Ta Là Võ Học Gia (Dịch Full)

Chương 1108 - Chương 1110: Tuyệt Địa Cầu Sinh

Trang 555# 1

 

 

 

Chương 1110: Tuyệt địa cầu sinh
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===




Đừng nhìn Ký Ngạo cũng là cao thủ, thế nhưng khi so sánh công phu cùng mấy người trẻ tuổi, Ký Ngạo vẫn chiếm ưu thế về cả thuộc tính lẫn cấp bậc.

Cố chống đỡ chính diện cùng nhiều người như vậy, không hề nghi ngờ, rõ ràng chính là muốn chết.

Nhất là hai kỹ năng Thuấn Ảnh Liên Hoàn Thích cùng Phích Lịch Tam Trọng Thích đều là sát chiêu cuối cùng của Ký Ngạo, được cậu ta sử dụng ngay lúc này thì không khác gì khi đấu địa chủ cầm lên được bốn lá hai cùng hai lá vương...

(Đấu địa chủ của Trung Quốc, bài đẹp nhất là khi có bốn lá 2 cùng hai lá Joker)

Trong hoàn cảnh bất lợi, cho dù đánh bừa cũng phải xem xét trọng điểm... Lao lên mà không có mục đích như vậy, vừa thấy đã khiến người ta lo lắng.

Con nít quả nhiên vẫn là con nít mà thôi......

"Ôi dồi, thằng nhóc này, nói còn không tiếp thu, bây giờ thì tốt rồi, tất cả mọi người đều bị ảnh hưởng."

Mọi người đồng loạt thở dài, không khỏi lắc lắc đầu, tuy rằng hành vi của Ký Ngạo có chút ngốc nghếch, nhưng dưới loại tình huống nguy hiểm như vậy, cậu ta vẫn còn có thể trở về, thực sự làm cho mọi người rất cảm động.

"Khà khà! Các ngươi quên ta rồi sao?"

Nhưng mà ngay tại thời điểm mọi người nghĩ Ký Ngạo cũng sắp chết, đột nhiên kênh chat của công hội xuất hiện một cái tin nhắn.

Mọi người định thần nhìn lại, dĩ nhiên là tin nhắn của Bắc Minh Hữu Ngư.

Bắc Minh Hữu Ngư là một tên Thích khách có hai kỹ năng là ẩn thân và độn thổ, chưa nói tới kỹ thuật giết người, chỉ riêng kỹ năng bảo vệ mạng sống thì tuyệt đối không có ai có thể sánh bằng hắn ta được.

Có thể nói là chỉ cần đứng ở trên mặt đất, cơ bản sẽ không có ai có thể bắt được hắn.

Cho nên thời điểm giao thủ cùng đám người Băng Thanh Ngọc Kiệt, Bắc Minh Hữu Ngư biết bên mình không thể địch lại, liền quyết đoán chui xuống đất chạy trốn. Hơn nữa người này có thuộc tính người vô hình trời sinh, nếu không chủ động xuất hiện, mọi người thật đúng là không biết rằng tên nhãi này còn sống.

"Ô, lão Ngư? Ngươi đang ở đâu??"

Nhìn thấy tin nhắn của Bắc Minh Hữu Ngư, mọi người kinh ngạc, vội vàng hỏi.

Bắc Minh Hữu Ngư thản nhiên nói: "Xuân huynh đừng nhúc nhích! Ta đang ở ngay phía dưới cái mông của ngươi đây."

"Đệt mợ chứ!" Xuân Tường giật mình nói: "Đến cái rắm của lão phu cũng bị dọa phải tụt vào trong, ngươi ở dưới mông ta làm cái gì!"

Trán Bắc Minh Hữu Ngư nhăn lại, nói: "Nếu ngươi dám đánh rắm, ta sẽ dùng đao đâm xuyên hậu môn ngươi! Mau để tay xuống dưới!"

"..." Xuân Tường câm nín một chút, sau đó nằm xuống, để tay sát mặt đất.

"Xoạch!"

Cùng lúc đó, một con dao găm chui lên từ dưới mặt đất, một đao chém vào đống dây thừng ở trên người Xuân Tường, chỉ nghe thấy một tiếng vang nhỏ, tay chân của Xuân Tường bất giác được buông lỏng ra, dây thừng cũng theo đó mà rơi xuống.

Động tác của Ký Ngạo đương nhiên không theo kịp Băng Thanh Ngọc Kiệt, cấp bậc chênh lệch, hơn nữa Võ sư lại là nghề nghiệp có thân thủ tương đối nhanh nhẹn, thế nhưng Băng Thanh Ngọc Kiệt có chút kiêng kị với Thuấn Ảnh Liên Hoàn Thích cùng Phích Lịch Tam Trọng Thích của Ký Ngạo, cho nên cũng không dám ép Ký Ngạo đến đường cùng, cứ thế để tên nhóc này nhảy lên nhảy xuống, nhất thời cũng không làm gì được.

Lúc này ánh mắt của Phong Vân Thiên Hạ cùng với đám thuộc hạ đều đã bị thu hút bởi Ký Ngạo đang chạy loạn trên mặt đất, hoàn toàn không chú ý tới sự khác thường của mấy người Toàn Chân Giáo ở điểm hồi sinh.

Không mất quá nhiều thời gian, Bắc Minh Hữu Ngư đã cắt đứt toàn bộ dây thừng trên tay đám người Toàn Chân Giáo.

Sau khi Vô Kỵ đạt được tự do, hắn ta vội vàng gào rống ở trên kênh công hội: "Minh Đô, mau đi cứu con Gà Con..."

"Đợi lát nữa..." Minh Đô đáng thương nói.

"Sao phải đợi?" Vô Kỵ đờ mặt ra, hỏi.

"Đang bị tê chân rồi..."

Mọi người: "..."

Phong Vân Thiên Hạ lo lắng Minh Đô có thể dùng tay để thi triển kỹ năng, vì vậy liền trói tên đáng thương này bằng một loại thủ đoạn cực kỳ chuyên nghiệp, tê chân cũng là hợp tình hợp lý.

Chẳng qua sự mô phỏng cảm giác của trò chơi không mạnh cho lắm, chỉ sau vài giây, Minh Đô đã xử lý xong đôi tay của mình: "Tốt lắm, đã khai mở!"

"Ân!" Vô Kỵ nghe vậy gật gật đầu, pháp trượng vung lên, hạ mệnh lệnh cho từng người.

"Xuân huynh! Trước tiên che dấu mọi người lại! Lão Ngư cùng Đạo Tuyết đi dọn sạch mấy tên có nghề nghiệp đánh tầm xa, Minh Đô đi cứu con Gà Con!"

"Kết Giới Hắc Ám, mở!"

Theo Vô Kỵ ra lệnh một tiếng, pháp trượng của Xuân Tường đập xuống mặt đất một cái, một vòng kết giới màu đen lập tức bao lấy điểm hồi sinh, ngay sau đó tay trái của Xuân Tường giơ Sách Phong Ấn lên, từng vệt hào quang bay ra từ trong trang sách, sáu con ác ma xuất hiện, bao mọi người Toàn Chân Giáo vào trong.

Cùng lúc đó, Minh Đô nhấc pháp trượng trong tay lên, nhất thời sấm sét, mặt đất nổi lửa, nháy mắt đã bao phủ đám người Phong Vân Thiên Hạ đang đứng ở phía trước, vòng vây mà Phong Vân Thiên Hạ tự cho là cứng rắn như sắt, không tới một giây đã bị Minh Đô đánh ra một cái lỗ hổng.

"Không xong! Tại sao bọn họ có thể đứng dậy?"

Băng Thanh Ngọc Kiệt nhìn thấy đám người Toàn Chân Giáo đột nhiên nổi loạn, trong lòng khiếp sợ, chỉ vào Ký Ngạo nói: "Nhanh chóng giải quyết tên tiểu tử này, ta đi giúp..."

Không đợi Băng Thanh Ngọc Kiệt nói hết câu, trên người Ký Ngạo đột nhiên xuất hiện một đạo ánh sáng. Ngay sau đó thân hình cậu ta nhoáng lên một cái, biến mất, thay vào đó là Minh Đô với vẻ mặt hèn mọn.

"Ki ki…" Minh Đô cười hề hề, vẫy tay với Băng Thanh Ngọc Kiệt: "Mỹ nữ, xin chào!"

"???"

Nhìn thấy bản mặt đáng khinh của Minh Đô, Băng Thanh Ngọc Kiệt nhất thời trợn tròn mắt, phát điên nói: "Đây là chuyện gì xảy ra, tại sao lại biến thành tên khốn nạn này? Mau giết chết hắn cho ta!"

Nhận được lệnh của Băng Thanh Ngọc Kiệt, đám người Niệm Lưu Vân không nói hai lời, bắt đầu vây quanh Minh Đô.

"Tạm biệt! Lần sau gặp lại!"

Minh Đô cười khặc khặc, biến mất trong không khí, chỉ để lại một quả cầu sét màu lam.

Phía sau, mấy người Niệm Lưu Vân cũng vừa vọt tới phụ cận của quả cầu sét.

"Ôi đệt!"

Nhìn cầu sét trước mắt, tròng mắt mọi người đều rơi ra ngoài, muốn tránh né nhưng đã muộn.

"Bùm!!!"

Chỉ nghe một tiếng nổ, một đoàn người bị vụ nổ đánh bay ra ngoài.

Thế nhưng dù gì đi nữa cầu sét cũng chỉ là kỹ năng cấp thấp, vẻn vẹn cũng chỉ rút được chút máu của đám người Niệm Lưu Vân, uống một lọ thuốc là có thể khôi phục lại.

Mà lúc này Minh Đô cùng Ký Ngạo cũng đã thành công chạy về tới đội hình của Toàn Chân Giáo.

Đám người Phong Vân Thiên Hạ hoàn toàn không nghĩ rằng Toàn Chân Giáo bị chèn ép như vậy vẫn còn có thể phản công, Toàn Chân Giáo đột nhiên gây rối, trực tiếp khiến những người này trở tay không kịp.

Đám thuộc hạ của Phong Vân Thiên Hạ này tương đối xa lạ, vẫn chưa quen phối hợp với nhau, dẫn đến việc mạnh ai người nấy đánh, rất nhanh liền loạn thành một đoàn.

Danh Kiếm Đạo Tuyết cùng Bắc Minh Hữu Ngư giống hệt như quỷ mị, len lỏi ở bên trong đám người Phong Vân Thiên Hạ tiêu diệt những tên có nghề nghiệp tầm xa mỏng manh.

Thấy thế, các lính đánh thuê đều áp sát về phía đám người Toàn Chân Giáo.

"Xoát!"

Một vòng ánh sáng xanh lục từ trên người Xuân Tường khuếch tán ra ngoài, Kịch Độc Tân Tinh đụng tới ai, người đó ngay lập tức biến thành màu xanh biếc.

Hai tay của Minh Đô hợp lại, làm thành một động tác quỷ dị, trong nháy mắt, trời đất biến sắc, một đoàn mây đen xuất hiện ở phía trên điểm hồi sinh.

"Ầm vang ù ù!"

Từng đạo sấm sét to lớn hạ xuống, đánh xuống khiến đám lính đánh thuê thành tro bụi.

Đây chính là sự khác biệt của người chơi đã thức tỉnh cùng với người chơi chưa thức tỉnh!

Toàn bộ Toàn Chân Giáo đều là người đã thức tỉnh, thuộc tính cùng kỹ năng đương nhiên mạnh hơn người thường rất nhiều, dưới sự hạ độc của Xuân Tường, trên đầu mấy tên lính đánh thuê đang lao tới thì bị mất máu, dưới chân thì bị làm chậm, còn chưa đi đến trước mặt đám người Toàn Chân Giáo thì đã tử trận.

Dù sao điểm phục sinh lớn như vậy cũng đã được Kết Giới Hắc Ám của Xuân Tường bao lại, căn bản là không cần tách ra, mấy tên lính đánh thuê vừa mới hồi sinh đã bị cố định tại chỗ, sau đó lại bị Toàn Phong Trảm của Bao Tam chém ngang cổ, một lần nữa quay trở về điểm phục sinh.


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment