Ta Là Trù Thần, Toàn Tông Môn Đều Bị Ta Làm Thèm Khóc (Bản Dịch)

Chương 304 - Chương 994: Chuyện Chuyên Nghiệp Van Là Nên Giao Cho Người Chuyên Nghiệp Tới Làm

Chương 994: Chuyện Chuyên Nghiệp Van Là Nên Giao Cho Người Chuyên Nghiệp Tới Làm Chương 994: Chuyện Chuyên Nghiệp Van Là Nên Giao Cho Người Chuyên Nghiệp Tới LàmChương 994: Chuyện Chuyên Nghiệp Van Là Nên Giao Cho Người Chuyên Nghiệp Tới Làm

Chương 994: Chuyện Chuyên Nghiệp Vẫn Là Nên Giao Cho Người Chuyên Nghiệp Tới Làm

Ma tộc bất ngờ đánh lén khiến Vân Tiên Đài, Thạch Thanh Phong và một đám lão tổ các Đại Đế khác tức đến ngứa răng.

Về phần đám Ma tộc ở phía bên này, cuối cùng thì bọn chúng cũng xả được cơn giận, nguyên một đám đều cảm thấy hưng phấn không thôi.

Nhưng người hạnh phúc nhất không thể nghi ngờ chắc chắn là Ba Ba Khả.

Suy cho cùng, công đầu của cuộc thành công lần này chắc chắn thuộc về nó, hơn nữa những dũng sĩ Ma tộc đặc biệt đó cũng là do nó một tay dạy dỗ ra tới.

Lúc này, ánh mắt của đông đảo Ma tộc, bao gồm cả một nhóm Ma Thần đều đã xảy ra biến hóa khi nhìn về phía Ba Ba Khả.

Đây có lẽ là lần đầu tiên từ lúc chào đời tới nay của nó nhận đãi ngộ như vậy.

Từ nhỏ đến lớn vẫn luôn bị coi thường, cho dù đã đột phá lên Ma Thần cũng vẫn giống như vậy.

Bề ngoài thì có lẽ không ai dám nói gì, nhưng phía sau lưng, Ba Ba Khả biết rất rõ thực ra chúng Ma tộc kia đều đang coi thường mình.

Nhưng lần này, Ba Ba Khả đã chứng minh được bản thân.

"Rống... (Ba Ba Khả, lần này ngươi lập công lớn rồi. )"

Một vị Ma Thân gầm lên khen ngợi, đây là lân đầu tiên Ba Ba Khả nhận được lời khen ngợi và sự công nhận của các Ma Thần khác.

Nhưng đối với cái này, mặc dù ở trong lòng của Ba Ba Khả rất kích động nhưng mặt ngoài vẫn lộ ra vẻ đạm nhiên mà nói.

"Rống... (Mặc dù trận chiến này đã dành chiến thắng, nhưng chúng ta cũng không thể vì thế mà cao hứng quá sớm, vẫn cần làm gì chắc đó như cũ. )

"Rống... (Ngươi nói không sai. )"

Chúng Ma Thần cư nhiên đều đồng ý với lời của Ba Ba Khả, dù sao sự thật bày ở trước mắt, chứng minh rằng phương pháp của Ba Ba Khả có hiệu quả.

Đối mặt với Nhân tộc trong thế giới Hạo Thổ, hành động làm bừa chắc chắn là không được, cho nên nhất định phải thay đổi.

Ma tộc ở phía bên này đang vô cùng cao hứng, nhưng xét đến tình hình thực tế mà nói, trận chiến này bọn chúng cũng chỉ chiếm được một chút lợi thế nhỏ, tu sĩ của Nhân tộc thực sự bị giết chết cũng không nhiều, duy nhất đem ra được cũng chỉ có một tên Đại Thánh đến từ Thánh địa Vân La. So với tổn thất của chính Ma tộc thì hoàn toàn không đáng là gì cả.

Nhưng bởi vì trước đó chúng nó thực sự là đã thua quá nhiều lần, có thể nói là đánh trận nào thua trận đó, cho nên lần này dù chỉ chiếm được một chút lợi thế, nhưng cũng đã làm Ma tộc không khỏi hưng phấn.

Cứ như thể chúng nó đã tìm ra cách đối phó với Nhân tộc và có thể sử dụng cách này để đảo ngược tình thế chỉ trong một lần.

Lũ Ma tộc nếm được vị ngọt, cho nên bước kế tiếp cũng bắt chước làm theo và lập kế hoạch cho một số cuộc đánh lén bất ngờ khác, còn Ba Ba Khả quả thực cũng có chút bản lĩnh, năng lực điều tra của những con Ma tộc do nó bồi dưỡng ra kia đích thật là không tâm thường.

Gần như bọn chúng có thể phát hiện chính xác vị trí mai phục của Nhân tộc, từ đó để Ma tộc bất ngờ động thủ và mỗi một lần đều có thể thu hoạch được.

Mặc dù Nhân tộc ở phía bên này đã cẩn thận ẩn tàng rồi, nhưng mỗi lúc đối mặt với Ma tộc là dường như không hề có tác dụng gì quá lớn.

Nhưng bọn họ lại không thể không bố trí người tới giám sát, bởi vì nếu từ bỏ việc giám sát xung quanh Ma Quật, Ma tộc kia sẽ hoàn toàn có thể không chút kiêng nể gì mà tiến vào thế giới Hạo Thổ.

Đương nhiên, Nhân tộc không thể để mặc kệ như vậy được, nếu không đến lúc đó toàn bộ thế cục rất có thể sẽ lập tức mất đi khống chế.

Ma tộc chuyển biến quả thực là đã đánh cho Nhân tộc trở tay không kịp.

Trong lúc nhất thời, Nhân tộc thực sự không có biện pháp ứng đối.

Tại Linh thành, Vân Tiên Đài, Thạch Thanh Phong và các lão tổ cấp Đại Đế khác đều cau mày.

"Đây là lần đánh lén thứ mấy rồi?"

Bởi vì vừa rồi bọn họ nhận được tin tức Ma tộc tới đánh lén, cho nên một vị lão tổ ở trong đó cắn hỏi.

"Lần thứ bảy."

Dư Mạt trả lời, chỉ trong mấy ngày ngắn ngủn, đây đã là lần đánh lén thứ bảy, tuy tổn thất không lớn nhưng mẹ nó nghĩ mà tức chết.

Một đám Ma tộc này giống như đám rùa đen rút đầu, bất thình lình đưa đầu ra cắn ngươi một ngụm.

Mặc dù cắn không chết, nhưng làm vậy mẹ nó kinh tởm.

Hơn nữa, điều quan trọng nhất là nguyên liệu nấu ăn mẹ nó của bọn họ đang cạn kiệt, không bao lâu nữa là sẽ cạn sạch lương thực.

Chẳng những liên tục ăn thiệt thòi, mà còn mẹ nó không bắt được con nguyên liệu nào, đây là điều làm chư vị lão tổ hoàn toàn không thể chấp nhận được. Vừa đánh một cái là đã bỏ chạy, Ma tộc hiện tại quả thực là đáng khinh tới cực hạn, bọn chúng căn bản không cho Nhân tộc có bất kỳ cơ hội nào, thậm chí hai bên còn không có khả năng đánh giáp lá cà với nhau.

Sau khi nghe Dư Mạt nói xong, từng tên lão tổ khác cũng hận đến nghiến răng nghiến lợi.

Nếu có cách, họ chắc chắn sẽ biến những Ma tộc này thành một mâm mỹ thực.

"Chết tiệt, nếu có thể tiến vào Ma Quật là tốt rôi, như thế có thể tận diệt chúng nó."

"Ngươi nói nhảm cái gì vậy, nếu có thể đi vào còn cần ngươi nói sao."

"Chúng ta nên làm gì bây giờ? Chẳng lẽ phải từ bỏ việc giám sát khu vực xung quanh Ma Quật? sao”

"Không thể, tuyệt đối không thể từ bỏ. Khu vực xung quanh Ma Quật nhất định phải nằm ở trong tay của chúng ta."

"Vậy nên làm gì?”

Nói đến biện pháp, chư vị lão tổ đều rơi vào trầm mặc, trong lúc nhất thời thật đúng là không có biện pháp nào tốt.

Đúng lúc này, Diệp Trường Thanh cầu kiến.

Ngoài chuyện của nguyên liệu ra thì không có gì khác, bởi vì hiện tại tất cả nguyên liệu chỉ đủ để dùng trong hai ngày.

Sau khi nghe thấy lời này, các vị lão tổ đều trở nên hoàn toàn nóng nảy.

"Chỉ có hai ngày thôi sao?"

"Chết tiệt..."

Sau hai ngày này là bọn họ sẽ cạn kiệt lương thực, đến lúc đó nếu không lại không bắt được con nguyên liệu nấu ăn Ma tộc nào thì làm sao đây? Chẳng lẽ đi lại phải đi bắt mấy con nguyên liệu nấu ăn Yêu tộc sao?

Tuy không phải là không thể, nhưng vẫn là câu nói kia, đã quen ăn món ngon miền núi thì ai lại bằng lòng quay lại cám bã.

Vì vậy, chỉ cần có khả năng, chư vị lão tổ vẫn muốn đi bắt nguyên liệu nấu ăn Ma tộc hơn.

Chỉ là hiện tại Ma tộc quá mức bỉ ổi, cho nên không dễ làm.

Tại sao đột nhiên lại trở nên như thế này, trước đây không phải Ma tộc vẫn thích chơi cậy sức mạnh sao, hiện tại thay đổi như vậy khiến người ta không thích chút nào.

Nghe được lời buồn rầu của chư vị lão tổ xong, Diệp Trường Thanh mở miệng nói.

"Sở dĩ khó bắt được Ma tộc, đơn giản cũng là do đám trinh sát kia của chúng nó."

"Đúng vậy, cũng không biết những con khỉ ốm này từ đâu đến, nguyên một đám tỉnh ranh vô cùng và có năng lực điều tra rất tốt, khiến chúng ta hoàn toàn không có cơ hội." Nghe vậy, Dư Mat đồng tình nói, lời này của Diệp Trường Thanh nói cũng không sai.

Điều quan trọng nhất bây giờ chính là đám khỉ ốm trinh sát của Ma tộc, chỉ cần thu phục được chúng nó, vậy mọi chuyện sẽ đơn giản hơn rất nhiều.

Nhưng tình hình hiện tại là dù Nhân tộc có cẩn thận đến đâu thì những con khỉ gây gò này vẫn luôn có thể tìm ra một số manh mối.

Cho dù không thể xác định chính xác nơi ẩn náu của tu sĩ của Nhân tộc, nhưng chúng nó lại có thể tỏa định vị trí gân đúng của bọn họ.

Bằng cách này, Ma tộc hoặc là không cho bọn họ một chút cơ hội nào, hoặc là sẽ trực tiếp ra tay đánh lén mà không ngươi kịp phản ứng lại.

Khi chỉ viện của Nhân tộc ở phía bên này đuổi tới, người ta đã chui vào Ma Quật chạy mất dạng từ lâu.

Nghe Dư Mạt nói xong, Diệp Trường Thanh nghi hoặc nói.

"Một khi đã như vậy, vậy tại sao chúng ta không đề thăng một chút khả năng ẩn núp của chính mình?”

Năng lực điều tra của Ma tộc đột nhiên tăng vọt, giống như bị cắn phải uống thuốc vậy, mà đối với việc này cũng rất dễ dàng, chỉ cần đề thăng một chút khả năng ẩn núp của chính mình là được.

Diệp Trường Thanh nghĩ vậy cũng không sai, mà điều này chư vị lão tổ tự nhiên cũng nghĩ tới.

"Nói thì nói như thế cũng không sai, nhưng nào có dễ dàng như vậy."

"Đúng vậy, chúng ta đã thử mọi cách có thể, nhưng không mấy thành công."

Chư vị lão tổ lộ ra một bộ biểu tình không còn đường để đi, nhưng Diệp Trường Thanh không biết tại sao bọn họ không có nghĩ tới điểm này, sau đó nói.

"Kỳ thực lúc này chúng ta cũng có những ứng viên rất tốt, bởi vì cái gọi là chuyện chuyên nghiệp vẫn là nên giao cho người chuyên nghiệp tới làm."

"Hả? Trường Thanh tiểu tử nói như vậy là có biện pháp rồi sao?"

"Đúng vậy. Thật ra thì chư vị lão tổ cũng nên nghĩ tới mới đúng. Giải pháp không phải ở ngay trước mắt chúng ta sao?"
Bình Luận (0)
Comment