Trang 521# 1
Chương 1042: Bố trí chiến thuật
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
Khi nói đến sinh vật biến thái nhất trò chơi, người ta chắc chắn nghĩ ngay đến hệ thống vệ binh chứ không thể là thứ gì khác được. Đám vệ binh này chính là đại biểu cho sức chiến đấu mạnh nhất của hệ thống. Mỗi kẻ trong số chúng đều được người thiết kế game dùng một công cụ sửa đổi giống như phần mềm hack tự điều chỉnh các thuộc tính thành dạng cao nhất. Đó chính là ai chúng cũng có thể bắt được trong giây lát, ngay cả loại BOSS cuối như Long Hoàng Thần Thánh ở trước mặt hệ thống vệ binh cũng không đỡ nổi một đòn.
Cho nên đối với nhiệm vụ đánh chết Long Ngạo Thiên lần này, sự hung dữ và dũng mãnh của Long Ngạo Thiên chỉ là thứ yếu mà thôi, thứ mà Vương Vũ cảm thấy khó giải quyết nhất chính là đám vệ binh biến thái đó.
"Nếu chỉ cần dẫn vệ binh ra thì cũng không khó." Độc Cô Cửu Thương nghe vậy gật đầu nói.
Vệ binh mặc dù có thực lực biến thái nhưng cũng may là chúng chạy không quá nhanh, ở giai đoạn hiện tại người chơi nghề nghiệp nhanh nhẹn cơ bản đều có thể chạy nhanh hơn bọn chúng. Cho nên chỉ cần họ có nhân số đầy đủ thì muốn dẫn đám vệ binh này đi cũng không phải là việc gì khó.
Dĩ nhiên, nếu như sau khi dẫn vệ binh rời đi mà có hể lập tức làm thịt Long Ngạo Thiên thì Độc Cô Cửu Thương cũng sẽ không chờ Vương Vũ đến nói với mình, vì vậy Độc Cô Cửu Thương lại hỏi: "Sau khi dẫn vệ binh đi thì làm gì?"
"Dùng thứ này đâm vào gáy gã.” Vương Vũ vừa nói vừa lôi ra một thanh dao găm màu vàng.
Răng Của Long Hoàng (Đặc Biệt)
Thuộc tính: Không
Đã khóa lại, không thể giao dịch.
"Đây là thứ gì?" Độc Cô Cửu Thương nhìn thấy dao găm trong tay Vương bèn tò mò hỏi.
Vương Vũ đáp: "Long Ngạo Thiên kia vốn là một con lai của người và rồng, thân xác cứng cỏi mạnh mẽ, ông ta lại có được sự chúc phúc của thần Quang Minh cho nên người bình thường căn bản không thể gây thương tổn cho ông ta được. Giờ chỉ có cách dùng Răng Của Long Hoàng cắm vào vảy ngược của ông ta mới có thể tạm thời làm mất đi chúc phúc của thần Quang Minh."
"Bà mịa nó! Là thật hay giả vậy?" Độc Cô Cửu Thương kinh ngạc không thôi, hắn ta không nghĩ đến Long Ngạo Thiên còn có thuộc tính đặc biệt như thế này.
Vương Vũ nói: "Dĩ nhiên là thật! Chuyện này chính miệng Long Hoàng Thần Thánh nói cho ta biết."
"Ngươi từng gặp Long Hoàng Thần Thánh rồi hả?" Độc Cô Cửu Thương nghe được lời Vương Vũ nói, cả người hắn ta lập tức sững sờ.
Long Hoàng Thần Thánh là ai hả! Ông ta chính là tồn tại cùng một đẳng cấp với thần Quang Minh đấy. Người chơi bình thường chỉ có thể ở trong bối cảnh chuyện xưa nghe nói một chút về vị BOSS cường hãn này. Ai cũng không nghĩ tới đã có người từng gặp được vị này cả.
"Đúng vậy, thanh dao găm này là ông ta tặng cho ta. Chính ông ta cũng là người bảo ta đi cướp châu báu của công hội các ngươi." Vương Vũ rất tùy ý đáp lại.
"Bà mịa nó! Long Hoàng Thần Thánh cũng hèn như vậy hả?" Độc Cô Cửu Thương khóc không ra nước mắt, đường đường là Long Hoàng Thần Thánh vậy mà còn phái người đi cướp bóc.
"Haizzz!" Vương Vũ cũng đồng cảm nói: "Ngươi không biết đâu, trong trò chơi đểu giả này ấy mà, càng là NPC cao cấp thì càng lắm mưu ma chước quỷ!!!"
Độc Cô Cửu Thương tấm tắc cảm thán: "Chậc chậc… Thật đúng là một đám bại hoại!"
"Có ai bảo không phải đâu?" Vương Vũ rất tán thành nhận xét của Độc Cô Cửu Thương.
"Đã như vậy, thanh dao găm này ngươi giao cho ta đi. Đến lúc đó ta để Thích khách của công hội đâm cho ông ta ta một phát." Độc Cô Cửu Thương xung phong nhận việc.
"Không được!" Vương Vũ khoát tay cự tuyệt nói: "Ngươi không thấy vật phẩm này không thể giao dịch hả? Hơn nữa, cấp bậc của Long Ngạo Thiên rất cao, thuật Tiềm Hành của đám đàn em bên ngươi rất dễ bị nhìn thấu, còn không bằng đường đường chính chính đi đến trước mặt ông ta ta ấy."
"Đường đường chính chính đi đến trước mặt ông ta ta?" Độc Cô Cửu Thương nghe Vương Vũ nói như vậy không khỏi nhướn mày nói: "Việc này ngược lại ta có biện pháp."
"Hả? Ngươi có biện pháp gì?" Vương Vũ buồn bực hỏi.
Thực lực của Long Ngạo Thiên thì Vương Vũ vẫn biết, cho dù là bản thân hắn muốn đường đường chính chính đi qua đâm cho ông ta ta một dao cũng là chuyện rất khó khăn chứ đừng nói là Độc Cô Cửu Thương.
Độc Cô Cửu Thương đắc ý cười một tiếng sau đó âm hiểm nói: "Đầu tiên chúng ta phải giành được sự tín nhiệm của ông ta trước, sau đó nhân lúc ông ta ta không đề phong thì tấn công bất ngờ, đâm một dao sau lưng ông ta ta."
Ha ha, đâm một đao sau lưng. Tên này quả nhiên là đối thủ cũ của Toàn Chân Giáo, mức độ hèn hạ chẳng kém đám người Toàn Chân Giáo chút nào, về biểu hiện mà nói chính là, hắn ta với đám người Toàn Chân Giáo kia cùng một dạng.
"Ý tưởng của ngươi rất hay!" Vương Vũ trầm ngâm một chút rồi nói: "Nhưng vấn đề ở đây cũng rất rõ ràng, Long Ngạo Thiên là một tên cáo già sao có thể dễ dàng nói tiếp cận là tiếp cận được.”
"Ha ha!" Độc Cô Cửu Thương cười đắc ý nói: "Bọn ta có thể làm được!"
"Các ngươi sao?" Vương Vũ kinh ngạc nói: "Ngươi với ông ta là bạn tốt hả?"
Quy định của hệ thống vẫn rất nghiêm ngặt. Cho dù là bạn tốt xuống tay với NPC hay là dân thường xuống tay với NPC thì cũng đều bị hệ thống cho đãi ngộ đau khổ như nhau. Nếu như Độc Cô Cửu Thương và Long Ngạo Thiên là bạn tốt, vậy đồng đội trong tổ đội của hắn ta lúc đó cũng tạm thời là bạn tốt của Long Ngạo Thiên, nếu như họ đâm một dao kia…
Cứ cho như là Long Ngạo Thiên thật sự bị làm thịt, Độc Cô Cửu Thương cũng không thể giữ nổi chức Thành chủ nữa, mà cuộc sống sau này của Vương Vũ cũng không thể yên ổn.
"Không phải!" Độc Cô Cửu Thương phản bác: "Nếu ta và ông ta là bạn tốt, ta còn cùng ngươi bày mưu bí mật làm thịt ông ta làm gì?"
"Vậy ngươi làm như thế nào?" Vương Vũ buồn bực hỏi.
"Công hội của bọn ta vừa nhận một nhiệm vụ, đó là làm việc vặt cho Long Ngạo Thiên, chúng ta có thể làm như thế như thế…"
Không thể không nói, Độc Cô Cửu Thương thật sự là bệnh lâu thành khó chữa luôn rồi, hắn ta bị Toàn Chân Giáo hãm hại lâu như vậy giờ thì chủ ý xấu xa nào cũng tiện mồm nói ra luôn được.
Nghe được chủ ý của Độc Cô Cửu Thương, Vương Vũ hài lòng gật đầu nói: "Được rồi, không tệ! Hội trưởng Độc Cô cũng là người rất thông minh đấy, sau này nếu như ngươi lăn lộn ngoài đời không nổi thì có thể tới Toàn Chân Giáo."
"Xí!" Độc Cô Cửu Thương xì nước bọt nói: "Toàn Chân Giáo là một đám khốn khiếp! Ông đây thà chết chứ không thông đồng cùng bọn chúng làm bậy. Dĩ nhiên là không bao gồm Ngưu thần ngươi rồi!"
"Ta biết ta biết!" Vương Vũ mỉm cười không để ý.
Sau khi việc lập ra kế hoạch hoàn tất, Độc Cô Cửu Thương rời đi ngay, tấn công phủ Thành chủ cũng không phải chuyện nói mấy câu là xong mà nhất định phải an bài thỏa đáng mới được.
Thiên Hạ Mạt Thế cũng không phải chỉ có mấy người như Toàn Chân Giáo. Bên Toàn Chân Giáo người ít lại phối hợp với nhau lâu dài nên sự ăn ý cực kỳ cao, có kế hoạch gì thì chỉ cần nói đôi ba câu là mọi người đều biết mình nên làm như thế nào.
Còn Thiên Hạ Mạt Thế ước chừng có hàng chục ngàn người, muốn phân công phối hợp cho nhiều người như vậy thì phải an bài thật kỹ, nếu không đến lúc làm nhiệm vụ mà có một người phạm sai lầm là có khả năng mất hết tất cả.
Trong thời gian này, Vương Vũ thừa dịp đi dạo một vòng thành Thiên Long.
Bởi vì ở gần kề với Đảo Rồng nên thành Thiên Long cùng với Thánh Thành, Thủ đô Ma giới và Cây Tinh Linh được người chơi ca tụng là bốn thành chính nổi danh.
Lúc đầu thành Titan cũng có tư cách trúng tuyển nhưng do nó ở tận nơi cực hàn, hơn nữa đám người Arceus cứ thích trải qua sinh hoạt nguyên thủy mà không muốn phát triển lên, xây thành thì tả tơi rách nát còn to không bằng một trụ sở công hội, sử dụng từ “thành chính” để hình dung về nó quả thực là sỉ nhục hai chữ này. Địa phương ngay cả chim cũng không thèm ị kia dĩ nhiên bị mọi người trực tiếp loại bỏ.
Thành Thiên Long đã có thể là một trong bốn thành chính danh tiếng nhất thì tất nhiên so với Thánh Thành to lớn, Thủ đô Ma giới kiên cố hay Cây Tinh Linh mỹ lệ nó cũng có những đặc sắc riêng.
Vương Vũ đứng trên tháp canh của tháp ma pháp thành Thiên Long nhìn ra ngoài thành, hắn nhìn thấy Đảo Rồng trôi nổi ở phía bên kia bờ biển, bên đó và thành Thiên Long bên này cách nhau hai bờ đại dương.
Khu vực của thành Thiên Long có hình dạng giống một khóa ma pháp khổng lồ, cứ thế đối diện với Đảo Rồng phái bên kia biển.
"Hử? Đảo Rồng ở trong biển sao?" Thấy cảnh này Vương Vũ có chút kỳ quái thắc mắc.
Mặc dù hiểu biết của Vương Vũ về bối cảnh trò chơi không nhiều nhưng có một vài thứ Vương Vũ có thể khẳng định là trong những miêu tả liên quan đến Đảo Rồng thì nơi này trôi nổi giữa không trung, có thể bay đi khắp thế giới nhờ vào pháp thuật mênh mông duy trì của Long tộc, về sau nơi này mới lưu lại ở phụ cận thành Thiên Long mà không rõ nguyên nhân.
Nhưng những gì Vương Vũ thấy bây giờ rõ ràng khác xa so với bối cảnh miêu tả trong chuyện xưa. Đây không phải là BUG của nhà thiết kế đó chứ?
Ngay thời điểm Vương Vũ đang suy nghĩ những vấn đề mang tính học thuật thì Độc Cô Cửu Thương nhắn tin tới: "Ngưu huynh, bọn ta đã chuẩn bị xong!"