Ta Là Trù Thần, Toàn Tông Môn Đều Bị Ta Làm Thèm Khóc (Bản Dịch)

Chương 378 - Chương 1068: Ta Yêu Ngươi, Nhưng Ngươi Không Thể Ăn Cơm Của Ta

Chương 1068: Ta yêu ngươi, nhưng ngươi không thể ăn cơm của ta Chương 1068: Ta yêu ngươi, nhưng ngươi không thể ăn cơm của taChương 1068: Ta yêu ngươi, nhưng ngươi không thể ăn cơm của ta

Chương 1068: Ta yêu ngươi, nhưng ngươi không thể ăn cơm của ta

Lần này xem như là mọi người đã hiểu được ý nghĩa của việc trợn tròn mắt nói lời bịa đặt và cái gì được gọi là mặt không đỏ khí không gấp rồi.

Đây là há mồm liền tới, hơn nữa, ngươi mẹ nó không có lương tâm, không biết đau sao?

Còn nữa, Tinh Linh tộc hôm nay bị làm sao thế, tại sao cứ có cảm giác mất trí tập thể vậy?

Cái này rõ ràng là đang lừa dối người, vậy mà ngươi còn tin? Hơn nữa một chút hoài nghi cũng không có mà giống với hoàn toàn bị ăn gắt gao vậy.

Không chỉ có một mình Tê Hùng như vậy, mà đám người Hồng Tôn, Thanh Thạch, Vân Tiên Đài, Dư Mạt đều là như thế.

Thủ đoạn lừa gạt người chính là một bộ nói liền một bộ, chẳng lẽ Thánh địa Đạo Nhất ngươi còn có phương diện truyên thừa này sao?

Nhưng cho dù mọi người có ghen đến đỏ mắt thế nào thì cũng không có trứng mà dùng, bởi vì Tinh Linh tộc người ta đã dính phải chiêu này rồi.

Chỉ thấy nguyên một đám bị đối phương nói đến mi nhãn ẩn tình, thân thể mềm nhũn và bị cảm động đến rối tinh rối mù.

Ở trạng thái này, đoán không chừng là bị người của Thánh địa Đạo Nhất này bán đi rồi mà còn giúp người ta đếm tiền, cuối cùng còn muốn lại đến nói một câu đa tạ thân ái.

Không biết vì sao, bọn họ chỉ là cảm thấy thời gian này có chút tra tấn, còn Thánh địa Đạo Nhất quả thực không xứng làm người.

Mãi mới chờ đến lúc đến giờ cơm, theo một tiếng ăn cơm.

Lúc này mọi người mới lần nữa lộ ra nụ cười, trước đó đoạt không qua nổi các ngươi, nhưng hôm nay thì không được rồi.

Mỹ nhân trong ngực, các ngươi còn có... Chết tiệt...

Tình trường thất ý vậy trận cơm đắc ý hẳn là không thành vấn đề, vốn dĩ là bọn họ cũng nghĩ như vậy, nhưng quay đầu thì thấy, hay lắm, mẹ nó người của Thánh địa Đạo Nhất vừa rồi còn ở nơi đó tình chàng ý thiếp, nhưng quay đầu một cái đã thành thật xếp thành hàng.

(Tình trường thất ý, trận cơm đắc ý: Ý chỉ tình cảm không phát triển sang một bước mới được, nhưng những việc khác thì lại như mong muốn, cụ thể ở đây là về mặt ăn cơm. )

"Hả?"

Tất cả mọi người đều cảm thấy không hiểu ra sao, không phải, vừa rồi không phải đối phương vẫn còn ở đàng kia sao...

Quay đầu nhìn lại, chỉ thấy ở chỗ cũ kia chỉ còn lại một đám Tinh Linh tộc ở đàng kia đang hai mặt nhìn nhau. Đừng nói là mọi người, lúc này ngay cả những Tinh Linh tộc này cũng bi làm cho choáng váng.

Một giây trước còn thổ lộ tình cảm nói lời âu yếm, khiến cho người nghe chỉ cảm thấy tim đập thình thịch, nhưng giây tiếp theo, người đã biến mất, mà cái tốc độ như vậy quả thực là phản ứng cũng không kịp phản ứng.

"Chết tiệt, đây mẹ nó là một đám gia súc sao?"

Nhìn thấy vậy, mọi người đều bị làm cho tê dại hoàn toàn, nhưng bọn họ cũng không rảnh lo nghĩ nhiều, mà nhanh chóng tiến lên bắt đầu xếp hàng.

Chúng nữ của Tinh Linh tộc thấy thế cũng lần lượt tìm đến Lang quân của từng người, sau đó nũng nịu nói.

Hung ca, ngươi đang làm gì vậy?”

"Ồ, ta đói bụng, muốn ăn cơm trước."

"Ăn cơm? Hả? Hùng ca, thơm quá."

Vừa rồi là do chúng nữ của Tinh Linh tộc vẫn còn đang đắm chìm trong tình yêu không có để ý tới, nhưng lúc này lại ở trong khoảng cách gần, cho nên bọn họ ngửi được mùi thơm nồng nàn đang phiêu đãng ở trong không khí kia, khiến cho chính mình trong nháy mắt bị hấp dẫn.

Mùi thơm này gần như không ai có thể sánh bằng, nhìn thấy cảnh này, một đám người ở đằng sau đều cười khẩy một tiếng.

Vừa nay phải chứng kiến cảnh tượng ngươi thể hiện tình cảm, hiện tại ta muốn xem ngươi có thể làm sao, ngoan ngoãn đem cơm nhường cho nữ tử ngươi yêu đi.

Lần này mọi người đều có niềm tin tuyệt đối, đối mặt với loại tình huống này, chẳng lẽ ngươi còn không đem cơm nhường cho nữ tử mình yêu sao?

Trừ khi ngươi ngươi mẹ nó muốn chia tay.

Dù sao thì cũng không ai có thể nghĩ ra cách nào khác.

Nhưng giây tiếp theo, câu trả lời của đám người Tề Hùng lại một lần nữa dạy cho mọi người một bài học.

Chỉ thấy Te Hùng nở ra một nụ cười mà đối mặt với lời này của nữ nhân nhà mình, sau đó lập tức lắc đầu nói.

"Cái này chỉ sợ không được."

"Hả? Tại sao, Hùng ca ngươi không còn yêu ta nữa sao? Chẳng lẽ những lời nói vừa rồi đều là giả sao?"

"Đương nhiên không phải."

"Vậy thì tại sao...

Nhìn chúng nữ của Tinh Linh tộc mang dáng vẻ nhu nhược động lòng người kia, mọi người ở phía sau đều lộ ra một bộ biểu tình đang xem kịch vui, lật xe đi, ha ha.

"Thân ái, ngươi hiểu lầm ta rồi, không phải ta không muốn, mà là ta không thể. Bởi vì bữa cơm này vì Nhân tộc ta mà đặc biệt chế tác, không thích hợp cho Tinh Linh tộc của ngươi, ăn không có chỗ tốt, ngược lại còn có hại."

"Nhưng hương vị của nó thơm quá, ta chưa bao giờ ngửi thấy thứ gì thơm đến thế."

"Ngươi nha, chẳng lẽ chưa từng nghe nói, cái gì càng đẹp thì càng nguy hiểm sao? Giống như những độc dược kia, cái nào không như thế này?"

"Nói vậy cũng đúng.'

"Cho nên, không phải là ta không muốn, mà là ta không thể. Nhưng thân ái, nếu như ngươi đói thì ở chỗ này của ta có Tích Cốc Đan cửu phẩm, ngươi ăn trước đi, không đủ ta lại cho ngươi."

"Cảm ơn thân ái, mua-."

Hả?

Nhìn thấy đám người Tê Hùng dùng dăm ba câu là lại có thể lừa gạt qua đi, thậm chí là chỉ cần tùy tiện đưa cho đối phương một viên Tích Cốc Đan cửu phẩm, là đã khiến cho nguyên một đám nữ tử của Tinh Linh tộc vui vẻ ra mặt, một bộ như thể đã đạt được chí bảo vậy.

Đây mẹ nó chỉ là Tích Cốc Đan, cho dù có là cửu phẩm thì có thể mẹ nó tốn bao nhiêu tiền?

Chỉ bằng một viên Tích Cốc Đan nát này mà đã thu mua được cái ngươi rồi sao?

Sau khi mang theo đôi mắt phức tạp mà nhìn về phía chúng nữ của Tinh Linh tộc đang hân hoan nhảy nhót kia, mọi người chỉ cảm thấy chết lặng, đám người này chắc không phải là một lũ ngốc đâu.

Đơn giản như vậy mà cũng có thể bị lừa sao? Đầu óc đâu?

Bộ dạng này của các ngươi không còn được gọi là não yêu đương nữa, mà là vừa yêu vào đã mất cả não.

Chỉ cân ngươi có chút đầu óc, cho dù có bị nước vào não thì cũng sẽ mẹ nó không đến mức bị người ta lừa thành ra cái dạng này.

Nhưng bọn họ chỉ cảm thấy, tại sao Tinh Linh tộc ở Thánh địa Đạo Nhất lại hoàn toàn khác với Tinh Linh tộc của mình chứ.

Về phần Tinh Linh tộc của mình, nguyên một đám đều ngạo khí đến mức không chịu nổi, ngay cả tính cách cũng cao lãnh vô cùng, cho dù đã ở bên nhau thì cũng vẫn giống như thế.

Nhưng tại sao vừa đến chỗ của Thánh địa Đạo Nhất, nguyên một đám đã lập tức biến thành từng tên ngốc ngây thơ rồi vậy?

Đồ ăn do Diệp Trường Thanh làm này mẹ mó chỉ có giá trị bằng một viên Tích Cốc Đan thôi sao? Nói đùa cái gì vậy, cho dù ngươi có chất Tích Cốc Đan thành núi thì cũng không đáng bằng một bát cơm này đấy biết không? "Được rồi, ngoan, tạm thời cứ chờ ta đã, cơm nước xong xuôi là ta sẽ tới ngay với ngươi."

"Được rồi, vậy Hùng ca, ta ở bên cạnh chờ ngươi."

Thật đúng là cứ như vậy mà lừa qua ải rồi, còn đoàn người Tê Hùng cũng ăn dược một bữa cơm thoải mái.

Chỉ là thời điểm lần mua cơm này, Bách Hoa Tiên Tử và Tuyệt Ảnh đều không có bất cứ thiện cảm gì với một đám sư huynh, thậm chí là sư tôn, sư thúc.

"Phi."

"Già rồi không đứng đắn."

Đối mặt với ánh mắt lạnh lùng của hai nữ, đám người Te Hùng đều coi như không nhìn thấy, bọn họ còn có thể nói gì đây?

Nhưng nhìn đồ ăn ở trên tay, tâm tình của bọn họ lập tức tốt lên trở lại.

"Ăn ăn ăn."

"Mệt mỏi cả đêm, ta cảm thấy hôm nay chính mình có thể ăn được hai bát."

"Nghĩ cái rắm, cho dù ngươi có thể ăn mười bát, người khác cũng không chỉ có một bát."

Đám người bọn họ ăn đến mức phải gọi là quên cả trời đất, vê phần chúng nữ của Tinh Linh tộc cách đó không xa thì lại không hề có chút sự nghi ngờ gì.

Mặc dù mùi thơm ở trong không khí khiến các nàng cũng không nhịn được mà rục rịch.

Nhưng không phải thân yêu mới nói sao, những thức ăn này được thiết kế đặc biệt cho Nhân tộc bọn họ và không tốt cho Tinh Linh tộc.

Cho nên tuy rằng thèm không chịu được, nhưng chúng nữ của Tinh Linh tộc vẫn cố chịu đựng, mặc dù đúng là không chịu nổi thật, nhưng không phải còn có Tích Cốc Đan mà thân ái đưa cho sao?

"Thân ái đối với ta thật tốt."

Lúc nhìn về phía những kẻ ngốc này, mặc dù nguyên một đám đều thèm không chịu được, nhưng trên mặt còn nở nụ cười ăn xong Tích Cốc đan, trong miệng còn mẹ nó nói lời cảm ơn thân ái.

Mọi người đang ăn cơm cũng trực tiếp bó tay luôn rồi.

Một bên khác, sau khi mọi người ăn cơm xong, Diệp Trường Thanh nhìn về phía đồ ăn còn sót lại mà cảm thấy nghỉ ngờ rồi hỏi.

"Sao vẫn còn dư lại vậy? Chẳng lẽ vẫn còn người chưa tới ăn sao?"

Bởi vì Diệp Trường Thanh còn đặc biệt chuẩn bị một phần cho Tinh Linh tộc trong bữa ăn này, dù sao cũng không có nhiều người, chỉ là hiện tại sao lại còn sót lại rồi? Có cái gì đó không đúng.

Nghe vậy, Bách Hoa Tiên Tử tức giận trả lời. "Bởi vì người ta hoàn toàn không có đến ăn cơm, cho nên mới dư lại phần này."
Bình Luận (0)
Comment