Trang 601# 1
Chương 1202: Thu được một chút lợi ích
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
Trước khi đám quái vật của cứ điểm Thần Ma giết hàng loạt người chơi thành Tội Ác, Vương Vũ đã bay vào lương đạo.
Sau khi bước vào lương đạo, Vương Vũ sợ đám người Hồng Lang cũng đi theo từ lương đạo thoát ra, cho nên Vương Vũ không hề vội vàng quay về thành, mà lại chặn đường ở trong lương đạo, định làm một người canh cửa mọi người được nhờ.
Loại không gian chật hẹp như lương đạo này, vẻn vẹn chỉ đủ cho hai người chơi song song đi qua, bất kỳ trận hình nào cũng không thể triển khai được, loại địa thế như thế này, Vương Vũ có tự tin một người có thể giết sạch toàn bộ người chơi thành Tội Ác.
Đúng vậy, Vương Vũ chính là một người nói lời giữ lời như vậy đấy, nói bắt tất cả mọi người chôn cùng Ma Vương Khuẩn, vậy thì nhất định phải để cho tất cả mọi người chôn cùng Ma Vương Khuẩn.
Ngay tại lúc Vương Vũ chặn đường, bên trong cứ điểm đang vô cùng hỗn loạn, ngay sau đó Hồng Lang dẫn theo đám người Dã Lang Đoàn vọt vào bên trong lương đạo.
Tâm trạng Vương Vũ vô cùng vui vẻ, đang định bước lên ra tay, cùng lúc đó hắn lại thấy bọn quái vật của cứ điểm Thần Ma cũng chui vào lương đạo.
Đám người Dã Lang Đoàn cách Vương Vũ cùng lắm chỉ khoảng mười mấy mét, Vương Vũ muốn giết chết bọn họ có thể nói là dễ như trở bàn tay, nhưng mà Vương Vũ ban đầu vốn dĩ muốn giết người, khi nhìn thấy tình cảnh này, lại bước chậm lại.
Mẹ kiếp thật, không thể tưởng tượng được thù hận của những quái vật này lại mạnh mẽ như vậy, thế mà theo vào đến tận bên trong lương đạo.
Vương Vũ hơi sửng sốt một chút, lúc này lấy ra quyển trục về thành mở ra, biến thành một vệt sáng trắng biến mất trước mặt đám người Dã Lang Đoàn.
Hết cách rồi, bất kể là Trọng Sinh hay là những game khác, thù hận của quái vật vẫn luôn luôn có tính chất chuyển dời, nhưng mà đều chuyển dời theo nguyên tắc ở gần.
Cho dù là quái bình thường, sau khi mục tiêu của thù hận bị đánh chết, cũng sẽ tự động tấn công mục tiêu trước mắt cách mình gần nhất, huống chi thù hận trên người Hồng Lang vốn dĩ là do Vương Vũ chuyển dời sang.
Nếu bây giờ Vương Vũ tiêu diệt sạch sẽ đám người Hồng Lang, vậy không phải lại trở thành mục tiêu của quái vật sao?
Bị những tên ngốc nghếch này đuổi theo lâu như vậy, trong lòng Vương Vũ thật sự đã phiền sắp chết rồi, hoàn toàn không nghĩ đến chuyện muốn bị truy đuổi thêm lần thứ hai nữa đâu.
Quân tử báo thù mười năm không muộn, Toàn Chân Giáo báo thù từ sớm đến muộn, cái gọi là tương lai còn dài, thù hận của Dã Lang Đoàn đương nhiên cũng không gấp gáp trong một chốc một lát này.
Huống hồ, sở dĩ Vương Vũ sử dụng quyển trục ngay trước mặt đám người Hồng Lang, cũng đều có mục đích cả, lăn lộn với đám người Toàn Chân Giáo lâu như vậy, không học được nham hiểm giả dối, nhưng những tính cách xấu của Vương Vũ cũng đã thức tỉnh không ít.
Nếu những quái vật này có thể đuổi theo Hồng Lang vào lương đạo, có thể thấy được thù hận của bọn chúng hẳn là thuộc về loại thù hận không chết không ngừng, nếu bây giờ Hồng Lang truyền tống về thành thì... Hì hì.
Quả nhiên, nhìn thấy Vương Vũ đột nhiên biến mất trong không khí, Hồng Lang lập tức phản ứng lại được, mình đã ra khỏi cứ điểm của thần và ma, có thể sử dụng đạo cụ truyền tống được rồi.
Bây giờ ở trong tình huống này, chạy thoát thân là quan trọng nhất, Hồng Lang đương nhiên cũng không lo lắng quá nhiều, vì vậy ngay sau đó lớn tiếng kêu lên: "Quyển trục về thành! Quyển trục về thành!"
Trọng Sinh là game thẻ điểm, chạy qua chạy lại trên đường luyện cấp vẫn rất hao tốn thời gian, cho nên loại đồ vật như quyển trục về thành này, người chơi bình thường ít nhiều đều có chuẩn bị một quyển để đề phòng bất kỳ tình huống nào.
Nghe thấy tiếng kêu của Hồng Lang, mấy người Dã Lang Đoàn liên tục không ngừng lấy quyển trục về thành từ trong túi ra, sau đó xé ra thành đôi.
Trong nháy mắt, vệt sáng trắng đã bao vây tất cả mọi người Dã Lang Đoàn lại, ngay sau đó, đám người Hồng Lang xuất hiện ở điểm truyền tống của thành Tội Ác.
"Mẹ nó! Hù chết cha ta rồi!"
Thấy cuối cùng đã tránh thoát được đuổi giết của đám quái vật, mấy người Dã Lang Đoàn tìm được đường sống trong chỗ chết, lúc này mới vỗ vỗ ngực thở phào nhẹ nhõm.
Sau khi linh hồn sợ hãi được ổn định lại, mấy người Dã Lang Đoàn đều rối rít kêu ầm lên: "Đi đi đi, đi uống mấy chén an ủi một chút đi, Đại Hồng mời khách! Không ai có ý kiến gì chứ?"
"Không có ý kiến... Không có ý kiến."
Hồng Lang lau mồ hôi gật đầu nói.
Nói đùa chắc, vừa nãy suýt nữa thì bẫy chết cả đám luôn, lúc này nếu còn dám có ý kiến, còn không phải bị người ta xúm vào đánh chết hay sao?
Trong lúc nói chuyện, đám người Dã Lang Đoàn đã đi ra khỏi điểm truyền tống.
Đám người còn chưa đi được mấy bước, đột nhiên từ sau lưng vang lên một lời thoại quen thuộc: "Các vị cứ thế mà đi được sao? Có thể nào lại không giao ra chút phí đi đường nào như vậy được?"
Vừa nghe thấy lời này, đám người Hồng Lang lập tức vui vẻ, trong khu vực thành Tội Ác, chỉ có bọn họ đi đòi tiền người khác, ai lại dám đi đòi tiền bọn họ chứ.
Vì vậy cả đám người lập tức mắng lại: "Bà mẹ nó! Ngươi còn chưa đi..."
Lời còn chưa dứt, mọi người đã nhìn thấy Vương Vũ đang chắp tay sau lưng nở nụ cười nhìn đám người, nhất thời da đầu đám người tê dại run rẩy, nửa câu lời thoại còn lại kia cũng phải nuốt thẳng vào bụng.
Bản lĩnh của Vương Vũ, đám người Dã Lang Đoàn thế nhưng đã tự mình cảm nhận được rồi, vừa nãy đông người như vậy mà còn chẳng mảy may tổn thương được hắn một chút nào, huống chi bây giờ lại chỉ vẻn vẹn mấy người?
Hồng Lang lại càng giọng nói run rẩy: "Là... Là ngươi?"
"Đúng vậy, là ta!" Vương Vũ nhếch khóe miệng lên, lộ ra vẻ mặt cười mà như không cười.
Nhìn thấy biểu cảm kỳ lạ này của Vương Vũ, sống lưng Hồng Lang trở nên lạnh lẽo, hoảng sợ nói: "Ngươi... Ngươi định làm gì?"
"Đừng sợ, ta chỉ muốn thu trước một số lợi ích thôi!"
Khi nói chuyện, Vương Vũ đã ưỡn ngực thẳng lưng đi tới, xông về phía Hồng Lang.
Hồng Lang nhìn thấy thế, giơ vũ khí trong tay lên định chống đỡ, Vương Vũ tay vừa lật, lập tức đâm vào cổ tay của Vương Vũ.
"Ô kìa!"
Hồng Lang bị Vương Vũ đâm một cái như vậy, phản xạ có điều kiện lỏng tay ra, Vương Vũ bắt lấy pháp trượng kia kéo một nhát, lập tức pháp trượng của Hồng Lang rơi vào tay Vương Vũ, cùng lúc đó, tay kia của Vương Vũ cũng đã vươn đến trước mặt Hồng Lang, một chưởng vỗ lên gáy Hồng Lang.
Hồng Lang rên cũng chưa kịp rên một tiếng, đã bị đập thành một vệt sáng trắng.
Sau khi đánh chết Hồng Lang, Vương Vũ tiện tay ném pháp trượng vào trong túi, xoay người hai tay đột nhiên vươn ra.
Đúng lúc đó, hai Thích khách bị Vương Vũ kéo cánh tay lôi từ trong không khí ra, đứng trước mắt Vương Vũ.
"???"
Sau khi hai Thích khách bị Vương Vũ lôi ra ngoài, trên mặt tràn đầy vẻ mê mang.
"Ha ha!"
Vương Vũ cười khẽ, hai tay nắm chặt cổ tay đang cầm dao găm của hai Thích khách, đồng thời sử dụng sức lực.
Hai Thích khách bị Vương Vũ bóp như vậy, dao găm trong tay cũng không cầm nổi nữa rồi, ngay sau đó, Vương Vũ đột ngột đạp về phía trước một bước, thi triển Thiết Sơn Kháo Bối, hai vai dày rộng tàn nhẫn đánh lên thân thể hai người kia.
"Binh binh!"
Hai Thích khách bị Vương Vũ đánh chết ngay tại chỗ, hai tay Vương Vũ chụp xuống, hai con dao găm cũng rơi vào trong tay Vương Vũ.
Nhìn thấy thủ đoạn của Vương Vũ như vậy, tất cả những người khác của Dã Lang Đoàn nhất thời đều trợn tròn mắt.
Từ khi Vương Vũ ra tay cướp vũ khí, đến khi ba người Hồng Lang mất mạng, chẳng qua chỉ mất thời gian mấy giây, những người khác căn bản cũng vẫn chưa kịp phản ứng lại, mấy người Hồng Lang đã nhắm mắt xuôi tay, đừng nói thực lực ba người Hồng Lang cũng không phải tầm thường, cho dù có là biệt danh là cao thủ giết hàng loạt, cũng không thể nhanh đến mức độ này được, đây mới là người mạnh thật sự.
Kinh khủng hơn nữa chính là, trước khi Vương Vũ giết người, lại còn cướp vũ khí của đám người Hồng Lang.
Mẹ nó, cái gì gọi là "Người giỏi còn có người giỏi hơn"? Cái gì gọi là "Núi cao còn có núi cao hơn"?
Đám người Dã Lang Đoàn vào nhà cướp của, vẫn đe dọa là chính, đụng phải chỗ nào chống lại thì cũng chỉ trói lại ném vào điểm sống lại đánh cho về cấp một thôi, loại phương pháp ngu ngốc này, vừa tốn nhiều thời gian, mức độ an toàn cũng không cao...
Mà Vương Vũ chẳng qua chỉ duỗi duỗi tay, đã cướp được vũ khí của Hồng Lang, những nội dung sâu xa ẩn chứa trong kỹ thuật này, vượt xa tất cả người chơi thành Tội Ác đến mấy con phố rồi.
Nếu không phải bây giờ Vương Vũ đang có thân phận kẻ địch, e rằng đám người Dã Lang Đoàn kia đều quỳ xuống bái làm sư phụ hết rồi.
"Đây... Đây là chuyện gì đang xảy ra vậy? Ta vừa mới nhìn thấy cái gì thế?"
Sau khi bình tĩnh lại, mấy người còn lại lắc lắc đầu giống như vừa tỉnh khỏi giấc mơ, xác nhận lại một chút xem có phải mình đang nằm mơ hay không.