Ta Là Võ Học Gia (Dịch Full)

Chương 1213 - Chương 1215: Tranh Tài Bắt Đầu

Trang 607# 2

 

 

 

Chương 1215: Tranh tài bắt đầu
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===




Độ sôi động của Trọng Sinh là không thể nghi ngờ, đấu trường lớn như thế, có sức chứa chừng mấy ngàn người nhưng lúc này cũng đã kín chỗ ngồi.

Fan hâm mộ của tất cả các chiến đội kéo theo biểu ngữ, riêng phần mình chiếm cứ một phương.

Dưới sự hướng dẫn của nhân viên làm việc, tất cả các chiến đội lần lượt lên sàn.

Ứng với từng chiến đội lên sàn thi đấu, nhóm cổ động viên của bọn họ đều sẽ hô vang khẩu hiệu, bầu không khí của đấu trường dần dần được kéo lên cao nhất.

Dưới thanh thế như vậy, nhóm người Toàn Chân Giáo mặc trang phục "võ lâm chí tôn", khiêng chiến kỳ Ngưu 13 đi theo đám đông lảo đảo tiến vào đấu trường.

Chỉ một thoáng, đấu trường vốn đang huyên náo tiếng người trở nên yên lặng như tờ. Ngay sau đó, mọi người cười ồ lên suýt chút nữa thổi bay cả nóc phòng.

"Ha ha, đây là chiến đội gì thế? Mẹ nó ăn mặc cái quái gì kỳ vậy? Định đi đóng phim hả?"

"Ai biết đâu, xem ra chắc là chiến đội nghiệp dư, có lẽ thực lực không đủ, cho nên mới dựa vào cách ăn mặc đặc biệt này để hấp dẫn ánh mắt khán giả. Nếu đúng như vậy thì rất rõ ràng, bọn chúng thắng rồi!"

"Móa nó, một đám chó làm màu!"

Trên sàn thi đấu, đối mặt với âm thanh giễu cợt của khán giả, ngoại trừ Vương Vũ ngẩng đầu mà bước ra, những người Toàn Chân khác đều cúi gầm mặt, hận không thể nhét đầu vào trong đũng quần.

Ngay cả bọn người Niệm Lưu Vân ở trên sàn khi nhìn thấy trang phục của đám Vương Vũ, cũng không khỏi đổ mồ hôi lạnh, thầm nghĩ: "Bọn ngớ ngẩn này, định làm trò mèo gì đây?"

Sau khi tất cả chiến đội đã vào sân, người chủ trì bắt đầu lần lượt giới thiệu từng chiến đội.

Lúc này phần lớn chiến đội trên sàn thi đấu đều là chiến đội chuyên nghiệp có danh tiếng từ xưa. Khán giả ở đây có thể bỏ ra nhiều tiền để đi xem trận đấu như vậy, nhất định đều là người chơi già dặn kinh nghiệm, tất nhiên đối với mấy chiến đội này thuộc như lòng bàn tay, có khi còn nắm rõ hơn cả người chủ trì.

Mọi người tương đối xa lạ các chiến đội bình dân đại diện cho chiến khu 15, cho nên lúc người chủ trì giới thiệu không quên đề cập những câu chuyện vinh quang của chiến đội này.

Chiến đội có thể đi tới đấu trường này, cho dù là chiến đội bình dân thì ở bên trong đoàn thể người chơi cũng đều có thực lực không tầm thường, là cao thủ xưng bá một phương.

Mặc dù mọi người gặp mặt không nhận ra, nhưng khi vừa nhắc tới tên của bọn họ, khán giả vẫn còn có chút quen tai, đôi khi sẽ phát ra tiếng than thở "hóa ra là bọn họ".

Khi tới lượt đám người Toàn Chân, người chủ trì cố nén cười giải thích nói: "Chiến đội Một Đám Ô Hợp, là chiến đội của chiến khu thứ bảy thành Dư Huy, chung thành với bọn họ có Huyết Sắc Quân Đoàn và Tiền Năng Thông Thần, công hội của bọn họ là Toàn Chân Giáo!"

Nghe được lời của người chủ trì, khán giả toàn trường không khỏi sôi trào lên.

"Toàn Chân Giáo?"

"Oh fuck!"

"Hóa ra là đám bệnh tâm thần này, khó trách có cách ăn mặc thiểu năng như thế, quả nhiên danh bất hư truyền!"

Người chủ trì hắng giọng một cái, chỉ vào Vương Vũ giới thiệu nói: "Đội trưởng của Một Đám Ô Hợp, chính là Thiết Ngưu cao thủ số một trong truyền thuyết!"

"Hả... hóa ra đây chính là Thiết Ngưu!" Khán giả lại lần nữa náo động.

Ở trong trò chơi này, đại danh của Vương Vũ trong đám người chơi lâu năm vẫn vô cùng vang dội. Huống chi mấy ngày trước còn giải phong một kiện Thần khí, sức nóng còn chưa có tan đi, bây giờ nhìn thấy Vương Vũ hàng thật giá thật, những người chơi cũng vô cùng kích động.

Người chủ trì cũng rất biết chớp thời cơ, thấy Vương Vũ ra sân đưa tới phản ứng lớn như thế, vì vậy cười hỏi: "Thiết Ngưu đại thần, nghe nói hiện tại ngài là cao thủ số một của trò chơi, xin hỏi ngài có bí quyết gì không?"

"Bí quyết à?" Vương Vũ nghĩ nghĩ, tiện tay bày cái tư thế nói: "Bởi vì ta biết võ thuật!"

"Hả?" Người chủ trì yên lặng: "Cái gì?"

"Võ thuật!" Vương Vũ xoay người, để người chủ trì nhìn hai chữ to sau lưng mình một chút, sau đó quay lại chỉ chỉ võ lâm chí tôn trước mặt, nắm quyền nói: "Hiểu không?"

Lần này không chỉ người chủ trì, vẻ mặt khán giả trên đài cũng đều sững sờ.

Mặt người chủ trì lúng túng nói: "Giống như trên TV, vung tay lên là có thể đánh bại một đám lớn gì đó đúng không?"

"Không phải!" Vương Vũ lắc đầu nói: "Võ thuật chân thực chú ý chính là kết hợp giữa sức và eo, cái gọi là sức và eo kết hợp, võ thuật gia vĩ đại chính khí Lý Tiểu Long tiên sinh đã giải thích qua rồi..."

"Vậy ngài có thể biểu diễn một ít hay không?" Thấy Vương Vũ nói chuyện như thằng tâm thần, người chủ trì lau mồ hôi, cuống quít ngắt lời nói.

Vương Vũ mỉm cười: "Đợi chút nữa tranh tài ta sẽ biểu diễn!"

"Vậy thì rất chờ mong biểu hiện của ngài..."

Dưới âm thanh than thở của khán giả, vẻ mặt người chủ trì đờ đẫn đi tới chiến đội kế tiếp.

Vương Vũ quay đầu thấy mọi người Toàn Chân Giáo đều cách mình rất xa, nhịn không được hỏi: "Các ngươi làm cái gì đấy?"

Đám người Toàn Chân: "Ngươi là ai? Đây là đâu? Chúng ta quen biết ngươi sao?"

Giới thiệu chiến đội xong, các chiến đội lớn về tới chỗ ngồi của mình. Tiếp theo chính là ban tổ chức đọc lời chào mừng, các lãnh đạo lên nói hai ba câu phát biểu này nọ.

Cuối cùng thì coi như ban tổ chức có chút lương tâm, không có vô sỉ tiếp tục hành hạ chiến đội nghiệp dư lẫn chiến đội chuyên nghiệp.

Dựa theo quá trình thi đấu, các đội đại diện cho các chiến khu lớn tiến hành thi đấu trước. Mười lăm chiến đội lập tức loạn đấu, đội chiến thắng cuối cùng chính là đội quán quân của tổ nghiệp dư trong vòng đấu loại, đội quán quân này có thể được phân cao thấp với cao thủ chuyên nghiệp.

Tổ chức như vậy có vẻ rất công bằng, nhưng mà cạnh tranh cũng khá lớn.

Dù sao mọi người tới đây tranh tài cũng đều là vì muốn giao đấu với cao thủ chuyên nghiệp, bây giờ chỉ có một đội quán quân mới có thể giao đấu, rõ ràng đã nâng ngưỡng cửa này cao lên không ít.

Quá trình giới thiệu xong xuôi, ngay sau đó chính là chọn đội ngũ thi đấu.

"Lạch cạch!" Một tiếng vang nhỏ qua đi, ánh đèn bên trong đấu trường tối lại, hai chùm sáng từ trên trời rơi xuống mười lăm chỗ ngồi của các đội đại diện cho chiến khu.

"Bắt đầu!"

Người chủ trì ra lệnh một tiếng, hai chùm sáng bay nhanh hoán đổi qua lại trên chỗ ngồi giữa các đội.

"Ngừng!"

Người chủ trì lại ra một mệnh lệnh, chùm sáng bay nhanh hoán đổi bắt đầu giảm tốc độ, cuối cùng rơi vào hai chỗ ngồi của hai chiến đội.

Cũng không biết may mắn hay là bất hạnh, Toàn Chân Giáo lại là đội đầu tiên ra sân.

Lúc này người chủ trì cũng tuyên bố: "Tổ đội thứ nhất ra sân là chiến đội Một Đám Ô Hợp đến từ chiến khu thứ bảy của thành Dư Huy và chiến đội U Ảnh Chi Thương đến từ chiến khu thứ mười của thành U Ám, mời thành viên hai đội ra trận."

Người chủ trì nói xong, dưới sự dẫn dắt của nhân viên làm việc trong hội trường, người chơi hai đội được đưa tới phòng thi đấu.

Trong phòng thi đấu, trưng bày hai hàng khoang thuyền máy chơi game chuyên dụng cho thi đấu rất to.

Loại máy chơi game như khoang thuyền này có đẳng cấp cao hơn mũ giáp nhiều, tất nhiên giá cả cũng không rẻ. Không chỉ có như thế, công ty Long Đằng này "dùng tâm tạo ra trò chơi", phàm là người chơi dùng máy chơi game khoang thuyền đăng nhập, thu hoạch thuộc tính kinh nghiệm danh vọng cao hơn bình thường. đương nhiên, cái đồ chơi này cũng chỉ có cao thủ chuyên nghiệp và kẻ có tiền mới dùng.

Sở dĩ nói nó chuyên dùng cho thi đấu, chủ yếu là bởi vì loại máy chơi game khoang thuyền này cũng không khóa lại thân phận của người chơi, mà là dùng khoa học kỹ thuật tiên tiến hơn quét qua người chơi rồi đọc thông tin của người chơi trong game. Do đó có thể cho nhiều người cùng sử dụng, như vậy cũng có thể bảo đảm sự công bằng và hợp lý của trò chơi

Dù sao cũng không thể để mấy con gà nghèo mang mũ giáp đi thi tranh đấu được, công ty Long Đằng vẫn cần mặt mũi đó.


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment