Ta Là Trù Thần, Toàn Tông Môn Đều Bị Ta Làm Thèm Khóc (Bản Dịch)

Chương 316 - Chương 1006: Đây Nhất Định Sẽ Là Một Trận Đại Thắng

Chương 1006: Đây Nhất Định Sẽ Là Một Trận Đại Thắng Chương 1006: Đây Nhất Định Sẽ Là Một Trận Đại ThắngChương 1006: Đây Nhất Định Sẽ Là Một Trận Đại Thắng

Chương 1006: Đây Nhất Định Sẽ Là Một Trận Đại Thắng

Lúc nhìn vào bóng lưng nổi giận đùng đùng mà rời đi của Vân Tiên Đài, trong lòng của Thạch Thanh Phong cũng không hiểu ra sao.

Chính mình cũng chưa nói gì mà, tại sao lão già này lại tức giận như vậy?

"Đúng là kỳ lạ."

Thạch Thanh Phong im lặng nói thâm một tiếng, nhưng hắn cũng không để ý, bởi vì sau khi trải qua khoảng thời gian ở chung với nhau này, giữa mọi người cũng có cảm tình với nhau, cho nên chút chuyện nhỏ này đương nhiên là hắn sẽ không để ở trong lòng.

Chỉ là đều đã từng tuổi này rồi, lại có tu vi Đại Đế, tại sao khả năng tu luyện công phu của hắn lại kém như vậy?

Cũng may là Vân Tiên Đài không biết hắn đang suy nghĩ cái gì, nếu không rất có thể lại muốn chửi ầm lên, ngươi mẹ nó tới thử một chút xem chính mình có tu luyện thành công cái thập pháp cấp Huyền này không?

Vân Tiên Đài thực sự tức giận rồi, đồng thời, ý định không chịu thất bại của hắn cũng đã hoàn toàn bị khơi dậy.

Hắn không tin, nhớ năm đó từ khi chính mình bắt đầu con dường tu luyện cho đến nay, có khó khăn nào mà Vân Tiên Đài hắn chưa từng gặp qua.

Nhưng cuối cùng từng cái đó không phải vẫn bị hắn vượt qua sao? Hiện giờ tu vi đều đã là Đại Đế rồi, cho nên chỉ là một cái thuật pháp cấp Huyền nho nhỏ, chẳng lẽ còn có thể không tu thành công sao?

Vân Tiên Đài tiếp tục tu luyện ngày này qua ngày khác, nhưng ở trong mắt của đám người Dư Mạt thì lại hoàn toàn không có chút tiến bộ nào.

Bọn họ vốn có lòng muốn khuyên Vân Tiên Đại từ bỏ, nhưng nhìn hắn như vậy, đám người lại không đành lòng mở miệng, có lẽ thật sự không thích hợp.

Nếu đã không thích hợp, vậy ngươi cũng đừng ép buộc mình nữa.

Mặc dù Vân Tiên Đài đã làm ra cử chỉ có chút điên rô, nhưng hắn lại hoàn toàn không nghe lọt lời khuyên của người khác.

Tuy nhiên, ngay lúc hắn đang một lòng một dạ tu luyện, đêm khuya hôm đó, Ma Quật vẫn luôn không có động tĩnh gì, cuối cùng cũng xuất hiện biến hóa.

Bởi vì bất luận thời điểm nào cũng có người theo dõi chung quanh Ma Quật này, cho nên việc làm trước tiên là truyền tin tức đến chỗ của chư vị lão tổ.

Sau khi nhận được tin báo, chúng lão tổ và đông đảo cường giả của Nhân tộc đã lập tức chạy đến Ma Quật trước.

"Muốn tới rồi sao?" Lúc nhìn vào Ma Quật tỏa sáng rực rỡ này, trong mắt của mọi người cũng tràn đầy vẻ mong đợi, mẹ nó những thứ này nguyên liệu nấu ăn cuối cùng cũng đến rồi, có biết bọn họ đã nóng lòng chờ đợi đến mức nào không?

Những ngày gần đây, việc kiểm soát nguyên liệu ngày càng ngày càng nghiêm ngặt, mỗi bữa cơm cũng chỉ có đúng một ngàn phần.

Nhưng ở bên trong Thiên Hồng Quan này có biết bao nhiêu tu sĩ của Nhân tộc, một ngàn phần đồ ăn còn có hạn lượng thì chó nó ai ăn ai nhịn?

Cho nên đám người đã đợi trái đợi phải, chịu đựng hết lần này đến lần khác, cuối cùng cũng thật vất vả lắm mới trông thấy được nguyên liệu nấu ăn.

Còn không đợi Ma tộc xuất hiện, trong mắt của rất nhiều người đã nổi lên hông quang.

"Ma tộc này không định lại điều tra một phen sao?"

Trên bầu trời, chúng lão tổ đanh đứng lơ lửng ở trên không trung, sau đó chỉ thấy Bạch Tổ nhìn vào vị trí của Ma Quật rồi bất lực nói.

Tuy nhiên đối với cái này, Vân Tiên Đài lại cắn răng đáp lại một câu.

"Dò xét cái rắm, nơi này là Thiên Hồng quan, có cái gì tốt để dò xét chứ?"

Chẳng lẽ ở Thiên Hồng quan không có tu sĩ của Nhân tộc sao? Nếu chúng nói đặt Ma Quật ở trong Thiên Hồng quan thì hẳn là đã nghĩ tới điều này.

Hắn vừa dứt lời, bên trong Ma Quật đột nhiên lao ra vô số Ma tộc.

Đúng như Vân Tiên Đài nghĩ, lần này Ma tộc không có ý định điều tra bất cứ điều gì, cho nên vừa lên tới chính là đại quân tiếp cận.

Nhưng đây chính xác là điều mà Nhân tộc mong muốn, tới là đưa, như vậy là tốt nhất.

"Đông thủ"

Ngay lập tức, đông đảo tu sĩ của Nhân tộc bắt đầu hành động dựa theo đội ngũ mà họ đã thành lập trước đó.

Còn những con Ma tộc vừa mới xông ra khỏi Ma Quật đều chưa kịp làm gì, chỉ thấy trong bóng tối xuất hiện vô số lưỡi câu lớn đang hướng về phía mình, sau đó, chỉ thấy từng con nguyên liệu nấu ăn Ma tộc bị kéo thẳng vào trong bóng tối.

"Rống..."

"Rống rống..."

Trong bóng tối, không ngừng có tiếng gâm của Ma tộc truyên đến cũng như tiếng ồn ào của các tu sĩ trong Nhân tộc.

"Đè lại, cột lên."

"Chuẩn bị xong rồi chứ? Ta câu đây."

"Sư đệ, chờ một lát, buộc lại trước rồi nói." Tiếng rong giận của Ma tộc tới nhanh mà đi cũng mau, sau đó nhanh chóng không còn tin tức gì nữa.

Về phần những cái bẫy rập ở khắp xung quanh kia, nguyên một đám cũng lần lượt phát nổ ngay cái chạm đầu tiên.

Rất nhiều Ma tộc còn chưa kịp hiểu rõ là đang xảy ra chuyện gì, một giây sau là đã trực tiếp bị ánh sáng của phù trận và trận bàn bao phủ ở trong đó.

Chúng nó phải thật vất vả lắm mới chống lại được bẫy rập, nhưng một giây sau cũng là bị ba năm tên đại hán cùng nhau xông tới, không nói lời giải thích nào là đã dùng một sợi Khổn Yêu thằng buộc lại, sau đó lập tức ném về phía sau một cái, mặc cho những con Ma tộc này bất lực cuồng nộ.

Ma tộc liên tục lao ra khỏi Ma Quật, nhưng chúng nó tới nhanh mà bị trói cũng mau.

Hơn nữa không biết tại sao, nhưng lại khiến cho người ta có cảm giác như giữa hai bên có sự ăn ý với nhau vậy.

Bởi vì mẻ nguyên liệu nấu ăn Ma tộc đầu tiên ở phía bên này xông ra vừa mới bị trói chặt, mẻ nguyên liệu tiếp theo lại lao ra.

Đối với cái này, trong lòng của mọi người phải gọi là vô cùng hưng phấn.

"Không tệ không tệ, tiết tấu của Ma tộc này rất tốt."

"Đúng vậy, không chút lãng phí thời gian nào."

"Ha ha, tốc độ của mọi người nhanh hơn một chút đi, lân này nhất định phải thu hoạch thật lớn mới được."

Ma tộc lao ra không ngừng, nhưng cư nhiên từ đầu đến cuối không có dấu hiệu nào cho thấy Ma tộc tụ tập ở xung quanh Ma Quật.

Bởi vì đến con nào là bị trói con đó, cho nên lúc đó số lượng Ma tộc bị trói lại đã chất đống thành núi ở phía sau lưng Nhân tộc từ lâu.

Mặc dù những Ma tộc này điên cuồng rống giận, nhưng hoàn toàn không có cái trứng mà dùng.

Ở phía bên kia, lúc này trên khuôn mặt của mấy tên Ma Thần đã tiến vào Ma Quật giống như đông đảo Ma tộc trước đó đã tràn đầy vẻ xơ xác tiêu điều.

"Hừ, lần này chúng ta nhất định phải bắt lấy đám Nhân tộc này."

"Đúng vậy, lúc trước chính là vì nghe theo mấy cái chuyện ma quỷ mà Ba Ba Khả nói, nếu không Ma tộc ta hà tất gì phải làm ra ba cái thứ hoa hoe loè loet này?”

"Đúng vậy, trận chiến này Ma tộc ta tất thắng."

"Giết."

Vài tên Ma Thần dường như đã nhìn thấy các dũng sĩ Ma tộc của chúng nó đã đại chiến cùng một chỗ với Nhân tộc ở phía bên kia của Ma Quật.

Dựa vào sự dũng mãnh của các dũng sĩ Ma tộc, một trận chiến này chúng nó tuyệt đối sẽ không thua.

Nghĩ tới đây, tốc độ của mấy tên Ma Thần nhanh thêm vài phần, bởi vì chúng nó cũng muốn nhanh chóng đi đối phó với cái đám lão tổ cấp Đại Đế của Nhân tộc kia, để bọn họ không có tinh lực xuất thủ với mấy con ma tộc thông thường.

Cho nên mấy tên Ma Thần này đã rống giận một hơi rồi lao ra khỏi Ma Quật, sau đó ngửa mặt lên trời thét dài một tiếng.

"Rống ... Rống?”

Nhưng tiếng gâm mới đến một nửa thì con Ma Thần dẫn đầu này đã trợn tròn mắt.

"Ma tộc của ta đâu?"

Chỉ thấy quả thực là có dũng sĩ Ma tộc của nó đang không ngừng đi ra từ bên trong Ma Quật, nhưng còn đông đảo Ma tộc đã bước ra trước đó thì sao? Nó đã đi đâu rồi?

Xung quanh đây hoàn toàn nhìn không tới mấy cái bóng dáng của Ma tộc, ngược lại là các tu sĩ Nhân tộc lại đang vây quanh chúng thành từng vòng tròn.

Còn những con Ma tộc đã đi qua Ma Quật trước đó, thật giống như là biến mất vào hư vô rồi vậy?

Mấy tên Ma Thần cũng hoài nghi việc chính mình có phải là đã nhìn nhầm rồi không, nhưng rõ ràng là chúng nó tận mắt nhìn thấy nhiều dũng sĩ Ma tộc đã tiến vào Ma Quật như vậy mà?

Nhưng nó đã đi đâu rồi? Không phải lúc này đang đại chiến với Nhân tộc sao? Đại chiến đâu? Người đâu?

Cuộc đại chiến trong tưởng tượng của chúng nó hoàn toàn không có xuất hiện, thay vào đó là sự biến mất của Ma tộc chúng nó.

"Chết tiệt, rốt cược là đang xảy ra chuyện gì vậy?"

Mấy tên Ma Thần tức giận đến nghiến răng nghiến lợi, tại sao lại không giống như chúng nó nghĩ, còn đám Nhân tộc này rốt cuộc là đã dùng thủ đoạn gì, chẳng lẽ thật sự khó đối phó như vậy sao?

Trong lòng khó thở, nhưng chẳng bao lâu sau, mấy tên Ma Thần đã biết câu trả lời.

Bởi vì chúng nó đã tận mắt nhìn thấy có những nguyên liệu mới từ trong Ma Quật đi ra, mà đông đảo tu sĩ của Nhân tộc cũng không chút nương tay nào, người đầu tiên xuất thủ tự nhiên là đệ tử của Thánh địa Đạo Nhất, sau đó chỉ thấy nguyên một đám lưỡi câu lớn bay đến từ mọi hướng, cuối cùng là dưới ánh mắt hoảng sợ nhìn chăm chú của mấy tên Ma Thần.

Chỉ một lần ra tay là đã có rất nhiêu dũng sĩ Ma tộc lập tức bị kéo vào trong bóng tối.
Bình Luận (0)
Comment