Chương 985: Không Thể, Tuyệt Đối Không Thể.
Chương 985: Không Thể, Tuyệt Đối Không Thể.Chương 985: Không Thể, Tuyệt Đối Không Thể.
Chương 985: Không Thể, Tuyệt Đối Không Thể.
Mắt thấy đại quân của Ma tộc một phương đang nhanh chóng bị đánh cho tan rã, nghiêm chỉnh là đã có dấu hiệu bị trấn áp.
Nhưng viện quân của Ma tộc mà cái tên Ma tu dẫn đầu này nói đến vẫn cứ chậm chạp nhìn thấy, ngay cả có hay không cũng không ai biết biết, cho nên một tên Ma tu ở trong đó lại lên tiếng.
“Hay là chúng ta cứ rút lui trước đi."
"Rút lui? Chẳng lẽ ngươi cho rằng Ma tộc ta sẽ thua sao?"
Lời này vừa nói ra, sắc mặt của cái tên Ma tu dẫn đầu này lập tức tối sâm, sau đó tức giận quát.
"Không... không phải... Chỉ là ta cảm thấy nếu chúng ta cứ tiếp tục ở chỗ này cũng không giúp được gì. Không bằng chúng ta đến Ma Quật trước, làm như thế cũng có thể gặp được Ma Thần đại thân sớm một chút."
Hả? Sau khi nghe thấy lời này, cái tên Ma tu dẫn đầu này rơi vào im lặng.
Ngay sau đó hắn lại quay đầu nhìn về hướng chiến trường ở phía xa, nhìn về phía đám Ma tộc liên tục bị đánh lui và dấu hiệu thất bại đã hiện kia, cho nên hắn cuối cùng cũng gật đầu nói.
"Ngươi nói không sai. Chúng ta chờ ở đây cũng không thể giúp được gì, đi thôi."
Nói xong, mười tên Ma tu lại nương theo sự yểm hộ của màn đêm mà thật cẩn thận rời khỏi chiến trường.
Chỉ là hướng đi của bọn họ không phải là Thiên Hồng quan, mà là lãnh địa trước kia của Bất Tử tộc, bọn họ muốn đi trước một bước đến Ma Quật, làm như thế bọn họ mới có thể gặp được Ma Thần.
Hướng đi của mười tên Ma tu này cũng không có người để ý, lúc này hai người Diệp Trường Thanh và Tôn Minh đang sóng vai đứng ở trên tường thành, sau đó chỉ nghe Diệp Trường Thanh cười nói.
"Tôn Minh huynh, đan dược này của ngươi thật đúng là bất phàm mà."
Trong khoảng thời gian này, Tôn Minh cũng đã hoàn toàn yêu thích đồ ăn của Diệp Trường Thanh, đồng thời, Diệp Trường Thanh cũng biết chỗ nghịch thiên của dan dược do Tôn Minh luyện chế.
Chỉ là đối với cái này, Diệp Trường Thanh ngược lại không mấy hứng thú, nghịch thiên thì nghịch thiên thật, nhưng tác dụng phụ của nó cũng không phải là thứ mà người bình thường có thể thừa nhận.
Nghe vậy, Tôn Minh khẽ mỉm cười. "Chỉ cần bọn họ không chê là được."
Tôn Minh vẫn rất biết tự mình hiểu lấy, hắn biết đan dược của chính mình thật đúng là khiến lòng người phức tạp.
Tuy nhiên vẫn có không ít tu sĩ lựa chọn đi cầu đan, mục đích chính là lo trước khỏi hoạ và để dành cho những thời khắc quan trọng.
Cả hai đầu không tham gia trận chiến, nhưng trước mắt xem ra, chiến cuộc này có vẻ cũng gần kết thúc rồi.
Thực lực của lũ Ma tộc đã bị suy yếu không ngừng ngay từ lúc bắt đầu, trước đó Nhân tộc vấn luôn liên tục chiếm được tiện nghi.
Phải biết rằng cứ lần nào diễn ra trận chiến đều sẽ làm tổn hại đến sức mạnh của Ma tộc lần đó.
Cộng thêm vào lúc này có đông đảo tu sĩ của Nhân tộc kia cũng bất chấp hậu quả mà trực tiếp nuốt chửng dan dược của Tôn Minh, chiến lực đại trướng, dẫn đến thắng bại đã định.
Quả nhiên, mấy ngày qua đi, trận chiến kết thúc, mặc dù vẫn là có một bộ phận Ma tộc thành công chạy thoát, nhưng số lượng bị bắt sống và bị giết chết cũng không ít.
Đặc biệt là bốn tôn Ma Thần, có ba con trong số đó đã trực tiếp bị giết chết, chỉ có một con may mắn có thể mang theo trọng thương mà chạy thoát.
Trận chiến kết thúc, mọi người cũng thu dọn chiến trường, còn từng đám Ma tộc bị bắt sống cũng đã được áp giải về Thiên Hồng quan.
Còn những con nguyên liệu nấu ăn Ma tộc bị giết chết đó sẽ được vận chuyển trực tiếp đến Liên minh Linh trù, bởi vì đây là đơn vị dẫn đầu trong việc xử lý những nguyên liệu náu ăn này.
Về phân các đại tông môn, bọn họ cũng đã nhận được không ít nguyên liệu nấu ăn.
Sau một trận chiến này, có thể nói bọn họ đã thu hoạch được rất nhiều, đặc biệt là Vân Tiên Đài, Thạch Thanh Phong và các vị lão tổ cấp Đại Đế kia càng là vui đến mức không khép miệng lại được.
Có trong tay ba con nguyên liệu nấu ăn cấp Ma Thần này, bọn họ mẹ nó cuối cùng cũng có thể ăn được một bữa no nê rồi, tuyệt vời.
Nhưng trong lúc thu dọn chiến trường, hiển nhiên là có thể cảm giác được là có rất nhiều người đang lộ ra biểu tình có chút thiếu kiên nhẫn.
"Tốc độ mau một chút, ai biết khi nào tác dụng phụ này sẽ đến."
"Đúng vậy, động tác nhanh lên đi, đừng lãng phí thời gian, xử lý những chuyện này cho xong trước khi tác dụng phụ xuất hiện."
Trước đó bọn họ là đánh sướng rồi, chỉ cần trực tiếp đè Ma tộc ở trên mặt đất điên cuồng cọ xát là được, nhưng bây giờ đánh xong rồi, nhưng khi nghĩ đến tác dụng phụ kia sắp xuất hiện khiến cho tâm lý của không ít người đều nhịn không được mà chửi má nó. Hiệu quả tốt đấy, nhưng mẹ nó có thể đừng thêm vô mấy cái thứ hoa hoe loe loẹt đó được không? Ngươi cho rằng mình đang luyện bí pháp sao? Luyện đan dược mà còn chế tạo thêm cái tác dụng này làm gì...
Qủa nhiên không ngoài sở liệu, cùng ngày hôm đó, toàn bộ phương hướng của Thiên Hồng quan đã trở nên hoàn toàn hỗn loạn.
Bởi vì một trận chiến này đã có không ít người sử dụng đan dược, cho nên số lượng người xuất hiện tác dụng cũng rất nhiều.
Hơn nữa, bởi vì loại đan dược mà mọi người dùng không phải là cùng một loại, cho nên tác dụng phụ đó phải gọi là vô cùng kỳ quặc và quái gở.
Cho dù là đêm khuya, toàn bộ phòng tuyến Thiên Hồng quan vẫn náo nhiệt vô cùng.
Tiếng mắng chửi, tiếng cuồng tiếu, tiếng khóc nối tiếp nhau vang lên, nói chung là một cái quần ma loạn vũ.
Thẳng đến suốt một ngày một đêm qua đi thì tình hình mới dần dịu bớt lại.
Có tu sĩ lộ ra sắc mặt tái nhợt, cả người hữu khí vô lực mắng.
"Cái viên đan dược chết tiệt này, ta mẹ nó nhớ kỹ rồi."
"Ai da, cái eo già của ta, đan dược tốt, hay cho một viên đan dược."
Không ít người đều vì tác dụng phụ của viên đan dược này làm cho chết đi sống lại.
Ngoài miệng tức giận mắng, nhưng giây tiếp theo lại chạy đến Liên minh Đan Sư tìm Tôn Minh thuật cầu đan.
Dù sao thì mặc dù cái tác dụng phụ này cực kỳ đáng chết, nhưng hiệu quả của nó thì không thể nghi ngờ, coi như một vật cứu mạng quả thực không có gì thích hợp bằng.
Cho nên lúc Tôn Minh hắn nhìn thấy một đám tu sĩ bị tra tấn đến mức kêu cha gọi mẹ mà còn tới cầu đan này, ngay cả bản thân hắn lộ ra vẻ tê rần.
Nhưng hắn vẫn phân phó cho dược đồng làm tốt quá trình đăng ký, sau khi thu tiền đặt cọc và luyện chế xong sẽ thông báo tới lấy đan.
Bởi vì việc luyện chế đan dược khác với nấu nướng, trong quá trình đó phải tiêu hao nhiều tinh lực và thời gian hơn nên đương nhiên cần phải chờ đợi.
Cùng lúc đó, bên trong Yêu tộc, một chúng Yêu Đế, Yêu Hoàng và Yêu Vương đều tụ tập ở bên trong đại điện, một chúng Yêu Đế cầm đầu lộ ra sắc mặt khó coi, trong mắt tràn đầy tức giận mà nói.
"Không thể, tuyệt đối không thể..."
Ngay tại lúc vừa rồi Yêu tộc nhận được tin tức, nói Ma tộc ở bên ngoài Thiên Hồng quan của Nhân tộc đã hoàn toàn bị tiêu diệt, chuyện này mịa nó không buồn cười sao?
"Ma tộc, đó chính là Ma tộc đấy. Các ngươi chính là một đám phế vật, không thể nào lại bị Nhân tộc đánh tan chỉ trong một trận chiến..."
"Yêu Đế, không phải bị đánh tan, mà là bị tiêu diệt hết."
“Ta con mẹ nó cút."
Một tên Yêu Đế kích động quát, một con Yêu Hoàng ở bên cạnh nhỏ giọng thì thâm một tiếng, nhưng giây tiếp theo đã bị Yêu Đế đạp té xuống đất.
Ta mịa nó ngay cả liên kích bại trận còn không tin, ngươi còn nói là toàn diệt?
Ngươi cho rằng mẹ nó Nhân tộc là toàn viên Đại Đế Đại Đế hay là sao?
Nghe nói thế giới nơi lũ Ma tộc trú ngụ không hề thua kém 1 so với thế giới Hạo Thổ, điều này có nghĩa là Nhân tộc đang lấy sức của bản thân mà đối kháng với toàn bộ thế giới.
Mẹ nó cái này mà cũng có cơ hội chiến thắng sao?
Qủa thực là chê cười rồi.
Sau khi nghe được tin tức này, chúng Yêu Đế đều không tin, nếu Nhân tộc thực sự có thực lực như vậy, vậy mẹ nó còn Yêu tộc chúng nó sẽ ra sao.
Đừng nói là Yêu tộc, e rằng ngay cả Bất Tử tộc, Man tộc và các chủng tộc khác cũng phải trực tiếp cúi đầu xưng thần được rồi, về sau cái thế giới Hạo Thổ này phải nhường cho Nhân tộc là được.
"Tiếp tục điều tra, đây nhất định là quỷ kế của Nhân tộc, ngươi nhất định phải điều tra rõ cho ta.
"Vâng."
Bọn họ tuyệt đối không tin đây là sự thật, chúng Yêu Đế đã hạ lệnh điều tra kỹ lưỡng chuyện này, không thể bỏ qua một chỉ tiết nào.
Phản ứng của Yêu tộc rất lớn, trong khi phản ứng của Bất Tử tộc, Man tộc và các chủng tộc khác không khác nhau là bao.
Nói Nhân tộc chỉ dựa vào sức mạnh của bản thân mà đã đánh tan Ma tộc, cho dù có đánh chết chúng nó cũng không tin, bởi vì điều này tuyệt đối không có khả năng.
Trong lúc tất cả các chủng tộc đều cảm thấy vô cùng nghi hoặc, trong Thiên Hồng quan, Vân Tiên Đài, Thạch Thanh Phong và các Đại Đế khác cũng đang thảo luận về kế hoạch tiếp theo.
"Thu hoạch của trận chiến này quả thật không nhỏ, nhưng nguyên liệu nấu ăn ở bên ngoài quan cũng không còn nữa, cho nên chúng ta phải nghĩ biện pháp khác."
"Bạch Tổ nói đúng. Bởi vì cái gọi là nhân vô viễn lự, cho nên vấn đề vê nguyên liệu nấu ăn cần phải được cân nhắc trước."