Ta Là Trù Thần, Toàn Tông Môn Đều Bị Ta Làm Thèm Khóc (Bản Dịch)

Chương 317 - Chương 1007: Được Rồi... Móc...

Chương 1007: Được Rồi... Móc... Chương 1007: Được Rồi... Móc...Chương 1007: Được Rồi... Móc...

Chương 1007: Được Rồi... Móc...

Nghe tiếng rống giận dữ ở xung quanh, mấy tên Ma Thần cũng lập tức nhìn đến trợn mắt há hốc mồm, mẹ nó mới vừa rồi còng đứng đầy tên dũng sĩ Ma tộc, vậy mà trong nháy mắt đã biến mất?

Hơn nữa, trước đó chúng nó còn chưa từng nhìn thấy Nhân tộc sử dụng một loại thủ đoạn như vậy.

Mấy tên Ma Thần chỉ cảm thấy da đầu tê dại, Nhân tộc này đến cùng là bị làm sao vậy, mẹ nó bọn họ lại lấy đâu ra những thứ lòe loẹt này vậy?

"Rống...'

Chúng nó lập tức nổi giận, sau đó chỉ thấy một con Ma Thần ở trong đó đã ngửa mặt lên trời gào thét, nhưng ngay giây tiếp theo, từ trong bóng tối đã xuất hiện một cái móc câu lớn bay thẳng tắt về phía hắn.

"Rống... (Nhân tộc thật dũng cảm, đáng khinh, thế mà trộm... )'

Vốn là nó muốn nói đánh lén, nhưng tiếng rống còn chưa kịp rơi xuống, dưới ánh mắt soi mói và trợn mắt há mồm của con Ma Thần này, chỉ thấy một cái móc câu lớn sượt thẳng qua người của nó.

Nói là sượt qua người thì có chút không chính xác, dù sao khoảng cách giữa hai bên cũng cách xa vạn dặm, cho nên mẹ nó rốt cuộc thì làm sao có thể nhắm chuẩn được chứ?

Trên bầu trời, tiếng hoan hô của lão Thạch Thanh Phong còn chưa kịp rơi xuống, nguyên một đám đều lộ ra vẻ lúng tùng mà về phía Vân Tiên Đài.

"Được rồi... hả? Câu..."

Thạch Thanh Phong vừa mở miệng là đã không thể nói thêm gì nữa, mịa nó cái này mà cũng có thể câu lệch được sao?

Cú câu đầu tiên chắc chắn là dễ dàng nhất, mà con Ma tộc kia còn đang trong cơn thịnh nộ hoàn toàn không có chút phòng bị nào, cho nên theo lý mà nói thì chỉ cần tùy tiện một chút hẳn là phải câu trúng mới đúng.

Cũng chính thế mà mọi người mới đề nghị để Vân Tiên Đài là người câu đầu tiên, dù sao thì đó cũng dễ dàng nhất.

Hơn nữa mấy ngày nay hắn còn vì tu luyện cái Câu pháp này mà khiến chính mìn phát hỏa, cho nên mọi người mới nghĩ đến chuyện nếu thành công thì cũng có thể để hắn tăng thêm một chút tự tin.

Ý tưởng của chúng lão tổ rất hay, nhưng đáng tiếc là mẹ nó cuối cùng cũng câu trật, mà cái này còn không hợp thói thường nữa.

Một con Ma Thần lớn như vậy, sạch sẽ bóng bẩy đứng ở trước mặt ngươi như thế, vậy mà ngươi mẹ nó còn có thể câu lệch được sao?

Chúng lão tổ lộ ra vẻ mặt phức tạp mà nhìn về phía Vân Tiên Đài, sau đó lại nhìn vào chiếc móc lớn bị câu lệch của hắn khiến mặt già của Vân Tiên Đài không nhịn được mà đỏ bừng.

Rõ ràng là hắn đã ngắm chuẩn rời mà, vậy tại sao cuối cùng lại lệch lớn như vậy chứ?

Cũng may là Dư Mạt phản ứng kịp thời mà nhanh chóng kết nối với lưỡi câu, lần này cuối cùng không tiếp tục xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn nữa , một câu móc trúng mục tiêu, con Ma Thần này trực tiếp bị móc qua.

Thấy thế, chúng lão tổ lúc này mới thở dài nhẹ nhõm một hơi, ngay sau đó nguyên một đám lập tức vây lại đây.

"Lên lên lên, đừng để nó chạy thoát."

"Bao vây nó lại.'

Chúng lão tổ đã ngầm thỏa thuận không nhắc tới chuyện vừa rồi, nhưng Vân Tiên Đài vẫn bị tức không nhẹ, trong lòng điên cuồng gầm lên.

"Câu câu câu, ta câu con mẹ nó, cut sang một bên.”

Ngay sau đó, Vân Tiên Đài cũng tham chiến, nếu đã câu không được thì dùng nắm đấm.

Một con Ma Thần ở trong đó đã bị câu đi, nhưng phản ứng đầu tiên của mấy con Ma Thần còn lại là cả kinh, sau đó là giận dữ.

Nhưng chúng lão tổ tự nhiên không có khả năng buông tha cho chúng nó mà đã nhắm tới chúng nó từ lâu.

Sau đó chỉ thấy Vương Mãn và Nguyên Thương cũng lần lượt xuất câu.

"Tới đây nào."

Thêm hai con Ma Thần nữa lần lượt bị kéo đến trước mặt của chúng lão tổ.

Phù trận, trận bàn và dan dược lập tức bị ném ra ngoài giống như không cần tiền vậy.

Lần này chúng lão tổ nhất định sẽ không buông tha cho bất kỳ nguyên liệu nấu ăn cấp Ma Thần nào, cho nên ngay cả khi bọn họ biết rất rõ tác dụng phụ của viên đan dược này, nhưng bọn họ cũng không chút do dự mà một ngụm nuốt vào.

Lấy được nguyên liệu nấu ăn trước đã rồi lại nói, còn những cái khác không quan trọng.

Trận đại chiến ở bên trong Thiên Hồng quan diễn ra hết sức căng thẳng, hậu quả kinh hoàng của trận chiến lan rộng khắp nơi.

Ngay cả một số người bình thường và tán tu cấp thấp ở cảnh nội của Nhân tộc cũng cảm nhận được hậu quả kinh hoàng của trận chiến trong Thiên Hồng quan truyên đến.

"Đây chính là hướng của Thiên Hồng quan sao? Chuyện gì xảy ra vậy?"

"Ta không biết, không phải đã nói chiến sự ở Thiên Hồng quan kết thúc rồi sao? Không phải Nhân tộc ta đều đã tiến vào lãnh địa của Bất Tử tộc rồi sao? Tại sao bây giờ..." Dựa vào tu vi và địa vị của những người này, bọn họ tự nhiên vẫn chưa biết tới sự tồn tại của Ma Quật ở bên trong Thiên Hồng quan.

Bởi vì chuyện của Ma Quật chỉ được lan truyền trong giới tu sĩ của Nhân tộc.

Cho nên lúc này, trong đêm khuya bạo phát ra một hậu quả khủng bố của trận chiến như vậy, mà cái này rõ ràng là do Thiên Hồng quan trận pháp đã bị đột phá.

Trong lúc nhất thời, có không ít người lộ ra vẻ mặt tái nhợt mà nghĩ tới.

"Các ngươi nói xem có phải là do Thiên Hồng quan đã bị công phá rồi không?”

"Không thể nào. Không phải trước đó đã bị đánh lùi rồi sao?"

"Nhưng cũng không ai biết rõ về thực lực của Ma tộc. Nếu chẳng may trước đó chỉ là đội tiên phong của Ma tộc thì sao?”

Một khi Thiên Hồng quan thất thủ, hậu quả của nó sẽ rất nghiêm trọng, đến lúc đó toàn bộ Nhân tộc rất có thể sẽ gặp phải tai họa ngập đầu, cuối cùng là trực tiếp bị Ma tộc uy hiếp.

Tin tức nhanh chóng truyên khắp khu vực ở xung quanh Thiên Hồng quan, có người đã thu dọn đồ đạc chuẩn bị chạy trốn ngay trong đem, về phần trốn đi đâu, nói thật bọn họ cũng không biết, bọn họ chỉ muốn tận lực cách Thiên Hồng quan càng xa càng tốt.

Dù sao, một khi Thiên Hồng quan bị thất thủ, bọn họ sẽ là những người đứng mũi chịu sào.

Mà khi đối mặt với Ma tộc, bọn họ chỉ đơn giản là thịt nằm trên thớt.

"Ngu ngốc, tổ chim bị phá thì trứng còn có thể nguyên vẹn sao? Cho dù chạy trốn, các ngươi còn có thể chạy đến nơi nào?"

"Hiện giờ đặt ở trước mặt chúng ta cũng chỉ có một con đường, đó chính là đồng tâm hiệp lực, cùng Ma tộc liều mạng."

Đối mặt với những người khiếp đảm chạy trốn đó, rất đông đảo tán tu cấp thấp đã tổ chức các cuộc tự phát, một mặt là hộ tống những người bình thường không có tu vi rời đi, một mặt khác là tập hợp những người có tu vi đến chi viện cho Thiên Hồng quan.

Mặc dù bọn hắn cũng biết, nếu như Thiên Hồng quan thật sự bị thất thủ, những người như bọn họ đi tới đó cũng chỉ là chịu chết mà thôi.

Nếu như tất cả các cường giả của Nhân tộc đều đã tập hợp lại cũng chưa chắc có thể bảo vệ được Thiên Hồng quan, như vậy thì chỉ dựa vào bọn họ thì càng không có khả năng thành công.

Nhưng dù vậy, mọi người vẫn không có lý nói thành có lý, bởi vì bọn họ đã không thể trốn đi đâu được.

Nhân tộc ở phía bên này giống như đã đạt đến "thời khắc nguy cấp"thực sự, tin tức về việc Thiên Hồng quan bạo phát đại chiến đương nhiên cũng không thể gạt được các đại chủng tộc khác.

Về phía Yêu tộc, lúc nghe được tin tức này, một chúng Yêu Đế có thể nói là vui mừng khôn xiết, các Yêu Đế quả thực giống như ăn được phân mật ong vậy, khóe miệng của nguyên một đám nhếch lên cười tới tận trời xanh.

"Haha, tốt tốt, Ma tộc này cuối cùng cũng có bộ dáng nên có rồi."

"Không có Thiên Hồng quan cản trở, Nhân tộc này còn lấy cái gì đối phó với Ma tộc nữa?"

"Sau trận chiến này, Nhân tộc không đủ gây sợ rồi."

"Chúng ta cũng phải bắt tay vào làm chuẩn bị đi. Dù sao mục tiêu tiếp theo của Ma tộc rất có thể chính là chúng ta."

'Lời này cũng không sai.'

Trong mắt của chúng Yêu Đế, không có Thiên Hồng quan làm chỗ dựa, Nhan tộc không có khả năng là đối thủ của Ma tộc.

Sau một trận chiến này, Thiên Hồng quan thất thủ là điều khó tránh khỏi.

Ai có thể ngờ rằng, Ma tộc này thế mà lại đặt Ma Quật ở bên trong Thiên Hồng quan chứ.

Trong mắt của các Yêu Đế, có lẽ cảnh tượng hiện tại của Thiên Hồng quan hiện giờ đã trở thành một mảnh địa ngục rồi.

Những tu sĩ trong Nhân tộc đó sẽ phát ra những tiếng kêu la thảm thiết và tiếng rống giận dữ tuyệt vọng, vừa nghĩ đến những điều này, chúng Yêu Đế cũng cảm giác trong lòng vô cùng thoải mái.

"Nhân tộc đã không đủ gây sợ nữa rồi."

Trong lúc hưng phấn, thậm chí một chúng Yêu Đế của Yêu tộc cũng chưa bao giờ nghĩ tới, tại sao lân này Ma Quật lại hình thành nhanh như vậy, trước sau tính toán đâu ra đấy cũng không đến một tháng.

Theo lý mà nói, với sự trấn áp của ý chí Thiên Đạo, cho dù Ma tộc có thực lực đến đâu thì cũng không có khả năng đả thông một cái Ma Quật mới trong vòng chưa đầy một tháng mới đúng.

Đáng tiếc là do chúng Yêu Đế đang cảm thấy hưng phấn, cho nên nguyên một đám hoàn toàn không nhận ra điều này.
Bình Luận (0)
Comment