Ta Là Trù Thần, Toàn Tông Môn Đều Bị Ta Làm Thèm Khóc (Bản Dịch)

Chương 377 - Chương 1067: Hình Mẫu Cho Thế Hệ Chúng Ta Noi Theo Chính Là Thánh Địa Đạo Nhất

Chương 1067: Hình mẫu cho thế hệ chúng ta noi theo chính là Thánh địa Đạo Nhất Chương 1067: Hình mẫu cho thế hệ chúng ta noi theo chính là Thánh địa Đạo NhấtChương 1067: Hình mẫu cho thế hệ chúng ta noi theo chính là Thánh địa Đạo Nhất

Chương 1067: Hình mẫu cho thế he chúng ta noi theo chính là Thánh địa Đạo Nhất

Sau khi nhìn vê phía đám người của Thánh địa Đạo Nhất đang ôm lấy mỹ nhân tình chàng ý thiếp, Tôn Minh cảm thấy đầu ong ong.

Trên thực tế thì không chỉ có một mình hắn, mà những người khác cũng giống như thế, ngay cả những người có khoảng cách gân hơn vẫn có thể nghe thấy âm thanh nói chuyện của đám người Tề Hùng, mà điều này càng khiến người ta tê dại cả da đầu.

"Bảo bối, ngươi nói xem tại sao trước kia ta lại không nhớ tới việc đi một chuyến đến Tinh Linh tộc của các ngươi chứ?"

"Hừ, còn không phải là do ngươi không có lương tâm sao?"

"Ai nói vậy? Lương tâm của ta bị tích hư rồi. Phi, được rồi, không tin thì ngươi cứ sờ đi."

"Ta mới không cần đâu."

"Ha ha."

"Hùng ca, trong nhà của ngươi cũng có đạo lữ, ta đây đi theo ngươi thì được tính là gì?"

"Ngươi muốn tính là gì thì tính làm cái đó đi."

"Vậy... Vậy điều hôm qua ngươi nói chỉ yêu một mình ta là sự thật sao?”

"Đương nhiên. Không phải tối hôm qua ta chỉ thích một mình ngươi sao?"

HU gạt người."

"Được rồi bảo bối, những người khác kia chỉ là mây khói thoảng qua thôi, còn ngươi mới là vĩnh hằng."

Nghe đi, nghe một chút đi, tất cả những cái này mẹ nó đều là những điều vô nghĩa.

Ban đầu vốn còn muốn trêu chọc đối phương một chút, nhưng lúc này nguyên một đám người đã trực tiếp bị xem đến choáng váng hoàn toàn.

Đây mẹ nó quả nhiên là cao thủ, chỉ cân nhìn con mắt của đám Tinh Linh tộc đã gân như chạm tới đỉnh đầu này là biết, lúc này nguyên một đám đã bị hai ba câu nói của bọn gia hỏa đến từ Thánh địa Đạo Nhất này nhiễu đến mức tìm không thấy phương hướng.

Hết lần này tới lân khác mẹ nó những Tinh Linh tộc này còn dính phải cái chiêu này, nguyên một đám lộ ra sắc mặt thẹn thùng, trong mắt càng tràn đầy nhu tình mật ý.

Ngay cả những người trong số bọn họ đã có mối quan hệ tình một đêm với hàng chục, hàng trăm năm Tinh Linh tộc, nhưng mịa nó nguyên một đám chưa từng trải qua loại thời gian này.

Đại đa số bọn họ cũng chỉ rảnh rỗi thì đi tìm tình một đêm gì đó mà thôi, nhưng mẹ nó cái đám Thánh địa Đạo Nhất này quả thực là hình mẫu cho thế hệ chúng ta noi theo mà.

Không chỉ là những người có mặt tại đây đều cảm thấy như vậy, mà cả Nhân tộc ở thế giới bên ngoài, đặc biệt là đông đảo thanh niên tài tuan huyết khí phương cương.

[Huyết khí phương cương: tuổi mà tinh lực tràn đầy, tính tình nhiệt huyết, dễ nóng nảy, dễ làm sai.

[Thanh niên tài tuấn: Có ba tâng ý nghĩa. Một chỉ thanh niên, tuổi tác trong khoảng 25-45. Hai là chỉ tài, tài ở đây có thể là tài năng đặc biệt nào đó như tay trăng lập nghiệp hoặc chỉ tiền nhiều, ba là chỉ ngoại hình anh tuấn, đẹp trai. ]

Nhìn những Tinh Linh tộc có dung mạo xinh đẹp tuyệt trần được Thánh địa Đạo Nhất ôm vào trong lòng, trong mắt của nguyên một đám tràn đầy sự ghen tị.

"Cha, ta quyết định rồi, vê sau ta muốn bái nhập vào Thánh địa Đạo Nhất."

"A? Nhưng nhà của chúng ta ở ngay tại Thánh Thành Vân La, chẳng lẽ ngươi không muốn bái nhập Thánh địa Vân La nữa sao?"

"Không bái nữa, thân là nam nhân thì nên bái nhập vào Thánh địa Đạo Nhất."

"Cái này... Được...

Hắn yên lặng liếc mắt nhìn về phía quang kính ở trên bầu trời rôi lập tức gật nhẹ đầu, cái này ngược lại cũng có mấy phần đạo lý.

Trong lúc nhất thời, danh tiếng của Thánh địa Đạo Nhất ở trong Nhân tộc ngày càng càng trở nên thịnh vượng, đương nhiên là ở trong giới tu sĩ nam rồi.

Về phần các nữ tu sĩ, sau khi bọn họ nhìn vào quang kính, nguyên một đám lại lộ ra sắc mặt đỏ bừng mà nói.

"Phi, không biết xấu hổ."

"Già mà không đứng đắn."

"Đây chính là Thánh chủ sao?"

"Ta thật không ngờ Thánh chủ Đạo Nhất thế mà lại là người như vậy."

"Hừ, một đám móng heo, cả ngày cũng chỉ biết câu dẫn cường giả của chúng ta."

Còn ở bên trong Thánh địa Đạo Nhất, càng không có ít người cắn hàm răng đến mức muốn gấy nát.

Bởi vì mẹ nó bọn gia hỏa đang ôm ấp đám Tinh Linh tộc ở trong quang kính đó, chính là đạo lữ của bọn họ.

"Hay cho cái lão già nhà ngươi, trời cao hoàng đế xa

, cho nên ngươi không còn biết mình họ gì rôi đúng không?”

(Trời cao hoàng đế xa: Kẻ có quyền lực ảnh hưởng tới mình không ở gần nên không cần phải lo sợ. )

"Trở vê chờ đó cho ta." Dù sao cũng ngoài tâm tay với, cho nên không có cách nào khác, nếu không bọn ho đã đi tới thu thập những lão già này từ lâu rồi.

Đều mẹ nó lớn già cái đầu rồi mà còn dám làm những việc hoa hòe loè loẹt này, ngươi mẹ nó coi ta là người mù, cho nên khối Quang Kính lớn như vậy sẽ nhìn không thấy sao?

Đám người của Thánh địa Đạo Nhất vẫn còn chưa biết thế giới bên ngoài nghĩ gì, cho nên lúc này mọi người vẫn còn đang hoàn toàn đắm chìm trong hương ôn nhu.

Đợi đến tới gần tới giờ ăn cơm, bốn người Vân Tiên Đài, Dư Mạt, Vương Mãn và Nguyên Thương đã hiện thân, quả nhiên đúng như dự đoán, trong lòng ngực của bốn người họ cũng đang ôm một người của Tinh Linh tộc, hơn nữa đối phương mẹ nó còn là lão tổ cấp Đại Đế của Tinh Linh tộc.

Về phân tiêu chuẩn của cái đám lão tổ cấp Đại Đế của Tinh Linh tộc này thì càng không cần phải nói.

Ngay cả ở Thánh địa Vân La cũng chỉ có hai người Thánh chủ Vân La và Thạch Thanh Phong mới nhận được đãi ngộ này của Tinh Linh tộc.

Giống với Bạch Tổ và một vị lão tổ khác, bọn họ chỉ có thể lùi lại mà cầu việc khác, tìm đến một tên Đại Thánh cảnh của Tinh Linh tộc mà thôi.

Nhưng bốn người Vân Tiên Đài, trong tay của mỗi một người đều có một vị tình nhân cấp lão tổ, mà điều này cũng khiến cho chúng người phải trợn cả mắt lên.

Nhưng ngẫm lại, ngay cả đồ đệ cũng hiểu rõ như vậy, dù sao bọn họ cũng là sư tôn, cho nên điêu này tựa hồ cũng không có gì đáng ngạc nhiên.

Chỉ là, các ngươi mịa nó không phải lão tổ của Tinh Linh tộc sao, như thế nào mà một đêm đã bị bắt rồi chứ?

Không phải lúc trước các ngươi còn nói, trên đời này không có người nào mà chính mình nhìn trúng sao? Hiện tại là thế nào? Đổi tính rồi sao?

Nhìn bốn vị lão tổ của Tinh Linh tộc này, bộ dáng đó phải gọi là nhu tình như nước, mà cái này mẹ nó hoàn toàn không phải là Tinh Linh tộc.

Vốn là muốn trêu chọc người ta một phen, nhưng không hiểu sao lại biến thành một màn thể hiện tình cảm đặc biệt của Thánh địa Đạo Nhất, khiến cho đám người nhìn thấy kia phải gọi là khó chịu không thôi.

"Ta thật mẹ nó phục rồi, rốt cuộc thì cái bọn gia hỏa này đến từ Thánh địa Đạo Nhất này bị làm sao vậy? Thực lực mạnh còn không tính, ngay cả cách tán gái cũng lợi hại như vậy luôn sao?

Ngay cả Thánh chủ Vân La và Thạch Thanh Phong cũng xem đến đỏ mắt không thôi.

Bởi vì bọn họ tự nhiên không xa lạ gì với cái tên lão tổ của Tinh Linh tộc hiện đang nằm trong lòng ngực của bốn người Vân Tiên Đài kia. Dù sao thì trước đó cái người này vẫn luôn không có đi tìm đạo lữ, ngay cả khi Bạch Tổ đã từng cố gắng theo đuổi nhưng cuối cùng vẫn bị từ chối không thương tiếc.

Nhưng bây giờ, các ngươi mẹ nó rụt rè làm gì? Những lời gay gắt đã từng nói lúc trước đều bị chó ăn mất rồi sao?

"Ai, nếu lão phu có thể học được nửa chiêu thức này, về sau có thể..."

Thật ra thì Bạch Tổ ở phía bên kia cũng không có suy nghĩ nhiều như vậy, ngược lại còn thấp giọng lẩm bẩm.

Hả?

Chỉ là hắn vừa dứt lời, đám người Thánh chủ Vân La và Thạch Thanh Phong ở xung quanh đều quay đầu lại.

Ngươi có muốn nghe một chút những gì mà ngươi đang nói không? Cái gì mà học một chiêu nửa thức, ngươi muốn học cái gì?

"Lớn già cái đầu rồi, còn học cái quần."

Thạch Thanh Phong nhàn nhạt nói, trong mắt của hắn cũng tràn đầy khinh thường, nhưng Bạch Tổ không hề quan tâm chút nào, thậm chí còn phản bác lại một câu.

"Ngươi không muốn học sao?"

"Ta...

Ta mẹ nó chắc chắn là muốn học rồi, bởi vì đây quả thực chính là thần kỹ, một đêm bắt lấy cả bốn vị lão tổ của Tinh Linh tộc, còn có nhiều Đại Thánh, Thánh giả như vậy, quả thực không hợp thói thường được không?

Nhưng cũng may là Thánh địa Đạo Nhất đến Trung Châu muộn, bởi vì với tình hình hiện tại, nếu bọn họ đến sớm hơn một chút, cũng không cần đến 180 năm, e rằng Tinh Linh tộc này sẽ không còn đến lượt bọn họ nữa.

Hâm mộ chết mất, nhưng nam nhân thực thụ cũng chỉ cần như thế mà thôi.

Mặc dù vô số đôi mắt rực lửa ở xung quanh đang gắt gao nhìn chằm chằm vào đám người đến từ Thánh địa Đạo Nhất này, nhưng lấy da mặt của đám người Thánh địa Đạo Nhất thì đương nhiên là bọn họ đã miễn nhiễm với những ánh mắt nhìn chăm chú này từ lâu rồi.

Ngược lại là những Tinh Linh tộc đang nằm ở trong lòng ngực đó, nguyên một đám lại lộ ra vẻ mặt có chút ngượng ngùng.

"Hùng ca, mọi người đều đang nhìn mà."

“Nhìn thì nhìn thôi, cái này có gì đâu? Chúng ta là lưỡng tình tương duyệt, còn sợ người khác nhìn thấy sao?"

"Nhưng... Nhưng người ta cảm thấy xấu hổ mà."

"HAa, không sao đâu. Mọi người đang chúc phúc cho ngươi vì đã tìm được một Lang quân như ý là ta đây."

Nghe được lời nói vô liêm sỉ của Te Hùng, rất nhiều người ở xung quanh cũng phải lộ ra vẻ sững sờ, sau đó nguyên một đám lập tức xì một tiếng khinh miệt, ngươi mịa nó thật đúng là vô liêm sỉ.

Cái gì mà Lang quân như ý chứ? Ngươi mịa nó lại dám trợn tròn mắt nói lời bịa đặt, tốt xấu gì cũng phải mặt đỏ một chút mới đúng.

Nhưng giây tiếp theo, Tinh Linh tộc ở trong ngực của hắn lại lộ ra vẻ mặt đỏ bừng mà làm nũng nói.

"Ngươi hư quá.'

"Nam nhân không xấu thì làm sao nữ nhân yêu cho được, ngươi nói có phải không?"

"Ta...

Nguyên một đám người không tự chủ mà nắm chặt nắm đấm, thậm chí là có một số người đều cảm giác có chút nhịn không nổi nữa, ngươi mịa nó có thể xem xét đến cảm xúc của chúng ta được không? Ở đây có nhiều người như vậy, muốn làm những thứ này thì có thể trở về phòng làm được hay không, chỉ cần đóng cửa vào là ngươi nói thế nào mà chẳng được.
Bình Luận (0)
Comment