Trang 544# 2
Chương 1089: Toàn Chân Giáo chắp cánh khó thoát
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
Cái gọi là có trọng thưởng tất có dũng phu, một trăm vàng một ngàn vàng đối với Phong Vân Thiên Hạ và người Toàn Chân Giáo mà nói chỉ là một con số nhỏ, nhưng đối với những tên lính đánh thuê này thì đó lại là số tiền lớn.
Đúng là bọn Vương Vũ có thực lực mạnh mẽ nhưng bây giờ ở đây có quá nhiều người, kiến nhiều còn có thể cắn chết voi, huống chi mọi người đều không phải là kẻ yếu.
Cho dù có bị giết, kinh nghiệm cũng chỉ mất 10% mà thôi, so với bấy nhiêu vàng thì ăn thua gì.
Theo Phong Vân Thiên Hạ ra lệnh, tất cả mọi người đều cầm vũ khí xông tới.
Hiên tại cấp độ trung bình của người chơi đều từ 40 trở lên, cũng không yếu đuối như cấp mười cấp hai mươi. Bây giờ kỹ năng và trang bị của mọi người cơ bản đã đầy đủ, cũng đều đã quen thuộc với nghề nghiệp của mình.
Những lính đánh thuê lâu năm PVP càng hiểu rõ nhân vật của mình và vô cùng ăn ý với đoàn đội, vừa ra tay đã phối hợp tấn công cực kỳ sắc bén
Nhiều lính đánh thuê cùng công kích tới như vậy, dù là cao thủ như Vương Vũ cũng không dám đón đỡ.
Nhìn thấy đám người vọt tới, Vương Vũ không chút hoang mang nhẹ nhàng nhảy về phía sau, lúc này chỉ thấy Xuân Tường khoát tay, xung quanh nhóm người Toàn Chân Giáo dâng lên một vòng che chắn màu đen.
Kết Giới Hắc Ám!
Trên người Xuân Tường đã có rất nhiều trang bị giảm thời gian làm phép, sau khi thức tỉnh, tốc độ tạo ra Kết Giới Hắc Ám gần như chỉ trong nháy mắt.
"Ầm! Phanh..."
Tiếng trầm đục không ngừng vang lên
Các người chơi ở hàng phía trước đụng vào như là va phải vách tường, bị Kết Giới Hắc Ám của Xuân Tường ngăn ở bên ngoài.
Đương nhiên, Kết Giới Hắc Ám chỉ có thể ngăn cản nghề nghiệp cận chiến tấn công còn đối với công kích của nghề nghiệp đánh tầm xa thì có chút giật gấu bá vai.
Nhưng mà Xuân Tường làm người chuyên cản phía sau cho bọn Toàn Chân Giáo hay đi gây chuyện này. Vì vậy, kinh nghiệm đối phó với việc bị vây đánh so với tất cả mọi ở đây đều phong phú hơn rất nhiều
Thời điểm Kết Giới Hắc Ám mọc lên, Xuân Tường cũng gọi ra sáu con ác ma, ngăn ở phía sau đám người Toàn Chân.
"Đoàng!"
Cùng lúc đó, Doãn Lão Nhị vọt tới trước nhất, cầm tấm khiên đập xuống dưới một cái, vừa khớp cùng đám ác ma của Xuân Tường làm thành một vòng, bảo vệ mọi người Toàn Chân ở trung tâm.
"Mở đường!"
Vô Kỵ vỗ tay cái độp, cấp cho Bao Tam cùng Ký Ngạo mỗi người một hiệu quả vô địch, hai người một trái một phải xông ra ngoài.
Phá Quân Thăng Long Trảm! Tật Phong Thuấn Ngục Trảm!
Thuấn Ảnh Liên Hoàn Thích! Phích Lịch Tam Trọng Thích!
Thuộc tính của chính người chơi sau khi thức tỉnh và người chơi chưa thức tỉnh chênh lệch rất nhiều, hơn nữa kỹ năng thức tỉnh cường đại, những dong binh chưa thức tỉnh này dưới công kích của Bao Tam và Ký Ngạo ngay cả đứng đều đứng không vững.
Kỹ năng đặc biệt hoa lệ mang theo một mảnh bạch quang, vòng vây trực tiếp bị đánh ra hai cái lỗ hổng.
Những người Toàn Chân còn lại đi theo sau lưng hai người, một đường giết tới cửa ra vào.
Chủ ý của Phong Vân Thiên Hạ chính là đóng cửa đánh chó, muốn chặn nhóm người Toàn Chân Giáo ở bên trong, vì vậy hiển nhiên binh lính được bố trí ở cửa vào là nhiều nhất.
Mới vừa công kích đến, kỹ năng của Ký Ngạo cùng Bao Tam lúc này đã hết lực, không dùng đại chiêu muốn mạnh mẽ đột phá thực sự có hơi khó khăn.
"Ai cản ta thì phải chết!"
Đúng lúc đó chỉ nghe Minh Đô gầm lên giận dữ, từng ngọn lửa nóng bỏng mang theo tia chớp từ trên trời giáng xuống, lao thẳng đến cửa ra vào.
Sát thương của Minh Đô vẫn luôn cao nhất trong đám người Toàn Chân, với lại con hàng này còn thích đi theo hướng cực đoan, tăng lên thuộc tính thôi và thuộc tính hỏa của mình đến gần hai trăm.
Bây giờ sau khi thức tỉnh, tất cả thuộc tính của Minh Đô lại được tăng gấp đôi cho nên sát thương gây ra càng lớn. Do đó, trong môi trường quần đấu cho dù là Vương Vũ cũng khó mà so với Minh Đô.
“Ai cản ta thì phải chết”, đây tuyệt đối không phải câu nói dọa người.
Sau khi Minh Đô ném ra phép thuật diện rộng này, bọn lính đánh thuê ở cổng lập tức bị loại bỏ, còn có một nghề nghiệp tanker may mắn chưa chết thì cũng trở nên tàn phế.
Còn chưa chờ những người này thầm hô may mắn, chẳng biết từ lúc nào hai người Danh Kiếm Đạo Tuyết và Bắc Minh Hữu Ngư đã mò tới phía sau bọn chúng giơ tay chém xuống, hoàn toàn gạt bỏ mọi chướng ngại vật trên đường.
Sau đó mọi người Toàn Chân Giáo chạy ào ào ra khỏi quán rượu.
Nhưng mà bọn họ vừa ra khỏi quán rượu đã lập tức ngây ngẩn cả người.
Trên đường phố, ở trước cửa đứng đầy người chơi. Phóng tầm mắt nhìn tới, cả con phố đông nghìn nghịt chật ních không một kẽ hở.
Những người chơi này vẻ mặt tên nào tên nấy đều vô cùng hung hăng, mặt mũi tràn đầy sát khí. Phong cách ăn mặc cơ bản giống hệt như những người chơi trong quán rượu.
Rất hiển nhiên, bọn khốn này và người chơi trong quán rượu đều được Phong Vân Thiên Hạ thuê tới.
Thảo nào hôm nay, trên đường phố của thành Tự Do không thấy lính đánh thuê, hóa ra đều được Phong Vân Thiên Hạ gọi tới nơi này.
Cũng không biết vì Phong Vân Thiên Hạ coi trọng Toàn Chân Giáo hay là bị thù hận làm choáng váng đầu óc. Chỉ bắt có mười mấy người, vậy mà mướn nhiều người chơi như thế.
Không nói những vấn đề khác, chỉ riêng vé phi thuyền đi lại cho nhiều người chơi thế này, cũng đã tiêu tốn rất lớn.
Nhìn thấy nhiều đối thủ như vậy, Minh Đô nhịn không được chắt lưỡi nói: "Móa nó, Phong Vân Thiên Hạ thật là có tiền!"
Vô Kỵ cười lạnh nói: "Hắn có tiền cái rắm, bây giờ hóa đơn vàng treo trên trang web đều là của chúng ta, hắn thuê càng nhiều người chúng ta sẽ kiếm càng nhiều."
"Chà chà..."
Đám người nghe vậy không khỏi thổn thức... Đến lúc này mà Vô Kỵ còn muốn kiếm tiền, muốn tiền không muốn mạng như thế này, đúng là phong cách của chúng ta.
Lúc mọi người Toàn Chân Giáo đang nói chuyện, Phong Vân Thiên Hạ và nhóm người Thập Nhị Tinh Tượng cũng từ trong quán rượu chui ra.
Vẻ mặt Phong Vân Thiên Hạ cười hài lòng nói: "Thế nào các vị, vừa rồi giết có thoải mái không? Điểm PK trên người không ít nhỉ."
Điểm PK càng nhiều, tỉ lệ người chơi rơi đồ sẽ càng cao, mới trải qua một phen chiến đấu, nhóm người Toàn Chân Giáo đã ở trong quán rượu giết khoảng bảy mươi, tám mươi người. Trung bình hầu như trên thân mỗi người đều có bảy tám điểm PK. Bây giờ nếu như mọi người Toàn Chân Giáo bị giết, chắc chắn sẽ rớt sạch đồ.
Xem ra Phong Vân Thiên Hạ cũng biết không bắt sống đám Toàn Chân Giáo được, coi như bắt sống cũng không thể chi phối bọn chúng, chỉ lãng phí miệng lưỡi, chẳng bằng dùng điểm PK để lừa bọn chúng.
"Ha ha!" Đúng lúc này Vô Kỵ cười nhạt trả lời: "Điểm PK đúng là không ít, nhưng thế thì sao?"
Cùng lúc đó, Vô Kỵ cũng nói trong kênh nói chuyện: "Lão Ngưu, tình huống bây giờ chỉ có ngươi là có thể chạy trốn được, chúng ta sẽ kéo dài thời gian, cho ngươi chạy trước!"
Bọn Toàn Chân này đều là người thông minh, tất nhiên giờ phút này cũng nhìn ra thủ đoạn bỉ ổi của Phong Vân Thiên Hạ.
Hiện tại cả con đường đã bị chận cực kỳ chặt chẽ, muốn chạy ra khỏi nơi này, chỉ có một con đường là nhảy lên trên nhà.
Có thể nhân số kẻ địch đông đảo, dưới sự bao vây của nhiều người như thế nếu không có thân thủ linh hoạt như Vương Vũ, cho dù là Minh Đô có Thuấn Di, đoán chừng cũng sẽ bị người bắn chết ngay trên mái hiên. Bây giờ có thể nói là mọi người đang lâm vào thế bí, soi với tất cả mọi người đều chết, chẳng thà để cho một người chạy trốn, giảm tổn thất xuống mức thấp nhất.
Đúng lúc đó, chỉ nghe Phong Vân Thiên Hạ nói: "Vậy theo ngươi sẽ như thế nào? Chỉ cần bọn ngươi chết đi, trang bị trên người các ngươi sẽ là của ta, việc này đúng với quy củ chứ."
"Ừ, rất đúng với quy tắc!"
Không đợi Vô Kỵ đáp lời, Vương Vũ nãy giờ ở một bên hết nhìn đông tới nhìn tây, đột nhiên mở miệng nói: "Nhưng mà ngươi cũng phải có bản lĩnh giết bọn ta mới được."
Dứt lời, Vương Vũ cười tủm tỉm nói với Vô Kỵ: "Chẳng lẽ đám bại hoại các ngươi còn không hiểu rõ ta? Bỏ bạn bè của mình mà chạy cũng không phải phong cách của ông đây."