Ta Là Trù Thần, Toàn Tông Môn Đều Bị Ta Làm Thèm Khóc (Bản Dịch)

Chương 263 - Chương 953: Tìm Cách Lấy Thêm Một Ít Nguyên Liệu.

Chương 953: Tìm cách lấy thêm một ít nguyên liệu. Chương 953: Tìm cách lấy thêm một ít nguyên liệu.Chương 953: Tìm cách lấy thêm một ít nguyên liệu.

Chương 953: Tìm cách lấy thêm một ít nguyên liệu.

Thậm chí đối phương còn không cho bọn họ có được một cơ hội hoàn thủ, cho nên chẳng bao lâu sau, những tàn dư còn sót lại của Thánh địa Kình Thiên này lân lượt bị Thánh địa Đạo Nhất giết chết.

Còn cuộc Đế chiến ở trên bầu trời cũng đang dần đi đến hồi kết.

Còn cái tên lão tổ của Thánh địa Kình Thiên đang đối mặt với cuộc liên thủ vây giết của bốn người Vân Tiên Đài kia, lúc này hắn tự nhiên là đã không có một phần cơ hội giành chiến thắng, kết quả cuối cùng cũng là thân tử đạo tiêu.

Về phần một chúng Yêu Đế, chúng nó chỉ trơ mắt nhìn hết thảy những thứ này, cũng không có ý định ra tay.

Có lẽ là ở trong mắt của chúng nó, cái đám người đến từ Thánh địa Kình Thiên này, cho tới tận bây giờ cũng không được tính là người của Yêu tộc chúng nó.

Cho nên Yêu tộc cũng không cần phải vì bọn hắn mà mạo hiểm.

Mọi chuyện đã kết thúc, còn về chuyện giữa Bất Tử tộc và Yêu tộc đương nhiên là cứ quyết định như vậy rồi.

Nhưng trước khi kết thúc, đám người Vân Tiên Đài còn đặc biệt lên tiếng cảnh báo Bất Tử tộc, để chúng nó ngừng tấn công Yêu tộc.

Nhưng khi nghe được những lời này, một chúng Bất Tử Đế đều rơi vào sự nghi hoặc không thôi.

Tại sao cứ có cảm giác cái bọn Nhân tộc này quan tâm đến Yêu tộc vậy, còn đặc biệt tới đây nhắc nhở nữa chứ?

Nhưng thực lực không bằng người ta, cho nên một chúng Bất Tử Đế vẫn phải gật đâu đồng ý.

Cứ như thế, lúc này ba chủng tộc mới dần dần phân tán, mà lãnh địa của Yêu tộc đương nhiên bị một phân thành hai, cứ thế mà bị Bất Tử tộc chiếm đi một nửa.

"Chết tiệt, Nhân tộc đáng chết, chuyện này bản đế quyết không chịu để yên."

Trên đường trở về, có một Yêu Đế giận không nhịn nổi mà lên tiếng chửi bới, đương không chúng nó lại vô duyên vô cớ bị mất đi một nửa lãnh địa.

Thậm chí Thánh địa Thiên Long còn bởi vì vậy mà bị buộc phải di dời, chỗ Thánh địa trước đó đã mẹ nó biến thành lãnh địa của Bất Tử tộc.

Mà điều này cũng khiến cho mấy vị lão tổ của Thánh địa Thiên Long tức đến nghiến răng nghiến lợi.

Nhưng không có cách nào khác, ai kêu thực lực hiện tại của Thánh địa Thiên Long chúng nó là yếu nhất trong Tam Đại Thánh địa của Yêu tộc chứ. "Thôi, trong Nhân tộc Nhân tộc có câu gọi là nhỏ không nhẫn sẽ bị loạn đại mưu. Hiện tại Ma tộc sắp giáng lâm, chúng ta cứ tạm thời xem tình hình tiếp theo như thế nào đã rồi tính tiếp."

Một tên Yêu Đế đã bình tĩnh hơn mở miệng khuyên lơn, nói rằng bây giờ không phải là lúc bạo phát xung đột với Nhân tộc.

Cùng lắm thì tạm thời nhẫn nhịn một thời gian, xem ai là người cười đến cuối cùng.

Còn bên phía Nhân tộc vẫn luôn đi theo phía sau Yêu tộc và giám sát việc phân chia lãnh địa của chúng nó.

Tuy nhiên, trong quá trình này, Thánh địa Đạo Nhất cũng không có ngồi yên, mỗi khi có cơ hội là sẽ bắt lấy vài con nguyên liệu nấu ăn mang về.

Một đường đi qua này, chỉ trong vài ngày ngắn ngủi mà bọn họ đã thu được trên mười vạn nguyên liệu nấu ăn.

"Chết tiệt, tại sao lại mất tích nhiêu Yêu thú như vậy chứ?”

"Ta không biết, tối qua vẫn còn tốt mà."

"Còn không mau đi tìm."

""

Mặc dù đã có không ít thế lực của Yêu tộc đều phát hiện ra Yêu thú ở phía dưới của mình mất tích, nhưng sau nhiều lần tìm kiếm thì vẫn sửng sốt không có lấy một chút manh mối.

Cái này mẹ nó thật giống như là bỗng dưng mất tích vậy.

Lúc đầu chỉ là một số Yêu thú cấp thấp, nhưng dần dần mẹ nó cuối cùng là ngay cả Yêu Hoàng cũng biến mất.

Tại Thánh địa Đạo Nhất, lúc đám người Hồng Tôn trở về sau một đêm đi chơi, nguyên một đám lộ ra vẻ mặt hưng phấn mà nhìn vào một cái túi bó yêu.

"Haha, lần này ta lấy được một đầu hàng hóa lớn."

"Thứ gì?"

"Yêu Hoàng."

Nhìn thấy Yêu Hoàng được thả ra khỏi túi bó yêu, các sư huynh đệ đều cảm thấy vui vẻ không thôi, bởi vì bọn họ đã lâu rôi không ăn đến Yêu Hoàng.

"Nhưng sư huynh ngươi làm thế nào mà lấy được vậy?"

"Ha ha, còn không phải là do ta mượn thi thể của lão tổ trong Thánh địa Kình Thiên kia một chút sao?"

Thi thể của lão tổ trong Thánh địa Kình Thiên đã bị giết chết trước đó đương nhiên là đã được mấy người Vân Tiên Đài mang về.

Bởi vì thi thể của Đại Đế hiển nhiên không hề nghi ngờ chính là toàn thân đều là bảo vật, đặc biệt là đối với các chủng tộc ngoại lai như Yêu tộc, Bất Tử tộc và Man tộc.

Nếu người đó có thể cắn nuốt một cỗ thi thể của một tôn Đại Đế trong Nhân tộc, vậy thì chắc chắn là nó sẽ mang lại lợi ích to lớn cho việc tu luyện.

Vì vậy mà đám người Hồng Tôn đã trực tiếp mượn thi thể của lão tổ trong Thánh địa Kình Thiên từ đám người Vân Tiên Đài, sau đó dùng nó làm mồi nhử để bắt được một con Yêu Hoàng.

Nghe vậy, các sư huynh đệ đều gật đầu tán thưởng.

"Không tồi không tồi, vẫn là Hồng Tôn sư huynh ngươi có ý tưởng, xem ra lần này có lộc ăn rồi."

"Haha, ai nói không phải đâu."

"Nếu không chúng ta cứ dứt khoát bắt lấy một con Yêu Đế tới đây đi, coi như là thỏa mãn cơn thèm của mình vậy."

Lúc con hàng Tần Sơn Hải này nhìn về phía Yêu Hoàng, trong lòng của hắn đột nhiên nghĩ tới một chuyện, nếu đã có trong tay một mồi nhử như vậy, chẳng phải không bắt được một con Yêu Đế là sẽ thua lỗ sao?

Mọi người nghe vậy thì sững sờ, sau đó hai mắt của nguyên một đám đều sáng lên, Yêu Đế Sao, có vẻ như có thể thực hiện.

Về phần con Yêu Hoàng đang bị túi bó yêu trói lại kia, sau khi nó nghe đám người Hồng Tôn thảo luận với nhau như vậy thì toàn thân yêu đều đã tê rần.

Ngươi mẹ nó nghe một chút các ngươi đang nói cái gì đi, vậy mà còn nghĩ đến chuyện động thủ với Yêu Đế?

Không phải trước đó mọi người mới vừa có cuộc đàm phán hòa bình sao? Vậy mà hiện tại các ngươi đã muốn động thủ với Yêu Đế của tộc ta rôi? Thánh địa Đạo Nhất các ngươi được lắm.

Tuy nhiên, ý tưởng này đã nhanh chóng bị Tề Hùng ngăn cản.

Hiện tại tạm thời không nên động đến Yêu Đế, trước mắt chờ đến khi cục thế lắng xuống đã.

Dù sao đám Yêu thú này đang ở dưới mí mắt, chẳng lẽ chúng nó còn có thể chạy đi mất sao?

Mọi người suy nghĩ một chút cũng cảm thấy có lý, ngay sau đó cũng bỏ đi cái ý nghĩ này, bọn họ vẫn là nên chờ đến khi cục thế yên ổn một chút rồi lại nói.

Cứ như vậy, đã gần một tháng trôi qua kể từ khi việc phân chia lãnh địa giữa Yêu tộc và Bất Tử tộc hoàn thành.

Sau khi mọi người từ Thánh địa Đạo Nhất trở lại Vạn Yêu quan, trên tay của bọn họ cũng đã có nhiều ra không ít nguyên liệu nấu ăn, cũng đủ để bọn họ tiêu thụ trong một khoảng thời gian nữa. Còn ở bên phía Yêu tộc, một chúng Yêu Đế đương nhiên là đã sớm biết đến chuyện nhiều Yêu thú bị mất tích như vậy, mặc dù không có chứng cứ, nhưng chúng nó đã ngay lập tức đưa ánh mắt nghi ngờ về phía Thánh địa Đạo Nhất.

"Nhất định là do Thánh địa Đạo Nhất làm, nhất định là do mấy tên gia hỏa đê tiện này làm rồi."

"Nhất định là do bọn chúng, ngoài bọn chúng ra thì không có ai khác."

"Chết tiệt, bản đế tuyệt sẽ không bỏ qua cho bọn chúng."

“Quên di tạm thời chịu đựng đi."

"Ngay cả cái này mà ngươi còn muốn nhẫn sao?"

"Chúng ta còn có thể làm gì khác sao? Chẳng lẽ ngươi có thể công phá Vạn Yêu quan sao?"

"Bản đế..."

Tức thì tức, nhưng một khi đã phát tiết ra, chúng Yêu Đế vẫn quyết định nhịn nhục thêm một đoạn thời gian, dù sao cũng không còn cách nào khác, ai kêu bọn chúng không có thủ đoạn nào có thể đánh lại Thánh địa Đạo Nhất chứ.

Huống chi bây giờ chúng nó còn có rất nhiều chuyện cần phải xử lý, đặc biệt là sau khi lãnh địa chỉ còn lại một nửa, các loại phân chia ở trong Yêu tộc rõ ràng là cần phải sắp xếp lại một lân nữa.

Lúc này Yêu tộc thực sự không còn sức lực để đi gây phiền toái với Thánh địa Đạo Nhất.

Về phần Thánh địa Đạo Nhất ở phía bên này, ý nghĩ đầu tiên của mỗi một người sau trở về thành công chính là cơm.

"Trường Thanh trưởng lão, hôm nay vẫn còn bữa tối nữa, có phải chúng ta nên..."

"Ngày mai sẽ bắt đầu. Mấy ngày nay ta mệt mỏi rồi."

Còn chưa tới một canh giờ thì sắc trời đã tối, mà Diệp Trường Thanh cũng lười ra tay, cho nên sau khi nghe thấy lời này, mặc dù các đệ tử cảm thấy thất vọng, nhưng bọn họ cũng không còn cách nào khác ngoài việc đành phải gật đầu trong nước mắt.

Nhưng vừa tưởng tượng đến cảnh ngày mai có thể được ăn cơm, khiến cho chúng đệ tử cũng cảm thấy rất vui vẻ.

Nhưng chỉ trong một đêm ngắn ngủi này, bên trong Thánh địa Đạo Nhất lại tới không ít khách nhân.

Hơn nữa còn là người đến từ Thánh địa Vân La và Thánh địa Dao Tri.

Có đệ tử, chấp sự, có trưởng lão cấp Đại Thánh, thậm chí là còn tới hai vị lão tổ.

"Các ngươi không trở về Thiên Hồng quan sao?"

Nhìn Thạch Thanh Phong và lão tổ Hoa Mặc Tuyết của Thánh địa Dao Trì lão tổ đột nhiên xuất hiện ở trong Thánh địa Đạo Nhất như vậy, khiến cho Dư Mạt cảm thấy kỳ quái mà hỏi. "Hắc hắc, cái này còn không phải là do chúng ta cảm thấy lo lắng Yêu tộc ở phía bên kia sẽ có thay đổi gì sao, cho nên chúng ta mới quyết định tạm thời tới đây hỗ trợ."

"Đúng vậy, Thiên Hồng quan ở phía bên kia tạm thời sẽ không xảy ra chuyện gì, mà Ma Quật cũng phải mất thêm một đoạn thời gian nữa mới mở ra."

"Hỗ trợ?"

Nhìn hai người đang cười nham hiểm hề hề ở trước mặt, bốn người Dư Mạt và Vân Tiên Đài đều lộ ra vẻ mặt nghi ngờ, các ngươi có chắc là mình đến đây để hỗ trợ không?
Bình Luận (0)
Comment