Ta Là Võ Học Gia (Dịch Full)

Chương 1196 - Chương 1198: Nhiệm Vụ “Không Có Độ Khó”

Trang 599# 1

 

 

 

Chương 1198: Nhiệm vụ “không có độ khó”
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===




Nói xong, Vương Vũ bèn đi tới trước mặt Leon hỏi ông ta: "Leon các hạ, ta đã diệt trừ đại họa cho ngài, chẳng phải ngài nên bày tỏ điều gì đó hay sao?

Nếu như Vương Vũ không đoán sai, nếu điểm mấu chốt trong nhiệm vụ của hắn chính là hai thần điện này, vậy thì bản chép tay của Ẩn giả nhất định sẽ nằm ở một trong hai thần điện này.

Thánh Nhã Lệ đã bị Vương Vũ đánh chết, nhưng chẳng có gì rơi ra từ người bà ta cả, vậy thì hiển nhiên bản chép tay của Ẩn Giả đang nằm trong tay Leon, vì lẽ đó Vương Vũ đòi phần thưởng từ chỗ Leon cũng là chuyện đương nhiên.

Nhưng có vẻ như Vương Vũ lại đánh giá thấp trình độ vô liêm sỉ của Leon.

Cái đám người này ấy mà, cho dù người chơi có hoàn thành nhiệm vụ rồi cũng còn định cắt xén phần thưởng nữa là, huống hồ tình huống hiện tại của Vương Vũ còn đang như thế.

“Bày tỏ?” Nghe thấy Vương Vũ nói vậy, Leon bèn cười lạnh nói: “Ta lại không nhờ vả ngươi đi giết nàng ta, dựa vào cái gì mà ngươi lại đòi ta phải bày tỏ tấm lòng với ngươi, ngươi có nhận nhiệm vụ từ chỗ ta không?”

Chứ còn sao nữa, trong game mà, ngươi không nhận nhiệm vụ thì không thể kích hoạt hệ thống khen thưởng, logic của Leon cũng không sai lầm.

Leon không chỉ không khen thưởng Vương Vũ mà còn hỏi ngược lại hắn rằng: “Ngươi đang bị Thập Tự quân truy sát, ta lại để ngươi bước vào Thần Điện này tị nạn, bởi vậy chẳng phải ngươi mới là người nên bày tỏ tấm lòng với ta hay sao?”

“Ông…”

Vương Vũ bị Leon phản bác tới á khẩu không trả lời được.

Vương Vũ đã từng thấy NPC vô liêm sỉ, nhưng chưa từng thấy tên NPC nào lại vô liêm sỉ như Leon, ông ta không những không khen thưởng mà còn yêu cầu thù lao từ chỗ Vương Vũ, quả nhiên là nhân phẩm cực kỳ thấp kém.

Có điều nếu Vương Vũ đã dám đòi thưởng từ tay Leon, nhất định cũng có cái lý của hắn, sau khi bị Leon từ chối, Vương Vũ cười híp mắt hỏi: "Vậy thì chỗ các hạ có nhiệm vụ nào để ta làm không?”

Leon liếc mắt nhìn chiếc hộp chứa đầu Thánh Nhã Lệ trên mặt đất, ông cười rất vô lại nói: “Vốn dĩ cũng có, nhưng bây giờ thì hết mất rồi, ngại quá để ngươi đến đây một chuyến tay không.”

"Hừ hừ!" Vương Vũ nở nụ cười lạnh, hắn vừa đi tới gần Leon vừa nói: “Cũng không hẳn như vậy, hình như trên người ta còn có một nhiệm vụ.”

Mỗi khi nói ra một câu Vương Vũ lại bước thêm một bước về phía trước, sau khi nói xong hai chữ nhiệm vụ, Vương Vũ đã đứng ngay trước mặt Leon, hắn lập tức nhấc chân đạp thẳng về phía Leon.

Trước đó đã nói rõ, tình trạng hiện tại của Leon cũng giống y hệt Thánh Nhã Lệ, cả hai đều bị thương nặng, hơn nữa Leon lại không có Thập Tự Giá chứa đựng thần lực giúp đỡ, lúc này Leon đến đứng còn không đứng nổi.

