Ta Là Võ Học Gia (Dịch Full)

Chương 1188 - Chương 1190: Nhiệm Vụ Của Ma Vương Khuẩn

Trang 595# 1

 

 

 

Chương 1190: Nhiệm vụ của Ma Vương Khuẩn
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===




Tuy rằng tính cách của Vương Vũ khá ôn hòa, nhưng hắn cũng không phải là dạng người không biết nổi nóng.

Không nói đâu xa, vừa nãy Ma Vương Khuẩn gài bẫy Vương Vũ như vậy đã khiến hắn cảm thấy hơi khó chịu trong lòng rồi, giờ phút này nếu Ma Vương Khuẩn không phải là một con nhóc, hơn nữa Toàn Chân Giáo còn vừa mới bắt tay hòa thuận với đám người Phong Vân Thiên Hạ, chắc chắn Vương Vũ đã đưa con nhóc này đi tới điểm danh tại điểm sống lại từ lâu rồi.

Không ngờ con nhóc bướng bỉnh này không chỉ nhân lúc hỗn loạn chạy thoát ra ngoài mà còn đuổi theo hắn, tâm lý của Vương Vũ sắp đến bờ vực của sự sụp đổ.

“Ta có đi theo ngươi đâu…” Ma Vương Khuẩn nghe vậy bèn cười hì hì nói: “Thành Tội Ác lại không phải là nhà ngươi, dựa vào cái gì mà không cho ta đứng ở cửa thành chứ.”

Xem kìa, con nhóc này còn rất nhanh mồm nhanh miệng nữa, có điều chung quy thành Tội Ác cũng không phải là thành Dư Huy, Vương Vũ nói thế nào cũng chẳng thay đổi được điều gì, hắn cũng không thể ép người khác biến ra đâu đó được, thế là Vương Vũ bèn liếc xéo Ma Vương Khuẩn một cái rồi nói: "Vậy ngươi đi trước đi, ta đi sau cũng được."

"Đừng mà..." Ma Vương Khuẩn vội vàng nói: "Sư phụ ngài tới đây để làm nhiệm vụ sao?"

"Đúng..." Vương Vũ gật đầu.

"Nhiệm vụ gì vậy..." Ma Vương Khuẩn lại hỏi.

"Mắc mớ gì đến ngươi!" Ngữ khí Vương Vũ cực kỳ cộc cằn.

Nhiệm vụ của Vương Vũ có độ khó cực cao, đến người của Toàn Chân Giáo còn chưa chắc có thể nhúng tay vào được, cái loại nhóc con cứng đầu thành sự không đủ bại sự có thừa như Ma Vương Khuẩn này thì càng không cần phải nói đến, chưa biết chừng lại làm ra bug gì đó cũng nên.

Ma Vương Khuẩn không để ý đến ngữ khí của Vương Vũ, cô nhóc rung đùi đắc ý nói: "Ta cũng có nhiệm vụ, người xem xem có tiện đường không?”

"Ồ?"

Nghe thấy Ma Vương Khuẩn nói là có nhiệm vụ trong người, Vương Vũ hơi sững sờ, hắn lập tức tò mò hỏi: "Ngươi thì có nhiệm vụ gì?"

Vương Vũ không quen biết Ma Vương Khuẩn, nhưng hắn hiểu cách làm người của Phong Vân Thiên Hạ, nếu hai người này đã là anh em ruột, tính cách chắc hẳn cũng không quá khác nhau, cô nhóc này lại kiếm được thứ gì kỳ lạ đây.

Tuy nói Vương Vũ không thích chiếm lợi như đám người Toàn Chân Giáo kia, nhưng nếu có thể thuận tay phát tài thì hắn cũng khá là thích nghe ngóng.

"Khà khà, nhiệm vụ chạy chân!" Ma Vương Khuẩn cười bỉ ổi nói.

"Mịa nó!"

Nghe Ma Vương Khuẩn nói vậy, suýt chút nữa là Vương Vũ ngã cắm đầu xuống dưới đất.

Mẹ nó, còn tưởng là nhiệm vụ gì lớn lớn cơ, thì ra chỉ là chạy chân…

Nhiệm vụ chạy chân là chuỗi nhiệm vụ đơn giản nhất trong game, thông thường chính là những nhánh nhiệm vụ như tìm gà tìm vịt tìm con cho NPC, đưa thư tặng quà.v.v…

Tuy rằng nhiệm vụ đều là những chuyện lông gà vỏ tỏi, nhưng lại bắt người chơi phải chạy khắp trời nam đất bắc, mỗi một nhiệm vụ chạy chân nhiều thì có hơn trăm vòng, ít thì có mấy chục vòng, quả thực là vô cùng phiền phức.

Có điều, nếu làm được một hơi hơn trăm nhiệm vụ nhỏ cũng là chuyện không dễ dàng gì, phần thưởng của nhiệm vụ chạy chân cũng tương đối phong phú, ngoại trừ phần thưởng kinh nghiệm ra, rất nhiều nguyên liệu hiếm có trên thị trường hiện tại đều có nguồn gốc từ nhiệm vụ chạy chân, là thứ mà những người chơi cấp thấp không thích đánh quái mê chết đi được.

Đương nhiên, một nhiệm vụ rườm rà lại tiêu hao thời gian như vậy, đối với những cao thủ coi thời gian là mạng sống như Vương Vũ mà nói, tất cả đều xem thường nó, không ngờ người có tiền như Ma Vương Khuẩn lại có sở thích đặc biệt như vậy.

"Ngươi có nhiều tiền như thế, không phải là muốn cái gì thì có cái đó sao, làm nhiệm vụ chạy chân làm cái gì?”

Thấy sở thích của Ma Vương Khuẩn thoát tục như vậy, ấn tượng của Vương Vũ về cô nhóc này cũng đổi mới không ít, người chơi có nhiều tiền như thế còn cố gắng làm nhiệm vụ chạy chân cũng không nhiều đâu.

"Đúng đấy..." Ma Vương Khuẩn thở dài nói: "Cũng chính bởi vì ta có tất cả rồi nên mới làm nhiệm vụ chạy chân…”

“Ta…”

Lần thứ hai Vương Vũ choáng váng…

Má nó, người chơi bình thường làm nhiệm vụ chạy chân là vì họ muốn thứ gì đó nhưng lại không có được nó, lại không thể đánh quái, chỉ có thể lãng phí thời gian vào việc này để kiếm bát cơm qua ngày.

Ma Vương Khuẩn thì hay rồi, cô nàng này làm nhiệm vụ chạy chân chỉ là vì muốn tiêu bớt thời gian…

Mẹ nó, giai cấp gì thế không biết…

"Ngươi lợi hại!" Vương Vũ dựng thẳng một ngón cái về phía Ma Vương Khuẩn rồi nói: "Được rồi, ngươi đi làm nhiệm vụ chạy chân của ngươi, ta đi làm nhiệm vụ của ta, chúng ta nước giếng không phạm nước sông, cứ thế từ biệt đi."

Nói rồi, Vương Vũ vừa định quay người bỏ đi, bỗng Ma Vương Khuẩn lại kêu lên: "Đừng mà, ta đã làm được 250 vòng rồi, đây là vòng cuối cùng, ngươi giúp ta một lần có được không?”

"Không được..." Vương Vũ quyết lắc đầu, hắn cũng không am hiểu về nhiệm vụ chạy chân này.

"Sư phụ!" Ma Vương Khuẩn bắt đầu khóc lóc om sòm lăn lộn khắp nơi.

Không sai, chính là khóc lóc om sòm lăn lộn khắp nơi, những cô gái khác khi cầu xin người ta thường hay làm nũng chơi xấu, Ma Vương Khuẩn lại muốn nổi bật hơn cả.

Vương Vũ thấy thế vốn định trực tiếp phẩy tay áo bỏ đi, nơi này là cổng lớn của thành Tội Ác đó, người đến người đi vô cùng náo nhiệt, Ma Vương Khuẩn bày trò như thế khiến cho Vương Vũ lần thứ hai bị người chơi thành Tội Ác vây lại, hắn trở thành tiêu điểm của tất cả mọi người.

Ở thành Tội Ác, làm tiêu điểm không phải là chuyện tốt đẹp gì đâu… Thế là Vương Vũ lúng túng đá Ma Vương Khuẩn một cú, hắn cả giận nói: "Đừng gọi bừa, mẹ nó, ai là sư phụ của cô!”

"Ngươi giúp ta làm nhiệm vụ thì ta sẽ không gọi ngươi là sư phụ nữa." Ma Vương Khuẩn nằm trên đất lăn qua lộn lại nói.

Nói ra cũng khó xử, một cô nhóc trông có vẻ hiền lành như thế lăn qua lộn lại trên đất càng có thể chiếm được lòng thông cảm của mọi người, đến cả Vương Vũ cũng cảm thấy ngại rồi.

Dù sao cũng là vòng cuối cùng rồi, giúp cô ta một lần có lẽ cũng không mất nhiều thời gian, nếu làm thế thực sự có thể cắt đuôi được cô nhóc này thì giúp cô ta một lần cũng không phải là chuyện không thể, dù sao cũng không phải là giúp không công.

Nghĩ tới đây, Vương Vũ nhấc Ma Vương Khuẩn lên nói: "Có chuyện gì thì ăn nói đàng hoàng, đừng làm hành động xấu hổ như vậy.”

Ma Vương Khuẩn nghe vậy vui vẻ nói: "Sư phụ, ngươi đồng ý rồi?"

"Ngươi lại gọi ta là sư phụ nữa, ta đi luôn đấy…” Vương Vũ trừng mắt nói.

"Được mà sư phụ!"

Ma Vương Khuẩn kéo Vương Vũ điên cuồng gật đầu.

"Coi như ngươi thức thời!" Vương Vũ quăng tay Ma Vương Khuẩn ra rồi lại nói: "Giúp ngươi cũng được thôi, có điều ngươi cũng biết tiêu chuẩn thu phí của Toàn Chân Giáo chúng ta rồi đấy.”

"Nói đi, bao nhiêu vàng?" Ma Vương Khuẩn hào sảng hỏi.

"Ha ha!" Vương Vũ cười nói: "Đừng quên vàng của các ngươi từ đâu mà tới.”

"Vậy ngươi muốn cái gì?" Ma Vương Khuẩn khổ sở nói: "Ngoại trừ tiền ra ta không có thứ gì hết á.”

Đây chính là nỗi bi ai của người có tiền...

"À..." Vương Vũ trầm tư một chút nói: "Hiện tại còn chưa nghĩ ra, chờ ta nghĩ ra rồi nói tiếp.”

"Ngươi không sợ ta quỵt nợ ư?" Ma Vương Khuẩn đùa giỡn hỏi.

"Đúng!"

Ma Vương Khuẩn chỉ đùa giỡn mà thôi, nhưng Vương Vũ nghe thì lại hoàn toàn không phải chuyện cười, sau khi được Ma Vương Khuẩn nhắc nhở, Vương Vũ cũng nhớ tới những sự tích trước đây của Ma Vương Khuẩn, thế là hắn mở hệ thống khế ước ra, giả thiết một phen rồi kéo nó ra trước mặt Ma Vương Khuẩn nói: “Ký nó đi!”

Ma Vương Khuẩn thấy Vương Vũ bắt cô ta ký khế ước thật bèn không vui nói: "Ngươi không tin ta ư?"

"Phí lời, không ký thì không giúp!” Sắc mặt Vương Vũ chắc như đinh đóng cột.

"Hừ!" Ma Vương Khuẩn tức đến độ dậm chân, cô ta nắm lấy bản khế ước của Vương Vũ rồi ký tên của mình lên trên đó.

"Thế mới đúng chứ!" Vương Vũ thoả mãn hỏi: "Nói đi, nhiệm vụ của ngươi là gì?"

Ma Vương Khuẩn mở nhiệm vụ ra click vào chỗ chia sẻ.

Lúc này, Vương Vũ nhận được thông báo: "Nhiệm vụ chạy chân vòng 250, tới cứ điểm Thần Ma tìm sứ giả Quang Minh Leon.”

"Cứ điểm Thần Ma?" Nhìn thấy giới thiệu nhiệm vụ, rốt cuộc Vương Vũ cũng hiểu được tại sao Ma Vương Khuẩn chỉ làm nhiệm vụ chạy chân thôi mà cũng phải nhờ hắn giúp đỡ.

Chính xác, nhiệm vụ của Ma Vương Khun chỉ là đưa lời nhắn mà thôi, nhưng mục tiêu nhiệm vụ lại ở một nơi người thường không thể chạm tới.

Không hổ là hệ thống nhiệm vụ có thể chạy đến bất cứ ngóc ngách nào trên thế giới trong truyền thuyết, cung đường này cua cũng gắt thật đấy.


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment