Trang 559# 2
Chương 1119: Tuyên chiến
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
“???”
"Lão Ngưu, ngươi chắc chắn chứ?"
Nghe thấy câu này của Vương Vũ, tất cả mọi người đều lộ ra ánh mắt nghi ngờ.
Vương Vũ có thực lực rất mạnh, điểm này mọi người đều không phủ nhận, nhưng thực lực cá nhân có trâu bò đến mấy thì cũng chỉ là người chơi, so với người chấp pháp như vệ binh vẫn còn chênh lệch rất xa.
Mặc dù Vương Vũ có thân phận là thành chủ thành Dư Huy, nhưng cũng không thể ngàn dặm xa xôi tới mệnh lệnh cho vệ binh của thành chính khác được.
Chuyện này căn bản là không hợp logic mà.
Vương Vũ khẽ mỉm cười nói: "Đương nhiên là ta chắc rồi!"
Vương Vũ vừa dứt tiếng, đột nhiên giữa bầu trời vang lên tiếng thông báo của hệ thống.
[Thông báo: Thành chủ thành Dư Huy - Thiết Ngưu tuyên chiến với thành Thiên Long… Mở màn cho một cuộc chinh chiến thiên hạ.]
Nhìn thấy thông báo của hệ thống, nháy mắt đám người Toàn Chân Giáo đã phản ứng lại.
Là người chơi của thành chính duy nhất đã trải qua thành chiến, tất nhiên đám người Toàn Chân Giáo đều biết quy tắc của thành chiến là như thế nào, thành chiến là chiến trường dành cho người chơi phát huy năng lực, vệ binh là phe thứ ba nên sẽ không được can thiệp vào trong lúc có người công thành.
Nếu không, làm gì còn cần đến người chơi giữ thành nữa, chỉ cần phái vệ binh tới trấn thủ bốn cổng lớn của thành chính, cho dù Thần Vương có giáng lâm, Ma Vương có giáng thế thì e rằng cũng không vào được.
Lúc này đám người Phong Vân Thiên Hạ lựa chọn trở về thành, chắc chắn là vì muốn dựa dẫm vào ưu thế vệ binh để đối phó với Toàn Chân Giáo và đám Thiên Hạ Mạt Thế.
Nhưng mặc cho Phong Vân Thiên Hạ suy nghĩ nát óc cũng không thể ngờ tới một việc, Vương Vũ lại dám trực tiếp tuyên chiến với thành Thiên Long, cho toàn bộ vệ binh thành Thiên Long nghỉ phép hết.
Thông báo xuất hiện trên bầu trời hệ thống liên tục ba lần liền, nhất thời toàn bộ những người chơi đang online ở thời điểm này đều sửng sốt.
Má nó, chẳng lẽ đây là công thành chiến trong truyền thuyết? Không ngờ quá nửa đêm rồi mà còn có trò hay để xem, nhất thời đám người chơi còn đang buồn ngủ vật vờ lập tức tỉnh táo hẳn lên, bắt đầu hóng hớt rất tích cực.
Còn người chơi của thành Thiên Long sau khi nhận được tin nhắn thì lập tức ngây ra, đang yên đang lành sao lại có người tới công thành cơ chứ? Quá đột nhiên!
Lúc này đám người chơi của thành Thiên Long cũng bắt đầu thảo luận về thành chính đột nhiên tuyên chiến với thành Thiên Long.
"Mẹ nó! Có người tuyên chiến với chúng ta á? Mà sao cái thành Dư Huy này nghe quen tai thế nhỉ?”
"Phí lời! Đó chính là thành chính đã ngăn chặn được sự tấn công của toàn bộ các thành chính khác trong trận doanh Quang Minh, có biết đến Thiết Ngưu không, hắn chính là cái tên được mệnh danh là thiên hạ đệ nhất Võ sư đó, nghe nói một mình tên này cũng có thể đi tàn sát thành khác rồi.”
“Hả?”
Người chơi thành Thiên Long nghe thấy đối thủ là người hung hãn như vậy, cả đám không khỏi hít hà một hơi.
Vốn dĩ vào khoảng thời gian này, ngoại trừ những con nghiện chơi game suốt đêm ra, phần lớn những người chơi khác đều đã đi ngủ, huống hồ thành Thiên Long còn vừa mới trải qua một cuộc tàn sát.
Số lượng người chơi sụt giảm nghiêm trọng, mấy chục vạn người chơi trước kia giờ chỉ còn chưa tới mười vạn… trong đó phần lớn đều là người chơi quá nghèo không thể di chuyển đi được.
Bây giờ nghe nói đối thủ lại thành Dư Huy mạnh mẽ như vậy, người chơi thành Thiên Long không khỏi bàng hoàng trong lòng, cả đám dồn dập đăng xuất lảng tránh.
Đặc biệt là người chơi của Thiên Hạ Mạt Thế mới vừa tấn công vào Thiên Hạ Minh, sau khi nhìn thấy thông báo cả đám hoàn toàn choáng tại chỗ.
Hình như có gì đó không đúng thì phải, bên mình còn đang giúp đỡ Toàn Chân Giáo đối phó Thiên Hạ Minh, sao bỗng nhiên Toàn Chân Giáo lại ra chiêu này, làm thế không phải mọi người đều sẽ là kẻ phản bội sao?
Trong game cũng không có điều kiện ác liệt như trong hiện thực, cũng không có nhiều thủ đoạn có thể ép người ta phải phản bội, chơi game thôi mà cũng phải làm phản đồ, mẹ nó thế thì mất mặt lắm.
Công hội lớn như Thiên Hạ Mạt Thế càng xem trọng thể diện hơn, là hội trưởng của công hội Thiên Hạ Mạt Thế, lúc nhìn thấy tin tức này sắc mặt Độc Cô Cửu Thương đen như đít nồi vậy.
Hắn ta vọt tới trước mặt Vô Kỵ chỉ thẳng mặt mắng: "Mẹ nó lão cẩu Vô Kỵ kia, ông đây giúp ngươi đối phó Thiên Hạ Minh, ngươi lại dám gài bẫy ông lần nữa?"
"Mẹ nó, ngươi mù à?" Vô Kỵ mắng lại: "Mắt chó nào của ngươi thấy ông đây gài bẫy ngươi? Ngươi có gan thì tìm Lão Ngưu nói đi!"
"Chuyện này..."
Độc Cô Cửu Thương nhìn theo hướng ngón tay Vô Kỵ chỉ, sau khi hắn ta thấy người đó là Vương Vũ, nhất thời cơn giận của Độc Cô Cửu Thương liền nguôi một nửa, lòng kiêu ngạo cấp tốc yếu bớt, hắn ta cẩn thận nói: "Ngưu...Ngưu Thần, ngươi làm như vậy có hơi không hợp quy tắc.”
"Không hợp quy tắc? Tại sao lại không hợp quy tắc?" Vương Vũ nhíu nhíu mày hỏi ngược lại.
Độc Cô Cửu Thương nói: "Nói thế nào ta cũng đang là người của thành Thiên Long, ta và Thiên Hạ Minh đánh nhau kịch liệt đến mấy cũng là mâu thuẫn nội bộ của thành Thiên Long, một khi ngươi quấy nhiễu như thế sẽ ảnh hưởng rất lớn tới hình tượng của công hội chúng ta.”
Chính xác, Thiên Hạ Mạt Thế và Thiên Hạ Minh đều là công hội thuộc về thành Thiên Long, có thể nói là anh em trong một nhà… Ngày thường hai người này có không hòa thuận thế nào đi chăng nữa thì cũng là việc của riêng họ, nếu có người ngoài tới gây rối, tất nhiên chuyện phải làm sẽ là cùng nhau bài ngoại, không làm như vậy thì sẽ bị người ta khinh bỉ.
Hiện tại hết sức hiển nhiên, chỉ cần Phong Vân Thiên Hạ hơi quạt gió thổi lửa, tố cáo Thiên Hạ Mạt Thế lôi kéo người ngoài đến cướp thành chính của mình thì tên tuổi của Thiên Hạ Mạt Thế coi như bị gắn với việc này rồi.
Đến lúc đó, thanh danh của Thiên Hạ Mạt Thế trong giới sẽ hoàn toàn bị hủy hoại.
Kẻ phản bội mà, sao mà có kết quả tốt được.
"Há, ngươi muốn nói đến chuyện này à… đơn giản thôi.” Vương Vũ nghe vậy cười nói: "Mục đích của ta chỉ là muốn giáo huấn đám người Phong Vân Thiên Hạ, không có hứng thú với thành Thiên Long của các ngươi.”
Vương Vũ chỉ là có chút không biết giao tiếp, nhưng hắn cũng là một người cực kỳ thông minh, hắn hiểu rõ việc này trong lòng, ý của Độc Cô Cửu Thương, sao mà Vương Vũ không hiểu cơ chứ?
Nếu như đám người Vương Vũ lấy mất thành Thiên Long nhờ sự giúp đỡ xử lý Phong Vân Thiên Hạ của Thiên Hạ Mạt Thế, đám người Độc Cô Cửu Thương chắc chắn sẽ biến thành kẻ tội đồ bất nhân bất nghĩa bị người ta phỉ nhổ.
Nhưng mục đích của hắn chỉ là xử lý Phong Vân Thiên Hạ, mà lại không phải là thành Thiên Long, tính chất của hai sự việc này hoàn toàn khác nhau.
So với Độc Cô Cửu Thương, Phong Vân Thiên Hạ chẳng qua chỉ là một tên vô danh tiểu tốt ở thành Thiên Long, đột nhiên có một tên vô danh tiểu tốt nhảy ra làm thành chủ, nhất định là có rất nhiều người không phục.
Vì lẽ đó Thiên Hạ Mạt Thế đứng ra phản đối, cũng là chuyện hợp tình hợp lý hợp dân tâm… chỉ cần cuối cùng thành Thiên Long không rơi vào tay người ngoài, vậy thì sẽ là một cảnh tượng khác.
Ví dụ như: “"Độc Cô Cửu Thương tiêu diệt thành tặc Phong Vân Thiên Hạ nhờ sự giúp đỡ của Toàn Chân Giáo, dùng trí lấy được thành Thiên Long”, nói thế nào cũng có thể coi là một đoạn giai thoại.
“Thật… thật không?” Nghe thấy lời hứa hẹn của Vương Vũ, Độc Cô Cửu Thương mừng rỡ hỏi.
"Đương nhiên!" Vương Vũ gật gật đầu nói: "Vốn dĩ chức vị thành chủ này nên do ngươi làm, chỉ có điều vì một số chuyện nào đó mới bị Phong Vân Thiên Hạ thực hiện trước mà thôi."
"Quá tốt rồi!" Độc Cô Cửu Thương siết tay, thế nhưng rất nhanh hắn ta lại ủ rũ nói: "Nếu muốn công thành, mấy người chúng ta rõ ràng là không đủ."
"Hừ hừ!" Vô Kỵ đứng bên cạnh hừ lạnh nói: "Ngày hôm nay lúc ban ngày chúng ta cũng đi dạo một vòng trong thành Thiên Long các ngươi rồi, rõ ràng nhân số đã ít hơn những thành chính khác rất nhiều.”
"Chuyện này...." Độc Cô Cửu Thương ngượng ngùng nói: "Chẳng phải thành Thiên Long vừa bị tàn sát đó sao, mọi người đi gần hết rồi."
"Thế thì đúng rồi, giờ này rồi ngoài công hội nhà ngươi có trên vạn người ra, còn có công hội nào nhiều người như thế nữa?” Vô Kỵ lại hỏi.
Độc Cô Cửu Thương suy nghĩ một chút rồi nói: "Đám thợ mỏ Tung Hoành Thiên Hạ đó, bọn họ chơi không biết ngày đêm là gì.”
Tung Hoành Thiên Hạ là một đám game thủ chuyên nghiệp, không để ý đến chuyện bên ngoài, một lòng lao động ở vùng mỏ, thành chính có bị đồ sát hay không không liên quan gì đến bọn họ, bởi vậy những người này cũng là những người chơi đã ở lại thành Thiên Long.