Chương 959: Mình đồng da sắt, đao thương bất nhập*?
Chương 959: Mình đồng da sắt, đao thương bất nhập*?Chương 959: Mình đồng da sắt, đao thương bất nhập*?
Chương 959: Mình đồng da sắt, đao thương bất nhập*?
Diệp Trường Thanh kinh hãi trợn mắt hốc mồm, còn Từ Kiệt thì hưng phấn không thôi, mới vừa rồi hắn còn bị cái con Ma thú này làm cho không có cách nào.
Hơn nữa công kích của mình giống như không thể một kích khiến đối phương mất mạng, nhưng bây giờ, chỉ cân đơn giản là một phen nắm cổ, sau đó là xong rồi sao?
Nhìn thấy con ngỗng lớn liên tục cố gắng thoát ra nhưng không làm nên chuyện gì này, khiến cho Từ Kiệt nhịn không được mà cất tiếng cười to nói.
"Ha ha, Trường Thanh sư đệ uy vũ, quả nhiên là có tác dụng. Mẹ nó lại cho ngươi cuồng, dám đá lão tử lắm đúng không?"
Từ Kiệt tung ra vài cú đấm, đánh đến mức khiến cho con ngỗng này mất đi sự bình tĩnh, chỉ có thể bất lực và tức giận.
Nhìn thấy cảnh tượng này, Diệp Trường Thanh thực sự là đã tên ran rồi.
Ngươi có xác định đây là Ma tộc chứ không phải là cái thứ đồ quỷ sứ gì khác chứ?
Lớn lên giống thì cũng đã nhận rời, tiếng kêu giống nhau thì cũng mẹ nó nhận luôn rồi, nhưng vì cái ốc ngày gì mà ngay cả điểm yếu cũng giống như đúc vậy chứ?
Ngay khi Diệp Trường Thanh đang cảm thấy buồn bực không thôi, Bách Hoa Tiên Tử và Tuyệt Ảnh cũng đã thành công quay trở về và bắt sống một con Ma thú.
Nhìn con lợn nhà bụ bẫm, cả người trắng nõn mềm mại ở trước mặt, khiến Diệp Trường Thanh rơi vào trâm mặc.
Nhưng Bách Hoa Tiên Tử và Tuyệt Ảnh lại không chú ý tới những thay đổi của Diệp Trường Thanh, mà tự mình nói ra.
"Phu quân, bắt được rồi, ngươi muốn làm gì?"
"Thứ này đao thương bất nhập. Chúng ta sợ làm hỏng nó nên quyết định bắt sống nó luôn."
Thực lực của con Ma thú này không tính là mạnh, nhưng sức phòng ngự toàn thân lại cực kỳ kinh người, cùng giai hoặc dưới giai thì sẽ rất khó có thể phá vỡ được hàng phòng ngự của nó.
Bởi vì không biết Diệp Trường Thanh muốn làm cái gì, cho nên hai nữ cũng không dám dùng quá nhiều sức lực, sợ làm hỏng mất thi thể của con hàng này, đến lúc đó cũng sẽ làm hỏng mất chuyện quan trọng của phu quân.
Nghe hai nữ này nói xong, Diệp Trường Thanh mới phục hồi tinh thần lại, sau đó lộ ra vẻ mặt nghi ngờ mà nhìn lấy con lợn nhà bị hai nữ khống chế.
Lúc này nó vẫn còn đang không ngừng giãy giụa, nếu không phải bị hai nữ áp chế đến mức không thể động đậy, nói không chừng là nó đã sớm nổi điên rồi.
"Đao thương bất nhập?" Hắn cảm thấy có chút tò mò mà lấy dao phay của mình ra, sau đó chém xuống một đao mà chém mạnh vào người của con lợn nhà này, quả nhiên đúng như lời của hai nữ nói, không có vết thương nào.
Nó giống như khi ta chặt ở trên một hòn đá vậy.
Nếu thật đúng là đao thương bất nhập như vậy thì phải làm sao mới giết chết được nó? Chẳng lẽ phải trực tiếp oanh sát giống như hai nữ đã nói sao? Nhưng nếu làm vậy rồi thì sao lấy được thi thể nữa?
Hắn cảm thấy có chút kỳ lạ, không phải hệ thống đã nói đây là nguyên liệu thượng hạng sao, nhưng nếu hiện tại đao thương bất nhập rồi thì phải làm sao đây?
Sau đó hắn lại thử ở các bộ phận khác, cuối cùng là phát hiện khả năng phòng thủ của gia chủ này thực sự rất cao.
"Phu quân, chúng ta phải làm sao bây giờ, hay là để chúng ta động thủ?”
Nhìn thấy Diệp Trường Thanh bất chấp mọi nỗ lực nhưng đều không thể phá vỡ hàng phòng ngự của con Ma thú này, cho nên Bách Hoa Tiên Tử mở miệng nói.
Ngược lại thì hai người bọn họ đều có biện pháp giết chết con hàng này, dù sao tu vi chênh lệch giữa hai bên rất lớn, cho nên hai nữ hoàn toàn có thể mạnh mẽ bức chết đối phương.
Nhưng dưới tình huống này thì khó có thể nói là có thể lưu lại toàn thây hay không, dù sao lực đạo này cũng rất khó khống chế.
Nếu nhẹ quá thì không thể phá vỡ được hàng phòng ngự, nhưng nếu nặng quá thì rất có thể là chết không toàn thây.
Nghe vậy, Diệp Trường Thanh nhíu mày, không có lập tức trả lời ngay.
Con Ma thú này, từ khi nó xuất hiện cho đến bây giờ luôn mang đến cho hắn một cảm giác vừa quen vừa quái dị.
Con ngỗng lớn mà Từ Kiệt chơi vừa rồi cũng có điểm yếu tương tự, như vậy thì con lợn nhà ở trước mặt này...
"Đè lại đi."
Có ý định thử một lần, cho nên Diệp Trường Thanh đã mở miệng nói với hai nữ, mà hai nữ nghe vậy thì gật đầu.
Sau đó Diệp Trường Thanh lập tức lấy từ trong không gian giới chỉ ra một con dao mổ heo.
Bởi vì ở trong thế giới Hạo Thổ này đương nhiên là không có con dao mổ heo rồi, cho nên Diệp Trường Thanh đã nhờ Vương Thiết Thụ đặc biệt chế tạo nó cho hắn.
So với dụng cụ nhà bếp trong thế giới Hạo Thổ, Diệp Trường Thanh vẫn thích sử dụng dụng cụ nhà bếp của kiếp trước hơn.
Chỉ là con dao mổ heo này từ khi được chế tạo cho đến bây giờ, về cơ bản là chưa bao giờ được sử dụng, bởi vì nó hoàn toàn không có đất dụng võ, mà những con Yêu thú và Man thú đó đều không cần dùng tới con dao mổ heo này.
Nhưng ngược lại là không nghĩ tới, thế mà nó lại có thể dùng ở trên người của đám Ma thú này.
"Lật nó lại đi.'
Dưới sự chỉ huy của Diệp Trường Thanh, con Ma thú này đã bị hai nữ ấn té xuống đất và bị xoay sang một bên.
Sau đó, một tay của Diệp Trường Thanh tìm kiếm thứ gì đó ở dưới cổ heo.
Mặc dù trong kiếp trước Diệp Trường Thanh chưa từng giết lợn, hơn nữa, cho dù là ở thời đại nào, ngay cả hiện tại cũng mịa nó là dây truyền sản xuất giết heo.
Cho nên Diệp Trường Thanh thật sự không có kinh nghiệm trong việc giết mổ heo, cho nên chỉ có thể từ từ tìm tòi.
"Hắn là nơi này đi."
Một đao đâm xuống.
"Đâm không được? Không phải ở nơi này rồi."
Hắn lại thay đổi vị trí, rồi lại đâm xuống một đao, nhưng phát hiện vẫn không thể đâm vô được.
Sau khi liên tiếp thử thêm nhiều chỗ nữa thì phát hiện đều không thể đâm vô được.
Ý tưởng của Diệp Trường Thanh rất đơn giản, điểm yếu của con ngỗng lớn vừa rồi giống hệt như kiếp trước.
Vậy con heo nhà này có phải cũng giống như thế không?
Mặc dù hắn chưa từng giết qua heo, nhưng chưa ăn thịt heo thì cũng đã thấy heo chạy.
Diệp Trường Thanh biết, cách tốt nhất để giết một con hơn là một đao mất mạng, mà biện pháp đơn giản nhất chính là tìm tới vị trí trái tim ở phía dưới cổ heo, sau đó một đao một đao hạ xuống, trực tiếp đâm xuyên trái tim, sau đó lấy máu.
Nhưng liên tiếp mấy lần cũng đều không đâm vào được, khiến cho Diệp Trường Thanh vô thức hoài nghi đến chuyện chẳng lẽ là mình đoán sai rồi?
Nhưng đúng lúc hắn đang cảm thấy nghi ngờ, con dao giết heo ở trên tay của hắn lại vô tình dễ dàng bị đâm vào bên trong.
Hả?
Lúc Diệp Trường Thanh nhìn thấy con dao giết heo sắc bén bị cắm vào trong đó thì ngây ngẩn cả người.
Chẳng lẽ cảm xúc đặt sai vị trí rồi sao?
"Phu quân, tiến vào, tiến vào rồi." "Phu quân thật lợi hại."
Bách Hoa Tiên Tử và Tuyệt Ảnh ở một bên thấy thế, ôi mắt đẹp dị lập tức lóe sáng rồi nói.
Vừa rồi các nàng chính là đã tự mình trải nghiệm khả năng phòng ngự của con quỷ này mạnh đến mức nào, nhưng bây giờ bọn họ lại tận mắt nhìn thấy phu quân nhà mình cư nhiên lại dễ như trở bàn tay mà đâm nó một đao, thật đúng là lợi hại mà.
Nhưng như vậy còn chưa đủ, nó chỉ xuyên qua có một lớp da thịt, chỉ khi thực sự đâm xuyên vào tim thì mới mới có thể một đao mất mạng.
Nhưng đúng lúc này, lô tơ của con Ma thú này đã dựng ngược.
Sau đó không biết vì sao mà nó lại ở nơi đó tru lên không ngừng, nhưng đáng tiếc là đối mặt với Bách Hoa Tiên Tử và Tuyệt Ảnh, nó hoàn toàn không có một chút khả năng phản kháng.
Mặc dù bản thân nó là một con Ma thú không biết nói tiếng người, nhưng từ trong ánh mắt của nó thì không khó để nhận ra, ngoại trừ nỗi sợ hãi ra thì còn có sự nghi ngờ sâu sắc.
Cảm giác đó giống như đang hỏi Diệp Trường Thanh, ngươi mịa nó thế quái nào lại biết được điểm yếu của ta ở đâu? Tại sao ngươi lại biết được?
Toàn thân ta mẹ nó chính là mình đồng da sắt, đao thương bất nhập, một cái điểm yếu này còn giấu ở dưới cổ, vậy làm sao ngươi biết được?
Nhưng đối với sự nghi ngờ của con Ma tộc này, Diệp Trường Thanh hiển nhiên không biết.
Mẹ nó làm sao ta biết được, cái này ta còn phải hỏi ngược lại các ngươi, các ngươi mịa nó không phải là Ma tộc sao? Chỉnh tùy ý như vậy thì ta còn cách nào khác sao?
Đúng như dự đoán, ngay sau khi Diệp Trường Thanh dùng một chút lực mà đột nhiên đâm con dao giết heo này xuống một cái, còn con Ma thú này cũng không có gì bất ngờ là đã xảy ra tình huống hồn về tây thiên.
Nhìn con Ma thú đang nằm trên mặt đất, máu tươi chảy ròng này, Diệp Trường Thanh đúng là có có chút không hiểu ra sao.
Đây có thực sự chính là Ma tộc hung tàn cùng cực, vừa nghe đến đã biến sắc mà mọi người đã nói đến trước đó không? Nhưng mẹ nó đây không phải chỉ là con heo nhà nằm trên thớt sao?
Mà cái này còn là do hắn chưa quen, nếu đổi lại là một thợ mổ heo chuyên nghiệp, vậy thì sợ là không cần iơ tay chém xuống là đã làm xong một con Ma thú rồi.
Dù sao thì vào giờ này khắc này, trong lòng của Diệp Trường Thanh cũng không còn thừa lại bao nhiêu sợ hãi đối với đám Ma tộc này.
Bởi vì cái thứ đồ chơi này không đủ để khiến Diệp Trường Thanh có cách nào khiến chính mình cảm thấy áp lực và kiêng ki.
Về phần Bách Hoa Tiên Tử và Tuyệt Ảnh, ngay tại lúc này bọn họ mới tò mò mà hỏi.
"Phu quân, làm sao ngươi biết được điểm yếu của con Ma thú này?" .