Ta Là Võ Học Gia (Dịch Full)

Chương 1131 - Chương 1133: Rung Động Bốn Phương

Trang 566# 2

 

 

 

Chương 1133: Rung động bốn phương
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===




Vương Vũ và nhóm người Lục Ma cách nhau chỉ có một cây cầu, lấy tốc độ di chuyển của nhân vật trong trò chơi, cho dù là nghề nghiệp tanker có tốc độ di chuyển chậm nhất, cũng chớp mắt là tới.

Rất nhanh, đám người đã bao vây Vương Vũ cực kỳ chặt chẽ.

Nhưng mà Lục Ma cũng biết bản lĩnh của Vương Vũ không tầm thường, trực tiếp động thủ, khó tránh sẽ có tổn thất, thế là trên mặt Lục Ma nở nụ cười đi tới nói: "Ơ kìa, ta còn tưởng ai nhìn quen quen, hóa ra là ngươi, đầu cầu này đã bị phong tỏa rồi ngươi có biết hay không?"

Vừa rồi mới gặp Lục Ma, tất nhiên lúc này Vương Vũ cũng nhận ra bọn chúng, biết Lục Ma đang cố làm khó mình, nhàn nhạt trả lời: "Phong tỏa cầu sao? Ai quy định thế?"

"Ha ha!" Lục Ma cười lạnh nói: "Nếu ở thành Dư Huy là ngươi nói thì ở thành Zarate chính là ta nói rồi, nguyên tắc giống như nhau thôi."

"Không giống..." Vương Vũ lắc đầu hỏi: "Ngươi là thành chủ à?"

"Ta..."

Lục Ma ngạc nhiên.

Còn không phải sao, Vương Vũ dám nói mình có khả năng đó, bởi vì Vương Vũ được hệ thống chứng nhận là thành chủ thành Dư Huy, có quyền lực tuyệt đối. Lục Ma chẳng qua chỉ là một người chơi bình thường, coi như thực lực của Thiên Cơ Các có mạnh như thế nào đi chăng nữa, hắn ta cũng không có quyền ra lệnh cho toàn thành, huống hồ còn đánh đồng với thành chủ? Hắn ta cũng xứng sao?

Sau khi ngơ ngác một chút, Lục Ma dứt khoát chơi xấu nói: "Ta có phải thành chủ hay không thì liên quan gì tới ngươi, dù sao ngươi không thể đi tới cây cầu này!"

Cùng với câu nói, mấy người đang bao vây Vương Vũ lại đi về trước một bước, thu nhỏ vòng vây, sẵn sàng chuẩn bị chiến đấu.

Khóe mắt Vương Vũ liếc bọn chúng một cái, vẻ mặt bình tĩnh hỏi: "Nếu như ta vẫn muốn qua thì sao."

"Muốn qua cũng được!" Lục Ma giơ bàn tay lên trước mặt Vương Vũ nói: "Chỉ cần giao Pháp Lệnh Hắc Ám ra, ngươi ngủ ở trên cầu cũng không ai nói gì. Ta cũng nhắc nhở ngươi, nơi này là Zarate, chứ không phải thành Dư Huy của ngươi, đối nghịch với Thiên Cơ Các bọn ta không có chỗ tốt."

" Pháp Lệnh Hắc Ám."

Vương Vũ nghe vậy lập tức hiểu ra ý của đám người Lục Ma, không khỏi cười lạnh trả lời: "Đồ chơi kia ở trên người của ta, nhưng mà vì sao phải đưa cho ngươi?"

"Vì sao phải đưa cho ta à?"

Nghe Vương Vũ nói như thế, Lục Ma biết Vương Vũ không muốn thân thiện, lập tức sắc mặt đen lại nói: "Bởi vì chính là cái này!"

Khi đang nói chuyện, Lục Ma giơ đại kiếm trong tay lên, chặt về phía Vương Vũ đối diện.

Cùng lúc đó, người chơi Thiên Cơ Các đang bao vây Vương Vũ cũng tới tấp ra tay.

Thấy người chơi Thiên Cơ Các động thủ, Vương Vũ không chút hoang mang, bước về phía trước một bước, không đợi đại kiếm của Lục Ma rơi xuống trên người mình đã kề sát trước mặt Lục Ma, mặt đối mặt với hắn.

Tuy Chiến sĩ là nghề nghiệp cận chiến, nhưng mà hai tay phải cầm đại kiếm, thời điểm tấn công một khi bị Võ sư hoặc Thích khách áp sát, sẽ không kịp phòng thủ, kết cục là hết sức khó coi.

Đương nhiên, người chơi có năng lực và can đảm xoay người áp sát vào trước người Chiến sĩ lúc hắn tấn công, chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay. Thấy Vương Vũ đột nhiên xuất hiện ở trước mặt, Lục Ma hết hồn, muốn thu vũ khí phòng thủ cũng đã không kịp nữa.

Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, tay trái Vương Vũ đè xuống vai phải còn tay phải bắt lấy cổ tay Lục Ma, ngón út ép lại động mạch ngón cái dùng sức hướng lên phía trên, Lục Ma chợt cảm thấy tay cầm kiếm tê rần, sau đó buông ra vũ khí.

Trong trò chơi, vũ khí là đồ vật quan trọng nhất đối với người chơi, so với bất kỳ trang bị đạo cụ gì đều quan trọng hơn. Vũ khí bị đánh rơi, Lục Ma trực tiếp choáng váng, theo bản năng tay chân lúng túng muốn nhào ra cướp về.

Nhưng khi Lục Ma vừa nhảy người lên, tay phải Vương Vũ tùy tiện vỗ ra sau đập lên trên chuôi kiếm.

Đại kiếm Lục Ma lần nữa chịu lực, bay sát qua gương mặt Chiến sĩ khiên thuẫn sau lưng Vương Vũ, cắm vào trên đầu một tên Cung thủ ở phía sau trận hình của đối phương.

Mọi người đều biết, ném vũ khí công kích có mạnh hay không là dựa vào thực lực của người ném.

Dưới cái vỗ này của, đại kiếm của Lục Ma giống như bị Vương Vũ ném ra. Lực công kích của Vương Vũ ngay cả Chiến sĩ khiên thuẫn da dày thịt béo còn không chịu nổi, huống hồ là lũ Cung thủ máu giấy?

Tên Cung thủ bị đại kiếm cắm ở trên đầu kia, ngay cả hừ còn không kịp hừ đã bị đánh thành bạch quang, mà đại kiếm cũng không có nhận được chút lực cản nào rơi xuống dưới cầu.

Đến lúc đó, Vương Vũ thu tay phải lại, xách cổ áo Lục Ma, tay trái vươn ra kẹp lấy eo Lục Ma, nhấc cơ thể Lục Ma lên xoay một vòng.

"Bùm bùm bùm bùm!"

Âm thanh va chạm liên tục vang lên, tất cả công kích của đám người Thiên Cơ Các đều rơi vào trên mình Lục Ma. Lục Ma đáng thương trực tiếp bị đập thành ánh sáng trắng, đi theo tên Cung thủ.

Trước khi chết, ánh mắt còn khao khát nhìn về hướng vũ khí rớt xuống.

Thuẫn Kích và Va Chạm là kỹ năng tấn công của Chiến sĩ khiên thuẫn, cũng là hai trong những kỹ năng khống chế cao nhất. Sau khi thành công cầm Lục Ma đỡ được hai trong những kỹ năng mạnh mẽ nhất của các vị Chiến sĩ khiên thuẫn, vừa vặn các vị Chiến sĩ khiên thuẫn cũng tiến vào bên trong phạm vi tấn công của Vương Vũ.

Bị Võ sư áp sát là chuyện tương đối đáng sợ, các Chiến sĩ khiên thuẫn nhìn nhau một chút, cuống quít muốn lui lại. Đúng lúc này, Vương Vũ nhún người nhảy lên, một đám lửa quấn quanh ở trên chân đá ra ngoài.

Hỏa Diễm Toàn Phong Thối!

Các Chiến sĩ khiên thuẫn vừa lui lại mới được vài bước lập tức bị hút vào dưới chân Vương Vũ.

Sát thương của Vương Vũ rất cao, miễn cưỡng ăn Hỏa Diễm Toàn Phong Thối của Vương Vũ, thanh máu của mọi người chợt hạ xuống một nửa.

Tất cả Chiến sĩ khiên thuẫn đều há hốc mồm.

Mọi người đều là nghề nghiệp tanker cấp 50, không mang theo phòng ngự, lượng máu toàn thân ít gì cũng gần mười vạn. Chẳng qua Vương Vũ chỉ là một Võ sư mà thôi, một kỹ năng hạ xuống vậy mà đánh rớt hơn nửa thanh máu, lực công kích này quá cao, quả thực chưa thấy lần nào.

Đúng lúc đó, Hỏa Diễm Toàn Phong Thối của Vương Vũ rơi xuống đất.

"Ầm!"

Theo tiếng sấm vang lên, một ánh chớp từ dưới người Vương Vũ khuếch tán ra bên ngoài. Toàn thân đám người Thiên Cơ Các rung một cái, một giây sau, tất cả đều xuất hiện bên trong điểm phục sinh.

Sau khi đám người phục sinh xong, vẻ mặt mờ mịt, nhiều năm chơi Chiến sĩ khiên thuẫn như vậy, chuyện bị giết trong vòng một giây như thế này vẫn là một khái niệm cực kỳ xa vời. Nhưng lần này, nhất định là lần trải nghiệm kém nhất trong trò chơi.

"Chẳng lẽ... chẳng lẽ chúng ta bị xuống đất ăn tỏi rồi?" Một người chơi Chiến sĩ khiên thuẫn nhìn các huynh đệ xung quanh, rốt cuộc có chút khó mà tiếp nhận sự thật này.

Một tên Chiến sĩ khiên thuẫn khác vỗ vai nói: "Không phải bị xuống đất ăn tỏi đâu! Là bị một Võ sư giết trong vòng một giây!"

"Mẹ nó!"

Đám người lần nữa đơ ra.

Đặc biệt, nếu là bị số đông Pháp sư triển khai hỏa lực giết chết, tuyệt đối mọi người không có lời nào để nói. Nhưng Võ sư là cái thá gì? Một đám củi mục ngay cả vũ khí sở trường còn không có, lực công kích giống như là gãi ngứa, loại nghề nghiệp rác rưởi này mà cũng có thể giết người?

Mọi người nhịn không được có chút không tin tưởng cuộc sống này.

Lúc này, phía trên cầu Kim Thủy, thấy Vương Vũ mới chỉ một hiệp đã đưa tất cả nghề nghiệp tanker về trong thành, tất cả mọi người lập tức hoảng sợ.

Nhất là những phần tử xấu của Thiên Cơ Các, càng là hồ hôi lạnh chảy khắp cả người.

Mẹ nó, nhấc tay liền giết một đám nghề nghiệp tanker, chẳng lẽ thằng cháu trai này đang bật hack à?

Trong lúc suy tư, những người chơi Thiên Cơ Các còn lại không tự chủ được bước lui về sau.

Phải biết rằng, cầu Kim Thủy cũng không phải là nơi rộng rãi gì, không có nghề nghiệp tanker bảo vệ, những tên nghề nghiệp tầm xa này chẳng khác gì miếng thị con cá trên thớt để mặc cho người chém giết. Vị trước mặt ngay cả nghề nghiệp tanker cũng có thể giết trong một giây vậy thì giết đám thịt cá này còn không phải là chuyện nhấc tay hay sao.


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment