Ta Là Võ Học Gia (Dịch Full)

Chương 1018 - Chương 1020: Kế Vườn Không Nhà Trống?

Trang 510# 1

 

 

 

Chương 1020: Kế vườn không nhà trống?
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===




Thấy mọi người đều đang nhìn mình, Tứ Mộc Thành Lâm phe phẩy cây quạt một cách rất làm màu và nói: “Nhân số phe chúng ta quá nhiều, từng người leo lên thì không biết đến khi nào mới tới, mục tiêu lớn như vậy còn rất dễ dàng bị bại lộ, vì thế ta cảm thấy đến nên giương đông kích tây thì tốt hơn.”

“Giương đông kích tây? Làm thế nào để giương đông kích tây? ” Những người khác nghe vậy, không khỏi hỏi ngược lại.

Tứ Mộc Thành Lâm đáp lại: “Đơn giản! Chúng ta ở thung lũng tung hỏa mù, sau đó mỗi công hội phái ra một đội người chơi tinh anh nhất để leo lên đó.”

“Như thế thì mới bao nhiêu người? Có thể công phá được thành Dư Huy không?” Nghe Tứ Mộc Thành Lâm nói thế, mấy vị hội trưởng nửa tin nửa ngờ hỏi.

Mọi người đều biết phải đánh thủ thành chiến như thế nào, mỗi một công hội rút ra một đội cũng chỉ có khoảng ngàn người, muốn công phá thành trì vốn là chuyện viển vông.

Tứ Mộc Thành Lâm nói: “Mọi người cảm thấy Thành Dư Huy có bao nhiêu người?”

“Thống kê chính thức không phải có ba trăm ngàn người sao?” Tửu Trì Nhục Lâm suy nghĩ một chút rồi nói.

“Không phải!” Tử Mộc Thành Lâm nói: “Người chơi của thành Dư Huy ở đầm lầy Lạc Nhật và hẻm núi Lạc Nhật đã có tới gần hai mươi vạn, còn chỗ này có bao nhiêu người thì chúng ta không tính ra được, có điều tuyệt đối cũng sẽ không ít, hiện tại khẳng định thành Dư Huy đã không có lực lượng để phòng thủ, chúng ta lén lút đi qua đó, dù không thể công phá thành Dư Huy, cũng có thể buộc bọn họ trở về phòng thủ... Một khi trở về phòng thủ, chúng ta có thể an toàn tiến quân, đến khi đại quân áp sát, binh đến tường đổ, chẳng phải là quá đẹp sao?”

“Chuyện này...”

Nghe Tứ Mộc Thành Lâm nói thế, mấy vị hội trưởng bắt đầu suy nghĩ.

Tứ Mộc Thành Lâm nói không sai, hiện tại thành Dư Huy vườn không nhà trống, thế nhưng một khi có người lén lút tới, thủ vệ ở cửa thành khẳng định rất mỏng yếu, đến lúc tập kết binh lực vây tới, không hẳn là sẽ không vào được, chỉ cần vào thành chiếm cứ quán trọ và điểm phục sinh, tất cả đều sẽ dễ như bỡn.

“Được, vậy cứ làm theo lời lão đại Tứ Mộc!”

Đã quyết định như thế, mấy vị hội trưởng trực tiếp hành đồng, bắt đầu chọn người chơi tinh anh trong công hội của mình để bắt đầu hành động. Rất nhanh hơn một nghìn người chơi tinh anh đã được chọn xong, sau đó những người chơi khác bắt đầu đợt tiến công thứ hai.

Ở hai lối vào khác, những người chơi bình thường kia cũng bắt đầu liều mạng tấn công.

Nhưng trong mắt người chơi thành Dư Huy có chuẩn bị, những kẻ không có tổ chức không kỷ luật chỉ biết mù quáng tấn công này, chính là đi chịu chết... Hơn nữa những người này không chỉ không tin tưởng nhau, thậm chí còn nghi ngờ lẫn nhau, vì thế căn bản không có cách nào đoàn kết.

Kết quả là dù liên tục công kích, nhưng tất cả đều bị 2012 và Huyết Sắc Chiến Kỳ dễ dàng đẩy lùi.

Mặc dù là công thành chiến, ngoại trừ không tính điểm pk, tổn thất khi người chơi tử vong cũng giống như với bình thường, 10% kinh nghiệm không phải số lượng nhỏ, sau mấy lần tấn công, gần như đã có một nửa người chơi bị hạ cấp, một phần mười người chơi bị rơi trang bị.

Tuy rằng những người chơi tới công thành không đoàn kết, thế nhưng họ cũng không ngốc, ngược lại, bọn họ còn đều vô cùng thông minh, nếu không bọn họ đã không tấn công từng đợt như thế.

Một lần lại một lần tấn công, rồi một lần lại một lần bị đẩy lùi, những người này xem như đã được biết đến sự thủ vệ vững chắc của thành Dư Huy.

Những người chơi tới đây vốn hi vọng tới nơi này có thể kiếm được chút điểm khen thưởng, kết quả ngay cả bóng dáng điểm thưởng mà đám người chơi cũng không tìm thấy, mọi người càng ngày càng thất vọng, thậm chí tuyệt vọng.

Chết vô ích nhiều lần như vậy, có một số người chơi thấy thực sự tấn công không được, trực tiếp quay đầu về... Ở đây để rớt cấp không bằng quay về đánh phụ bản còn hơn.

Làm người ấy à, làm chuyện gì đều sợ có người dẫn đầu, thấy có một người từ bỏ, những người khác cũng là dồn dập noi theo, không công thành nữa.

Kết quả là người chơi công thành càng ngày càng ít, càng ít càng tuyệt vọng, càng tuyệt vọng càng lùi ra, những người chơi này giống như bị bệnh truyền nhiễm vậy, cuối cùng một đoàn thể lớn như thế đã tan vỡ ngàn dặm, đến hiện tại, thậm chí ngay cả tổ chức một lần công kích ra dáng cũng không được.

“Vô Kỵ lão đại, người chơi công thành đều lui rồi!” Gần như cùng một lúc Huyết Sắc Chiến Kỳ và 2012 đều gửi tin nhắn tới.

“Ừ, biết rồi! Mọi người cực khổ rồi! Tiếp theo cứ giao cho chúng ta, mọi người nghỉ ngơi trước đi.” Vô Kỵ thu được tin tức, sau đó quay sang nói với đám Vương Vũ: “Mọi người tập trung, đám người phá thành sắp tới rồi.”

“Móa! Đợi cả một ngày!” Nghe Vô Kỵ nói thế, đám người của Toàn Chân giống như hít thuốc lắc vậy, tất cả đồng loạt ngồi dậy, sau đó vội vàng la lên: “Chúng ta phải đánh thế nào?”

Vô Kỵ nói: “Tùy tiện đánh, chỉ cần lão Ngưu không chết là chúng ta thắng.” Nói xong lời này, Vô Kỵ lại hỏi Vương Vũ nói: “Sao hả lão Ngưu, ngươi không có vấn đề gì chứ?”

“Hỏi thừa!” Vương Vũ cười nói: “Vừa nhìn thấy điều kiện công phá thành chính, ta đã biết bọn họ thua chắc rồi!”

“Chà chà chà, không hổ là lão Ngưu!” Mọi người thi nhau than thở.

Lúc này, đội ngũ phá thành đã đi tới cách thành Dư Huy không xa...

Bởi vì nhiệm vụ là phá thành, vì thế lần này người chơi đến đây hầu như chỉ có hai nghề nghiệp, một là Thích khách hai là Cung thủ, đương nhiên cũng có mấy Võ sư cao cấp.

Đặc điểm của ba nghề nghiệp này đều hết sức rõ ràng, chính là có tính cơ động mạnh, khả năng ẩn nấp cao, ngoại trừ Võ sư, hai nghề nghiệp kia Pk đều rất hung, là chuyên gia ám sát.

Nhưng khi đi tới bên dưới thành Dư Huy, tất cả mọi người đều ngơ ngác.

Meow, rõ ràng là thủ thành chiến, thế mà trên tường thành Dư Huy dĩ nhiên lại không có một bóng người, cửa thành cũng mở rộng, cảnh tượng kia cực kỳ quỷ dị, khiến mọi người nhìn thấy thế đều không khỏi dừng bước.

“Không phải là có mai phục chứ...” Người dẫn đầu là một Thích khách tên là Tịch Dương Huyết Sát cẩn thận nói.

Lúc này một Võ sư có cơ thể cường tráng gấp đôi người bình thường cười lạnh nói: “Mai phục cái rắm ấy, đây rõ ràng là kế vườn không nhà trống, đám người bọn họ đều đi canh giữ lối vào, không có ai bảo vệ thành cũng là chuyện bình thường, người của thành Dư Huy đúng là giảo hoạt!”

Trong lòng Võ sư kia vẫn còn sợ hãi đối với thành Dư Huy.

“Ha, Chiến Tranh Chính Là Hòa Bình, nghe nói Mãnh Cầm các ngươi từng bị người của thành Dư Huy đánh?” Lúc này có người cười hỏi.

“Đúng đấy.” Chiến Tranh Chính Là Hòa Bình cũng không thèm phủ nhận: “Ta cho các ngươi nói biết, nếu như gặp phải một đám người chơi thì chúng ta cứ việc xông lên, nếu như gặp phải tiểu đội người chơi cá Âm Dương thì chúng ta lui là được rồi.”

“Ha ha ha!”

Nghe Chiến Tranh Chính Là Hòa Bình nói thế, đoàn người không nhịn được đều nở nụ cười: “Không phải là ngươi lại muốn nói tới Võ sư Thiết Ngưu kia chứ.”

Dọc đường đi khi nãy, Chiến Tranh Chính Là Hòa Bình đã nói về Vương Vũ không dưới hai mươi lần, trong lòng đoàn người vốn còn có chút đề phòng, nhưng Chiến Tranh Chính Là Hòa Bình lại không ngừng nhắc đi nhắc lại, trong lòng mọi người theo bản năng đã bắt đầu thấy không đúng, thậm chí còn có người muốn đi lên tự mình gặp gỡ vị Võ sư trong truyền thuyết này xem hắn có bao nhiêu lợi hại.

“Các ngươi nghe ta là được rồi.” Chiến Tranh Chính Là Hòa Bình nói: “Tuyệt đối không nên xem thường bọn họ.”

Mọi người cười nói: “Nghe lời ngươi thì chúng ta còn chơi gì nữa... Ngươi không biết Thiết Ngưu kia chính là thành chủ của thành Dư Huy sao?”

“Chờ mọi người tụ tập đến đông đủ rồi vây quét là được rồi, cần gì phải muốn chết đây...” Chiến Tranh Chính Là Hòa Bình bất đắc dĩ lắc đầu.

“Ha ha... Chúng ta là người ở những công hội lớn làm việc, ngươi chỉ là một chơi ở đoàn lính đánh thuê thì lẫn vào đây làm gì? Nhìn ngươi dọa sợ mọi người rồi.” Đoàn người lần thứ hai cười nhạo lên.

Dù sao những người chơi ở các công hội chân chính ăn thiệt thòi trong tay Toàn Chân Giáo, trong lần công thành này đều lựa chọn trầm mặc.

Đối với Chiến Tranh Chính Là Hòa Bình, những người không biết nông sâu vốn chỉ coi là đang nghe chuyện cười, hiện nay ở đây có hơn ngàn người, tất cả đều là nghề nghiệp có thể PK... Gặp phải một tiểu đội người chơi lại muốn lui, nói đùa gì thê.


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment