nam Cung Thanh nhịn không được mà tiến lên hỏi, nguyên một đám những sư đệ khác ở một bên cũng vểnh tai lên nghe.
"Bọn họ đều là các vị sư tỷ của Thánh địa Đạo Nhất chúng ta."
Diệp Trường Thanh lãnh đạm trả lời, mà cái này cũng không có gì để giấu diếm.
Nhưng sau khi nghe được lời này, bọn người Nam Cung Thanh đều sửng sốt, trên mặt cũng tràn đầy sự hâm mộ mà nói ra.
"Ừm... Thánh địa Đạo Nhất có rất nhiều nữ đệ tử sao?"
Hả?
Tại sao lại đột nhiên hỏi cái này vậy? Trong lúc nhất thời không biết đám người Nam Cung Thanh có ý gì, nhưng Diệp Trường Thanh vẫn thành thật trả lời. "Tạm được, Thánh địa Đạo Nhất chúng ta đặc biệt có một cái Ngọc Nữ phong, bên trong đều là nữ đệ tử, những cái phong khác hình như cũng có không ít các nữ đệ tử."
Chết tiệt...
Nghe vậy, ánh mắt của đám người Nam Cung Thanh lập tức sáng lên.
Đặc biệt có một cái phong đều là nữ đệ tử, loại chuyện này mẹ nó quả thực là nghĩ cũng không dám nghĩ.
Thánh địa Vân La không có phong, nhưng lại có Tứ Thập Bát Cung đệ tử.
Về phần đệ tử của mỗi một cung, trên dưới nhiều nhất cũng không đến một trăm nữ đệ tử, mà cái dung mạo kia lại hoàn toàn không có gì hấp dẫn.
Nguyên nhân chủ yếu là vì công pháp của Thánh địa Vân La.
Mặc dù không quá kỳ dị như Thánh địa Dao Trì nhưng thứ này lại chỉ có nữ nhân mới có thể tu luyện.
Nhưng các công pháp của Thánh địa Vân La thích hợp cho nam nhân tu luyện hơn, còn vê phần nữ nhân tu luyện thì phải xem duyên phận rồi.
Thông thường là trong mấy ngàn vạn nữ nhân thì mới có một hoặc hai người phù hợp với công pháp của Thánh địa Vân La.
Hơn nữa, đối với nữ đệ tử mà nói, đã có tư chất bái nhập Thánh địa Vân La, vậy tại sao lại không đi bái nhập Thánh địa Dao Trì?
Cho nên cho tới nay, Thánh địa Vân La đều rơi vào trong tình trạng sói nhiều thịt ít, quả thực là sắp trở thành "Thánh địa Phật môn luôn rồi.
Hiện tại nghe Diệp Trường Thanh giới thiệu vê Thánh địa Đạo Nhất như vậy, mặc dù trước đó bọn họ không có đặc biệt đi tìm hiểu, nhưng mà hiện tại, đám người Nam Cung Thanh thiếu chút nữa là đã rơi nước mắt hối hận rồi.
Sau đó vừa miệng lớn ăn thịt nướng vừa làm ra dáng vẻ một bộ khóc không ra nước mắt.
“Bọn họ bị làm sao vậy?”
Bách Hoa Tiên Tử thấy vậy thì tò mò hỏi, Diệp Trường Thanh lại lắc đâu không nói nên lời.
"Ta cũng không biết."
Vừa rồi bọn họ rõ ràng còn rất tốt nhưng sau đó lại đột nhiên biến thành ra thế này, thật đúng là không hiểu nổi.
Về phần Nam Cung Thanh và các sư huynh đệ khác thì vây lại một chỗ, trên mặt lộ ra vẻ hâm mộ nói.
"Đúng là kẻ hai hộp sữa, người không hộp nào, thật không công bằng."
"Được rồi, hiện tại nói những chuyện vớ vẩn này để làm gì? Chẳng lẽ Trường Thanh huynh đệ còn không xứng với hai vị tiên tử này sao? "Ta nói không phải cái này, là vê Thánh địa Đạo Nhất, đều là Thánh địa như nhau, tại sao bọn họ có thể có một cái phong dành cho nữ đệ tử chứ?"
"Ta quyết định rồi."
Trong lúc mọi người đang nói chuyện, Nam Cung Thanh đột nhiên lên tiếng, mọi người nghe vậy đều lần lượt quay đầu lại nhìn.
"Chờ đến khi đại chiến diệt tộc kết thúc, nếu ta còn sống, nhất định sẽ đến Thánh địa Đạo Nhất một chuyến."
"Hả?"
“Đại sư huynh nói có lý.
Đối với các đệ tử của Thánh địa Vân La trước đó, Thánh địa Dao Trì chính là một nơi trong mộng tưởng.
Chỉ là trong những lúc bình thường, cái đám nữ nhân ở Thánh địa Dao Trì đó rất khó tiếp xúc, chứ đừng nói đến cơ hội gì đó.
Nhưng bây giờ, Thánh địa Đạo Nhất xuất hiện giống như một tia sáng rạng đông vậy, trong nháy mắt đã thay thế vị trí của Thánh địa Dao Trì ở trong lòng của mọi người.
Chẳng phải nơi này mịa nó còn thơm hơn cả Thánh địa Dao Trì kia sao?
Thánh địa Dao Trì chỉ tuyển nữ tu sĩ, còn nam nhân thì lại hoàn toàn không được chào đón, ngay cả chuyến đi của Thánh chủ Vân La đến Thánh địa Dao Trì cũng rất rắc rối, chứ đừng nói là đám đệ tử như bọn họ.
Nhưng Thánh địa Đạo Nhất lại khác, Thánh địa Đạo Nhất có đệ tử nữ, cũng có nam đệ tử.
Bằng cách này, cho dù bọn họ có đến đó thì cũng không tính là quá mức đột ngột đúng không, đến lúc đó lại tìm đại cái lý do là có thể đi đến đó một chuyến rồi sao?
Ý kiến hay, cho nên ngay khi nghe Nam Cung Thanh nói xong, đông đảo sư huynh đệ đều không nhịn được mà ào ào giơ ngón tay cái lên khen ngợi hắn.
"Đại sư huynh không hổ là đại sư huynh."
"Đại sư huynh tại thượng, xin nhận một bái của sư đệ."
"A, hiện tại lại thành đại sư huynh rồi? Trước đó lúc các ngươi mẹ nó bán đứng ta, tại sao không nhớ đại sư huynh là ta đây vậy?"
"Hắc hắc, đại sư huynh ngươi nói gì vậy, không phải chỉ là đang nói đùa với sư huynh thôi sao?"
"Đúng đấy, đúng đấy, cho dù Thánh chủ có thật sự đến đây, sư huynh đệ chúng ta cũng là có phúc cùng hưởng, có họa cùng chia."