Ta Là Võ Học Gia (Dịch Full)

Chương 1064 - Chương 1066: Biện Pháp Xử Lý Tốt Hơn

Trang 533# 1

 

 

 

Chương 1066: Biện pháp xử lý tốt hơn
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===




Quyền khống chế một thành chính, đối với một công hội lớn mà nói, đây đích thị là điểm khởi đầu để xưng bá toàn bộ trò chơi.

Trong mắt những công hội lớn siêu cấp kia, so với trụ sở công hội mà nói, thành chủ của một thành chính mới thực sự có dáng vẻ tranh bá thiên hạ, còn trụ sở công hội ư? Còn không bằng cả cái làng nữa.

Không nói đâu xa, Thiên Hạ Mạt Thế đấy, công hội này vẫn nhớ mãi không quên vị trí thành chủ thành Thiên Long.

Ngay lúc Vương Vũ do dự không biết hắn có nên chuyển nhượng vị trí thành chủ thành Thiên Long không, Độc Cô Cửu Thương đã gửi tin nhắn cho Vương Vũ: “Ai da Ngưu huynh, ngươi không sao chứ... ngươi làm người huynh đệ là ta lo lắng gần chết rồi."

Nhìn thấy tin nhắn của Độc Cô Cửu Thương, Vương Vũ thấy đau cả đầu.

Má nó, chết một lần trong trò chơi chẳng qua chỉ mất 10% kinh nghiệm mà thôi, ngươi lo lắng cái quái gì, muốn làm thành chủ thì cứ nói thẳng đi, lại còn giả vờ giả vịt quan tâm như vậy, Vương Vũ chưa không thể vạch trần sự dối trá của Độc Cô Cửu Thương, hắn chỉ có thể chịu đựng sự ngượng ngùng này.

Có điều Vương Vũ có ngượng ngùng đến mấy thì hắn cũng không phải là loại người không hiểu chuyện, hắn không làm được cái chuyện đưa tay ra đánh vào mặt người khác khi họ đang cười, Độc Cô Cửu Thương quan tâm đến hắn như vậy, nếu hắn mà phản ứng lại gay gắt quá thì cũng không phải đạo.

"Không sao... ta rất ổn." Vương Vũ bình thản trả lời.

"Không sao thì tốt, không sao thì tốt rồi..."

Độc Cô Cửu Thương trả lời một câu, ngay sau đó lại nói: "Hiện tại Ngưu huynh đang ở chỗ nào vậy? Có đến đây uống một chén được không?”

"Uống một chén?" Vương Vũ buồn bực nói: "Quán rượu thành Thiên Long chưa bị hủy à?”

“Chuyện này thì…”

Độc Cô Cửu Thương bị Vương Vũ làm cho nghẹn họng, cuộc đối thoại của hai người lại lâm vào tình trạng xấu hổ.

Thật ra Độc Cô Cửu Thương cũng là một tên có tính cách rất thẳng thừng, nếu người khác gài bẫy hắn ta một lần như vậy, lúc này hắn đã đi thẳng vào chủ đề từ lâu rồi.

Nhưng hiện tại người gài bẫy Độc Cô Cửu Thương lại chính là Vương Vũ...

Độc Cô Cửu Thương vốn đã cực kỳ e ngại Vương Vũ rồi, sau khi được chứng kiến khả năng thần sầu của Vương Vũ khi solo với Long Ngạo Thiên, hiện tại hắn ta càng cúi đầu nghe theo Vương Vũ hơn.

Hắn ta nào dám trực tiếp mở miệng nói chuyện như vậy với Vương Vũ.

Lỡ như Vương Vũ tức giận lên, không ai dám bảo đảm trên vạn người của Thiên Hạ Mạt Thế có thể xử lý được tên Vương Vũ này hay không, nhưng chuyện mà Độc Cô Cửu Thương chắc chắn một trăm phần trăm ấy chính là, nếu như Vương Vũ muốn chạy, chỉ dựa vào mấy người bọn họ thì tuyệt đối không thể ngăn cản được hắn.

Huống hồ lão đại của Tung Hoành Thiên Hạ và Vương Vũ lại có một mối quan hệ không sao tả rõ, hơn nữa phải biết rằng nói thế nào Vương Vũ cũng chơi chúng với đám tiểu nhân vô sỉ Toàn Chân Giáo kia, lỡ như trêu chọc ông tướng này không vui, đời này hắn ta đừng mong làm thành chủ nữa.

Có điều Độc Cô Cửu Thương cũng là người thẳng thắn, nếu thực sự để hắn ta phải nói bóng nói gió, đối với ai mà nói cũng là một loại giày vò.

Vương Vũ không chịu nổi cái loại người nói chuyện ấp a ấp úng như hắn ta, hắn vừa định chủ động tỏ thái độ, đúng lúc này đột nhiên Vô Kỵ gửi tin nhắn đến: “Đừng vội ra tay!”

“Tại sao cơ?” Vương Vũ nghe vậy không hiểu hỏi.

“Quyền sở hữu một thành chính đó, ngươi cứ nhường như thế à?” Vô Kỵ nói.

"Nếu không thì phải làm sao?" Vương Vũ có chút mờ mịt.

Nhiệm vụ lần này, mặc dù thời khắc mấu chốt Thiên Hạ Mạt Thế đứt xích giữa đường, nhưng nếu không có đám người Độc Cô Cửu Thương yểm hộ, Vương Vũ cũng không dễ dàng đắc thủ như vậy .

Cho nên tặng thành Thiên Long cho Thiên Hạ Mạt Thế, ngược lại Vương Vũ cảm thấy là chuyện hợp tình hợp lý, thậm chí bởi vì chuyện phí tu sửa, Vương Vũ còn cảm thấy hơi áy náy nữa.

Lúc này thấy Vô Kỵ ngăn cản mình, Vương Vũ khó tránh khỏi việc hơi nghi hoặc một chút.

"He he!" Vô Kỵ nói: "Đây chính là quyền sở hữu thành chính đó, là thứ mà bao nhiêu người trả giá cao cũng không mua được, sao có thể dễ dàng tặng cho người khác như vậy?”

"Vậy ý của ngươi là thế nào?" Vừa nghe Vô Kỵ nói như thế,, Vương Vũ đã lập tức phản ứng lại, tên khốn Vô Kỵ này lại còn muốn bán quyền sở hữu thành chính cho người khác cơ đấy.

Thâm, quá là thâm…

Vương Vũ tự nhận hắn bây giờ cũng đã đủ xấu bụng rồi, nhưng so sánh với loại người như Vô Kỵ, đúng là hắn vẫn còn đơn giản thuần khiết như tác giả vậy.

Rõ ràng là hàng để gài bẫy người khác, nghe ý tên này nói hình như còn muốn bán với giá cao… Tên khốn này đúng là muốn vét đến tận đáy nồi mà.

Quả nhiên, Vô Kỵ nghe vậy, lập tức cười nói: "Đương nhiên là bán đi rồi."

Vương Vũ hơi chần chừ trả lời: "Bán đi á, ta sợ bán không cẩn thận lại kẹt tay mình vào trong đó ấy chứ.”

Mặc dù quyền sở hữu thành chính là hàng thật giá thật, nhưng có ai mua đồ mà không hỏi rõ trước đâu.

Nếu như là tặng không, Thiên Hạ Mạt Thế có được thứ trân quý như vậy thì trả giá một chút cũng là chuyện đương nhiên, tuyệt đối sẽ không nói gì, nhưng nếu là bán, đối phương chính là người mua, nếu không nói rõ mọi chuyện thì chẳng phải là lừa gạt người bán ư?

Hơn nữa một khi tin tức rò rỉ ra ngoài, e là cho dù tặng không, có lẽ người khác cũng phải cân nhắc muốn mua hay không, vậy thì chẳng phải là kẹt tay trong đó hay sao?

Vô Kỵ nói: "Nói nhảm, thứ quý giá như vậy đương nhiên là phải thả vào hội đấu giá rồi!”

“Hội đấu giá à.” Vương Vũ nghe vậy sờ sờ cằm, hình thức hội đấu giá hội là chỉ cần quăng đồ vào đó, người bán và người mua đều không nhìn thấy mặt nhau, chuyện phí tu sửa kia, ngay cả mặt Vương Vũ cũng không thấy được thì tất nhiên cũng sẽ không biết được chuyện đó

Còn về phần bán bao nhiêu tiền, đơn thuần người mua nguyện mắc câu.

Có điều nghĩ lại, Vương Vũ lại nói: "Chẳng phải ngươi nói hội đấu giá sẽ gài bẫy, phí thủ tục không đáng tin cậy đó sao?”

“Cái ta nói là hội đấu giá trực tiếp!” Vô Kỵ nói: "Chỗ ấy chỉ những kẻ có tiền mới dám chơi, không phải bọn buôn bán nào cũng vào được.”

“Thế à?” Vương Vũ giật mình.

Ý kiến này của Vô Kỵ cũng hay, có thể bán đi một thứ quý giá như thế, tất nhiên Vương Vũ cũng sẽ không ngốc đến mức có tiền cũng không kiếm.

Huống hồ ngoại trừ vị trí thành chủ thành Thiên Long thành chủ ra, trong tay Vương Vũ còn có thịt rồng, vảy rồng, trứng rồng của Long Ngạo Thiên, cũng phải thừa dịp này ra tay mới được.

Nghĩ tới đây, Vương Vũ không khỏi hỏi: "Buổi đấu giá này bao giờ mới bắt đầu?"

"Ngày mai đó..." Vô Kỵ nói: "Có điều hôm nay chúng ta đã phải đưa đồ ra rồi, còn phải tạo thế một phen nữa.”

"Tạo thế..."

Vương Vũ đương nhiên hiểu ý Vô Kỵ nói, tạo thế chính là tuyên truyền cho mọi người biết về thứ này.

Dù sao cũng là vị trí thành chủ một thành chính, là thứ mà bao nhiêu công hội lớn siêu cấp tha thiết mong muốn có được, không tuyên truyền thì ai biết tới hội đấu giá sẽ có thứ này, giá cả bao nhiêu, nhất định là tăng lên theo sức cạnh tranh rồi.

Không hổ là quân sư quạt mo chuyên nghiệp của Toàn Chân Giáo, rõ ràng là hàng gài bẫy, thế mà thay đổi phương thức một cái lập tức có thể kiếm tiền được liền, với trí thông minh này của Vô Kỵ, không gây sóng gió trong game thật đúng là đáng tiếc.

Sau khi hiểu được suy nghĩ của Vô Kỵ, Vương Vũ hưng phấn nói: "Đi! Quyết định như vậy đi, chúng ta gặp nhau ở đâu? Ta tới liền đây!"

Vô Kỵ: "Thành Tự Do!"

"Được, ta tới ngay đây!" Vương Vũ trả lời một câu, đóng lại khung chat với Vô Kỵ, thuận tiện trả lời tin nhắn của Độc Cô Cửu Thương: "Có phải ngươi muốn nói đến chuyện thành chủ không?”

"Đúng rồi đúng rồi!" Độc Cô Cửu Thương lập tức trả lời lại: "Ngài còn nhớ ư?"

“Ừm!" Vương Vũ nói: "Ta ném con dấu thành chủ vào hội đấu giá rồi!”

Nói xong, Vương Vũ còn bồi thêm một câu: "Là hội đấu giá trực tiếp ở thành Tự Do.”

"Hả?" Nhìn thấy tin nhắn của Vương Vũ, Độc Cô Cửu Thương tủi thân nói: "Ngưu huynh, không phải chúng ta đã nói rõ rồi sao?”

"Không sai." Vương Vũ nói: "Chúng ta đã nói là các ngươi giúp ta đánh giết Long Ngạo Thiên, ta sẽ để ngươi làm thành chủ, nhưng Long Ngạo Thiên là tự tay ta xử lý, chuyện này ngươi không thể phủ nhận đúng không?"


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment