Trang 541# 2
Chương 1083: Thành chủ mới của thành Thiên Long
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
Kỹ năng khống chế luôn luôn là kỹ năng được người chơi tương đối coi trọng, một cá nhân không chế tốt ở PVP có thể nói là một tồn tại có sức chiến đấu có thể cứu vãn thế giới. Còn về kỹ năng khống chế diện rông, đó càng là thứ mà mọi người ắt phải biết trước khi chơi game.
Mà kỹ năng khống chế trong Trọng Sinh, có thể đạt tới hiệu quả định thân quần thể cũng chỉ có mấy cái thôi, đều là những kỹ năng mà mọi người nghe nhiều riết quen. Cho dù có một ít kỹ năng hiếm thấy, về cơ bản loại người chơi lão làng như Lão Thử cũng đều gặp qua.
Cái kỹ năng này có ưu thế nổi bật nhưng khuyết điểm cũng rất rõ ràng.
Mặc dù có thể khống chế số đông, nhưng mà cần thời gian rất dài với lại phạm vi phát động phép thuật tương đối rõ ràng. Nếu không có cao thủ can dự vào thì bình thường người chơi cao cấp giống như Lão Hổ đều có thể di chuyển né tránh.
Thật như Lão Hổ nói, kỹ năng của đối phương không một tiếng động, không có bố trí, chẳng biết tại sao đột nhiên toát ra một đám sương mù để tất cả mọi người không thể động đậy. Mẹ nó mới nghe đã biết đối thủ hoàn toàn không phải là một người chơi tốt.
"Chính xác, ông chủ cũng nhìn thấy." Thấy Lão Thử chất vấn mình, Lão Hổ vội vàng nói.
Phong Vân Thiên Hạ nghe vậy cũng nói: "À, đúng... là có một đám sương mù."
Lão Thử chỉ là nghi vấn về hiệu quả của kỹ năng chứ không có ý chất vấn Lão Hổ. Lúc này Phong Vân Thiên Hạ nói như thế, tất nhiên Lão Thử không thể nói gì nữa.
Dù sao Phong Vân Thiên Hạ cũng là ông chủ, coi như có hoài nghi thế nào đi chăng nữa thì cũng không thể ở nói ra trước mặt.
Suy tư một chút, Lão Thử cau mày nói ra: "Kỹ năng gì ta lên diễn đàn đăng bài hỏi một chút là được. Về phần con dấu thành chủ, ta cảm thấy tốt nhất ông chủ nên sử dụng nó ngay lúc này, tránh cho đêm dài lắm mộng."
Toàn Chân Giáo xuất hiện ngược lại là cho Lão Thử một lời nhắc nhở, đây chính là đồ vật làm nhiều người đỏ mắt. Cho dù người Toàn Chân Giáo không muốn nhưng có không biết bao nhiêu nghiệp đoàn khác trông mà thèm đấy.
Ở địa phương canh phòng nghiêm ngặt như thành Tự Do mà còn có thể bị cướp, ra khỏi thành Tự Do vậy thì càng khó nói, chẳng bằng dùng nó sớm đỡ phải bị người nhớ thương.
"Ta cũng nghĩ vậy..."
Phong Vân Thiên Hạ vẻ mặt đau khổ nói: "Nhưng thứ đồ chơi này phải đến thành Thiên Long mới có thể sử dụng."
"Vậy trước tiên chúng ta về thành Thiên Long!"
Nói xong, từ trên hông Lão Thử rút ra dao găm rồi cùng mấy người khác bảo vệ Phong Vân Thiên Hạ cẩn thận từng li từng tí đi đến bến cảng.
Cùng lúc đó, một nhóm người Toàn Chân Giáo cũng đã leo lên phi thuyền bay về thành Dư Huy.
Lên được phi thuyền thì trên cơ bản mọi người đã an toàn.
Ở trên phi thuyền, sau khi đám người kiểm kê lại một chút chiến lợi phẩm, chào hỏi lẫn nhau một tiếng, sau đó lần lượt thoát game.
Bên trong Trọng Sinh phi thuyền được thiết kế vô cùng nhân tính hóa, dù sao bay mấy chục phút như thế trong một tiểu không gian quả thực rất nhàm chán. Ngộ nhỡ mọi người có chuyện gấp nếu như không thể thoát game thì sẽ rất khó chịu.
Trò chơi cũng đã sớm nghĩ đến điểm này, thiết kế khoang thuyền nghỉ ngơi đặc biệt tạo điều kiện cho người chơi đang nghỉ ngơi trong khoang thuyền có thể thoát game. Sau khi phi thuyền đến nơi, người chơi sẽ tự động được thiết lập ở bến cảng.
Đương nhiên, đoạn thời gian phi hành này sẽ được coi như là treo máy, cũng là muốn thu chút thẻ... Xem ra công ty game và Toàn Chân Giáo có cùng một cái đức hạnh, tham lợi nhuận và không bao giờ chê ít.
Bên phía Phong Vân Thiên Hạ, con dấu thành chủ vẫn còn ở trên người chưa được sử dụng, từ nãy đến giờ trong lòng hắn rất bất an. Mặc dù bây giờ là rạng sáng, tất cả mọi người đã ngáp liên tục, nhưng vì lý do an toàn, nhóm người Phong Vân Thiên Hạ vẫn giữ tinh thần kiên cường không có thoát game, quyết định bay trở về thành Thiên Long sau đó mới nghỉ ngơi.
Nhưng sau khi leo lên phi thuyền, Lão Thử lại nói: "Bây giờ mọi người đã an toàn, ta thoát game trước."
Những người khác nghe vậy nhao nhao kêu lên: "Đừng mà Lão Thử, đã nói mọi người có nạn cùng chịu, sao ngươi lại đi trước?"
Lông mày Lão Thử nhướn lên hỏi: "Sao thế? Các ngươi cho rằng ta đi ngủ à?"
"Chẳng lẽ không đúng sao?" Đám người hỏi lại.
"Ha ha!" Lão Thử cười nói: "Ta là đi điều tra kỹ năng bụi sương mù kia, việc này là ông chủ cho phép, đúng không Phong thiếu?"
Nói xong, Lão Thử nhìn Phong Vân Thiên Hạ một chút.
Phong Vân Thiên Hạ vừa bị cướp thần sắc còn đang uể oải, bây giờ lại thức đêm, có thể nói là vẻ mặt vô cùng mỏi mệt, nghe được lời của Lão Thử, phờ phạc khoát tay áo nói: "Đúng đúng đúng... ngươi đi trước đi, ta nhắm mắt một hồi, đến cảng gọi ta."
"Thấy không? Phong thiếu sắp đặt hết rồi!" Lão Thử gian xảo cười một tiếng, chui vào khoang thuyền nghỉ ngơi.
"Móa!" Mấy người khác thấy thế, lập tức âm thầm hối hận, lý do hay như vậy, tại sao mình không nghĩ tới nhỉ.
Sau một tiếng, phi thuyền thuận lợi đến thành Thiên Long.
Bởi vì thành chủ tiền nhiệm Vương Vũ mang một theo khoản tiền bỏ trốn, thành Thiên Long không có kinh phí sửa chữa, cho nên bộ dáng thành Thiên Long vẫn là một vùng đất vô cùng hoang tàn.
Các người chơi ngoại trừ các công hội lớn như Tung Hoành Thiên Hạ có khả năng kiếm lợi và Thiên Hạ Mạt Thế đã tồn tại lâu năm ra, cái khác người chơi khác cũng đều phân tán hầu như không còn. Ngay cả những nghiệp đoàn có trụ sở ở thành Thiên Long kia cũng đều đi ăn nhờ ở đậu ở các thành chính khác
Bây giờ toàn thành âm u đầy tử khí đã không còn huy hoàng như xưa.
Thiên Hạ Minh của Phong Vân Thiên Hạ cũng là nghiệp đoàn của thành Thiên Long. Bọn người Phong Vân Thiên Hạ là thổ dân ở nơi này, nhìn thấy bộ dáng thành Thiên Long như thế này, trong lòng không tránh khỏi bi thương.
"Ôi chao!" Phong Vân Thiên Hạ thở dài một tiếng, lấy con dấu thành chủ từ trong bao ra, sau đó vô cùng tự kỷ nói ra: "Những hạng người vô năng kia sao có thể quản lý thành trì, hôm nay con dấu thành chủ này đã nằm trong tay ta coi như gặp được minh chủ. Nhìn đi, ta muốn để thành Thiên Long lần nữa khôi phục vinh quang ngày xưa!"
Khi đang nói chuyện, một đường ánh sáng màu vàng từ bên trong con dấu thành chủ của thành Thiên Long bay ra quấn Phong Vân Thiên Hạ vào bên trong, sau đó từ từ thâm nhập cơ thể của Phong Vân Thiên Hạ.
Đến lúc đó, Phong Vân Thiên Hạ nhận được hệ thống nhắc nhở.
[Hệ thống nhắc nhở: Bạn sử dụng đạo cụ "Con dấu thành chủ thành Thiên Long", bạn được con dấu thành chủ thành Thiên Long chấp nhận, bạn trở thành chủ mới của thành Thiên Long.]
[Bạn nhận được danh vọng...]
[Bạn nhận được vinh dự...]
[Bạn nhận được kinh nghiệm...]
Những dòng thông báo liên tục hiện lên, hệ thống thông báo cũng vang lên ở trên bầu trời của trò chơi.
[Hệ thống Thông Báo: Người chơi thành Thiên Long, hội trưởng Phong Vân Thiên Hạ của Thiên Hạ Minh được con dấu thành chủ thành Thiên Long tán thành, trở thành thành chủ mới của thành Thiên Long. Hắn sẽ gánh vác trách nhiệm dẫn con dân của mình trùng kiến thành Thiên Long, tên của hắn sẽ vĩnh viễn lưu trong sử sách.]
Liên tục ba lần hệ thống thông báo, khiến cho bọn người Phong Vân Thiên Hạ còn đang buồn ngủ giật mình, hoàn toàn mất đi vẻ ủ rũ, ngay sau đó mọi người hưng phấn nịnh nọt nói: "Chúc mừng Phong thiếu, hiện tại ngài đã là thành chủ thành Thiên Long."
Rốt cuộc Phong Vân Thiên Hạ trở thành thành chủ, tâm tình kia không cần phải nói, thấy thủ hạ lấy lòng, Phong Vân Thiên Hạ cười đắc ý nói: "Ha ha! Mọi người cùng vui! Mọi người cùng vui!"
Ngay khi mọi người đang khoe khoang, bên tai Phong Vân Thiên Hạ có tiếng nhiệm vụ nhắc nhở.
"Hả, hình như ta nhận một cái nhiệm vụ..."
Lẩm bẩm, Phong Vân Thiên Hạ ấn mở thanh nhiệm vụ.
Nhưng khi mở ra thanh nhiệm vụ, nhìn thấy nhiệm vụ nhắc nhở, nụ cười trên mặt Phong Vân Thiên Hạ nhất thời cứng đờ, sau đó nhanh chóng biến thành màu đen.
Vài giây sau, Phong Vân Thiên Hạ đột nhiên ném con dấu trong tay xuống mặt đất, tức giận quát: "Rác rưởi!"
"? ? ? ?"
Không biết tại sao thái độ của Phong Vân Thiên Hạ quay ngoắt một trăm tám mươi độ, bọn người Lão Hổ giật nảy mình, chẳng hiểu mô tê gì hệt như hòa thượng sờ mãi không thấy tóc mà hỏi: "Sao thế Phong thiếu?"