Trang 566# 1
Chương 1132: Thu hoạch ngoài ý muốn
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
Căn cứ vào vị trí địa lý của thành Zarate, từ cửa thành Zarate đến khe núi Lạc Nhật này là một đồng bằng hình cánh cung, được xưng là đồng bằng Ác Mộng.
Vị trí địa lý dạng này thứ nhất là có tầm nhìn rộng rãi, thứ hai có thể đưa tến tác dụng hòa hoãn xung đột.
Đương nhiên, bây giờ đang là thời kỳ binh đao, loại vị trí địa lý này trong chiến tranh có thể tạo ra bao nhiêu tác dụng, chắc là mọi người cũng không cảm thấy hứng thú nhiều lắm, cho nên lão phu cũng không muốn nói nhiều.
Sở dĩ ta nói nhiều như vậy, ngoại trừ tăng số lượng chữ ra, chủ yếu là muốn nói cho mọi người biết ngoài thành Zarate có một con sông bảo vệ thành cực kỳ rộng lớn. Từ cửa thành đi ra một đoạn, đối diện với cửa thành Zarate có một cây cầu, cây cầu đó là con đường duy nhất nối từ Zarate đến đồng bằng Ác Mộng.
Cũng chính là cầu Kim Thủy trong truyền thuyết.
Từ phòng làm việc của công hội đi ra, Lục Ma dẫn theo một đội người đi thẳng tới cầu Kim Thủy, sau đó dàn hàng đứng ở đầu cầu.
Cầu Kim Thủy cũng không quá rộng, nhóm người Lục Ma vừa lên đứng đã làm cho cây cầu cực kỳ chật chội.
Thiên Cơ Các ở thành Zarate được coi như là một nhà độc quyền, thanh danh có phần tệ hại. Lục Ma làm quản lý trong Thiên Cơ Các nên cũng khá nổi tiếng ở thành Zarate.
Lúc này hắn ta mang người chặn đường, mặt mũi đầy vẻ hung ác, những người chơi đang đi qua lại nhao nhao né tránh. Thậm chí có người vừa đi lên trên cầu, nhìn thấy người Thiên Cơ Các chặn đường đã vội vàng quay lưng đi về.
Dù sao khu luyện cấp bên trong thành Zarate còn nhiều, rất nhiều, chứ không chỉ có mỗi đồng bằng Ác Mộng này. Cho nên chưa đến nỗi vì chút chuyện nhỏ nhặt này mà đắc tội Thiên Cơ Các.
Không thể không nói, một chiêu này của Nhìn Thấu Thiên Cơ đúng là có tác dụng, bây giờ người Thiên Cơ Các canh giữ ở đây, hoàn toàn chia cắt thành Zarate và thành Dư Huy.
Người chơi Thiên Ba Điện hoàn toàn bị chặn ở trong thành, muốn ra đều ra không được.
…
Dẫn người chặn cửa thành cũng không phải là một chuyện nhỏ, tin tức trong trò chơi lan truyền rất nhanh. Không lâu sau toàn bộ người chơi thành Zarate đều nghe chuyện Thiên Cơ Các đang chặn cầu Kim Thủy, ngay cả Vương Vũ cũng nhận được tin nhắn của Ma Vương Khuẩn.
"Ngưu huynh, ngươi đến đâu rồi?"
Vương Vũ nhìn thấy tin nhắn, nhìn quanh bốn phía rồi trả lời: "Đã nhìn thấy cửa thành chính của các ngươi rồi."
Rất nhanh, Ma Vương Khuẩn nhắn tin nói: "Tốt, vậy bây giờ ngươi trở về đi."
"Oắt đờ heo?"
Nhìn thấy Ma Vương Khuẩn trả lời, đầu Vương Vũ đầy dấu chấm hỏi.
"Vì sao thế?" Trong lòng Vương Vũ có chút khó chịu hỏi.
Ôi, ông đây đi một đường rất xa từ thành Dư Huy đến cửa thành Zarate, bây giờ bảo quay đầu trở về, có phải ngươi đang trêu đùa ông đây đúng không?
Mặc dù Vương Vũ là người dễ chịu, nhưng bị đùa nghịch kiểu này, cho dù tính tình tốt cỡ nào cũng sẽ cảm thấy không thoải mái.
"Việc này…" Ma Vương Khuẩn cẩn thận từng li từng tí nói: "Người Thiên Cơ Các chặn cửa thành rồi, ta sợ bọn chúng sẽ gây khó khăn với ngươi, hay là ngươi mau trở về đi."
Thật ra, người chơi chết một lần chẳng qua chỉ mất điểm kinh nghiệm mà thôi, tổn thất cũng không nhiều lắm. Sở dĩ Ma Vương Khuẩn cố gắng khuyên Vương Vũ trở về như vậy, chủ yếu là bởi vì Pháp Lệnh Hắc Ám trong tay Vương Vũ là đạo cụ chắc chắn rơi. Vương Vũ chết thì không sao, nhưng nếu Pháp Lệnh Hắc Ám bị người Thiên Cơ Các lấy đi, vậy thì cái được không bù đủ cái mất.
Nhưng mà Vương Vũ nghe Ma Vương Khuẩn nói chỉ cười nhạt trả lời: "À… Ta tưởng là chuyện gì to tát, gửi tọa độ của ngươi tới đi, lát nữa ta sẽ đến."
"Hả?" Ma Vương Khuẩn nhìn thấy tin nhắn vẻ mặt đơ ra, lập tức hoảng hốt vội vàng nói: "Đại ca, chẳng lẽ ngươi muốn xông vào?"
"Có vấn đề gì sao?" Vương Vũ hỏi ngược lại.
"Đây… Đây chính là người Thiên Cơ Các đấy." Ma Vương Khuẩn lần nữa nhắc nhở.
"Ồ… Vậy thì sao?" Giọng điệu Vương Vũ vẫn tĩnh lặng như nước.
"Vậy thì sao ư?" Ma Vương Khuẩn nghe vậy trong lòng mát lạnh, lập tức hỏi: "Không phải là ngươi chưa từng nghe nói tới Thiên Cơ Các chứ."
"Chưa nghe bao giờ…" Vương Vũ thành thật trả lời.
Thiên Cơ Các cũng không phải là công hội lớn nổi tiếng gì, mà Vương Vũ lại là người ít kiến thức trong trò chơi, cho dù là các công hội lớn hắn cũng thật không biết.
"Móa!" Thấy Vương Vũ trả lời, Ma Vương Khuẩn hoàn toàn suy sụp nói: "Haizz, ta không nói chuyện với ngươi nữa, nói tóm lại ngươi đừng tới, ta sẽ đi thành Dư Huy tìm ngươi."
"Đừng có nói nhảm nữa, đưa tọa độ cho ta mau!" Vương Vũ không nhìn một tràng tin nhắn của Ma Vương Khuẩn, kiên quyết nói.
May mà Vương Vũ là người đã nói là làm, nếu không nói trước, dáng vẻ Ma Vương Khuẩn dài dòng, Vương Vũ cũng không muốn để ý đến thằng này nữa.
Hiện tại trong đầu Vương Vũ chỉ có một cái suy nghĩ, trả lại lệnh bài, sau đó rời đi, không tiếp tục dây dưa nữa.
"Ặc…" Ma Vương Khuẩn thấy Vương Vũ đột nhiên có thái độ như vậy giật nảy mình, không tự chủ được trả lời: "Ta ở ngay điểm phục sinh!"
"Chờ đấy!"
Nhận tin nhắn xong, Vương Vũ tiện tay đóng khung chat lại, tiếp tục tiến tới thành Zarate, mới đi thêm một chút đã thấy được cầu Kim Thủy và bọn người Lục Ma đang đứng trên đó.
Cũng có người chơi thành Zarate luyện cấp ở đồng bằng Ác Mộng, nhưng mà tin Thiên Cơ Các ở đầu cầu chận đường đã truyền khắp toàn thành. Bởi vậy, mọi người nhìn thấy người chơi Thiên Cơ Các đứng trên cầu, đều cách xa bọn chúng, không dám tới gần.
Nhưng Vương Vũ lại miệt mài đi lên trên cầu.
Thấy có người không sợ chết xông về phía trước, các người chơi bị ngăn ở đầu cầu nhao nhao cả kinh nói: "Ôi chao, thằng nhóc này là ai vậy, không biết người Thiên Cơ Các đang chặn đường ở phía trước sao?"
"Không rõ lắm… Nhìn dáng vẻ đần độn kia chắc là người mới thì phải. "
"Chậc chậc… Đúng là người trẻ tuổi."
Lúc này, nhóm người Lục Ma cũng đã thấy Vương Vũ. Mặc dù khoảng cách rất xa nhìn không rõ tướng mạo, nhưng những người khác ở đầu cầu không dám tới, chỉ có một mình Vương Vũ đi lên trên cầu, lập tức thu hút sự chú ý của đám người Lục Ma.
Thế là Lục Ma hả miệng hướng Vương Vũ quát: "Ê ê ê, cái thằng kia, đường này không thể đi biết chưa? Nhanh cút về đi!"
Vương Vũ không để ý đến Lục Ma, tự mình đi về phía trước.
"Ha ha, muốn làm chim đầu đàn đúng không! Nói không nghe à!"
Thấy Vương Vũ không để ý đến lời nói của mình, lập tức Lục Ma nhịn không được nữa, rút ra vũ khí, thở hồng hộc tách rời đội ngũ đi ra chặn Vương Vũ lại.
Chỉ mới đi mấy bước, Lục Ma đã thấy rõ bộ dáng của Vương Vũ.
"Hóa ra là ngươi?"
Nhìn thấy Vương Vũ, Lục Ma giật mình, lập tức, trên mặt hiện lên vẻ khoái trá.
Cái gọi là đi mòn gót sắt tìm không thấy, gặp được chẳng mất công sức, đúng là như thế này đây!
Tay Thiên Cơ Các có dài, cũng không dám vượt qua thành chính vượt qua trận doanh với tới thành Dư Huy. Cho nên, bọn người Lục Ma chặn ở nơi này chỉ là muốn chặn người Thiên Ba Điện, không cho bọn họ đi thành Dư Huy cầm lệnh bài mà thôi.
Ai có thể ngờ, chưa đợi người Thiên Ba Điện tới, ngược lại chờ được Vương Vũ mang theo lệnh bài, việc này thật đúng là thu hoạch ngoài dự tính.
Đương nhiên, Lục Ma cũng từng thấy qua bản lĩnh của Vương Vũ, biết mình đơn đấu chắc chắn không được. Sau khi ngạc nhiên, Lục Ma vội vàng lùi lại trong trận hình của đám người Thiên Cơ Các, chỉ vào Vương Vũ kêu lên: "Mọi người vây lại bắt hắn cho ta, lần này không để cho hắn chạy thoát nữa!"
Người chơi ở sau lưng Lục Ma, có hơn phân nửa đã theo chân lục ma truy sát người chơi của Kỳ Mộc Ngũ Ngũ Khai. Theo Vương Vũ càng ngày càng gần, mọi người cũng dần dần thấy rõ dáng dấp của hắn, đúng lúc đó nghe Lục Ma hạ lệnh, lập tức xông tới.