Ta Là Trù Thần, Toàn Tông Môn Đều Bị Ta Làm Thèm Khóc (Bản Dịch)

Chương 90 - Chương 779: Thương Hội Đến Cửa

Chương 779: Thương hội đến cửa Chương 779: Thương hội đến cửaChương 779: Thương hội đến cửa

Chuong 779: Thuong hoi den cua

Tất cả các đại tông môn đều vì trận chiến ở Vạn Yêu quan mà khiếp sợ không thôi, cũng có không ít thương hội đang suy nghĩ về việc có nên thiết lập một số liên lạc và hợp tác với Đạo Nhất tông hay không.

Trong số đó có không ít thương hội đã hợp tác với Thánh địa Kình Thiên.

Trước đây là do bọn họ không coi Đạo Nhất tông ra gì, cho rằng bất quá cũng chỉ là một tông môn ở Đông Châu, vì vậy mà các đại thương hội đương nhiên là không thèm để ý đến.

Nhưng bây giờ thì khác, với việc Đạo Nhất tông đã đánh bại Thánh địa Kình Thiên, đây chắc chắn là bằng chứng thực sự về thực lực của Đạo Nhất tông với thế nhân.

Nắm giữ được thực lực có thể đánh bại được Thánh địa xứng đáng để tất cả các đại thế lực chú ý.

Một số thương hội đã nhanh chóng hành động, mặc kệ cuối cùng có thể đạt được hợp tác hay không, nhưng có thể kết bạn với Đạo Nhất tông là một chuyện hoàn toàn không có gì sai.

Một trong số thương hội có tên là Thạch Sơn, có tổng bộ cách Vạn Yêu quan gần nhất, một vị phó hội trưởng ở trong đó đã lập tức tự mình dẫn người đến Vạn Yêu quan.

"Lần này tiếp xúc với Đạo Nhất tông trước, đối chúng ta mà nói nhất định là một cơ hội tốt."

Thương hội Thạch Sơn là một thương hội rất nổi tiếng ở Trung Châu, mà đây cũng là một trong mười đại thương hội hàng đầu ở Trung Châu.

Chỉ là mấy năm gần đây, tình hình của thương hội Thạch Sơn có chút xấu hổ.

Lý do là vì sản nghiệp lớn nhất của thương hội Thạch Sơn là quáng thạch Hắc Kim.

Mà mỏ quáng thạch Hắc Kim lớn nhất Trung Châu lại nằm ở Hắc Thạch Sơn, nhưng trong Hắc Thạch Sơn này lại tụ tập một đám ma tu.

Bọn chúng không chỉ có thực lực cường đại, mà ở trong đó cũng có không ít sự tồn tại của Đại Thánh cảnh, điều này dẫn đến việc sẽ rất khó khai thác quáng thạch Hắc Kim ở Hắc Thạch Sơn.

Trước đây, thương hội Thạch Sơn cũng đã từng hợp tác với Thánh địa Kình Thiên, hy vọng Thánh địa Kình Thiên sẽ xuất thủ để tiêu diệt đám ma tu ở Hắc Thạch Sơn này.

Chỉ là sau khi Thánh địa này lấy tiền, nhưng lại không có làm việc, hoặc là nói hoàn toàn làm cho có.

Bọn họ phái người tới Hắc Thạch Sơn một chuyến, tùy tiện chém giết mấy con kiến, thế là xong việc, còn những con ma tu cự bá thực sự kia thì một con cũng không có giết.

Những con ma tu này cũng không phải đồ ngốc, vừa biết Thánh địa sẽ tới đây liền nhanh chân trốn mất, còn Thánh địa Kình Thiên thì sao? Đương nhiên là bọn họ cũng lười không thèm đi tìm kiếm. Cho tới nay cũng bởi vì chuyện liên quan đến ma tu, mà trong lòng của Hắc Nham Sơn vẫn tâm phiền ý loạn, bực bội không thôi.

Các tông môn nhỏ hơn một chút thì không có cách nào có thể đối phó, còn Thánh địa thì sao? Cho dù ngươi có đưa ra cái giá rất cao thì chưa chắc người ta sẽ đồng ý.

Cứ như vậy mà thương hội Thạch Sơn vì để có thể khai thác được quáng thạch Hắc Kim, có thể nói là thương vong thảm trọng.

Lần này, sau khi biết tin Đạo Nhất tông đã đánh bại Thánh địa Kình Thiên, một đám cao tầng của thương hội Thạch Sơn đều nhất trí cho rằng, đây chính là một cơ hội tốt dành cho bọn họ.

Vì vậy mà sau khi thảo luận, bọn họ đã lập tức tự mình đi đến Vạn Yêu quan, hy vọng có thể đạt được sự hợp tác với Đạo Nhất tông.

Một đường di lên cũng đều không có chút chậm trễ nào, không gian linh chu của thương hội Thạch Sơn rất nhanh đã đến Vạn Yêu quan.

Ở ngoài thành, phó hội trưởng dẫn đội khách khí nói.

"Làm phiền thông bẩm với Đạo Nhất tông tiền bối, thương hội Thạch Sơn đặc biệt tới đây để bái phỏng."

“Thương hội Thạch Sơn?”

Nghe vậy, hai tên tu sĩ ở trên tường thành gật nhẹ đầu, một người trong số đó vội vàng chạy tới phủ Thành chủ.

Sau khi nhận được cái gật đầu của Tề Hùng, hai người mới mở cửa thành ra và chỉ huy những người từ thương hội Hắc Nham Sơn vào Vạn Yêu Quan.

Hiện tại ở bên trong Vạn Yêu quan có thể nói là náo nhiệt không thôi.

Các đệ tử của các đại tông môn phụ thuộc đến rồi đi, khiến cho khí tức của Vạn Yêu quan đã thực sự trở thành một tia pháo hoa.

Một đường đi vào phủ thành chủ, những người từ thương hội Thạch Sơn đã gặp Tê Hùng và Ngô Thọ.

Phó hội trưởng cung kính hành lễ, Tê Hùng cũng ra hiệu cho mọi người ngồi vào chỗ.

Tê Hùng cũng không biết nhiều về thương hội Thạch Sơn này, dù sao hắn cũng chỉ đến Trung Châu trong một thời gian ngắn ngủi, mà bản thân cũng chưa từng tiếp xúc với bất kỳ thương hội nào.

Cho nên Tề Hùng là người đầu tiên lên tiếng hỏi.

"Không biết chư vị tới Vạn Yêu quan ta là có chuyện gì?"

Không nói bất cứ cái gì vô nghĩa, phó hội trưởng của thương hội Thạch Sơn nghe thấy lời này thì cũng thành thật giải thích mục đích mà mình đến đây. Nghe nói bọn họ muốn hợp tác, Tê Hùng và Ngô Thọ hai mặt nhìn nhau, thành thật mà nói thì đối với loại hợp tác này, hai người cũng không có quá nhiều ý tưởng, dù sao hiện tại chuyện ở trong Đạo Nhất tông cũng có rất nhiều.

Một tông môn mới sắp được thành lập, còn có một đám thế lực phụ thuộc cũng là như thế, hơn nữa, mọi chuyện liên quan đến Thánh địa Kình Thiên vẫn chưa hoàn toàn kết thúc.

Sau khi chờ thương thế của chúng đệ tử khỏi hẳn, Đạo Nhất tông nhất định còn muốn đích thân đến Thánh địa Kình Thiên để huỷ diệt hoàn toàn bọn chúng, sẽ không cho bọn chúng có một cơ hội hay thời gian nghỉ ngơi nào.

Cho nên đối với chuyện hợp tác với thương hội, Tê Hùng cũng không có quá nhiều thiện chí hợp tác.

Có lẽ là nhìn thấy sự do dự của Tề Hùng, phó hội trưởng của thương hội Thạch Sơn lập tức mở miệng nói.

"Tê tông chủ, trên phương diện giá cả đều dễ nói chuyện, thương hội Thạch Sơn ta thật sự là mang theo thành ý mà tới, nếu như Tề tông chủ nguyện ý, thương hội Thạch Sơn ta nguyện ý hàng năm thanh toán 3000 vạn linh thạch cực phẩm cho các ngươi."

Hả?

Nghe vậy, Tê Hùng sửng sốt một chút, sau đó thần sắc ở trong mắt cũng phát sinh biến hóa.

Khá lắm, một năm 3000 vạn, còn là linh thạch cực phẩm, cái này gần bằng thu nhập một năm của Đạo Nhất tông khi còn ở Đông Châu.

Đã sớm nghe nói mỗi một cái thương hội ở Trung Châu này đều giàu đến chảy cả mỹ, nhưng thật không ngờ bọn họ lại giàu đến như vậy, 3000 vạn linh thạch cực phẩm, nói cho là cho luôn sao?

Ý nghĩ ở trong lòng của hắn cũng phát sinh cải biến ngay lúc này, mà vấn đề này cũng không phải là không thể thương lượng được.

Mặc dù bây giờ có rất nhiều việc phải làm, nhưng món hàng của thương hội Thạch Sơn cũng không ngon không kém.

Kiếm tiền thì đừng rùng mình, vả lại đối với một tông môn như thế mà nói, có chỗ nào là không dùng tiền đâu?

Ánh mắt của Tề Hùng lập tức sáng rực mà nhìn về phía phó hội trưởng, sau đó hắn nhàn nhạt nói.

"Nói kỹ một chút."

Hả?

Nhìn thấy Tê Hùng trở mặt nhanh hơn cả lật bánh tráng như vậy, phó hội trưởng của thương hội Thạch Sơn cũng sửng sốt trong chốc lát, nhưng rất nhanh sau đó hắn đã định thần lại, lập tức nói rõ chỉ tiết.

Trên thực tế, thương hội Thạch Sơn cũng không có nhiều yêu cầu, một là hi vọng Đạo Nhất tông có thể tiêu diệt những con ma tu ở Hắc Thạch Sơn kia, đặc biệt là mấy tên ma tu cấp Đại Thánh cảnh đứng đầu.

Thứ hai, bọn họ cũng hy vọng Đạo Nhất tông có thể sắp xếp các đệ tử đến trấn thủ ở Núi Đen để bảo vệ sự an toàn của các công nhân của thương hội Thạch Sơn và đảm bảo việc khai thác quáng thạch Hắc Kim được an toàn.

Chủ yếu là hai điều kiện này, ngoài ra thì không còn điều kiện nào khác.

Ngược lại thì cũng không có phiên phức, nhưng với tính cách của Tề Hùng thì đương nhiên là không thể dễ dàng đồng ý như vậy, bởi vì tên gia hoả này còn muốn nói lại giá tiền.

Vì vậy mà sau khi phó hội trưởng của thương hội Thạch Sơn nói xong, Te Hùng cố tình lộ ra một bộ dáng vẻ có chút đắn đo, chậm rãi nói ra.

"Hai yêu cầu này của ngươi có chút khó làm."

"A... Tê tông chủ, thực ra thì chúng ta có thể lại thương lượng một chút."

Nghe vậy, phó hội trưởng của thương hội Thạch Sơn sửng sốt trong giây lát, tưởng rằng Tề Hùng sẽ từ chối nên vội nói.

Nghe vậy, trong lòng của Tề Hùng lập tức cảm thấy vui vẻ, hắc hắc, có hi vọng rồi, vậy thì chuyện đó cũng đừng trách ta đấy.

Sau đó, hai bên bắt đầu giằng co, Tê Hùng cuối cùng cũng đồng ý hợp tác, nhưng giá cả cũng đã thay đổi từ 3000 vạn linh thạch cực phẩm trước đó thành 5000 vạn hiện tại, còn có các loại linh quả và linh bảo.

Nói tóm lại, cái giá này là không hề rẻ, nhưng phó hội trưởng của thương hội Thạch Sơn đã đồng ý mà không cần đắn đo nhiều.

Thậm chí là có một lần làm Tề Hùng đã từng cảm thấy, chẳng lẽ cái giá mà mình muốn thấp quá sao? Khiến cho hắn cứ có cảm giác là mình đang bị lỗ vốn vậy.

Sau khi đạt được sự hợp tác, Tê Hùng cũng sắp xếp chỗ ở cho người của thương hội Thạch Sơn và mời họ ở lại Vạn Yêu quan trong vài ngày.

Sau khi tiễn những người từ thương hội Thạch Sơn đi, Tê Hùng mỉm cười hài lòng, nhưng Ngô Thọ ở bên cạnh lại biu môi nói.

"Ta ngược lại có cảm giác ngươi rất có thiên phú làm gian thương."

"Ngươi đừng có mà ngậm máu phun người, ta làm vậy không phải là vì nghĩ cho tông môn sao? Nếu ngươi có bản lĩnh thì đừng có mà dùng những linh thạch này, thật đúng là không phải lo liệu việc nhà, không biết củi gạo quý mà.”

"Ta con mẹ nó không biết củi gạo quý sao?"
Bình Luận (0)
Comment