Trang 591# 1
Chương 1182: Ý đồ của Vô Kỵ
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
"Ha ha!"
Vô Kỵ nghe thấy thế cười khẽ, chậm rãi tiêu sái đi đến trước mặt Lão Thử, cười híp mắt hỏi: "Lần này chúng ta ai cao hơn ai một bậc?"
"Hừ!" Lão Thử hừ lạnh một tiếng nói: "Mưu sự do người, thành sự bởi trời!"
Rất rõ ràng, Lão Thử vẫn khá là không phục đối với Vô Kỵ, dù sao ở trong lòng Lão Thử, mưu kế của mình chu đáo mọi mặt, hoàn toàn không có chút sơ hở gì.
Nếu không phải vì Vương Vũ trốn thoát khỏi phụ bản nhanh như vậy, người của Toàn Chân Giáo sao có thể từ bước đường cùng lật ngược tình thế lại được?
"Ha ha!"
Vô Kỵ nghe thấy thế cười ha ha một tiếng, nói: "Ngươi đừng ấm ức nữa, nếu lão Ngưu không đến, các ngươi sẽ lại càng thê thảm hơn thôi, hơn nữa, cái mà ngươi gọi là kế hoạch hoàn mỹ thật ra có một sơ hở rất lớn."
Vô Kỵ nói không sai, tính cách của Yêu Nghiệt Hoành Hành còn có thể tàn nhẫn hơn Vương Vũ rất nhiều, dựa vào những gì mà đám người Phong Vân Thiên Hạ gây ra, Vương Vũ cùng lắm cũng chỉ trừng trị bọn họ một trận thôi, nếu đổi lại là Yêu Nghiệt Hoành Hành, đuổi tận giết tuyệt cũng là chuyện có thể xảy ra, nói chung là cuộc sống sau này của Phong Vân Thiên Hạ tuyệt đối không dễ chịu đâu.
Đương nhiên, Lão Thử cũng là người tự cảm thấy bản thấy mình rất cao, người khác có thể sỉ nhục thực lực của hắn ta, nhưng tuyệt đối không được sỉ nhục sự thông minh của hắn ta, thấy Vô Kỵ nói âm mưu của mình có sơ hở, sắc mặt Lão Thử nhất thời tái nhợt nói: "Không thể nào như vậy! Ngươi ăn nói linh tinh!"
"Ăn nói linh tinh?" Vô Kỵ cười lạnh nhắc nhở: "Ngươi cảm thấy ngươi có thể tiêu diệt được chúng ta trong khu vực an toàn hay sao, hay là ngươi có thể nhốt lão Ngưu lại cả đời?"
"Cái này..." Không đợi Lão Thử phản bác lại, Vô Kỵ trực tiếp nói thẳng khiến cho Lão Thử nghẹn lời không nói lại được nữa.
Hôm nay người của Toàn Chân Giáo ở trong khu vực an toàn, người của Phong Vân Thiên Hạ có đông hơn nữa cũng không thể động đến một cọng tóc gáy của Toàn Chân Giáo.
Mà thực lực của Vương Vũ, Lão Thử cũng hiểu rõ trong lòng, cái gọi là phụ bản khiêu chiến này, đương nhiên không thể nào nhốt được Vương Vũ cả đời.
Nếu quả thật người của Toàn Chân Giáo cứ trốn mãi trong điểm sống lại đến tận khi Vương Vũ quay về, thì cái gọi là mưu kế điệu hổ ly sơn của Lão Thử thật sự sẽ biến thành ôm cây đợi hổ rồi.
Phải biết rằng dựa vào mặt mũi của đám người Toàn Chân Giáo này, cũng không phải không làm ra được loại hành vi ở trong điểm sống lại hao tổn thêm mấy ngày.
"Được rồi!"
Thấy Lão Thử không thèm đáp lại gì nữa, Vô Kỵ phất phất tay nhìn Phong Vân Thiên Hạ nói: "Lần này các ngươi chạy nghìn dặm đến để tặng đầu người, thật sự không dễ dàng, Toàn Chân Giáo chúng ta vẫn luôn rất rộng lượng, không thích gây khó dễ cho người ta, lão đại Phong Vân nói mấy câu xem, ngươi cảm thấy lần này nên bồi thường như thế nào đây?"
"Cái này..."
Thấy Vô Kỵ xoa tay một cái đá quả bóng cao su sang cho mình, Phong Vân Thiên Hạ cũng rối rắm.
Dựa theo ý định của Phong Vân Thiên Hạ, đương nhiên là Toàn Chân Giáo đền tiền đền trang bị, sau đó lại dập đầu sát đất nhận sai xin lỗi, có điều từ tình thế bây giờ mà nói... Làm ngược lại thì may ra còn có thể, nhưng mà nếu như vậy thì bản thân Phong Vân Thiên Hạ lại cảm thấy mình chịu thua thiệt.
Ngoài miệng Vô Kỵ từng nói không muốn gây khó khăn cho Phong Vân Thiên Hạ, lại để cho Phong Vân Thiên Hạ tự mình nói ra xem phải đền bù như thế nào, quả thật, có chút miệng nói một đường trong lòng nghĩ một nẻo.
Sau khi suy nghĩ một lát, Phong Vân Thiên Hạ yếu ớt trả lời: "Nếu không thì, bồi thường tiền vậy?"
Bồi thường tiền, ngược lại cũng phù hợp với tính cách của Phong Vân Thiên Hạ, dù sao thằng ranh này ngoại trừ tiền ra thì chẳng còn gì cả.
"Ngươi nói là vàng sao?" Vô Kỵ hỏi.
"Ừ!" Phong Vân Thiên Hạ gật đầu nói: "Lão đại Vô Kỵ, ngươi cũng sảng khoái một chút, nói ra một con số là được."
"Hừ hừ!" Vô Kỵ cười nói: "Ngươi cảm thấy chúng ta trông giống người thiếu vàng lắm sao?"
"Á..."
Phong Vân Thiên Hạ lại lần nữa không nói được gì.
Dựa vào số lượng dự trữ vàng mà nói, đám người Toàn Chân Giáo kia tuyệt đối không thua kém bất kỳ công hội lớn nào trong game, bây giờ trong tay đám người này có một đống vàng còn đang sợ không bán được kia kìa, làm sao còn có thể muốn vàng của những người khác nữa chứ."
"Các ngươi cũng không thể nào lột trang bị của ta thêm lần nữa được chứ." Trong lòng Phong Vân Thiên Hạ vẫn còn sợ hãi nói.
"Chuyện này." Vô Kỵ cười khẽ nói: "Vàng, Toàn Chân Giáo chúng ta không thiếu, trang bị gì đó chúng ta cũng không cần, chuyện này cứ như vậy bỏ qua đi, sau này hai nhà chúng ta hòa thuận với nhau, ngươi nói xem có được không?"
"Cái giề?"
Không chỉ đám người Phong Vân Thiên Hạ, ngay cả Vương Vũ cũng giật nảy mình, vội vươn tay đặt lên trán Vô Kỵ đồng thời kinh ngạc hỏi: "Cũng không sốt mà? Chẳng lẽ là bị bò đá sao?"
Vương Vũ hiểu rất rõ con người tên Vô Kỵ này, thằng ranh này vẫn luôn thà chết chứ không chịu thiệt, trong ngày thường không có việc gì còn muốn tìm chuyện để gài bẫy người ta ấy chứ, bây giờ bị người ta đuổi giết bao vây ở điểm sống lại, nhưng lại nói chuyện này cứ bỏ qua như vậy, ai định nói hôm nay đầu óc Vô Kỵ không xảy ra vấn đề gì, Vương Vũ là người đầu tiên không đồng ý.
Phong Vân Thiên Hạ lại càng sợ đến mức khiến cho toàn thân run lẩy bẩy, nói: "Lão đại Vô Kỵ, lần sau ta thật sự không dám nữa mà, ngươi muốn gì cứ nói thẳng ra đi, miễn là ngươi muốn miễn là ta có, chứ ta không cần ngươi phải hù dọa như vậy đâu."
"Ai..." Vô Kỵ vươn tay đẩy móng vuốt của Vương Vũ ra, buồn bực nói: "Các ngươi như vậy khiến cho ta rất xẩu hổ đó biết không hả? Toàn Chân Giáo chúng ta vẫn luôn xử sự thành thật, ý của lão đại Phong Vân, chẳng lẽ là nói chúng ta không xứng làm bạn bè của ngươi hay sao?"