Một cú đá này của Vương Vũ trực tiếp đạp ngã Leon lăn xuống mặt đất.

“Má ơi! Ngươi làm gì vậy hả Vương Vũ?!”

Thấy Vương Vũ đột nhiên tấn công Leon, Ma Vương Khuẩn không khỏi hoảng sợ kêu lên.

"Phí lời, đương nhiên là làm thịt lão rồi!"

Vương Vũ nói với vẻ đương nhiên.

"Tại sao chứ?" Ma Vương Khuẩn không hiểu gì cả, cô ta hoàn toàn không hiểu tại sao Vương Vũ lại muốn làm như thế.

Vương Vũ vừa điên cuồng đạp chân lên người Leon đang lăn qua lộn lại vừa nói rất hùng hồn: “Ai bảo lão không khen thưởng cho ta cơ.”

“Ta…”

Ma Vương Khuẩn nghe vậy suýt nữa phun máu ra ngoài.

Được lắm, lý do này quả nhiên là rất mạnh mẽ.

Mẹ nó, vừa nãy vì Thánh Nhã Lệ không khen thưởng mà hắn không nói hai lời làm thịt Thánh Nhã Lệ luôn, bây giờ lại vì Leon không chịu khen thưởng mà hắn bắt đầu tấn công Leon.

Rốt cuộc thì cái tên có tính cách một lời không hợp là ra tay giết cả nhà ngươi thế này tàn bạo đến mức nào chứ?

Chẳng trách đám người Phong Vân Thiên Hạ nhìn thấy tên này cứ như nhìn thấy ôn thần vậy… mẹ nó, tên này hoàn toàn không có tính người gì mà.

Nghĩ đến đây, cả người Ma Vương Khuẩn run lên, cô ta cuống quít lùi lại mấy bước, kéo giãn khoảng cách với Vương Vũ.

Không trêu chọc nổi, không trêu chọc nổi.

Đương nhiên, sở dĩ Vương Vũ tấn công Leon như vậy, chủ yếu là bởi vì trên người Vương Vũ thực sự có một nhiệm vụ với nội dung là phải giết chết Leon.

Tuy rằng Thánh Nhã Lệ tỏ ra ngơ ngác không chịu khen thưởng cho hắn, nhưng phần thưởng nhiệm vụ cũng không dựa hoàn toàn vào NPC tuyên bố nhiệm vụ… nếu không thì nhiệm vụ này chẳng phải là không có ý nghĩa gì hay sao?

Nếu Leon đã nói là ông ta vốn có một nhiệm vụ, hiển nhiên là phần thưởng nhiệm vụ cuối cùng nhất định sẽ nằm trên người Leon.

Nói cách khác, nhiệm vụ này có hai cách làm.

Cách thứ nhất, nhận nhiệm vụ ở chỗ Leon, dùng Thập Tự Giá làm bước đệm để đi giết Thánh Nhã Lệ, sau đó trở về nhận khen thưởng.

Cách thứ hai, nhận nhiệm vụ ở chỗ Thánh Nhã Lệ, dùng đầu lâu của Thánh Nhã Lệ làm bước đệm để tới nơi này giết Leon, sau đó nhặt phần thường rơi ra từ người ông ta.

Nói chung, với độ tự do của game Trọng Sinh, hai cách làm nhiệm vụ này đều có thể thành công, chỉ có điều độ khó không giống nhau mà thôi.



Mặc dù Leon lúc này không có sức chiến đấu gì, nhưng lượng máu của BOSS cấp 200 cũng không phải là hàng đồng nát, lượng máu hơn một trăm triệu đấy, dù cho Vương Vũ nặng tay nặng chân như vậy nhưng hắn cũng phải đạp mất nửa ngày mới khiến Leon hóa thành một luồng sáng trắng buông tay nhân gian.

"Lạch cạch!"

Sau khi Leon chết đi, một bản chép tay bẩn thỉu rơi xuống mặt đất.

Vương Vũ nhặt lên nhìn lướt qua, đúng là “Bản chép tay bị mất của Ẩn Giả” trong nhiệm vụ của hắn.

“Thế là hoàn thành rồi ư?”

Sau khi nhặt bản chép tay lên, Vương Vũ không chỉ không có một chút cảm giác thành công nào, trái lại hắn còn thấy hơi chột dạ.

Theo lý mà nói, nhiệm vụ kỹ năng nghề nghiệp không có độ khó quá lớn, nhưng Vương Vũ là Võ học gia, cho tới nay bất kể là chuyển chức hay thức tỉnh đều khó hơn người khác không biết bao nhiêu lần.

Thế nhưng nhiệm vụ lần này lại chỉ bảo Vương Vũ đến giết hai con BOSS hai tay trói gà không chặt, tuy nói bên trong cứ điểm Thần Ma đều là quái cao cấp, nhưng so với những nhiệm vụ trước đây, nhiệm vụ này cũng đơn giản quá đi mất.

Ngay lúc Vương Vũ đang âm thầm buồn bực, hệ thống lại vang lên một thông báo.

“Ông nội ngươi chứ!”

Nhìn thấy thông báo của hệ thống, Vương Vũ sửng sốt một lát, sau đó hắn tức điên lên mắng.

[Thông báo của hệ thống: Bạn đã giết chết thống soái của trận doanh Hắc Ám - Leon, bạn sẽ chịu sự truy sát của quân đoàn Hắc Ám bên trong cứ điểm Thần Ma.]

[Thông báo của hệ thống: Bạn giết chết cùng lúc hai thống soái của hai trận doanh lớn Quang Minh và Hắc Ám, danh vọng trận doanh Trung Lập tăng 200, giá trị vinh dự trận doanh Trung Lập tăng 200, bạn sẽ chịu sự truy sát của quân đoàn liên hiệp Quang Minh và Hắc Ám bên trong cứ điểm Thần Ma.]

[Thông báo của hệ thống: Sau khi người chơi chết, đạo cụ nhiệm vụ “Bản chép tay bị mất của Ẩn Giả” sẽ có tỷ lệ rơi là 100%, nếu nhiệm vụ thất bại sẽ không thể nhận lại, bên trong cứ điểm Thần Ma không cho phép dùng đạo cụ truyền tống.]

Mẹ nó, chẳng trách ngay từ đầu nhiệm vụ này đã không có một chút độ khó nào, thì ra điểm khó nhất là ở đây…

Bên trong cứ điểm Thần Ma có bao nhiêu quái, có lẽ ngay cả nhà thiết kế game cũng không rõ được, chỉ riêng sự truy sát của quân đoàn Quang Minh đã khiến Vương Vũ khó mà ứng phó cho kịp, bây giờ thù hận của hai quân đoàn lại bị kéo cả lên người Vương Vũ, Vương Vũ đã chính thức trở thành chuột chạy qua đường.

"Đi mau! Đi mau!"

Sau khi tỉnh táo lại, Vương Vũ kéo Ma Vương Khuẩn chạy ra phía ngoài thần điện.

Dù sao quân đoàn Hắc Ám muốn tập kết cũng cần thời gian, nhân lúc hiện giờ bên ngoài chỉ có quái của quân đoàn Quang Minh, hai người vẫn còn một chút xíu cơ hội, nếu không thì cho dù là Vương Vũ cũng khó có thể đột phá vòng vây đông như thế.

Nhưng khi Vương Vũ mang theo Ma Vương Khuẩn chạy đến cửa Thần Điện Hắc Ám, hai người nhất thời trợn mắt lên há hốc mồm ra nhìn.

Do đã trì hoãn quá lâu bên trong Thần Điện Hắc Ám, toàn bộ quân đoàn Quang Minh vừa mới bắt đầu truy sát Vương Vũ đã tập kết xong xuôi, lúc này cả đám đang vây chặt Thần Điện Hắc Ám kín mít đến mức một con ruồi cũng khó lọt ra ngoài.

Phóng tầm mắt ra xa, hết cỡ tầm nhìn của hai người Vương Vũ và Ma Vương Khuẩn, tất cả đều là một khoảng không trắng xóa nhìn không thấy điểm dừng, còn những con quái của quân đoàn Hắc Ám vốn đối lập với quân đoàn Quang Minh, trong khoảnh khắc Vương Vũ đi ra ngoài chúng cũng quay đầu lại, nhắm thẳng mũi giáo về phía Vương Vũ bên trong thần điện.


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment