Ta Là Võ Học Gia (Dịch Full)

Chương 1190 - Chương 1192: Cứ Điểm Thần Ma Kinh Khủng

Trang 596# 1

 

 

 

Chương 1192: Cứ điểm Thần Ma kinh khủng
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===




Nguyên nhân chính là như vậy, sau khi nhìn thấy ID của Thiết Ngưu ở trên bảng truy nã, những cao thủ đang buồn bực của thành Tội Ác kia đều lên mười hai phần tinh thần.

Nhóm người Hồng Lang dĩ nhiên biết đám người chơi của thành Tội Ác có đức hạnh gì, hơn nữa không khó nhìn ra, vừa nãy Hồng Lang hỏi danh tính của Vương Vũ, căn bản cũng không có hảo tâm gì.

Ở trong trò chơi này, có tên thì không khác gì có được toàn bộ tài liệu của mục tiêu.

Sau khi tiếp nhận ID truy nã, chuyện thứ nhất các cao thủ thành Tội Ác làm tất nhiên là đi Cầu Nguyện Ma Pháp để xác định tọa độ vị trí của Vương Vũ.

Thế nhưng sau khi bọn họ tra được vị trí cụ thể của Vương Vũ, phần hăng hái kia ngay lập tức tan thành mây khói.

Mẹ nó, không nghĩ tới mục tiêu lại trốn vào Cứ Điểm Thần Ma!

Là người địa phương, đám người chơi ở thành Tội Ác dĩ nhiên hiểu được sự đáng sợ của Cứ Điểm Thần Ma hơn bất cứ một người nào.

Đến tận bây giờ vẫn không có ai dám đi vào, có thể nói Cứ Điểm Thần Ma là vùng đất cấm kỵ nổi danh trong trò chơi.

Ngay cả đám người cần tiền không cần mạng ở vòng ngoài Chiến Trường Thần Ma cũng không dám đi vào thăm dò quá sâu, đừng nói tới đi vào chỗ sâu nhất như Cứ Điểm Thần Ma.

Thời điểm Hồng Lang dò xét được tọa độ của Vương Vũ, hắn ta cũng bị dọa sợ hết hồn, mặc dù cả đám Dã Lang Đoàn ai cũng biết Vương Vũ có vô số thủ đoạn, nhưng không ai tin Vương Vũ có thể thành công xuyên qua Chiến Trường Thần Ma, tiến vào Cứ Điểm Thần Ma được.

Thấy Vương Vũ trâu bò như vậy, hai người Tiêu Thái Lang cùng Đại Hôi mới vừa bị Vương Vũ ba quyền hai chân diệt chết không hề kinh ngạc, ngược lại còn hãnh diện nói: "Thấy chưa, ta đã nói tên Thiết Ngưu đó rất mạnh, các ngươi không thèm tin, lần này còn có ai phản đối không?"

Không có biện pháp, Chiến sĩ là khắc chế của nghề nghiệp đánh cận chiến, thế nhưng hai tên Chiến sĩ võ trang đầy đủ không chống nổi ba hiệp dưới tay Vương Vũ, nói ra quả thực có chút khó tin.

Sau khi hai người Tiêu Thái Lang bị Vương Vũ giết, họ liên tục bị đám đồng đội ác tâm khinh bỉ, vào giờ phút này, biểu hiện của Vương Vũ đã giúp cho hai người có một loại cảm giác trầm oan đắc tuyết (Oan ức được rửa sạch).

Dù sao thì Vương Vũ cũng là người thứ nhất xuyên qua Chiến Trường Thần Ma, đến được Cứ Điểm Thần Ma, bị thần nhân như vậy giết, chỉ có thể dùng một câu để khái quát —— không phải ông đây không cố gắng, mà bởi vì đối thủ quá mạnh mẽ.

"Xùy..."

Hai người Tiêu Thái Lang nâng người khác diệt uy phong của mình như vậy khiến cho đoàn người càng khịt mũi coi thường, không nhịn được khinh bỉ nói: "Hai tên ngu xuẩn các ngươi hẳn là bị người đánh đến nỗi ngu ngốc rồi, số lượng quái vật cao cấp hình người ở bên trong Chiến Trường Thần Ma nhiều không đếm xuể, đoàn đội trong thành Tội Ác chúng ta đều là đoàn đội nhỏ, thằng nhóc kia muốn thuê cũng không thể thuê, hắn dựa vào cái gì để xuyên qua Chiến Trường Thần Ma?"

"Vậy các ngươi giải thích thế nào về tọa độ của hắn? Chẳng lẽ hệ thống không đáng tin bằng bộ não của các ngươi?" Hai người Chiến sĩ cũng không cam lòng yếu thế, kêu lên.

Hai bên bên nào cũng cho là mình đúng, mắt thấy sắp động tay động chân, Hồng Lang liền cả giận nói: "Được rồi, tất cả đừng ồn ào nữa!"

Ngay sau đó, Hồng Lang suy tư một chút, nói: "Danh bất hư truyền, tên Thiết Ngưu này huyên náo sôi động ở phía Bắc như vậy nhưng vẫn còn có thể sống đến bây giờ, khẳng định là có chút bản lãnh, tối thiểu đám người Toàn Chân Giáo kia đều là chân tài thực học. Nhưng cho dù là thế đi nữa, bây giờ thấy hắn ở Cứ Điểm Thần Ma liền nói hắn có thực lực đi xuyên qua Chiến Trường Thần Ma thì có chút đoán bừa."

"Vậy tại sao hắn có thể đi tới Cứ Điểm Thần Ma?" Hai người Tiêu Thái Lang không phục hỏi.

"Cái này..." Hồng Lang gặm móng tay, nói: "Ta cảm thấy tên kia không thể nào rảnh rỗi không có việc gì đi bộ thật xa tới thành Tội Ác của chúng ta, hẳn là hắn có nhiệm vụ gì đó."

"Chúng ta đang thảo luận về thực lực của tên kia, đâu có liên quan gì đến việc hắn đang làm nhiệm vụ nào?" Đại Hôi không hiểu nói.

Hồng Lang giải thích: "Nếu có nhiệm vụ, như vậy hắn sẽ được nhiệm vụ chỉ cho đường tắt, chúng ta tìm xung quanh chiến trường một chút, khẳng định cũng có thể tìm được đường tắt đó."

"Nhỡ đâu bọn họ dùng đạo cụ truyền tống?" Những người khác cũng ở bên cạnh hỏi.

"Ngươi bị ngu à?" Hồng Lang không lời nói: "Nếu như là đạo cụ truyền tống thì tại sao hắn còn phải đi tới cái nơi xa xôi này? Trực tiếp truyền tống ở thành chính của bọn họ có phải tốt hơn không!"

Mọi người: "..."

Chiến Trường Thần Ma tuy lớn, nhưng cửa vào lương đạo cách cửa vào thành Tội Ác không xa, hơn nữa trong trò chơi, người thông minh hơn so với Hồng Lang cũng không hề ít.

Mọi người đương nhiên cũng đều đoán được Vương Vũ có thể đi ngang qua Chiến Trường Thần Ma nhất định là bởi vì hắn có lối đi đặc thù.

Hơn nữa, tất cả đều là người bản xứ, rất quen thuộc đối với địa hình xung quanh, vì vậy sẽ có ưu thế rất lớn khi tìm lối đi đặc thù.

Rất nhanh, đám người chơi ở thành Tội Ác đã tìm được thông đạo. Hai khối đá quý của Ma Vương Khuẩn vẫn gắn ở lối vào, vì vậy đám người chơi của thành Tội Ác có thể tiến vào thông đạo dễ như trở bàn tay.

Hai người Vương Vũ ở Cứ Điểm Thần Ma vẫn chưa phát hiện mình đã bị vô số ác ôn theo dõi, dĩ nhiên dù có biết thì bọn họ cũng không có thời gian đi quản, bởi vì đám quái vật ở Cứ Điểm Thần Ma còn đáng sợ hơn người chơi nhiều.

Đúng như tin đồn ở bên ngoài, bên trong Cứ Điểm Thần Ma tất cả đều là vong hồn, mật độ quái vật có thể nói là vai kề vai cũng không hề khoa trương.

Hơn nữa những quái vật này tên nào cũng có khí thế bức người, dáng vẻ vô cùng cao quý, nhìn đám quái vật rậm rạp chằng chịt trước mắt, Vương Vũ không nhịn được sử dụng Thuật Thăm Dò.

Kỵ Sĩ Anh Hồn (Cấp ???)

HP: ???

MP: ???

Kỹ năng: ???

Thiên phú: ???

Ma Hồn Sa Đọa (Cấp ??)

HP: ???

Không một ngoại lệ, tất cả đám quái vật chỉ có thể nhìn được tên, thuộc tính cùng cấp bậc đều hiển thị là dấu hỏi chấm, chỉ có thể thấy tên đã chứng minh đám quái vật này hơn bọn họ khoảng 50 cấp, từ đó có thể suy đoán ra, cấp bậc của những người này đại khái ở giữa 90-110.

Bởi vì khi còn sống là đối thủ của nhau, thế nên khi chết vẫn không ngừng, lúc này, đám vong hồn này đang miệt mài công kích lẫn nhau.

Quái vật cướp địa bàn của nhau không hề hiếm, trong Trọng Sinh kể cả quái vật cấp thấp cũng có lãnh địa của riêng mình, ranh giới của hai mảnh lãnh địa cạnh nhau bình thường luôn có quái vật quần ẩu ở đó, quái vật cấp thấp còn như vậy thì đám quái vật cao cấp này đương nhiên là không cần phải nói.

Hai người Vương Vũ nấp ở trong góc, tạm thời vẫn chưa bị phát hiện, trước mắt có nhiều quái vật cản đường như vậy, Vương Vũ không dám tùy tiện công kích.

Đám quái vật này mặc dù đang đánh nhau bể đầu chảy máu, nhưng nếu chúng nhìn thấy người chơi thì trong nháy mắt sẽ hạ đao xuống, kết thành liên minh sau đó liên thủ công kích địch nhân.

Đây là những kinh nghiệm quý báu mà đám người chơi thường xuyên đi lượm mót ở các khu luyện cấp biên giới dùng mạng để tổng kết ra.

Cái này gọi là đánh một tên động toàn bộ, nhiều quái vật hơn trăm cấp ở cùng một chỗ như vậy, cho dù Long Hoàng Darius tới cũng phải bị thương toàn thân, Vương Vũ đương nhiên sẽ không ngu ngốc đi tìm chết.

Ma Vương Khuẩn thấy nhiều dấu hỏi chấm như vậy, đã sớm bị dọa sợ, bối rối núp sau lưng Vương Vũ, run giọng nói: "Sư... Thiết Ngưu đại ca, bây giờ nên làm thế nào?"

Vương Vũ suy nghĩ một chút, tay dựng trước trán, nhìn về phía xa, sau đó quay đầu lại nói: "Ngươi đứng ở chỗ này đừng di chuyển, chờ một hồi nữa ta sẽ dẫn bọn chúng đi chỗ khác, ngươi tiếp tục đi về phía trước."

"Dẫn đi?" Ma Vương Khuẩn nuốt nước miếng một cái, nhỏ giọng nói: "Ngươi sẽ không chết chứ?"

Tất cả đều là quái khủng trên trăm cấp, mật độ còn dày đặc như vậy. Hơn nữa Vương Vũ là nghề nghiệp tay ngắn đánh cận chiến, dẫn quái khẳng định không phải sở trường của hắn.

Ma Vương Khuẩn dù mạnh mẽ tới cỡ nào đi nữa thì vẫn là con gái, loại hoàn cảnh âm u như này, nếu Vương Vũ chết đi, khẳng định nàng cũng sẽ không sống một mình.

Đây không phải Ma Vương Khuẩn tình thâm nghĩa nặng, chết vì tình, mà bởi vì cô nàng này không dám đơn độc ngây ngô ở chỗ này.


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment