Ta Là Võ Học Gia (Dịch Full)

Chương 1113 - Chương 1115: Tuyệt Thế Kỳ Tài

Trang 557# 2

 

 

 

Chương 1115: Tuyệt thế kỳ tài
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===




Thấy trường thương bay tới trước mặt, Vương Vũ đưa tay ra nắm lấy, cùng lúc đó, Niệm Lưu Vân đã phi người ra vọt tới trước mặt Vương Vũ, tay phải hắn ta vung lên, một nhúm cát văng khỏi tay hắn.

Quăng Cát!

Một kỹ năng hiếm có của Võ sư, không chỉ sở hữu cự ly tấn công xa mà còn có thể khiến mục tiêu vướng phải hiệu quả Mù Lòa và Giảm Tốc, là một kỹ năng tương đối đê tiện.

Vương Vũ là Võ sư, hắn cũng không xa lạ gì với kỹ năng này, tay trái hắn không một chút hoang mang vẽ ra một vòng tròn, Niệm Khí Thuẫn đột nhiên xuất hiện chặn lại kỹ năng của Niệm Lưu Vân.

Nhưng ngay khi Vương Vũ dùng hai tay che chắn đòn tấn công này, Niệm Lưu Vân bỗng cong người xuống, hai tay duỗi về phía trước, phía sau mang theo một chuỗi huyễn ảnh vọt tới trước người Vương Vũ, hai tay hắn ta dùng sức kéo Vương Vũ về phía lồng ngực mình.

Là người chơi theo nghề nghiệp Võ sư, xưa nay Niệm Lưu Vân không thiếu những kỹ năng túm bắt, chiêu trượt người vồ bắt này là một trong những kỹ năng túm bắt có cự ly phát động rất xa.

Kỹ năng này vừa sở hữu tần suất sử dụng kỹ năng nhanh của Võ sư, vừa có thể dịch chuyển trong cự ly ngắn, hơn nữa phán định của nó này siêu mạnh, là một kỹ năng có tính PK khá cao.

Vương Vũ chỉ một thoáng không để ý đã bị Niệm Lưu Vân chộp vào trong lồng ngực.

Nếu như người bị tóm lấy là kẻ khác, nhất định Niệm Lưu Vân sẽ sử dụng một loạt chiêu thức đánh chết tươi kẻ này, nhưng hiện giờ Niệm Lưu Vân cũng biết Vương Vũ quá mạnh, chỉ cần một chút sơ hở là hắn sẽ chạy thoát, bởi vậy sau khi túm lấy Vương Vũ thành công, Niệm Lưu Vân cũng không hủy bỏ kỹ năng ngay mà khống chế Vương Vũ thật chặt.

Cùng lúc đó, Băng Thanh Ngọc Kiệt giáng từ trên trời xuống, một chiêu Ưng Đạp mang theo ánh lửa giẫm thẳng về phía đầu Vương Vũ .

"Ầm!"

Một tiếng động trầm thấp vang lên, Băng Thanh Ngọc Kiệt muốn giẫm vào người Vương Vũ chợt cảm thấy dưới chân trống không, không đợi chiêu Ưng Đạp thứ hai đạp vào không trung, Băng Thanh Ngọc Kiệt đã vội vã ổn định cơ thể rồi cúi đầu, chỉ thấy Vương Vũ đã nổ tung biến mất, dưới chân chỉ còn lại Niệm Lưu Vân bị đánh đến ngơ ngẩn.

"Là Phân Thân Bạo Phá! Mau tránh ra!"

Băng Thanh Ngọc Kiệt thấy thế cả kinh trong lòng, cô ta móc ra từ trong túi đồ một thanh trường thương chống xuống mặt đất, mượn lực bật người bay về phía sau.

Nhưng khi Băng Thanh Ngọc Kiệt còn chưa kịp rơi xuống đất, cô ta đã cảm nhận được một luồng khí rét lạnh phát ra từ đằng sau lưng, đồng thời chỉ nghe thấy một giọng nói bình thản vang lên bên tai mình: “Ta biết ngươi sẽ bay về sau mà!”

Là Vương Vũ! Trước khi Băng Thanh Ngọc Kiệt bay về phía sau, Vương Vũ đã tới phía sau điểm dừng chân của Băng Thanh Ngọc Kiệt từ rất sớm.

Băng Thanh Ngọc Kiệt không có kỹ năng Phi Hành, cô ta cũng không biết khinh công, hiện tại muốn thay đổi quỹ tích bay là chuyện quá muộn rồi.

Trong tích tắc nói câu trên, hai tay Vương Vũ nắm chặt thanh trường thương vừa nãy lấy được từ trong tay Băng Thanh Ngọc Kiệt, trung bình tấn đứng vững, hai tay dùng lực, cán thương bật thẳng về phía xương sống của Băng Thanh Ngọc Kiệt bằng một độ cong kỳ lạ.

"Hừ…”

Lần này Vương Vũ chuẩn bị trước mới ra đòn, bất kể là góc độ hay là sức mạnh đều rất chuẩn, trực tiếp đánh cho Băng Thanh Ngọc Kiệt mất đi cân bằng cơ thể.

Băng Thanh Ngọc Kiệt bị đánh bay ra ngoài như một quả bóng chày, bảo vệ phần ngực cũng bị đánh bật ra ngoài, sau khi bay trên không trung mấy mét mới ngã thật mạnh xuống mặt đất.

“Chị!!”

Đối lập với Băng Thanh Ngọc Kiệt luôn hung hăng, tính cách của Niệm Lưu Vân lại khá ôn hòa, nhưng hắn ta cũng không phải là quả hồng mềm ai muốn nắn thì nắn, lúc này chị gái bị đánh như vậy, Niệm Lưu Vân cũng tức giận đến mụ mị cả đầu óc, hắn ta bật người xông về phía Vương Vũ.

"Ta từng nói với ngươi rất nhiều lần rồi, ngươi chơi như thế là không được!"

Nhìn thấy Niệm Lưu Vân vẫn ỷ lại quá đáng vào kỹ năng trò chơi như trước, Vương Vũ thở dài một tiếng, cầm trường thương trong tay cắm xuống mặt đất, hắn duỗi tay ra sử dụng Mãnh Hổ Kích tóm ngược lại.

Vóc dáng Vương Vũ cao to, tay dài chân dài, đi sau nhưng lại đến trước, khi tay Niệm Lưu Vân còn cách Vương Vũ mấy chục cm nữa, tay Vương Vũ đã ấn lên mặt Niệm Lưu Vân.

"Đi xuống đi!"

Vương Vũ hét lớn một tiếng, tay khẽ dùng sức, Niệm Lưu Vân đang phi người giữa không trung lập tức bị Vương Vũ nắm lấy mặt ấn xuống mặt đất, Niệm Lưu Vân kêu thảm một tiếng, đầu và mặt đất tiếp xúc thân mật với nhau, hắn ta lập tức bị Vương Vũ bồi thêm một cước giẫm đến vỡ đầu.

Hết cách rồi, cái loại chân ngắn như Niệm Lưu Vân còn dám nhảy nhót trước mặt người cao to là Vương Vũ, đơn thuần là tự tìm nhục.

Trong lúc Vương Vũ giải quyết Niệm Lưu Vân, Băng Thanh Ngọc Kiệt cũng đã đứng dậy, cô ta nắm chặt trường thương, mũi thương rung lên, lần lượt đâm về phía Vương Vũ từ mấy hướng.

Vương Vũ thấy thế nhẹ nhàng quay người về sau nhảy một cái, chân phải đột nhiên đá ra sau, trường thương phía sau bay vào trong tay hắn, cùng lúc đó một tay hắn siết chặt đuôi trường thường, Vương Vũ xoay người lại, trường thương vươn ra thăm dò.

"Coong! Coong! Coong..."

Hai thanh trường thương đan xen vào nhau, vang lên từng tiếng “coong!” chói tai.

Mỗi một âm thanh vang lên, Băng Thanh Ngọc Kiệt đều lùi về sau một bước, khi cô ta lùi lại đến bước thứ chín, hai tay Băng Thanh Ngọc Kiệt đã tê dại, không còn cầm được vũ khí nữa, đồng thời mũi thương của Vương Vũ mũi thương cũng đã ở ngay phía trước yết hầu của Băng Thanh Ngọc Kiệt.

"Đây… đây là Cửu Long Tham Vân Thương?"

Nhìn thấy một chiêu thương pháp này của Vương Vũ, gương mặt Băng Thanh Ngọc Kiệt chỉ hiện lên vẻ kinh hãi mà không còn những sắc thái khác nữa.

Mọi người đều biết, các môn các phái đều có một ít tuyệt kỹ không truyền ra bên ngoài, ví dụ như Thất Đạp Tinh Cương của nhà họ Dương, đây chính là bí mật bất truyền ngoài người nhà họ Lý ra.

Cửu Long Tham Vân Thương này cũng là tuyệt kỹ ép đáy hòm của nhà họ Lý - một trong tứ đại thế gia, ngay cả Niệm Lưu Vân là con trai độc nhất còn không có tư cách học nó vì không đủ thực lực.

Nhưng hiện tại Vương Vũ chỉ tiện tay đã có thể sử dụng được nó, sao không khiến Băng Thanh Ngọc Kiệt kinh sợ cho được?

"Ồ?" Vương Vũ nghe vậy sửng sốt nói: "Thì ra đây chính là Cửu Long Tham Vân Thương trong truyền thuyết à… Ta chỉ là học thương pháp của ngươi đâm ngược về mà thôi."

"Cái gì?" Nghe thấy câu này của Vương Vũ, đầu óc Băng Thanh Ngọc Kiệt nhất thời vang lên một tiếng “ầm!”, cô ta hoàn toàn bối rối.

Cái gọi là tuyệt kỹ, tất nhiên là những thứ tu luyện rất khó khăn, Cửu Long Tham Vân Thương là tuyệt kỹ bất truyền của nhà họ Lý, độ khó của nó càng không gì sánh bằng.

Niệm Lưu Vân đã là cao thủ hiếm có trong thế hệ trẻ tuổi, nhưng cậu ta cũng không có tư cách học tập nó, đủ nói lên độ khó của Cửu Long Tham Vân Thương.

Nhưng nghe ý Vương Vũ nói, tên này chỉ cần nhìn một lần là đã học được, không chỉ như vậy thương pháp của Vương Vũ còn tinh thông và lão luyện hơn Băng Thanh Ngọc Kiệt rất nhiều, bất kể là về sức mạnh hay là về chiêu thức, đều đã đạt tới một cảnh giới hoàn mỹ.

Đúng như người ta thường nói, vừa nhìn đã hiểu, vừa dùng đã tinh.

Nếu không phải đã mình tự mình trải qua, đánh chết Băng Thanh Ngọc Kiệt cũng không thể tin được, trên thế giới lại có một người sở hữu thiên phú võ học cao đến như vậy.

Mẹ nó…

Đột nhiên Băng Thanh Ngọc Kiệt bắt đầu hoài nghi nhân sinh của mình.

Nhưng câu Vương Vũ nói sau đó còn đắng lòng hơn, hắn sờ cằm nói: “Tuy một chiêu này tinh diệu, nhưng quá mức phức tạp, không dễ học lắm."

"Mẹ nó, ngươi vừa nhìn đã học được còn nói không dễ học lắm?”

Băng Thanh Ngọc Kiệt siết chặt hai tay, nếu không phải mũi thương của Vương Vũ đang ở ngay trước yết hầu cô ta, hiện tại cô ta đã liều mạng với Vương Vũ rồi.

"Nếu như chỉ giữ lại chiêu thương đầu tiên và thứ ba thì dễ dùng hơn rồi, Song Long Tham Vân Thương cũng không tồi mà..."

Vương Vũ vừa nói, vừa thu trường thương đang nhắm vào yết hầu của Băng Thanh Ngọc Kiệt lại, khua tay hai cái.

Tuyệt kỹ gia truyền bị người ta nhục nhã, tuyệt đối là chuyện không ai có thể chịu đựng được, Băng Thanh Ngọc Kiệt vừa định phản kích Vương Vũ, nhưng sau khi nhìn thấy thương pháp trải qua sự tinh giản của Vương Vũ, Băng Thanh Ngọc Kiệt lại trợn mắt há hốc mồm lên nhìn.


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment