Ta Là Võ Học Gia (Dịch Full)

Chương 1199 - Chương 1201: Giết Hàng Loạt

Trang 600# 2

 

 

 

Chương 1201: Giết hàng loạt
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===




Trong game, trang bị vẫn luôn quý giá hơn mạng hơn rất nhiều, ý nghĩa trong lời nói của Hồng Lang rất rõ ràng, nếu Vương Vũ không chịu thỏa hiệp, bọn họ sẽ thi triển tuyệt kỹ gia truyền nổi tiếng tại thành Tội Ác của mình, kéo vào điểm sống lại đánh cho về cấp một luôn.

Đương nhiên, dựa vào đám cá hỗn tạp này, mà muốn đánh Vương Vũ về đến cấp một thì không thể nghi ngờ gì chính là mộng tưởng hão huyền, nhưng mà muốn đánh Ma Vương Khuẩn về cấp một, thì vẫn rất dễ dàng.

Rồng sa bãi cạn bị tôm trêu, hổ xuống đồng bằng bị chó khinh.

Vương Vũ đã từng thấy nhiều sóng to gió lớn rồi, nhưng vẫn là lần đầu tiên bị một đám lưu manh uy hiếp như vậy.

Mạng của Ma Vương Khuẩn chắc chắn không thể giao cho đám người kia được, về phần trang bị của Vương Vũ, càng không thể cứ giao ra như vậy.

Lúc này, Ma Vương Khuẩn cũng gấp gáp, vội vàng nói chuyện riêng với Vương Vũ nói: "Đừng nghe hắn ta, tuyệt đối không được đưa trang bị cho hắn ta."

"Biết rồi!" Vương Vũ bình tĩnh trả lời: "Ngươi có sợ chết không?"

"Chết một lần thì không sợ." Ma Vương Khuẩn trả lời.

Rất rõ ràng, cô ta cũng sợ bị kéo vào điểm sống lại giày vò, phải biết rằng cô nàng này vừa mới tìm được đường sống từ trong chỗ chết không lâu trước đây.

"Yên tâm!" Vương Vũ thản nhiên nói: "Ngươi chết ta sẽ bắt tất cả bọn chúng phải chôn cùng!"

Nói xong, Vương Vũ bước từng bước một về phương hướng người chơi thành Tội Ác.

Thấy Vương Vũ không nói gì đi tới, Hồng Lang còn tưởng rằng Vương Vũ thật sự bị hắn ta dọa sợ rồi, cười nói: "Ta đã nói rồi, kẻ biết thời thế mới là người tài giỏi, sớm biết như vậy là rất tốt, tiết kiệm cho chúng ta không phải gây chiến, không phải sao?"

"Rất có lý!" Vương Vũ mỉm cười gật đầu.

Ngay khi Vương Vũ chỉ còn cách Ma Vương Khuẩn có mười mét, Vương Vũ đột nhiên đạp chân xuống, vươn người nhảy lên, dùng tốc độ cực kỳ nhanh vọt về phương hướng Dã Lang Đoàn.

"Oh fuck, không hay rồi!"

Hồng Lang thấy Vương Vũ đột nhiên xông vào trận hình, nhất thời hiểu ra ý đồ của Vương Vũ là muốn cướp người, Ma Vương Khuẩn chính là thẻ đánh bạc của đám người Hồng Lang, Hồng Lang đương nhiên sẽ không tùy ý để cho Vương Vũ cướp cô ta đi được, càng sẽ không để Ma Vương Khuẩn tùy tiện chết đi, vì vậy cuống quýt hét lên: "Mau mau kéo cô ta về phía sau!"

Hai người Tiêu Thái Lang nghe thấy thế, không nói hai lời kéo Ma Vương Khuẩn trốn về phía sau đám người, đúng lúc này, Vương Vũ cũng đã vọt đến ngay phía trước người chơi thành Tội Ác.

"Ngăn hắn lại! Nếu không không ai được phân phát trang bị nữa!" Hồng Lang hét lớn một tiếng, chỉ vào người chơi sau lưng Vương Vũ ra lệnh.

Có trang bị làm vật đặt cược, những tên khốn nạn thấy tiền là sáng mắt của thành Tội Ác, vẫn rất còn có động lực, không đợi Vương Vũ đuổi theo Ma Vương Khuẩn, một đám nghề nghiệp tank vù vù rầm rập đã ngăn chặn giữa Ma Vương Khuẩn và Vương Vũ.

"Ha ha!" Vương Vũ nhếch khóe miệng lên, giẫm lên không trung, thân hình lại nhảy lên cao hơn mấy mét, sử dụng giá trị Khinh Công cuối cùng còn sót lại thi triển nhảy vọt bốn đoạn liên tục, mới lướt qua được một đám nghề nghiệp tank, bay đến trên bầu trời trên đầu Ma Vương Khuẩn.

"Mau mau bắn hắn đi!"

Đúng lúc đó, mỗi tên của đoàn ăn cướp cũng đều mồm năng miệng mười ra mệnh lệnh tấn công cho đám Cung thủ Pháp sư đứng phía sau.

Bọn họ cũng không sợ đánh chết Vương Vũ, dù sao Vương Vũ vì Ma Vương Khuẩn mà dám xông vào trận hình đông người như vậy, cho nên miễn là Ma Vương Khuẩn còn ở trong tay sẽ không sợ Vương Vũ vứt bỏ cô ta mặc kệ không lo.

"Soàn soạt!"

Mũi tên đầy trời lại bay về phía Vương Vũ một lần nữa.

Vương Vũ nheo mắt lại, trực tiếp thi triển Lôi Đình Cước.

"Rầm!"

Vương Vũ từ trên trời giáng xuống, một chân giẫm Ma Vương Khuẩn thành vệt sáng trắng, sau khi hạ xuống, một vòng ánh sáng sấm sét lan rộng ra, ánh sáng sấm sét lan đến đâu, người chơi thành Tội Ác xung quanh Ma Vương Khuẩn cũng thương vong một mảng lớn.

Đám người ô hợp này thật sự không thể so sánh với những cao thủ chính quy được, nếu đổi lại là những người chơi của công hội lớn, Vương Vũ lần này thật sự không thể một giây giết sạch nhiều nghề nghiệp tank như vậy.

"Lạch cạch!"

Sau khi Ma Vương Khuẩn chết, bản thảo của Ẩn Giả trên người Ma Vương Khuẩn rơi xuống mặt đất.

Vương Vũ hất tay lên, Cầm Vân Thủ bắt được bản thảo vào tay.

Cùng lúc đó những người chơi thành Tội Ác xung quanh cũng đã đánh tới.

Vương Vũ không hoang mang chút nào, thân hình chợt lóe vọt đến bên trên mọi người, hai tay vươn ra vững vàng bay giữa không trung.

"Đệt đệt đệt đệt đệt!"

Vương Vũ giết chết Ma Vương Khuẩn, Hồng Lang đã không còn con mồi để áp chế lợi dụng Vương Vũ, nhất thời thẹn quá thành giận, chỉ vào Vương Vũ hét lớn: "Mẹ nó ngươi có gan thì đừng có chạy! Mọi người giết chết hắn cho ta!"

"Ha ha!" Vương Vũ cười ha ha một tiếng, tùy tiện lấy một vật trong túi ra ném sang, nói: "Các ngươi chặn đường ở chỗ này cũng không dễ dàng nhỉ, đồ chơi này tặng ngươi nhé."

"???"

Hồng Lang nghe thấy vậy thì sững sờ, vươn tay nhận lấy đồ vật mà ta ném tới, tập trung nhìn lại, chỉ thấy một con chuột nhỏ đang nằm úp sấp trong lòng bàn tay mình ngửi đi ngửi lại.

"Mẹ kiếp!"

Hồng Lang cực kỳ giận dữ, một tay lấy con chuột ném xuống đất.

"Phụt!"

Con chuột rơi xuống đất, biến thành một luồng khói bụi, dung nhập vào trên người Hồng Lang.

Vương Vũ giương hai cánh ra, lướt qua đỉnh đầu của đám người chơi thành Tội Ác, một đường lao thẳng vào đường lương thực, trong nháy mắt đã bay mất không còn chút dấu vết gì.

"Ầm ầm..."

Hồng Lang đang định ra lệnh dẫn người đuổi theo, đột nhiên mặt đất bắt đầu chấn động mà không hiểu ra sao, ngay sau đó, trên bầu trời bao la của cứ điểm Thần Ma cách đó không xa, cũng theo đó tối sầm xuống.

Phóng tầm mắt nhìn ra, đã thấy trên trời dưới đất đều là một mảnh đông nghìn nghịt không biết là sinh vật gì đang bay về phía cửa vào của lương đạo.

"Vậy kia là cái gì?'

Thấy cảnh tượng như vậy, người chơi thành Tội Ác đầu tiên là kinh hãi, sau đó đám Cung thủ có thị lực tốt nhất lấy tay che nắng nhìn sang.

Đợi đến khi bọn họ nhìn thấy rõ dáng vẻ đang bay đến kia, nhất thời quá mức sợ hãi, dồn dập nghẹn ngào kêu lên thất thanh: "Không... không xong rồi, là quái vật..."

"Quái vật?"

Mọi người nghe thấy thế, nhất thời cảm thấy một cơn ớn lạnh, lạnh từ da đầu xuống tận gót chân.

Mẹ kiếp, quái vật của cứ điểm Thần Ma hung ác đến mức độ nào, người chơi thành Tội Ác vừa nãy cũng đã được chứng kiến cả rồi, mới vừa nãy ở lối vào có không nhiều quái vật thế mà đã khiến đoàn người phải bận rộn một lúc lâu, huống hồ bây giờ là một mảnh che khuất bầu trời.

Đám người chơi thành Tội Ác vẫn luôn là một đám thiệt người lợi mình, hơn nữa đám người ô hợp này lại do vô số đoàn thể nhỏ tạo thành, không có một chút tính tổ chức và tính kỷ luật nào.

Bây giờ Vương Vũ chạy rồi, Ma Vương Khuẩn ngỏm rồi, mọi người từ lâu đã chằng còn hy vọng gì nữa, phải nhìn thấy quái vật tràn ngập đất trời bay đến như vậy, làm sao còn có thể cứng rắn chống đỡ được nữa chứ, mọi người không nói hai lời, như ong vỡ tổ chui về phía lương đạo.

Trong game, có quá nhiều người tranh thủ cơ hội cướp bóc, huống hồ là đám khốn khiếp tư cách thấp hèn của thành Tội Ác này.

Đám người kia cùng cướp bóc ở một thành đã là oan gia cùng đường, bảo bọn chúng kết thêm mối thù oán này chẳng phải là chuyện thường như cơm bữa hay sao, lúc này tình cảnh hỗn loạn, mọi người đều biết là mình không chạy thoát được đâu, vì vậy bắt đầu có oan uổng thì giữ oan uổng, có thù oán thì đi báo thù, dù sao ông đây cũng không chạy thoát được, các ngươi cũng đừng hòng chạy thoát.

Trong lúc nhất thời, vô số người chết vì bị chèn chết, bị giẫm chết, bị hãm hại chết, từng vệt sáng trắng liên tục bay lên từ đám người chơi thành Tội Ác.

Mắt thấy đàn quái càng ngày càng gần, Hồng Lang cắn răng một cái, ra mệnh lệnh cho đàn em mở đường.

Dã Lang Đoàn không hổ là đám người nổi tiếng độc ác nhất thành Tội Ác, mọi người cúi đầu không thấy ngẩng đầu thấy, chơi khăm người ta cũng đều lén lén lút lút, đám người này lại giết người rõ ràng.

Kỹ năng diện rộng của Pháp sư trải đường, Chiến sĩ Va Chạm dọn sạch trở ngại, đám người Dã Lang Đoàn phá tan vòng vây trùng điệp chui vào trong lương đạo.

Đúng lúc này, đàn quái cũng xông đến cửa vào lương đạo, sau khi giết hàng loạt tiêu diệt sạch sẽ người chơi cản đường hầu như không còn ai, đi theo chui vào lương đạo.


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment