Ta Là Trù Thần, Toàn Tông Môn Đều Bị Ta Làm Thèm Khóc (Bản Dịch)

Chương 303 - Chương 993: Nó Sẽ Không Phát Hiện Ra Chúng Ta Chứ?

Chương 993: Nó Sẽ Không Phát Hiện Ra Chúng Ta Chứ? Chương 993: Nó Sẽ Không Phát Hiện Ra Chúng Ta Chứ?Chương 993: Nó Sẽ Không Phát Hiện Ra Chúng Ta Chứ?

Chương 993: Nó Sẽ Không Phát Hiện Ra Chúng Ta Chứ?

Sau khi nhìn thấy dáng vẻ nhìn đông rồi lại nhìn tây của con nguyên liệu nấu ăn Ma tộc này Hồng Tôn và Thanh Thạch đều bị chỉnh ngốc.

Đây mẹ nó là Ma tộc sao? Tại sao lại biến thành bộ dạng bỉ ổi này rồi.

Nhưng lúc này hai người cũng không dám làm ra hành động thiếu suy nghĩ, dù sao người tới cũng chỉ là một con khỉ gây như vậy, cho dù có bắt cũng không có ý nghĩa gì.

Toàn thân trên dưới thêm lên cũng không được mấy cân thịt.

Ngay lúc hai người đang cảm thấy nghi ngờ thì đột nhiên, ánh mắt của con nguyên liệu nấu ăn Ma tộc này lại nhìn sang chỗ này.

"Chết tiệt... Lão tửu quỷ, nó sẽ không phát hiện ra chúng ta đâu đúng không?"

"Sao có thể..."

Nghe vậy, phản ứng bản năng của Hồng Tôn là không có khả năng, bởi vì Ma tộc là gì? Đó chính là một đám mãng phu.

Lúc đầu, một đám mãnh phu này còn mẹ nó không biết bố trí thủ vệ, ngươi nói nó có thể phát hiện ra cái gì?

Nhưng còn không đợi Hồng Tôn nói hết lời thì đột nhiên, con Ma tộc này đã hét lên chói tai.

"O-O-O-O...'

Tiếng gầm cũng khác với những con Ma tộc khác, nó sắc bén hơn giống ... Giống như mẹ nó tiếng gầm của một con khỉ.

Thấy thế, Hồng Tôn và Thanh Thạch càng bối rối hơn, có ý gì?

Nhưng trước khi hai người kịp phản ứng lại đây, con Ma tộc này đã không chút do dự mà trực tiếp xoay người roi chạy vê Ma Quật.

"Chúng ta bị phát hiện rôi sao?"

Thấy vậy, Thanh Thạch lộ ra sắc mặt phức tạp mà lẩm bẩm một mình.

Bộ dạng đó nói rõ là hắn đã bị phát hiện, nhưng tại sao hắn lại bị phát hiện? Còn nữa, đây mẹ nó có còn là một Ma tộc nữa không?

Trong khoảng khắc con Ma tộc này bỏ chạy nhanh như chớp, Ma Quật lại lần nữa khôi phục sự yên tĩnh và không có động tĩnh nào nữa.

Mà sau đó không lâu, khi Vân Tiên Đài và đại bộ đội đuổi tới, ngay tại lúc nguyên một đám nhìn thấy khung cảnh yên tĩnh xung quanh và Ma Quật không hề dao động kia thì cả giận nói.

"Nguyên liệu nấu ăn đâu? Không phải ngươi nói có nguyên liệu nấu ăn tới sao?"

"Tới nhưng chạy rồi." "Chạy rồi?"

Ngay sau đó, hai người đã kể lại đúng sự thật về những gì đã xảy ra trước đó với đám người Vân Tiên Đài.

Sau khi nghe Hồng Tôn và Thanh Thạch nói xong, Vân Tiên Đài và các lão tổ cấp Đại Đế khác cũng sửng sốt, tại sao nghe vào không giống với Ma tộc vậy?

Nhưng những gì hai người nói đều là sự thật, con Ma tộc kia quả thực là đã bỏ chạy.

Thất bại trong gang tấc, phí công một chuyến.

Mọi người đều cảm thấy vô cùng chán nản, vốn tưởng rằng đây có thể chỉ là sự trùng hợp ngẫu nhiên, con khỉ gây gò này có lẽ là đã vô tình xông vào Ma Quật chứ không phải là kế hoạch tấn công của Ma tộc.

Nhưng điều mà mọi người không ngờ tới chính là, mấy ngày kế tiếp, năm chỗ có Ma Quật này mỗi ngày đều có Ma tộc xuất hiện.

Nhưng lần nào cũng chỉ có một hai con có thân hình vô vùng nhỏ gầy, hơn nữa còn là một đám hầu tinh tinh ranh lộ ra dáng vẻ trông giống như một tên trộm, chỉ can có một chút gió thổi cỏ lay thôi là sẽ lập tức rụt trở về.

Mà điều này cũng làm cho Nhân tộc không có bất cứ cơ hội nào.

Hơn nữa, cứ mỗi một lần Ma tộc xuất hiện là chư vị lão tổ cấp Đại Đế sẽ mang theo đại bộ đội nhanh chóng xông tới, nhưng mỗi một lần đến sau cùng đều là vồ hụt, cao hứng hụt một trận.

Năm lần bảy lượt đều là như vậy khiến chư vị lão tổ cấp Đại Đế cũng hoàn toàn nổi giận.

"Mẹ nó đám Ma tộc này định làm cái quái gì vậy?”

"Sớm muộn gì lão phu cũng sẽ giết chết chúng nó."

Nguyên một đám có một loại cảm giác mạc danh bị trêu chọc làm người ta cực kỳ khó chịu.

Nhưng cũng không có cách nào, bởi vì Nhân tộc không thể vào Ma Quật.

Cái này còn chưa tính, sau một tháng không thu hoạch được nguyên liệu nấu ăn, hiện giờ nguyên liệu nấu ăn Ma tộc dự trữ cũng sắp hết.

Sau bữa tối ngày hôm đó, ba vị minh chủ của Liên minh Linh trù đã đến gặp Diệp Trường Thanh, sau đó lộ ra vẻ mặt khó xử nói.

"Cơm Tổ."

.

"Làm sao vậy? Sao sắc mặt khó coi như vậy."

"Nguyên liệu nấu ăn sắp hết rồi."

"Hả? Chẳng lẽ gần đây không bắt được nguyên liệu nấu ăn nào sao?" "Không bắt được, cả tháng nay không có nguyên liệu nấu ăn nào được đưa tới."

Diệp Trường Thanh bình thường cũng không quá chú ý đến chuyện của nguyên liệu nấu ăn như thế nào, bởi vì chuyện này đều do ba vị minh chủ quản lý, lúc này vừa nghe đến chuyện nguyên liệu nấu ăn sắp hết khiến Diệp Trường Thanh cũng sửng sốt.

Nếu dựa theo tính cách của mọi người, cùng với các loại thủ đoạn và niềm khao khát về nguyên liệu nấu ăn, không thể có chuyện một tháng như vậy mà không thể bắt được nguyên liệu nấu ăn.

Sau khi suy nghĩ một lát, Diệp Trường Thanh vẫn tìm tới Vân Tiên Đài và chư vị lão tổ.

Đoán chừng cũng chỉ có một mình Diệp Trường Thanh mới có loại đãi ngộ muốn gặp chư vị lão tổ cấp Đại Đế ở bất cứ lúc nào, bất cứ nơi đâu đều được mà không cần thông bẩm.

Sau khi hắn kể cho chư vị lão tổ nghe về chuyện của nguyên nấu ăn xong thì hỏi.

"Gần đây bên phía Ma tộc không có xuất hiện sao?"

Ngay khi nhắc đến Ma tộc, chư vị lão tổ cũng nổi giận một trận, mẹ nó quả thực biến bọn hắn thành khỉ mà đùa nghịch vậy.

Mỗi lần phái tới như vậy cũng chỉ có một hai con khỉ gầy gò, nguyên một đám còn làm ra dáng vẻ cẩn thận như vậy, mẹ nó là muốn chơi nổi đúng không?

Chuyện này cũng làm cho chư vị lão tổ hoàn toàn bó tay rồi.

Sau khi nghe được sự biến hóa của Ma tộc trong một tháng này, khóe môi của Diệp Trường Thanh cũng giật một cái.

"Đám Ma tộc này học được thông minh, còn biết phái người đi điều tra trước sao?"

