Trang 620# 1
Chương 1240: Knock Out!
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
Là người của công chúng, fans chính là cha mẹ của bọn họ, cha mẹ mắng bạn bạn không vui cũng phải nhịn, cũng không thể đăng một cái video xin lỗi lên mà nói rằng “Nếu tôi có lỗi với fans, cả nhà tôi sẽ chết hết, trăm nghìn fans chính là người nhà của tôi”.
Vô liêm sỉ như tên Ngưu nào đó cùng lắm cũng chỉ cướp sô pha mấy lần để trả thù xã hội mà thôi.
Bên trên là lập trường của tác giả, nếu như có dính líu đến người nào đó, xin lỗi vì ta đã nói thẳng như vậy, không phục có thể tới đánh ta, quả đấm của ta còn ngay thẳng hơn, so với việc viết sách, quả đám của ta thực sự chuyên nghiệp hơn nhiều.
…
Khụ khụ, chúng ta quay trở lại chuyện chính nào.
Ngày hôm sau chính là vòng đấu thứ hai của giải thi đấu chuyên nghiệp.
Ngoại trừ mười lăm đội ngũ đã bị loại bỏ vào ngày hôm qua, cộng thêm chiến đội Một Đám Ô Hợp chưa được sắp xếp chiến đấu nên vào thẳng vòng trong, lúc này còn sót lại mười sáu chiến đội.
Trong tiếng hoan hô và tiếng chửi rủa (về phần chửi ai thì mọi người đều biết rồi đó) của khán giả, toàn bộ các chiến đội lại bước vào sân thi đấu.
Đây cũng là lần đầu tiên đám người Toàn Chân Giáo ngồi cùng các cao thủ chuyên nghiệp.
Trải qua vòng tuyển chọn, những chiến đội còn sót lại trên sân đều là cao thủ trong nhóm cao thủ, lúc này mọi người đang hừng hực khí thế chiến đấu.
So sánh với họ, đám người Toàn Chân Giáo này càng ngày càng cà lơ phất phơ.
Dựa theo thông lệ, hình thức lựa chọn vẫn là lựa chọn ngẫu nhiên.
Ngay khi MC tuyên bố bắt đầu lựa chọn đội ngũ vòng đấu loại, đột nhiên một giọng nói vang lên từ chỗ đám tuyển thủ.
“Ta muốn khiêu chiến!!”
“Khiêu chiến á?”
Nghe thấy giọng nói này, tất cả mọi người đều cảm thấy sững sờ.
Trong giải đấu chuyên nghiệp, ngoại trừ hình thức lựa chọn ngẫu nhiên ra, người chơi của chiến đội còn có quyền khiêu chiến.
Mọi người có thể lựa chọn một chiến đội bên trong những chiến đội dự thi để khiêu chiến, sau đó gửi yêu cầu khiêu chiến này đi.
Đương nhiên, hành vi khiêu chiến như vậy có phần tấn công cá nhân và mang ý nghĩa báo thù riêng, trong tình huống bình thường mọi người đều quen biết lẫn nhau, tất cả đều phải chạm mặt nhau suốt ngày, mặc dù trên sân thi đấu họ có thể là kẻ địch của nhau, nhưng dưới sân thi đấu thì quan hệ giữa mọi người cũng không tệ, không ai muốn đắc tội người khác một cách dễ dàng như vậy.
Hơn nữa khiêu chiến ấy à, từ trước tới giờ cái từ này đều là người yếu đưa ra với người mạnh, chỉ cần là người biết sĩ diện thì đều sẽ không chủ động khiêu chiến với đội yếu hơn, tỷ lệ thắng cũng sẽ không quá cao, vì lẽ đó nếu không có mâu thuẫn quá lớn, rất ít người lại để cảm xúc xen vào cuộc tranh tài như vậy.
Mọi người nhìn theo hướng giọng nói phát ra, chỉ thấy Tử Vong Ám Nguyệt đang chỉ vào mặt Vô Kỵ mà kêu lên: “Chiến đội Ám Nguyệt muốn khiêu chiến Toàn Chân Giáo!”
“Má nó chứ!”
Nghe thấy Tử Vong Ám Nguyệt nói như vậy, tất cả mọi người đều nghệt mặt ra nhìn… Mẹ nó, ngươi là một chiến đội chuyên nghiệp lại đi khiêu chiến một chiến đội nghiệp dư, còn biết xấu hổ nữa hay không hả? Chẳng lẽ ngươi muốn thi xem ai không biết xấu hổ hơn ư?
Được lắm được lắm, hành động này của chiến đội Ám Nguyệt hiển nhiên đã thắng đến một nửa rồi.
MC nghe vậy thì hơi sửng sốt, sau đó đành quay ống kính về phía Vương Vũ rồi hỏi: “Đội trưởng Thiết Ngưu có dám nghênh chiến không?”
Tay MC này cũng rất nham hiểm, hỏi cái gì mà “có dám nghênh chiến không”, trên trời dưới đất còn có chuyện gì mà đám Toàn Chân Giáo này không dám làm nữa, huống hồ hiện giờ người đang khiêu chiến bọn họ lại là cái đám cặn bã chiến đội Ám Nguyệt kia.
Vương Vũ không cần suy nghĩ lại đã lập tức trả lời: “Tại sao không dám?”
Cùng lúc đó, MC bèn tuyên bố: “Chiến đội Một Đám Ô Hợp nhận lời khiêu chiến, trận đầu chiến đội Ám Nguyệt sẽ đấu với chiến đội Một Đám Ô Hợp, hiện tại trận đấu bắt đầu!”
“Woa!!”
Trên thính phòng, bầu không khí chỗ khán giả bỗng sôi sục cả lên.
Mẹ nó, trước giờ hình tượng của Một Đám Ô Hợp luôn là vô liêm sỉ, hèn mọn, đê tiện, nhưng trong tình huống phải đối mặt với lời khiêu chiến của cao thủ chuyên nghiệp như vậy, họ lại dám nhận lấy lời khiêu chiến, hành vi chuẩn men chất chơi này thực sự khiến tất cả mọi người được mở rộng tầm mắt.
“Tiên sư nó, chiến đội Ám Nguyệt này đúng là còn không bằng cả Một Đám Ô Hợp!”
“Đúng vậy đúng vậy!”
Sân thi đấu trong game được trang bị âm thanh lập thể, tất cả mọi người trong Toàn Chân Giáo đều nghe thấy những lời bán tán và ủng hộ của khán giả một cách cực kỳ rõ ràng.
Cả đám Toàn Chân Giáo xạm mặt lại nói: “Mẹ nó, họ đang khen chúng ta hay đang mắng chúng ta vậy?”
Vô Kỵ cười lạnh nói: “Không cần biết có phải khen hay không, vòng đấu này chúng ta cũng nên lộ ra chút bản lĩnh rồi đấy, đợi lát nữa hăng hái lên cho ta, chỉnh chết bọn chúng đi!”
“Rõ rõ!” Mọi người bắt đầu làm nóng người.
Do chiến đội Ám Nguyệt là bên khiêu chiến, bởi vậy trong trận đấu đơn đầu tiên, chiến đội Ám Nguyệt được quyền lựa chọn bản đồ trước.
Trận đấu đơn đầu tiên luôn có bối cảnh là võ đài do tốc độ kết thúc nhanh gọn của nó, chiến đội Ám Nguyệt cũng không ngoại lệ, trận đầu họ cũng dùng bối cảnh này.
Vòng đấu này, Toàn Chân Giáo thề sẽ nghiền nát chiến đội Ám Nguyệt ra thành cặn bã, bởi vậy ngay từ trận đầu tiên cả đám đã dùng đến vũ khí hạt nhân.
Bối cảnh trong sân vừa thay đổi, Tử Vong Ám Nguyệt và Vương Vũ đã được chuyển vào trong võ đài cùng một lúc.
Nghề nghiệp của Tử Vong Ám Nguyệt là Chiến sĩ, Chiến sĩ sẽ chiếm được ưu thế tuyệt đối tại một bản đồ dạng nhỏ như võ đài thế này.
Dù sao nghề nghiệp tấn công tầm xa sẽ không thể áp dụng chiến thuật tỉa máu ở đây, nghề nghiệp cận chiến thì không ai có thể là đối thủ của Chiến sĩ trong cách đánh giáp lá cà, nghề nghiệp thiên về Nhanh nhẹn như Võ sư hay Thích khách thì cũng bị hạn chế chạy vị trí cực kỳ nhiều.
Nhìn thấy người đầu tiên lên sàn đấu phía Toàn Chân Giáo lại là một tên Võ sư, Tử Vong Ám Nguyệt không nhịn được cười lạnh vài tiếng.
Trận đấu vừa bắt đầu, Tử Vong Ám Nguyệt đã thu kiếm lại, cúi gập người xuống, lập tức sử dụng Va Chạm xông về phía Vương Vũ.
Dựa theo cách thức cũ này, Võ sư nhất định sẽ phải lùi về sau hoặc né tránh sang hai bên, lúc ấy Tử Vong Ám Nguyệt chỉ cần tung tiếp một chiêu Toàn Phong Trảm là có thể làm thịt đối phương.
"Hừ!"
Nhưng khi nhìn thấy Tử Vong Ám Nguyệt xông về phía mình, Vương Vũ lại chỉ hừ lạnh một tiếng, hắn không những không lùi mà còn vọt lên, xông thẳng về phía Tử Vong Ám Nguyệt.
“...”
Tử Vong Ám Nguyệt thấy thế kinh hãi, hắn ta vội vã hủy bỏ Va Chạm, muốn kích hoạt Toàn Phong Trảm sớm hơn.
Kỹ năng Va Chạm bị hủy bỏ sẽ lộ ra một sơ hở, đó là người chơi sẽ không thể sử dụng Toàn Phong Trảm ngay được.
Để lộ sơ hở này ra ngay trước mắt Vương Vũ, có khác nào chịu chết đâu chứ.
Ngay khi Tử Vong Ám Nguyệt hủy bỏ kỹ năng Va Chạm, Vương Vũ lập tức kích hoạt Nội Tức Cuồn Cuộn, hắn khẽ nghiêng người, xuất hiện phía bên trái Tử Vong Ám Nguyệt, ngáng chân một cái, cùng lúc đó một đôi tay mang theo tia sáng tỏa ra từ kỹ năng Mãnh Hổ Kích tóm vào gáy của Tử Vong Ám Nguyệt, cưỡng chế Tử Vong Ám Nguyệt phải từ bỏ suy nghĩ sử dụng Toàn Phong Trảm.
Kỹ năng tóm bắt vốn là kỹ năng có phán định mạnh hơn những kỹ năng khác, Vương Vũ lại kích hoạt Nội Tức Cuồn Cuộn, cường hóa Mãnh Hồ Kích thành Mãnh Hổ Hạ Sơn, phán định lại càng kinh người hơn.
"Ầm!"
Cơ thể Tử Vong Ám Nguyệt mất đi thăng bằng bị Vương Vũ tóm một cái ấn thẳng xuống mặt đất.
Vương Vũ là một người yêu thương bà xã, hắn hoàn toàn không hề có chút thiện cảm nào với một kẻ đốn mạt như Tử Vong Ám Nguyệt, tất nhiên lúc ra tay hắn cũng không thèm giữ lại một chút sức nào.
Sau khi Tử Vong Ám Nguyệt bổ nhào xuống mặt đất, ngay sau đó, Vương Vũ đã nhấc chân lên, cú đạp mang theo ánh chớp giáng thẳng xuống gáy Tử Vong Ám Nguyệt.
"Ầm!"
Tử Vong Ám Nguyệt còn chưa kịp phản ứng lại là đang có chuyện gì đang xảy ra thì đã bị Vương Vũ dẫm một phát vỡ đầu, hắn ta lập tức hóa thành một ánh sáng trắng bay trở lại đội ngũ.
Từ khi hai người ra tay đến lúc trận đấu kết thúc, thời gian trôi qua còn chưa tới ba giây đồng hồ, Tử Vong Ám Nguyệt đã đi đời nhà ma, tử vong rời sàn thi đấu.
Trọng tài thông báo: Trận đầu tiên, Thiết Ngưu của Toàn Chân Giáo chiến thắng.
Nghe thấy lời thông báo của trọng tài, đám khán giả trong cả hội trường lập tức ngây ra.
“Mẹ nó chứ! Chuyện gì vừa xảy ra vậy?”
“Không biết nữa...Tử Vong Ám Nguyệt chết như thế nào vậy?"
"Quá nhanh, không thấy rõ được… Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”
…
Lúc này, đám cao thủ chuyên nghiệp đang ngồi tại chỗ dự thi, đặc biệt là đám người đã được Ngũ Hồ Tứ Hải cảnh cáo trước đó, tất cả đều sợ hãi hít hà một hơi.