Trang 506# 1
Chương 1012: Nhục Thần Giả
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
"Khà khà!"
Nhìn thấy thái độ của đám người Toàn Chân, Yêu Nghiệt Hoành Hành vô cùng đắc ý, đi lên một chỗ phía trên ngồi xuống, hai chân bắt chéo, chỉ còn thiếu có người đứng bên quạt cho.
Rất nhanh, đã có người cầm quạt chạy tới, Vô Kỵ cười tít mắt nói: "Hiện tại lão Ngưu đã tới cấp 50, có muốn bắt hắn mặc áo choàng để biết hiệu quả như thế nào hay không?"
"Ồ! Ý kiến không tồi!" Yêu Nghiệt Hoành Hành nghe vậy vẻ mặt vui mừng chỉ vào Vương Vũ nói: "Này tiểu Vũ, mặc áo choàng để ông chủ xem hàng nào!"
"Tiên sư mày!" Thấy Yêu Nghiệt Hoành Hành đốt tiền như thế, sắc mặt Vương Vũ tối sầm: "Mày chán sống rồi đúng không!"
Yêu Nghiệt Hoành Hành đắc ý: "Ha ha, nói cho cùng tiên sư của em không phải chính là tiên sư anh hay sao."
"Đúng đấy, lão Ngưu sao ngươi lại nói chuyện với anh Hai như thế, nhanh mặc áo choàng vào để anh Hai nhìn một chút!"
Những tên Toàn Chân không biết xấu hổ cũng căm tức nhìn Vương Vũ.
"Bà mẹ nó, bọn hèn hạ các ngươi!" Vương Vũ khóc không ra nước mắt, đành phải móc ra Đôi Cánh Thiên Sứ, sau đó đeo lên người.
Thế nhưng là vừa mới mang trang bị lên người, đột nhiên trên bầu trời của thành Dư Huy mây đen kéo tới dày đặc.
Ngay sau đó, kênh thế giới đã vang lên thông báo của hệ thống.
[Thành chủ Thiết Ngưu của thành Dư Huy, từ thân phận kẻ trung lập, tàn sát thần linh, sỉ nhục thần uy, tội ác tày trời, trời đất không dung thứ, người chơi tín ngưỡng quang minh ai ai cũng có thể diệt trừ. Quang Minh thần dụ: Trong 48 giờ, bất kỳ ai đánh giết con dân dưới trướng Nhục Thần Giả Thiết Ngưu, đều có thể nhận được ban thưởng đặc biệt từ trận doanh Quang Minh.]
Thông báo được phát ba lần liên tục, cùng lúc đó, trên đầu người chơi thành Dư Huy đều thêm một danh hiệu "con dân Nhục Thần Giả".
Con dân Nhục Thần Giả (Danh hiệu)
-20 điểm vinh dự trận doanh Quang Minh
Toàn bộ thuộc tính +2
Giới thiệu vật phẩm: Bách tính dưới trướng Nhục Thần Giả, có sức mạnh tín ngưỡng đặc biệt.
Mà trên đầu Vương Vũ cũng có thêm một danh hiệu Nhục Thần Giả.
Nhục Thần Giả (Danh hiệu)
-100 điểm vinh dự trận doanh Quang Minh
Toàn bộ thuộc tính +10
Vòng sáng lãnh đạo: Con dân trong phạm vi 5000 được tăng toàn bộ thuộc tính lên 10%.
Giới thiệu vật phẩm: Kẻ phản loạn khiêu chiến quyền uy của Thần Minh.
"Mịa nó, chuyện gì xảy ra thế nào?" Nhìn thấy thông báo của hệ thống toàn bộ người chơi ai nấy đều bối rối.
Lúc này trong lòng mọi người chỉ có hai cái suy nghĩ.
Suy nghĩ đầu tiên là: Tên Thiết Ngưu này thật quá trâu bò, vậy mà có thể làm thịt được cả thần...
Cái suy nghĩ thứ hai là: Tên Thiết Ngưu này chỉ như một hạt cát thế mà cũng dám đồ thần...
Trọng Sinh chính là loại game có bối cảnh dựa trên tôn giáo, người chơi cũng được chia thành hai loại, tín ngưỡng quang minh hoặc tín ngưỡng hắc ám. Ở trong trò chơi, có thể nói thần linh có quyền uy tuyệt đối.
Tạm không nói tới thực lực long trời lở đất của thần linh, nhưng chỉ riêng sức ảnh hưởng cũng không phải là thứ mà một người chơi có thể khiêu chiến. Vẻ mặt người chơi Thành Dư Huy cũng đang mê mang... Mẹ nó rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra, sao đột nhiên mình trở thành mục tiêu công kích thế này... Bỗng nhiên tất cả mọi người có cảm giác như là đã lên phải thuyền giặc.
Nhưng mà Vương Vũ lại càng mờ mịt hơn.
Hắn hiểu rõ thực lực của mình.
Mặc dù bây giờ Vương Vũ có năng lực tự mình đánh một số BOSS, nhưng mà những nhân vật như thần thì đó chính là cấm kỵ mà Vương Vũ không dám đụng vào. Không nói đâu xa, Kỵ Sĩ Bàn Tròn mới gặp cách đây không lâu, chính là một trong những NPC mà Vương Vũ không đối phó được.
Địa bàn trận doanh Quang Minh lớn như thế, đặc biệt cao thủ như Esther phải trên trăm tên, Vương Vũ đang sống rất tốt, tại sao phải đi tìm đường chết làm gì.
"Sao, tại sao có thể như vậy ..." Vương Vũ không biết phải làm sao.
Đến bây giờ, Vương Vũ vẫn chưa phát hiện rốt cuộc vấn đề nằm ở chỗ nào.
Mặt Yêu Nghiệt Hoành Hành hiện lên vẻ sùng kính nói: "Đúng là đại ca! Đi tới đâu gây chuyện tới đó... Mẹ nó lần này thậm chí ngay cả Thần Quang Minh cũng dám gây vào."
Vương Vũ buồn bực nói: "Bớt nói nhảm đi, là anh bị oan."
"Ngươi oan uổng cái rắm a... Ngươi có thấy thuộc tính trên áo choàng của ngươi hay không?" Vô Kỵ nghe vậy bĩu môi nói.
Thuộc tính trên áo choàng? Vương Vũ vội vàng ấn mở thanh trang bị, sau đó tại Đôi Cánh Thiên Sứ vật phẩm giới thiệu mặt thấy được như thế một hàng chữ.
"Làm biểu tượng cho sức mạnh người hầu thiên sứ trung thành nhất của Thần Quang Minh, đôi Cánh Thiên Sứ có sức mạnh không gì sánh bằng và vinh quang tối cao, chỉ có trung thành với thần linh mới xứng hưởng vinh quang mà thần ban cho, trừ cái đó ra, đều là Nhục Thần Giả bẩn thỉu."
Rốt cuộc Vương Vũ là thần linh sao? Rất hiển nhiên, hắn không phải... Thậm chí Vương Vũ còn không phải là người chơi trận doanh Quang Minh, chớ nói chi đến chuyện trung với thần. Cái áo choàng rách này có thể là trang phục chuẩn bị đặc biệt cho Mục sư và Kỵ sĩ, lúc này Vương Vũ mặc vào, trực tiếp biến thành Nhục Thần Giả, haizz, quá là bẩn thỉu.
"Móa móa móa móa móa! Còn có dạng này? Sao ngươi không nói sớm?" Vương Vũ sụp đổ, mẹ nó rõ ràng đây chính là một cái bẫy.
Vô Kỵ giang tay ra nói: "Ta cũng mới nhớ ra..."
"Vậy bây giờ chúng ta phải làm sao?" Lúc này Minh Đô chen miệng hỏi.
Vương Vũ đắc tội thần Quang Minh thì cũng thôi, tên thần Quang Minh ánh mắt thiển cận này thậm chí giận lây sang tất cả người chơi trong thành Dư Huy, nhân phẩm của tên này phải nói là vô cùng kém.
Vương Vũ buồn bực nói: "Còn biết làm thế nào, tới thôi! Ngươi còn có thể chạy được sao?"
"Cái này..." Nghe Vương Vũ nói như thế, đám người Toàn Chân nhao nhao suy nghĩ, Vô Kỵ vuốt cằm nói: "Ngươi nói chúng ta bây giờ di dân chắc là còn kịp."
Đám người tức giận nói: "Cái này không tốt đâu... không tình nghĩa chút nào."
"Chậc chậc!" Vô Kỵ chậc chậc cảm thán: "Ta chỉ tùy tiện hỏi một chút, nghĩ không ra bọn không coi nghĩa khí ra gì các ngươi thật là có ý nghĩ này."
"A, Vô Kỵ cái tên rác rưởi này!" Đoàn người nhao nhao mắng to.
Đang lúc mọi người ở đây đang công kích lẫn nhau, Yêu Nghiệt Hoành Hành đột nhiên nói: "Di dân cái rắm! Hiện tại muốn đi đều đi không được!"
"Có chuyện gì thế?" Đoàn người nhao nhao cả kinh nói.
Yêu Nghiệt Hoành Hành nói: "Nhìn thanh nhiệm vụ của mình đi!"
Mọi người vội vàng mở ra thanh nhiệm vụ, chỉ thấy phía trên cùng có một cái nhiệm vụ bắt buộc.
“Vì tín ngưỡng mà chiến”: nhiệm vụ cấp bậc: S.
Giới thiệu nhiệm vụ: Thành Dư Huy làm trận doanh trung lập, bởi vì thành chủ Thiết Ngưu tàn sát thần linh mà bị trận doanh Quang Minh quy chụp là Nhục Thần Giả, đại quân trận doanh Quang Minh tới, làm con dân của thành Dư Huy, bạn có quyền cầm vũ khí lên bảo vệ lãnh thổ, vì tín ngưỡng mà chiến.
Nội dung nhiệm vụ: Khi đại quân trận doanh Quang Minh công kích, thủ vững thành chính 48 giờ, cho đến khi đại quân lui bước.
Phần thưởng nhiệm vụ: Năng lực càng lớn, càng khỏi phải chịu trách nhiệm, chỉ có lực lượng mạnh mẽ, mới có thể hoàn toàn tự do.
Trừng phạt thất bại: Không còn nhà, ngươi còn có thể nắm giữ được cái gì?
Nhắc nhở nhiệm vụ: Nhiệm vụ này chính là nhiệm vụ bắt buộc, trong lúc làm nhiệm vụ, tất cả điểm truyền tống của thành Dư Huy và bến cảng tạm ngưng sử dụng. Tất cả người chơi đều không được rời đi khu vực thành chính nửa bước, đai quân trận doanh Quang Minh phát động công kích trong vòng 120 phút nữa.
Tín ngưỡng em gái ngươi... Nhìn thấy nhiệm vụ giới thiệu, đám người khóc không ra nước mắt.
Mẹ nó, hiện tại tất cả mọi người đều cảm thấy phần thưởng nhiệm vụ thật quái dị. Nếu như lúc trước, mọi người đánh không lại ít nhất còn có thể chạy, nhưng bây giờ truyền tống trận cùng chuyến bay đều bị phong tỏa, mọi người đánh không lại ngay cả cơ hội chạy cũng không có.
Thân là người chơi giàu kinh nghiệm, người Toàn Chân Giáo hiểu rõ sự điên cuồng của người chơi. Nếu như không có phần thưởng, khẳng định mọi người không thèm để ý. Thế nhưng lần này Thần Quang Minh lại hung ác, hứa hẹn hoàn thành nhiệm vụ sẽ có ban thưởng đặc biệt gì đó, trực tiếp kéo tất cả mọi người trong thành Dư Huy vào biển chiến tranh...
Móa, còn chỗ nào để sống.