Ta Là Võ Học Gia (Dịch Full)

Chương 1247 - Chương 1249: Bóng Dáng Ma Quỷ

Trang 624# 2

 

 

 

Chương 1249: Bóng dáng ma quỷ
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===




Phòng ngự vật lý của Chiến sĩ khiên thuẫn trong tất cả nghề nghiệp đều xếp thứ hai, chỉ đứng sau Kỵ sĩ thủ hộ xếp đầu tiên.

Có điều Chiến sĩ khiên thuẫn có kỹ năng tấm khiên chuyên nghiệp, còn có tinh thông tấm khiên, cho nên về phương diện tank mà nói, Chiến sĩ khiên thuẫn hoàn toàn xứng đáng xếp thứ nhất.

Hơn nữa về phương diện đối phó với Cung thủ, Chiến sĩ khiên thuẫn có ưu thế tuyệt đối.

Sau khi Thần xạ thủ đạt cấp 20 trở lên, thì có thể học được phá áo giáp, áo giáp che chắn có dày nặng hơn nữa mà đứng trước mặt Cung thủ cũng chẳng có được bao nhiêu tác dụng, nhưng mà tấm khiên lại thuộc về vũ khí, không thuộc về áo giáp, hoàn toàn có thể chống đỡ được mũi tên của Cung thủ.

Tấm khiên trong tay Lưu Hồn Ám Nguyệt tuy không chắc đã tốt được bằng tấm khiên của Doãn Lão Nhị, nhưng cũng nhìn ra được là một tấm khiên cực phẩm, chống đỡ mũi tên của một mình Dương Na, vẫn là dư sức có thừa.

Về phần khả năng cận chiến của Dương Na ấy à, Chiến sĩ khiên thuẫn cũng là Chiến sĩ, làm sao lại có đạo lý Chiến sĩ đánh cận chiến không thắng nổi Cung thủ được chứ?

Cho nên Lưu Hồn Ám Nguyệt vừa lên đài, trái tim của mấy người chiến đội Ám Nguyệt lập tức sống lại.

Mẹ kiếp, cô nàng trên đài kia, hung hăng càn quấy lâu như vậy, lần này cuối cùng cũng xong đời rồi.

Lưu Hồn Ám Nguyệt lại càng tràn đầy tự tin, mấy lần trước chết thê thảm như vậy, lúc này chắc chắn phải lấy lại chút thể diện.

Có điều Lưu Hồn Ám Nguyệt này là một tên miệng lưỡi không được sạch sẽ cho lắm, bất kể là với ai, đều phải trêu chọc khiêu khích mấy câu, lần trước ám ảnh khi bị Yêu Nghiệt Hoành Hành tàn nhẫn hành hạ vẫn còn chưa tan biến, sau khi nhìn thấy Dương Na, đầu óc tung bay, miệng lưỡi lại bắt đầu nói năng lung tung.

Trận đấu vừa bắt đầu, Lưu Hồn Ám Nguyệt đã cười híp mắt ngoắc ngoắc ngón tay với Dương Na nói: "Ha ha, em gái, nhìn ngươi xinh đẹp như vậy, ta thật sự không nỡ ra tay đâu, ta nhường ngươi một chiêu có được hay không?"

Dương Na liếc mắt đánh giá Lưu Hồn Ám Nguyệt từ trên xuống dưới, nói: "Có phải trận đấu trước ngươi đã bị người ta tàn nhẫn đánh chết không?"

Lăn lộn với Toàn Chân Giáo lâu như vậy, đánh người cho thật mất mặt, vạch trần điểm yếu của người khác, loại kiến thức cơ bản này Dương Na cũng đã học được vô cùng thành thạo.

"Đéo đỡ được!" Nghe thấy Dương Na vạch trần chỗ đau của mình, Lưu Hồn Ám Nguyệt nhất thời không vui vẻ nổi, chỉ vào Dương Na nói: "Ngươi đó, cô nương này thật sự không đáng yêu chút nào cả."

"Hừ hừ!"

Dương Na hừ lạnh một tiếng nói: "Nói nhảm ít thôi, ta nhường ngươi một chiêu trước đấy."

"Là thật sao?" Lưu Hồn Ám Nguyệt vui vẻ trong lòng nói: "Vậy ta sẽ không khách sáo đâu nhé."

