Trang 559# 1
Chương 1118: Bỏ xe giữ tướng
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
Sợi dây thừng quấn vào người Mục Tử Tiên đã bị cắt đứt, sau hai mươi giây sẽ tự động rời khỏi cuộc chiến, đến lúc đó nếu người chơi cưỡng chế đăng xuất thì sẽ tự động đăng xuất.
Có điều trời đất chứng giám, trói Mục Tử Tiên lại là ý của Băng Thanh Ngọc Kiệt, phải biết rằng Mục Tử Tiên là bà xã của Vương Vũ, lúc này cho Phong Vân Thiên Hạ một trăm lá gan gã ta cũng không dám làm như thế.
Thậm chí Phong Vân Thiên Hạ còn không hề có ấn tượng gì với Mục Tử Tiên, gã quay đầu lại hỏi Lão Thử: “Có người như hắn nói không?”
“Chuyện này…” Lão Thử suy nghĩ một lát rồi nói: “Quả thật là có một nữ Kỵ sĩ.”
“Ta XXX!”
Phong Vân Thiên Hạ hoảng sợ nói: "Thế thì phải làm sao bây giờ?"
Tuy rằng Phong Vân Thiên Hạ không biết tính tình của Vương Vũ thế nào, nhưng vô duyên vô cớ trói bà xã nhà người ta lại, ai cũng không nuốt trôi được cơn giận này… huống hồ đối diện lại là một vị hung thần như Vương Vũ, không cẩn thận là máu chảy thành sông ngay.
“Hzaii…” Lão Thử thở dài nói: "Chỉ có thể bỏ xe giữ tướng."
“Hả?”
Phong Vân Thiên Hạ hơi sửng sốt, gã lập tức hỏi: "Ngươi nói thế nghĩa là thế nào?"
"Về thành!" Lão Thử nhỏ giọng nói với Phong Vân Thiên Hạ một câu, sau đó chỉ vào Vương Vũ hạ lệnh cho đám lính đánh thuê: “Lập trận hình!"
Theo một tiếng ra lệnh của Lão Thử, đám lính đánh thuê bắt đầu dàn trận hình ra, chỉ trong nháy mắt đã thiết lập xong thuẫn trận, đối lập chính diện với Vương Vũ.
Hết cách rồi, ông chủ đã lên tiếng, có không muốn đánh đến mức nào thì cuối cùng vẫn cứ phải đánh.
Thấy đám lính đánh thuê đã bày sẵn tư thế chiến đấu, Vương Vũ cũng biết lần này hắn không thể không đánh một trận, tay hắn cầm thuẫn lên lập tức vọt thẳng tới.
“Tấn công!”
Cùng lúc đó, Lão Thử cũng hạ mệnh lệnh tấn công Vương Vũ.
Chỉ trong chớp mắt, cả một trời mũi tên pháp thuật bắn về phía Vương Vũ.
Vương Vũ có biến thái thế nào thì chung quy hắn cũng không phải là người có cơ thể bất tử, đối mặt với đòn tấn công của mấy trăm người, hắn di chuyển tránh né cực nhanh, tuy Vương Vũ có thần khí trong tay, nhưng hắn cũng chỉ có thể tự vệ.
Dưới đòn tấn công liên tục không ngừng của đám lính đánh thuê, Vương Vũ vừa đánh vừa lùi, sau khi tìm thấy một chỗ có thể che chắn lúc này mới không bị bắn chết tươi, có điều Vương Vũ cũng bị bức phải nấp vào bên trong góc, không thể tiếp tục tiến lên nửa bước.
Tuy rằng Vương Vũ bị đẩy lùi thành công, nhưng tâm trạng của đám lính đánh thuê thì vẫn không tốt hơn chút nào.
"Má ơi, như thế còn chưa chết ư?”
Nhìn thấy Vương Vũ vẫn nhảy nhót tưng bừng dưới đòn tấn công của nhiều người như vậy, tim mọi người sắp nát rồi.
Đòn tấn công của mấy trăm người đó, nếu phía đối diện là một con BOSS, hiện tại nó cũng phải chết rồi mới phải, tên này thực sự là người chơi sao?
Đúng lúc này, Phong Vân Thiên Hạ thừa dịp Vương Vũ bị dồn trong góc, dưới sự bảo vệ của đám người Thập Nhị Tinh Tượng, gã ta lặng lẽ di chuyển về sâu trong trụ sở.
Vô Kỵ liên tục trốn ở chỗ cách đó không xa để quan chiến nhìn thấy Phong Vân Thiên Hạ sắp lặn mất, hắn ta nhất thời cả kinh kêu lên: "Không hay rồi! Phong Vân Thiên Hạ muốn chơi chiêu bỏ xe giữ tướng! Nhanh đi giúp Lão Ngưu!"
Mặc dù hiện tại đám lính đánh thuê có thể tạm thời khống chế Vương Vũ, nhưng đừng quên, bên ngoài còn có hơn vạn người chơi Thiên Hạ Mạt Thế đang tấn công trụ sở nữa.
Hiện tại bên trong có Toàn Chân Giáo quấy rối, bên ngoài lại có cường địch tấn công, Phong Vân Thiên Hạ cũng biết gã không thể cứu vãn tình hình được nữa, mất trụ sở công hội là chuyện sớm muộn.
Nếu chẳng may bị người ta tóm lấy nhục nhã một phen trong khu phục sinh, chi bằng vứt bỏ luôn trụ sở công hội để trực tiếp về thành.
Dù sao thành Thiên Long có vệ binh canh giữ, dù là ai bước vào cũng chỉ cuốn gói chạy mất dép.
Không thể không nói, Lão Thử là thủ lĩnh cốt cán của Thập Nhị Tinh Tượng, nhãn quang chiến lược vẫn tương đối trâu bò.
Nhưng hắn ta lại không chú ý tới sự tồn tại của Vô Kỵ.
Một thế cuộc rõ ràng như thế, làm sao Vô Kỵ có thể không thấy cho được?
Vô Kỵ nói xong lập tức phất tay cho Minh Đô một chiêu Vô Địch, bóng người Minh Đô lóe lên, xuất hiện chỗ cách đám lính đánh thuê không xa, ngay sau đó từng trận oanh tạc bắt đầu bắn phá trận hình của đám lính đánh thuê.
Sát thương pháp thuật của Minh Đô cực kỳ cao, trong nháy mắt đã đánh tan trận hình của đám lính đánh thuê.
Lúc này, Vô Kỵ chỉ vào Phong Vân Thiên Hạ hô lên: "Lão Ngưu, thằng khốn kia muốn chạy! Chúng ta ngăn cản những người này, ngươi đi tóm lấy gã!"
Trong lúc nói chuyện, cả đám Toàn Chân Giáo đã cùng nhau xông lên, quyết một phen sống mái với đám lính thuê.
Do bị Vương Vũ kiềm chế hỏa lực, trụ sở công hội không người đóng giữ, lúc này rốt cuộc Độc Cô Cửu Thương cũng đã dẫn người công phá cửa lớn trụ sở thành công, người chơi của Thiên Hạ Mạt Thế ùa vào như ong vỡ tổ.
Đám lính đánh thuê này vốn dĩ có thể chặn cửa lớn lại và kiềm chế làn sóng ùa vào này.
Nhưng thật xui xẻo khi Vương Vũ lại nhảy ra, sĩ khí của mọi người đã yếu đi ba phần, bị Minh Đô oanh tạc một lúc lại hạ xuống ba phần nữa, giờ này Thiên Hạ Mạt Thế lại tấn công vào trụ sở, lại cộng thêm ông chủ tự mình trốn trước, sĩ khí của mọi người giảm thẳng xuống con số không, tuy rằng còn đang ngoan cường chống đỡ, nhưng chỉ là làm dáng một chút vì tiền mà thôi, hoàn toàn không còn sức chiến đấu hữu hiệu nào cả.
Lúc này, Vương Vũ cũng mở khinh công ra, hắn bật người nhảy mấy cái đã đến bên cạnh Phong Vân Thiên Hạ.
"Ngăn hắn lại!" Phong Vân Thiên Hạ kinh hoàng hạ lệnh cho Thập Nhị Tinh Tượng, đám người Thập Nhị Tinh Tượng lập tức phấn đấu quên mình che phía trước mặt Vương Vũ.
Chiến sĩ khiên thuẫn Lão Hổ trong đó giơ tấm thuẫn lên đánh tới.
Vương Vũ đang bước lên phía trước khẽ nghiêng người, thậm chí còn không hề giảm tốc độ đã né được đòn tấn công của Lão Hổ.
Lão Hổ thấy Vương Vũ tránh thoát bèn vội vã hủy bỏ Va Chạm, xoay người vung chém, Vương Vũ ra tay cực nhanh, từ lúc Lão Hổ xoay người, hai tay hắn đã vươn ra ngoài, dùng một chiêu Lên Gối kéo đai lưng Lão Hổ lại, túm lấy Lão Hổ rồi quăng vào trong đội ngũ Thập Nhị Tinh Tượng.
Lão Hổ là Chiến sĩ khiên thuẫn, cơ thể khá là cồng kềnh, hơn nữa hướng ném của Vương Vũ vừa chuẩn lại vừa mạnh, một cú quăng này nhất thời đánh ngã toàn bộ những người khác trong đám Thập Nhị Tinh Tượng.
Nhưng Vương Vũ không hề giảm tốc độ lại vì bị Thập Nhị Tinh Tượng ngăn cản, cùng lúc đám người Thập Nhị Tinh Tượng bị đánh ngã xuống đất,Vương Vũ cũng đã xông đến phía sau cách Phong Vân Thiên Hạ không xa, tay trái hắn vỗ một cái, một tia sáng trắng cuốn về phía Phong Vân Thiên Hạ.
Nói thì chậm nhưng xảy ra rất nhanh, Phong Vân Thiên Hạ huýt sáo một cái, nhất thời một con Hắc Long đột nhiên xuất hiện phía sau Phong Vân Thiên Hạ, chặn lại Cầm Vân Thủ của Vương Vũ.
Vương Vũ nheo mắt lại, một chiêu Niệm Khí Ba ném qua háng Hắc Long đập trúng đầu Phong Vân Thiên Hạ, người Phong Vân Thiên Hạ lóe lên ánh sáng trắng, gã ta xuất hiện lần nữa đã là ở vị trí khu phục sinh.
Phong Vân Thiên Hạ sau khi sống lại vội lau một vệt mồ hôi, sau đó lập tức nhảy vào điểm truyền tống công hội.
Phong Vân Thiên Hạ rời đi, Hắc Long cũng biến mất trước mặt Vương Vũ.
Nhìn bóng lưng Phong Vân Thiên Hạ biến mất, Vương Vũ hừ lạnh nói: "Muốn chạy thoát khỏi tay ta ư, không có cửa đâu!”
"Mịa nó!"
Vương Vũ còn đang hả hê vì hắn vừa giết được Phong Vân Thiên Hạ, Vô Kỵ thấy thế không khỏi kêu to lên: "Lão Ngưu, sao ngươi lại giết thằng khốn kia hả?"
"Hả? Thế giữ hắn lại ăn tết xong mới giết à?” Vương Vũ ngẩn ra hỏi ngược lại.
"Ha ha! Đa tạ Ngưu Thần hỗ trợ!"
Lão Thử thấy Phong Vân Thiên Hạ đã chạy trốn thành công, hắn ta bật cười ha ha nhìn Vương Vũ sau đó kêu lên: "Ông chủ đã an toàn, mọi người theo ta, rút!"
Nói rồi, Lão Thử mang theo đám lính đánh thuê rút vào trong trụ sở công hội.
Thấy đám đàn em của Phong Vân Thiên Hạ chạy tán loạn, lần thứ hai Vương Vũ lại thấy đầu mù mịt, nói: "Chuyện gì thế này?"
"Còn chuyện gì nữa!" Vô Kỵ vội la lên: "Không thấy bọn chúng định từ bỏ cái trụ sở này sao, bọn chúng sẽ trở lại thành Thiên Long, chúng ta sẽ không giết được gã nữa."
“À… ta tưởng chuyện gì cơ.”
Nghe Vô Kỵ nói vậy, Vương Vũ bừng tỉnh, hắn khẽ mỉm cười nói: "Cho dù gã có trở lại thành Thiên Long thì cũng không chạy được!"
"Thành Thiên Long có vệ binh đó! Chẳng lẽ ngươi cũng có thể tìm một đám vệ binh đến?” Vô Kỵ bĩu môi hỏi.
Vương Vũ cười nói: "Không! Ta có thể làm cho vệ binh của hắn mất tác dụng!"