"Không dám không dám!" Phong Vân Thiên Hạ liên tục xua tay ra hiệu, cũng không biết là hắn ta không dám làm mất lòng Vô Kỵ hay là không dám làm bạn bè với Toàn Chân Giáo.
"Vậy thì không đúng rồi!" Vô Kỵ lạnh lùng nói: "Sau này hai nhà chúng ta không phải kẻ thù, lão đại Phong Vân không có vàng, cứ đến chỗ chúng ta mua là được, anh cảm thấy ý định này như thế nào?"
"..."
Nghe thấy lời nói của Vô Kỵ, lúc này những người khác đã phản ứng lại.
Mẹ kiếp, tên Vô Kỵ này hóa ra đã chờ sẵn ở đây rồi.
Dựa theo đẳng cấp người chơi càng ngày càng cao, vàng càng ngày càng dễ có được, giá trị của vàng cũng nhanh chóng giảm xuống.
Chỉ mới một tháng, tỉ giá hối đoái giữa vàng và nhân dân tệ đã từ 1:50 hạ xuống 1:40.
Cứ tiếp tục theo cái đà này, tỷ giá hối đoái của vàng có lẽ cũng sẽ không lâu lắm giảm xuống còn 1:10.
Đây chính là tính chất không ổn định của giá trị tiền ảo, nếu không, chẳng phải game đã biến thành máy in tiền luôn rồi.
Đối với nhà giàu dự trữ vàng như Toàn Chân Giáo mà nói, chuyện tình thê thảm nhất cũng chỉ đến thế mà thôi.
Vàng quá nhiều không bán được, mắt nhìn vàng trong tay mình càng ngày càng mất giá trị, loại cảm giác này thật sự giống như trơ mắt trừng trừng nhìn cổ phiếu xanh lè trên thị trường chứng khoán vậy, gấp đến mức độ chỉ muốn nhảy lầu.
Tuy vàng của Toàn Chân Giáo đến dễ dàng, nhưng cũng không phải do gió thổi đến, lúc này mấy người Toàn Chân Giáo cũng đều vô cùng đau lòng số vàng đang chất thành đống trong tay mình.
Trong game có nhiều tiền của game hơn nữa cũng chỉ là giả thuyết thôi, vẫn phải đổi thành vàng ròng bạc trắng thì mới có thể khiến cho người ta cảm thấy an toàn.
Muốn bảo đảm giá trị tiền gửi, phương pháp tốt nhất đương nhiên là tìm một nhà giàu có sức mua càng ổn định hơn đổi số vàng thành nhân dân tệ, rất rõ ràng, trong game, trong số những người có năng lực tiêu nhiều vàng như vậy, bao gồm có cả Phong Vân Thiên Hạ.
Không thể không nói, suy nghĩ tên Vô Kỵ này có suy nghĩ vượt xa người bình thường rất nhiều.
Lần này Phong Vân Thiên Hạ dẫn người đuổi giết, Vô Kỵ ở bên ngoài không truy hỏi đến cùng, thật ra cũng là trá hình nói với Phong Vân Thiên Hạ, ông đây đang bán cho ngươi một ơn huệ, sau này ngươi mua vàng nhất định phải mua ở chỗ Toàn Chân Giáo, nếu không, chuyện lần này chúng ta có thể lấy ra bàn bạc lại bất cứ lúc nào.
Đe dọa lợi dụng cũng đều không lộ ra, không thể không nói Vô Kỵ quá gian trá rồi. Sau khi hiểu rõ ra ý đồ của Vô Kỵ, nỗi lòng lo lắng của Phong Vân Thiên Hạ lúc này mới thả lỏng ra được, vội vàng nói: "Không thành vấn đề! Tuyệt đối không thành vấn đề!"
Phong Vân Thiên Hạ cũng không phải đồ ngốc, vàng của Toàn Chân Giáo không thể không có giá cao hơn thị trường được, hơn nữa số lượng nhiều hàng hóa đầy đủ cũng có thể tiến hành giao dịch được, bớt được không ít chi phí thủ tục.
Hôm nay Vô Kỵ cũng đã nói đến mức này rồi, nên lựa chọn như thế nào Phong Vân Thiên Hạ đương nhiên không phải không biết.