Chương 960: Ma tộc cũng có thể ăn được sao?
Chương 960: Ma tộc cũng có thể ăn được sao?Chương 960: Ma tộc cũng có thể ăn được sao?
Chương 960: Ma tộc cũng có thể ăn được sao?
Đối mặt với ánh mắt tò mò và nhìn chăm chú của hai nữ Bách Hoa Tiên Tử và Tuyệt Ảnh, Diệp Trường Thanh chỉ thản nhiên nói.
"Đoán."
Mặc dù hắn không biết nên giải thích cái thứ đồ chơi này như thế nào, nhưng nếu Ma tộc là như thế thì có vẻ như nó không đáng sợ như truyền thuyết.
Chí ít đối với Diệp Trường Thanh mà nói là như thế.
Dù sao thì việc để một tên đầu bếp sợ hãi trước nguyên liệu nấu ăn chính là một chuyện rất khó có thể xảy ra.
Ngay sau đó, Diệp Trường Thanh bắt đầu trực tiếp thử nghiệm ở ngay trên tường thành, hắn cũng muốn xem con Ma thú này có mùi vị như thế nào.
Trên tường thành không có bếp lò hay bất cứ thứ gì, cho nên Diệp Trường Thanh chỉ có thể làm một món heo sữa quay đơn giản.
Rửa sạch con Ma thú này và loại bỏ sạch sẽ tất cả các cơ quan nội tạng của nó, sau đó ướp gia vị đơn giản một chút và dùng dùng Xích Dương Thiên Viêm nướng lên.
Tốc độ dùng linh hỏa nướng heo đương nhiên là nhanh hơn rất nhiều, chẳng mấy chốc, một cỗ mùi thơm tột đỉnh bay ra từ trên tường thành.
Còn mọi người đang trong trận chiến khốc liệt, sau khi ngửi thấy cỗ mùi thơm này thì nguyên một đám đều nhăn mũi lại, sau đó hít mấy hơi thật sâu rồi mang theo vẻ mặt nghi ngờ mà nói.
“Hương vị gì đây, sao lại thơm như vậy?”
"Ăn cơm sao? Nhưng vẫn chưa đến giờ ăn cơm mà."
"Mùi thơm này ... Truyền tới từ tường thành."
Sau khi tìm kiếm mùi hương, mọi người cũng nhanh chóng khóa chặt Diệp Trường Thanh ở trên tường thành, cuối cùng là chỉ thấy hắn ở nơi đó đang nướng lợn.
Nhìn thấy cảnh này, tất cả mọi người đều sửng sốt, còn một đám đệ tử thân truyền của Thánh địa Đạo Nhất thì lại thèm đến chảy cả nước miếng.
"Trường Thanh trưởng lão, ngươi đi quá xa rồi."
"Đúng vậy, chúng ta đang ở trong trận chiến sinh tử, còn nguoi lại đi nướng heo?"
'Sư đệ, chừa chút cho ta, ta lập tức tới ngay.'
"Ta cũng muốn."
Phía trước đang tác chiến, ngươi mịa nó lại ở phía sau nướng heo sao? Mà điêu này đã khiến cho mọi người dừng lại ngay lập tức. Đừng nói là tu sĩ bình thường, lúc này ngay cả một đám Đại Đế của Nhân tộc như Vân Tiên Đài, Thạch Thanh Phong, Thánh chủ Dao Trì đều thèm đến chảy nước miếng.
Nhìn thấy sự thay đổi bất thình lình của Nhân tộc như thế, khiến cho Ma tộc ở phía đối diện nhất thời sững sờ.
Nhân tộc này đang làm gì vậy? Nguyên một đám đột nhiên nước miếng chảy ròng như vậy là có ý gì?
Nhưng khi bọn chúng tìm kiếm mùi hương mà nhìn về phía trên tường thành, nguyên một đám lập tức nhìn đến ngây người, ngay sau đó là khóe mắt như muốn nứt ra.
Cái quái gì thế, đám Nhân tộc này cư nhiên lại đem chúng nó đi nướng?
Mặc dù con Ma thú này đã được Diệp Trường Thanh rửa đi sạch sẽ và loại bỏ nội tạng, nhưng đông đảo Ma tộc chỉ cần liếc mắt một cái là đã nhìn ra đây là đồng bạn của chúng nó.
Nhưng hiện tại thì sao, đối phương đã trực tiếp bị Nhân tộc đạt ở trên tường thành nướng lên.
Mà cái nướng đó phải gọi là ... Bên ngoài vàng giòn; bên trong mềm mại... Còn hương vị... Phi...
Trong lúc nhất thời, bên phía Ma tộc hoàn toàn tức giận, chúng nó tới thế giới Hạo Thổ vốn phải là kẻ săn mồi, nhung mẹ nó tại sao lúc này chúng nó lại biến thành thức ăn rồi?
Từng tiếng gâm giận dữ phát ra từ phía Ma tộc, còn đôi mắt của nguyên một đám Ma tộc đều đỏ ngau lên.
Gà, vịt, heo, cừu kia... Không đúng, một chúng Ma tộc đó vừa rít gào xong thì đã vọt tới chỗ này.
Đối mặt với lũ Ma tộc điên cuồng, Nhân tộc đương nhiên sẽ không lùi bước, nhưng trong trận chiến này cũng có rất nhiều người cảm thấy nghi ngờ.
"Vừa rồi thứ mà Trường Thanh trưởng lão nướng chính là Ma tộc phải không?"
"Hình như là vậy, ta không có chú ý tới."
"Ma tộc cũng có thể ăn được sao?"
"Không biết, ta chưa từng được ăn qua, cũng từng thấy qua."
Có rất nhiêu người đều là lan đầu tiên trong đời tiếp xúc với Ma tộc, có quỷ mới biết Ma tộc có thể ăn được hay không, bọn họ chỉ biết là Ma tộc sẽ ăn thịt người, hung tàn, bạo ngược, còn những cái khác thì cái gì cũng không biết.
Nhưng bây giờ, Diệp Trường Thanh lại đem Ma tộc nướng lên như thế khiến mọi người đều cảm thấy tò mò, đám Ma tộc này có thể ăn được sao? Mùi vị kia thế nào? Đừng đến lúc đó quá khó ăn, nếu không thì cũng không có gì thú vị.
Mặc dù hương vị rất thơm, nhưng dù sao bản thân vẫn chưa từng nếm thử qua hương vị của nó. Cho nên trong lòng của mỗi một người đều đã có sự kỳ vọng và nghi ngờ.
Nhưng Diệp Trường Thanh lại không biết đến những thứ này, sau khi nhanh chóng nướng chín xong, dưới ánh mắt có chút ánh mắt lo lắng của hai nữ, hắn đã dùng dao cắt xuống một miếng thịt.
"Phu quân, cái này có thể ăn được không?”
Nhìn thấy Diệp Trường Thanh không có bất kỳ lời giải thích nào mà đã chuẩn bị đưa vào miệng như thế, Tuyệt Ảnh khẩn trương hỏi.
Sau khi Diệp Trường Thanh tự mình nếm thử một tiếng, vẻ mặt của hắn nhất thời trở nên cổ quái.
"Phu quân ngươi sao vậy?"
"Không có sao chứ?”
Nhìn thấy bộ dáng này của hắn, khiến cho hai nữ càng thêm lo lắng, trong khi Diệp Trường Thanh thì lại tỈ mỉ thưởng thức mỹ thực ở trong miệng của mình.
Mùi vị này... Nói như thế nào đây, dù sao... Chính là... Nó có cùng vị đạo với một con lợn nhà thực sự vậy.
Ngoại hình, tiếng kêu, điểm yếu và hiện tại là ngay cả mùi vị cũng giống như đúc, mà điều này cũng lập tức làm Diệp Trường Thanh cảm thấy nghi ngờ, những con Ma tộc này không phải là gia câm thành tinh chứ?
Cái này mịa nó mà còn gọi là Ma tộc sao?
Đối mặt với sự lo lắng của hai nữ, sau khi Diệp Trường Thanh nuốt xuống một miếng thịt thì cắt cho hai nữ mỗi người một miếng.
"Nếu thử đi."
"Cái này có thể ăn được sao?"
"Yên tâm, các ngươi cứ nếm thử đi rồi sẽ biết."
"Ồ"
Hai nữ chưa bao giờ nghĩ tới chuyện Ma tộc này còn có thể ăn được, nhưng vì tin tưởng tuyệt đối vào Diệp Trường Thanh, cho nên hai nữ cũng không chút do dự, sau khi tiếp nhận thịt thì cho thẳng vào miệng.
Trong phút chốc, mùi thịt ở trong miệng nổ tung, đối đới với hai nữ chưa từng có loại trải nghiệm như vậy mà nói.
Mùi vị của con Ma thú này còn ngon hơn cả của Yêu thú.
Mặc dù Yêu thú ăn cũng ngon đấy nhưng khi so sánh với Ma thú hiện tại thì luôn có cảm giác kém hơn một chút.
Thật giống như không còn thuần khiết nữa, thịt của con Ma thú này vẫn giữ được độ tỉnh khiết nguyên thủy nhất.
Nhìn thấy con mắt của hai nữ lập tức trừng lớn như thế, Diệp Trường Thanh mỉm cười hỏi.
"Thế nào?"
"À ừừ...
Hai nữ nghe vậy thì gật đầu liên tục, tuy không nói chuyện nhưng từ biểu cảm của bọn họ là đã có thể nhìn ra được câu trả lời.
Cho nên ngay tại lúc này đây, Diệp Trường Thanh đã xác định được một chuyện, Ma tộc này quả nhiên là nguyên liệu nấu ăn đỉnh phong.
Hương vị so với Yêu tộc càng tinh khiết và càng thuần túy hơn, dưới cùng một giai mà hiệu quả của nó cũng mạnh hơn một chút.
Bất kể là từ phương diện nào, Ma tộc này đều càng thêm hoàn mỹ, càng thích hợp trở thành nguyên liệu nấu ăn cả Yêu tộc.
Hơn nữa, từ góc độ của Diệp Trường Thanh mà nói, Ma tộc này mới thực sự là đồ ăn.
Những con Yêu thú kia là cái quỷ gì, rong và phượng gì đó, nguyên một đám lớn lên trong hiếm lạ và cổ quái muốn chết.
Đâu có giống với Ma tộc, ngươi nhìn xem, nguyên một đám lớn lên mi thanh mục tú biết bao nhiêu.
Nếu để Diệp Trường Thanh phải lựa chọn, hắn nhất định sẽ tình nguyện lựa chọn Ma tộc.
Lúc này lại nhìn vê phía mấy tên Ma tộc này, Diệp Trường Thanh không tự chủ lộ ra một vệt nụ cười.
Về phần hai người Bách Hoa Tiên Tử và Tuyệt Ảnh, lúc này bọn họ làm gì còn chỗ nào nhớ được những cái khác nữa.
Mặc dù các nàng đi theo bên người Diệp Trường Thanh được ăn rất nhiều món ngon, nhưng đây là lần đầu tiên ăn được Ma tộc, khiến cho hai nữ trong nháy mắt mê mẩn hương vị này.
Bởi vì nó còn ngon hơn rất nhiều so với Ma tộc.
Một con Ma tộc thuần thục bị hai nữ phá hủy, rất nhanh cũng chỉ còn lại một đống xương trắng.
Sau khi ăn thỏa mãn, hai nữ cảm thấy tò mò mà nhìn về phía Diệp Trường Thanh hỏi.
"Phu quân, Ma tộc này có thể ăn được sao?"
Nhìn khóe miệng hai nữ vẫn còn dính đầy dầu mỡ, Diệp Trường Thanh mỉm cười nói.
"Không phải các ngươi đều đã ăn qua rồi sao?"
"Ừm... Ăn rất ngon, vậy là Ma tộc này có thể ăn được đúng không, phu quân?"
"Đúng vậy, hơn nữa ve mọi phương diện đều tốt hơn Yêu tộc, có thể coi là nguyên liệu hoàn mỹ."
Là nguyên liệu còn tốt hơn cả Yêu tộc sao? Hai nữ nghe xong không những không có chút nghi ngờ nào mà còn gật đầu liên tục.
Không nói tới những cái khác, chỉ riêng hương vị của nó thôi là đã ngon hơn Yêu tộc rồi, nếu nói như vậy...
Trong lúc nhất thời, hai nữ nhìn về phía Ma tộc ở trước mắt, ánh mắt của nguyên một đám cũng dần dần xảy ra thay đổi.