Bất cứ người tinh tường nào đều có thể thấy rõ ràng, mấy con khỉ gầy gò đó rõ ràng là trinh sát do Ma tộc phái tới, mục đính là để xác định xem xung quanh Ma Quật có mai phục hay không.

Nếu không thì sẽ lại giống như trước đây, vừa mới ra khỏi Ma Quật là đã bị bao vây.

"Đám chó má này, sớm muộn gì lão phu cũng sẽ tận diệt được chúng nó."

Thạch Thanh Phong cắn răng tức giận mắng, nhưng đúng lúc này, Hiển Ảnh trận bàn của Thánh chủ Vân La đột nhiên sáng lên, sau khi được kết nối thì ở phía đối diện đã truyền đến tiếng chém giết, tiếng kêu cứu bi thảm và âm thanh đồn dập của một vị trưởng lão cấp Đại Thánh.

"Thánh chủ, Ma tộc đột nhiên đánh lén, chúng ta ngăn không được..."

Các nơi xuất hiện Ma Quật đều có tu sĩ của Nhân tộc giám sát, nhưng trong tình huống bình thường thì nhân số sẽ không quá nhiều.

Dù sao cũng đã trôi qua một tháng, Ma tộc không có động tĩnh gì, cho nên Nhân tộc ở phía bên này cũng không có khả năng mỗi ngày đều bố trí người đến ẩn nấp ở khu vực xung quanh Ma Quật được. Nhưng không ai ngờ rằng Ma tộc này thế mà lại nhân cơ hội này để đánh lén bất ngờ.

Hơn nữa nhìn dáng vẻ này còn là sớm có chuẩn bị, nếu không cũng không có khả năng ngay cả thời gian cầu cứu trước đó cũng không có được.

Nghe xong lời này, sắc mặt của Thánh chủ Vân La lập tức tối sâm, tất cả các lão tổ cấp Đại Đế cũng vội vã chạy tới Ma Quật.

Sự việc khẩn cấp, mặc dù chư vị lão tổ cấp Đại Đế đều lao tới giải cứu ngay lập tức, nhưng chờ đến khi đuổi tới thì trận chiến cũng đã kết thúc rồi.

Ngoại trừ trên mặt đất có chút vết máu, ngay cả thi thể đều không tìm thấy được, có lẽ là đã bị Ma tộc nuốt chửng.

Về phân thân ảnh của Ma tộc, một con cũng không thể tìm thấy, có lẽ là đã lui về Ma Quật.

Nhìn Ma Quật vẫn không có một chút gợn sóng giống như cũ kia, bộ dạng đó giống như chưa từng xảy ra chuyện gì, khiến chư vị lão tổ cấp Đại Đế tức giận đến ngứa răng.

"Có chủ ý, đám nguyên liệu nấu ăn này chắc chắn là có chủ ý."

"Chúng nó đã lên kế hoạch này từ lâu và muốn dùng nó để đối phó với chúng ta."

Ma tộc thay đổi đã làm cho chư vị lão tổ cấp Đại Đế nhất thời có chút trở tay không kịp.

Mặt khác, khả năng điều tra của những con Ma tộc gầy gò giống khỉ đó còn mạnh hơn cả những gì mà bọn hắn dự đoán.

Sự rút lui trước đó của chúng nó rất có thể không phải là vì cảnh giác, cũng không phải là đang nghi ngờ cái gì, mà là do chúng nó đã thật sự phát hiện ra nơi ẩn náu của Nhân tộc.

Nhưng bọn chúng không có lộ ra mà lặng lẽ quay trở lại Ma giới, sau đó vạch ra kế hoạch phản công và thừa dịp chủ lực của Nhân tộc không có ở đây mà bất ngờ phát động một cuộc đánh lén.

Nếu không cũng không có khả năng ngay cả thời gian cầu cứu trước đó cũng không có được, mà chỉ có thể nói là do Ma tộc đã xác định được nơi ẩn náu của Nhân tộc trước khi động thủ mà thôi.

Cho nên chúng nó đã lựa chọn ra tay ngay khi lao ra khỏi Ma Quật, để bên phía Nhân tộc có thời gian phản ứng.

Nghĩ đến đây, hàm răng của đám lão tổ cắn đến mức khanh khách rung động, chẳng lẽ cái đám nguyên liệu nấu ăn này muốn mẹ nó lật trời rồi sao?
Bình Luận (0)
Comment