Vừa dứt lời, Lưu Hồn Ám Nguyệt nâng tấm khiên lên, cúi đầu Va Chạm về phía Dương Na.

"Ha ha!"

Ngay khi Lưu Hồn Ám Nguyệt sắp đụng được vào Dương Na, Dương Na cười khẽ, thi triển ra một Né Tránh, nhảy vọt đến đằng sau người Lưu Hồn Ám Nguyệt, sau đó nhấc chân, đạp vào đằng sau đầu gối của Lưu Hồn Ám Nguyệt.

Lưu Hồn Ám Nguyệt lập tức đứng không vững, lảo đảo đổ người về phía trước, cùng lúc đó, nỏ của Dương Na nhắm ngay gáy Lưu Hồn Ám Nguyệt bắn ra một Chấn Động Xạ Kích.

"Vù vù..."

Lực đẩy có lực lượng khổng lồ của Chấn Động Xạ Kích đẩy mạnh vào sau gáy Lưu Hồn Ám Nguyệt, Lưu Hồn Ám Nguyệt ban đầu đã đứng không vững trực tiếp bị bắn đến mức nằm trên mặt đất, đồng thời từ trên đầu bay lên một vòng nhang muỗi.

Dương Na không nói hai lời, lập tức tiến lên, một chân giẫm lên lưng Lưu Hồn Ám Nguyệt, nỏ đặt sau gáy Lưu Hồn Ám Nguyệt bắt đầu ngưng tụ sức mạnh.

"Ầm!"

Một tiếng nổ thật lớn vang lên.

Ảo Nghĩa - Bạo Vũ Lê Hoa!

Từng mũi tên mang theo vệt sáng trắng bắn lên gáy Lưu Hồn Ám Nguyệt, đúng như giới thiệu của kỹ năng này từng nói, thật giống như một mũi tên bay ra mà gió xuân thổi đến, nghìn vạn cây lê nở hoa rực rỡ...

Đáng thương Lưu Hồn Ám Nguyệt, ăn trọn một bộ thức tỉnh, thanh máu HP trên đàu hắn ta trực tiếp giảm mất một nửa.

Bị người đàn ông cao lớn đè xuống đất cọ xát thì cũng thôi đi, bị một cô gái bắt nạt như vậy, Lưu Hồn Ám Nguyệt cũng cần có tự tôn nữa đấy.

"Hây!"

Chỉ nghe thấy Lưu Hồn Ám Nguyệt đột nhiên quát lên một tiếng, đột ngột lật người dậy.

Yêu Nghiệt Hoành Hành là Võ sư, có kỹ năng chụp bắt, muốn đè một Chiến sĩ khiên thuẫn xuống đất cũng là chuyện vô cùng dễ dàng, nhưng Dương Na dù sao cũng là một Cung thủ, không có kỹ năng có thiết lập mạnh mẽ, thiết lập của đòn tấn công bình thường làm sao có thể là đối thủ của Lưu Hồn Ám Nguyệt được.

Lưu Hồn Ám Nguyệt này đột ngột nghiêng người, trực tiếp xốc Dương Na lên, ngay sau đó, Lưu Hồn Ám Nguyệt lăn một vòng về phía sau rồi đứng dậy.

Cùng lúc đó, Dương Na cũng xoay một vòng thật xinh đẹp, vững vàng rơi xuống mặt đất.

"Khốn kiếp!"

Sau khi đứng dậy, Lưu Hồn Ám Nguyệt dựng ngón giữa đánh ra một Trào Phúng với Dương Na, Dương Na không tự chủ được bị hút đến bên cạnh Lưu Hồn Ám Nguyệt.

Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, tấm khiên của Lưu Hồn Ám Nguyệt nâng lên thi triển ra Thuẫn Kích đánh lên đầu Dương Na.

Dương Na nhìn thấy thế nhẹ nhàng nhảy về phía sau, tránh thoát Thuẫn Kích của Lưu Hồn Ám Nguyệt, sau đó duỗi tay đặt lên trên mép tấm khiên của Lưu Hồn Ám Nguyệt.

Lúc này, Lưu Hồn Ám Nguyệt đột ngột thu lại tấm khiên về phía sau, Dương Na đè chắc tấm khiên nhảy mạnh lễn, trực tiếp mượn lực nhảy ra đằng sau lưng của Lưu Hồn Ám Nguyệt, giơ nỏ lên bóp cò, một mũi tên bay về phía sau gáy Lưu Hồn Ám Nguyệt.

Lưu Hồn Ám Nguyệt kinh hãi, vội vàng xoay người lên.

Nhưng mà Chiến sĩ khiên thuẫn là nghề nghiệp có hành động nặng nề vụng về nhất trong tất cả nghề nghiệp.

Lưu Hồn Ám Nguyệt vừa nhấc chân, Dương Na cũng đã biết thằng ranh này định xoay người lại, vì vậy hai chân cũng xoay theo bước chân của Lưu Hồn Ám Nguyệt.

Lưu Hồn Ám Nguyệt là Chiến sĩ khiên thuẫn vụng về, khi hắn ta xoay người lại được, Dương Na là Cung thủ nhanh nhẹn, đương nhiên cũng sẽ cùng quay lại theo hắn ta như bóng với hình.

"???"

Nhìn thấy đằng sau lại không có ai, trong lòng Lưu Hồn Ám Nguyệt kinh hãi.

"Đoàng!"

Đúng lúc này, mũi tên của Dương Na lại bắn lên đầu Lưu Hồn Ám Nguyệt.

"Bà mẹ nó!"

Lúc này Lưu Hồn Ám Nguyệt cũng đã phản ứng lại, đây là bị bóng ma Dương Na bám vào người rồi, tay trái rút ra một thanh đơn thủ kiếm đâm về phía sau.

Mà Dương Na dáng người nhỏ nhắn, giống như dán chặt vào sau lưng Lưu Hồn Ám Nguyệt, nghiêng ngả theo động tác của Lưu Hồn Ám Nguyệt, thanh đơn thủ kiếm của Lưu Hồn Ám Nguyệt chém hụt.

"Đoàng!" Dương Na lại nâng nỏ lên lần nữa, lại một mũi tên bắn lên gáy Lưu Hồn Ám Nguyệt.

Cứ như vậy, Dương Na dựa vào bản lĩnh và ưu thế nhanh nhẹn, đứng sau lưng Lưu Hồn Ám Nguyệt, bất kể Lưu Hồn Ám Nguyệt nhảy lên nhảy xuống như thế nào, Dương Na giống như cái bóng của Lưu Hồn Ám Nguyệt, cho dù có hất thế nào cũng không rơi xuống được.

Đương nhiên rồi, tên nỏ trong tay Dương Na cũng không nhàn rỗi một chút nào, chĩa vào đầu Lưu Hồn Ám Nguyệt, liên tục bắn mũi tên ra, cứng rắn cấu rỉa lượng máu của Lưu Hồn Ám Nguyệt thành trống rỗng.

Chiến đội Đám Người Ô Hợp, lúc này thắng lợi, tỷ số trận thứ hai san bằng.

Một chọi bốn!

Một mình Dương Na, không thương tổn chút nào thắng hết bốn trận, những người xem lập tức sôi trào, lớn tiếng gào thét nói: "Một chọi năm, một chọi năm..."

"Mẹ nó!"

Mấy người chiến đội Ám Nguyệt lúc này mới được gọi là một Alexander, mẹ kiếp, nhìn bộ dạng những người xem ở đây, nếu không để cô nàng bên trong đấu trường kia giết sạch bọn hắn, e rằng mọi người sẽ không thể tiếp tục sống sót để bước lên sàn đấu đâu.

Đã từng nhìn thấy đội cổ động viên hô khẩu hiệu, nhưng vẫn chưa từng nhìn thấy tạo áp lực cho người ta như vậy.

Ninh Tĩnh Trí Viễn cũng vui vẻ nhìn Lôi Công Đáng: "Tiểu Lôi này, ngươi cảm thấy sao hả? Vừa nãy bản lĩnh Chiến sĩ khiên thuẫn kia cũng không yếu nhỉ."

"Hừ!" Lôi Công Đáng kiêu ngạo liếc nhìn Ninh Tĩnh Trí Viễn một cái nói: "Ta không nói chuyện với ngươi."


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment