Trang 544# 1
Chương 1088: Vòng vây
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
"..."
Không khí đột nhiên yên tĩnh.
Chỉ một thoáng, toàn bộ người chơi trong quán rượu đều im lặng, mọi người quay về hướng vừa phát ra âm thanh, chỉ thấy Vương Vũ đang ngồi trong tay nắm lấy một cái đùi gà, mặt mũi vô cùng mờ mịt, ngỡ ngàng không biết Thập Nhị Tinh Tượng đến cùng là cái gì. Cũng không hiểu vì sao đột nhiên mọi người yên lặng như thế.
Nhìn thấy âm thanh từ trong đám người Toàn Chân Giáo này phát ra, mọi người cũng bình thường trở lại. Chuyện người Toàn Chân Giáo cuồng vọng thì mọi người ở đây đều biết, đừng nói chỉ là Thập Nhị Tinh Tượng, coi như Nhị Thập Bát Tinh Tú vườn bách thú đều ở nơi này, đám người kia vẫn giễu cợt như vậy.
Đương nhiên, chỉ có người Toàn Chân Giáo rõ, không phải là Vương Vũ giễu cợt mà là hắn thật sự không biết.
Là một người mới chơi game, ngay cả những điều cơ bản nhất của trò chơi Vương Vũ còn chưa hiểu rõ, muốn hắn biết những danh từ này quả thực có chút làm khó hắn.
Vô Kỵ bất đắc dĩ quay đầu lại nói: "Đại ca, chú ý ngôn từ một chút, Thập Nhị Tinh Tượng không phải là thứ gì!"
Miệng con hàng Vô Kỵ này cay độc cỡ nào, Vương Vũ nói câu kia là vô tình, Vô Kỵ câu này hoàn toàn là cố ý.
Tất cả mọi người không phải kẻ ngu, tất nhiên nghe được ý tứ trong lời nói của Vô Kỵ.
Mắt bọn người Lão Thử càng đỏ hơn.
Dù gì Thập Nhị Tinh Tượng dù sao cũng là cao thủ một phương, cũng từng trải qua đủ loại trận đấu để nổi danh. Đừng nói tới đám người chơi bình thường và lũ ô hợp Toàn Chân Giáo này, cho dù là người trong hội chức nghiệp khi nghe tên Thập Nhị Tinh Tượng bọn họ cũng phải một tiếng tiền bối.
Bây giờ sau khi báo ra danh hào lại bị người ta thay nhau châm chọc khiêu khích, làm sao bọn họ có thể nhẫn nhịn được.
"Giỏi lắm, ngươi là cái thá gì mà dám xem thường bọn ta?"
Đúng lúc này, một tên Thích khách sau lưng Lão Thử tức giận mắng một tiếng, xách dao găm hóa thành một đạo tàn ảnh đâm về phía Vô Kỵ.
"Ha ha!"
Nhìn thấy Thích khách kia sắp chém một đao trên cổ Vô Kỵ, Vô Kỵ mỉm cười, không chút hoang mang lui về phía sau.
"Xoẹt!"
Đúng lúc này, một tiếng tiếng xé gió vang lên, một viên "Ám khí" từ phía sau Vô Kỵ bay về phía Thích khách.
Tên Thích khách thấy thế giật nảy cả mình, vội vàng hãm lại, thuận tiện đưa tay trái lên vồ một cái, nắm ám khí vừa bay tới ở trong tay.
"Ha ha ha!"
Cùng lúc đó, đám người Toàn Chân Giáo cười lên ha hả, những người chơi khác xung quanh cũng đều cố nén cười, sắc mặt chợt đỏ bừng.
"??"
Trên đầu Thích khách đầy dấu chấm hỏi, vội vàng nhìn lại, lúc này phát hiện trong tay đang nắm nửa cái đùi gà.
Tên Thích khách kia thấy mình bị đùa bỡn, vừa muốn nổi nóng, bỗng nhiên cảm giác hai mắt tối sầm lại. Sau đó, hắn nhìn thấy một tên cường tráng to con đứng ở giữa mình cùng Vô Kỵ, chính là người thứ nhất trào phúng Thập Nhị Tinh Tượng, Vương Vũ.
Thích khách kia đi theo Phong Vân Thiên Hạ nên cũng đã gặp Vương Vũ, biết Vương Vũ là ai. Trái lại hắn ta cũng không kén chọn, thầm nghĩ rằng không bắt được Vô Kỵ thì bắt lấy Thiết Ngưu cũng coi như thành công, thế là lần nữa cầm dao găm muốn đâm về phía Vương Vũ.
Nhưng mà còn không đợi Thích khách giơ dao găm lên, Vương Vũ lại cười tủm tỉm nói: "Đừng khách khí, ăn đi!"
Vừa nói, tay trái Vương Vũ duỗi ra, bắt lấy mặt Thích khách, khẽ bóp mạnh một cái. Thích khách theo phản xạ há to miệng, cùng lúc tay phải Vương Vũ bắt lấy tay trái Thích khách bỗng nhiên đẩy, đồng thời nhét nửa cái đùi gà lẫn xương vào miệng.
Ngay sau đó hai tay Vương Vũ đẩy một cái, Thích khách kia bị ném đi như là bao cát, ngã ầm ầm ở trên bàn cách đó mấy mét, nện cho cái bàn vỡ tan tành.
"Đại Long!"
Tên Thích khách này có danh hiệu là Thìn Long, đừng nhìn hắn xếp hạng thấp, danh hiệu có một chữ Long này cho thấy, thằng này thực lực rất cao tuyệt đối xếp số một số hai trong Thập Nhị Tinh Tượng.
Làm đồng bọn của Thìn Long, tất nhiên đám người Thập Nhị Tinh Tượng hiểu rõ thực lực của Thìn Long hơn những người khác, lúc này thấy Thìn Long bị người một chiêu đánh bay, lập tức ngẹn ngào kêu lên.
Quả là người có thanh danh vang dội, đám người đã sớm nghe nói thực lực Vương Vũ cao thâm khó dò, được xưng là người chiến đấu số một hiện nay. Vốn cho rằng những người chơi kia chưa thấy qua cao thủ nên nói phóng đại, ai ngờ lúc này thấy được quả nhiên không hề tầm thường.
Không nói những cái khác, chỉ riêng việc hời hợt ném bay Thìn Long, bản lãnh như vậy tất cả mọi người xa xa không kịp.
Nghĩ đến đây, Thập Nhị Tinh Tượng vốn là muốn dùng vũ lực bức bách đám người Toàn Chân Giáo đi vào khuôn khổ, không khỏi bỏ đi ý nghĩ này.
Nói đùa, thua thiệt là ông chủ, thế nhưng thanh danh là của mình... tuổi của Thập Nhị Tinh Tượng cũng không nhỏ, chỉ còn dựa vào chiêu bài này để kiếm cơm, người nào không biết sống chết đụng vào để mất mặt.
Vô Kỵ đứng ở phía sau Vương Vũ, thấy Thập Nhị Tinh Tượng vốn khí thế bức người bị kinh sợ, nhảy nhót tưng bừng cáo mượn oai hùm hô: "Thật xin lỗi, đúng là ông đây xem thường các ngươi đấy, thế thì sao nào?"
"..."
Bọn người Thập Nhị Tinh Tượng nhìn Vô Kỵ một chút, sau đó liếc qua Vương Vũ đang đứng trước mặt Vô Kỵ, trên mặt biểu lộ cực kỳ phức tạp. Mẹ nó tên tiểu nhân đắc chí, nếu không phải có tên chiến đấu biến thái này ở đây, có thể tới lượt một tên Mục sư như ngươi kêu gào sao?
Mà ông chủ quán rượu thấy hai nhóm người đánh nhau, còn đập nát cái bàn của mình, hầu như muốn khóc lên, vội vàng đi ra khuyên nhủ: "Phong thiếu, cho Thiên Hạ Mạt Thế chúng một bộ mặt, không nên ở chỗ này gây rối..."
Nhắc tới ông chủ quán rượu cũng có chút không nhìn sắc mặt, ngay khi Phong Vân Thiên Hạ đang tức giận không có chỗ phát tiết, lúc này cầm Thiên Hạ Mạt Thế ra hù dọa, hắn đúng là tự tìm phiền phức.
Không đợi ông chủ quán rượu nói hết lời, Phong Vân Thiên Hạ đã chém một kiếm vào cổ của hắn.
Khổng Tử nói qua: Trong trò chơi có mấy cao thủ có thể mở tiệm?
Ông chủ quán rượu kia chẳng qua là người chơi có nghề nghiệp bình thường, đẳng cấp không quá cấp mười, sao có thể tránh được một kiếm này của Phong Vân Thiên Hạ, hóa thành ánh sáng ngay tại chỗ.
Sau khí chém chết ông chủ quán rượu, Phong Vân Thiên Hạ đạp một cước trên mặt bàn kêu gào nói: "Thiên Hạ Mạt Thế tính là cái gì, thành Thiên Long đều là của bố mày, bố mày thích ở đây gây chuyện! Không phục có thể cút!"
Nói xong, Phong Vân Thiên Hạ chỉ vào bọn người Toàn Chân Giáo nói: " Chặt đám khốn kiếp này cho ta!"
Trong lúc Phong Vân Thiên Hạ và Toàn Chân Giáo nói chuyện với nhau, Vương Vũ cũng đoán được Toàn Chân Giáo đã làm gì.
Nếu như bị cướp là những người khác, tất nhiên Vương Vũ sẽ không cùng bọn bại hoại này thông đồng làm bậy, nhưng nếu như là Phong Vân Thiên Hạ, vậy thì khác.
Thập Nhị Tinh Tượng thấy tài nghệ của Phong Vân Thiên Hạ vẻ mặt rất là kích động, Vương Vũ tiện tay duỗi ra, quyền sáo đổi thành cây gậy ngăn ở phía trước mọi người, sắc mặt không vui nhìn Phong Vân Thiên Hạ nói: "Chỉ bằng các ngươi sao?"
"Hừ! Ngươi cho rằng thế nào?"
Đang khi nói chuyện, Phong Vân Thiên Hạ nhìn bốn phía xung quanh một cái.
Cùng lúc đó tất cả người chơi trong tửu quán đều rút ra vũ khí, bao vây Toàn Chân Giáo lại.
"Thế nào? Lần này đủ chứ?"
Phong Vân Thiên Hạ khiêu khích hỏi.
Bọn Phong Vân Thiên Hạ đã từng giao thủ với Toàn Chân Giáo, cũng biết đám người Toàn Chân bản lĩnh không kém. Đã muốn bắt sống người Toàn Chân Giáo đương nhiên sẽ không khinh thường, nếu chỉ có mười mấy người sao dám tiến lên trói hổ.
Những người chơi trong tửu quán đều là lính đánh thuê chuyên nghiệp Phong Vân Thiên Hạ thuê ở thành Tự Do, mỗi người đều đã trải qua trăm trận chiến là cao thủ PVP. Có những người này giúp đỡ, Phong Vân Thiên Hạ cũng không tin đám Toàn Chân Giáo có thể chạy thoát.
"Mọi người xông lên, bắt sống một tên thưởng một ngàn vàng, giết được một tên thưởng một trăm vàng, lính đánh thuê tính kiểu khác!"
Sau một khắc, Phong Vân Thiên Hạ vung tay lên, hạ lệnh cho những người chơi xung quanh.