Chương 1034: Ta Nguyện Ý Làm Đệ Tử Tạp Dịch
Chương 1034: Ta Nguyện Ý Làm Đệ Tử Tạp DịchChương 1034: Ta Nguyện Ý Làm Đệ Tử Tạp Dịch
Chương 1034: Ta Nguyện Ý Làm Đệ Tử Tạp Dịch
"Đồ ngốc, có phải là ngươi đã giết người mà lẽ ra ngươi không nên giết rôi phải không?"
Con Bạch Sam Quỷ cầm đầu này lập tức nổi giận mắng, con Hôi Tâm Quỷ kia nghe vậy lại không ngừng lắc đầu nói.
"Ta không có, bọn họ chỉ là những người bình thường thôi."
Người mà nó giết cũng chỉ là thôn dân bình thường không có gì đặc biệt, có quỷ mới biết làm sao nó lại có thể dẫn cả người của Thánh địa Đạo Nhất tới đây.
Thôn dân ở thôn Lý gia này hoàn toàn không thể có bất kỳ mối liên hệ nào với Thánh địa Đạo Nhất.
Nhưng bây giờ đệ tử của Thánh địa người ta đều đã chặn tới cửa rồi, có nói gì cũng vô ích.
Những tên Tà Ma này thực sự là bị Thánh địa Đạo Nhất giết sợ rồi, kể từ khi Thánh địa Đạo Nhất thay thế Thánh địa Kình Thiên, cuộc sống của những tên Tà Ma này phải gọi là cực kỳ gian khổ.
Những nơi mà Tà Ma tụ tập gân như bị giáng một đòn chí mạng.
Những tên Tà Ma còn sót lại cũng kinh hôn táng đảm nguyên một đám.
Lúc này vừa nhắc đến Thánh địa Đạo Nhất, nhóm Tà Ma này phải gọi là sợ hãi không thôi.
Ngay tại lúc Tà Ma còn chưa kịp biết rõ ràng, Tiền Đa Đa đã sải bước tiến vào.
Sau khi tiến vào sơn động và nhìn thấy nhiêu hơn một con Tà Ma ở bên trong, Tiền Đa Đa đã ngây ngẩn cả người.
"Nhiều như vậy luôn sao?”
Một người một chúng Tà Ma cứ như vậy mà hai mặt nhìn nhau, bâu không khí trong lúc nhất thời trở nên có chút cổ quái.
Vốn cho rằng chỉ là một con Tà Ma làm loạn, không ngờ lại đông đến thế, chẳng lẽ thọc nhầm vào ổ của Tà Ma rồi sao?
Tuy nhiên, sau khi Tiên Đa Đa phát hiện được đại đa số những con Tà Ma này đều là Hôi Tâm Quỷ tầng thứ, mạnh nhất cũng chỉ là Bạch Sam Quỷ, tâm tình của hắn cũng trở nên trầm tính lại.
"Không ngờ tại nơi rừng sâu núi thẳm này còn có thể ẩn giấu nhiều Tà Ma như vậy."
Không gian giới chỉ ở trong tay của hắn lóe lên, sau đó một thanh trường đao lập tức xuất hiện ở trên tay, giết chết bọn chung là mình có thể bái nhập Thánh địa Đạo Nhất rồi.
Nghĩ như vậy, lúc này Tiên Đa Đa không chút do dự mà lập tức te chân mà lên, sau đó hướng về phía một con Tà Ma gân nhất mà đánh xuống một đao.
"Chạy." Mắt thấy Tiền Đa Đa dùng một chiêu thôi mà đã giết chết một con Tà Ma, con Bạch Sam Quỷ cầm đầu này hoàn toàn không có dũng khí phản kháng, mà lập tức định bỏ chạy.
Chỉ là Tiền Đa Đa tự nhiên không có khả năng cho bọn chúng cơ hội này, một cái trận bàn vung ra đã ngay lập tức phong kín đường lui lại.
Sau đó ở bên trong sơn động này chính là một trận tàn sát nghiêng về một bên.
Mặc dù số lượng Tà Ma khá nhiều, nhưng thực lực của chúng quá yếu, mà những con Hôi Tâm Quỷ đó hoàn toàn không phải là đối thủ của Tiền Đa Đa.
Ngay cả Bạch Sam Quỷ cầm đầu cũng chỉ có thể nhảy nhót vài cái ở trước mặt Tiên Đa Đa.
Trận chiến rất nhanh đã kết thúc, tất cả Tà Ma đều bị Tiền Đa Đa lần lượt giết chết.
Sau khi hoàn thành nhiệm vụ, Tiền Thái Đa quay trở lại thôn Lý gia, bàn giao một tiếng với thôn dân rồi không ở lại lâu mà trực tiếp rời đi.
Nhiệm vụ cũng không khó nhưng tốn quá nhiều thời gian.
Lại phải mất thêm vài ngày nữa thì Tiền Thái Đa mới có thể quay trở lại Thánh địa Đạo Nhất thành công.
Lúc này, những thiên kiêu khác cũng lần lượt trở về bàn giao nhiệm vụ, mà Thánh địa Đạo Nhất cũng đã sắp xếp nơi tạm trú cho mọi người.
Về việc sau đó phải bái nhập một phong nào đó tự nhiên sẽ có người đến sắp xếp.
Chờ đến khi chúng thiên kiêu trở về xong, Hồng Tôn mới dẫn theo một nhóm chấp sự đến nơi ở của các thiên kiêu.
"Hiện tại các ngươi đều đã được coi là đệ tử của Thánh địa Đạo Nhất chúng ta. Dựa theo thiên phú, tu vi, thiên phú của các ngươi, có thể trở thành đệ tử ngoại môn, những người còn lại sẽ bắt đầu làm đệ tử tạp dịch."
Điểm xuất phát của người có thiên phú cao đương nhiên cao hơn một chút, làm đệ tử ngoại môn cũng không có vấn đề gì.
Vốn tưởng rằng sau khi nghe được lời này, các thiên kiêu sẽ mừng rỡ như điên, nhưng điều làm Hồng Tôn không ngờ tới chính là, lúc này các thiên kiêu lại liên tục lắc đầu từ chối.
"Đa tạ Phong chủ, nhưng ta nguyện theo đệ tử tạp dịch làm lên."
Hả?
Hồng Tôn nghe vậy lại ngây ngẩn cả người, bọn gia hỏa này là ý gì? Cho các ngươi làm đệ tử ngoại môn còn không muốn, một hai phải bắt đầu từ đệ tử tạp dịch? Có bệnh sao?
Đãi ngộ của đệ tử ngoại môn càng tốt hơn, hơn nữa cũng không cần phải làm một ít việc vặt vãnh giống với đệ tử tạp dịch.
Trước đây làm gì có ai không nguyện ý trực tiếp bắt đầu từ đệ tử ngoại môn chứ?
Hiện tại có cơ hội, bọn gia hỏa này còn không muốn làm sao? Hồng Tôn lộ ra vẻ mặt khó hiểu mà nhìn về phía chúng thiên kiêu, cái bọn nhãi ranh này có ý gì?
Thật ra thì chúng thiên kiêu cũng đã sớm nghĩ kỹ, vào đệ tử ngoại môn làm gì?
Hơn nữa bọn họ cũng đã sớm nghe ngóng việc ăn uống ở Thánh địa Đạo Nhất này sẽ dựa theo trình độ của các đệ tử mà phân chia.
Với tu vi hiện tại của bọn họ, nếu tiến vào đệ tử ngoại môn thì bọn họ chắc chắn sẽ ở vị trí cuối cùng.
Cho dù thiên phú cao nhưng tu vi không bằng người ta thì bọn họ hoàn toàn không có khả năng xông về phía miếng cơm, cho nên dưới sự so sánh như vậy, nếu ngược lại là được xếp vào đệ tử tạp dịch, với tu vi và năng lực hiện tại của bọn họ thì vẫn có thể giành giật được một lúc.
Cho nên, vì ăn cơm, chính mình có phải làm đệ tử tạp dịch cũng không sao, sau này chờ đến khi tu vi tăng lên rồi lại lần nữa tấn thăng vào đệ tử ngoại môn là được.
Cho bọn họ vào đệ tử ngoại môn có đẳng cấp cao hơn thì lại không làm, cứ nhất định phải đi làm đệ tử tạp dịch, cho nên lúc Hồng Tôn nhìn về phía một đám thiên kiêu này thì lộ ra vẻ mặt phức tạp, nói.
"Các ngươi chắc chắn chứ?"
"Hồi phong chủ, chúng ta xác định, nguyện từ dưới đáy làm lên."
Khá lắm, hắn chưa từng nghe nói qua loại chuyện như vậy, nhưng thấy mọi người kiên định như thế, Hồng Tôn cũng không cưỡng cầu nữa, muốn làm đệ tử tạp dịch thì cứ vậy mà làm đi.
Sau đó, chúng thiên kiêu dựa theo ý nguyện của mình và thuật pháp phù hợp để lựa chọn sơn môn của riêng bản thân mỗi người.
Lần mở núi thu đồ đệ này cũng đến đây là kết thúc.
Mà vào ngày mà chúng thiên kiêu vừa mới bái nhập Thánh địa Đạo Nhất, bọn họ cũng đã trải nghiệm sâu sắc sự điên cuồng của giờ cơm.
Vừa đến giờ cơm, các đệ tử của tất cả các phong trong Thánh địa Đạo Nhất giống như ngựa hoang mất cương chạy tán loạn vậy, nguyên một đám điên cuồng lao về phía chủ phong của Thực Đường.
Vốn dĩ bọn họ đang tu luyện riêng phần mình, nhưng tất cả mọi người không hề có điềm báo trước mà dường như đã thương lượng với nhau xong rồi vậy, nguyên một đám vắt chân lên cổ chạy về phía Thực Đường như điên.
"Đây là đàn gia súc sao?"
'Chạy nhanh như vậy.
"Không đúng, chung quanh chúng ta đều là đệ tử tạp dịch."
"Ta mẹ nó đã sớm phát hiện, nhưng đám đệ tử tạp dịch của Thánh địa Đạo Nhất này có chút không thích hợp."
Vốn tưởng rằng nếu gia nhập đệ tử tạp dịch thì sẽ có cơ hội ăn được cơm, chẳng qua là hiện thực luôn tàn nhẫn như thế.
Bởi vì chúng đệ tử tạp dịch của Thánh địa Đạo Nhất hoàn toàn khác xa so với những gì bọn họ nghĩ.
Ngươi mịa nó đã bao giờ nhìn thấy đệ tử tạp dịch của cái Thánh địa nào có tu vi đạt đến Tử Phủ cảnh không?
Với tu vi Tử Phủ Cảnh này thì việc trở thành đệ tử ngoại môn là một chuyện rất dễ dàng, nhưng mẹ nó trong số những tên đệ tử tạp dịch của Thánh địa Đạo Nhất, số lượng đệ tử đạt đến tu vi Tử Phủ Cảnh thế mà cũng không ít.
"Sư huynh, chẳng lẽ với tu vi này của ngươi còn chưa được tấn thăng lên làm đệ tử ngoại môn sao?”
Một đường chạy như điên, nhưng trong lòng của Tiền Đa Đa lại tràn đày sự phức tạp mà hỏi vị sư huynh ở bên cạnh.
Nghe vậy, vị sư huynh này khẽ mỉm cười, sau đó chỉ nói đúng một câu.
"Trước kia ta chính là đệ tử ngoại môn, trước đó phạm vào một số điểm sai, cho nên bị giáng làm đệ tử tạp dịch."
Hả?
Nói xong, vị sư huynh này còn thấp giọng lẩm bẩm một câu:
"Vẫn là làm đệ tử tạp dịch thoải mái, áp lực đoạt cơm cũng nhỏ hơn rất nhiều, không giớ như lúc bản thân còn ở ngoại môn, mấy ngày cũng không ăn được một trận nào."
Hả?
Âm thanh không lớn, nhưng Tiền Đa Đa vẫn có thể nghe thấy rất rõ ràng.
Sau đó hắn mang theo ánh mắt phức tạp mà cắn răng nhìn về phía vị sư huynh này, ngươi mẹ nó đi quá xa rồi, Tử Phủ cảnh vẫn là một tên đệ tử tạp dịch còn chưa nói, thế mà ngươi còn từ đệ tử ngoại môn bị giáng chức xuống nữa.
Nhưng khi nhìn dáng vẻ này của hắn, làm gì có chỗ nào vì bị giáng chức giáng xuống làm đệ tử tạp dịch mà ảo não chứ, ngược lại còn lộ ra vẻ mặt may mắn giống như gặp được chuyện gì may mắn vậy.