Trang 650# 1
Chương 1300: Ưu thế của cao điểm
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
"Phụt!"
Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, những người xem không nhịn được bật cười thành tiếng.
Mẹ kiếp, đây là người chơi có trình độ nào vậy chứ, trình độ Xạ Kích của Cung thủ thế nhưng đã được hệ thống trợ giúp rồi mà, cho dù có là một Cung thủ tàn phế đi chăng nữa thì chỉ cần nhắm trúng mục tiêu, mũi tên bình thường cũng sẽ không bắn trượt được, mũi tên này của Linh Lung Mộng còn chưa bay đến nơi thì đã rơi xuống mặt đất rồi, cũng có chút quá không đáng tin cậy rồi.
Chẳng lẽ tầm bắn không đủ sao? Không thể nào chứ... Đỉnh núi cũng không tính là cao lắm, từ trên cao Xạ Kích xuống nào có lý do tầm bắn không đủ được hả?
Bốn Phương Tám Hướng nhìn thấy thế cũng thản nhiên cười cười, sau đó xách kiếm lên định tiếp tục xông lên.
Nhưng mà đúng vào lúc này, Bốn Phương Tám Hướng đột nhiên cảm thấy dưới chân trầm xuống, hai chân giống như bị cái gì đó kéo lại, hoàn toàn không thể động đậy được một chút nào.
"!!!"
Những người xem nhìn thấy thế, vội vàng nhìn thoáng qua trạng thái của Bốn Phương Tám Hướng, đã thấy trên đấu Bốn Phương Tám Hướng có thêm một trạng thái.
Phược Ảnh: Cái bóng bị trói buộc, thân thể bị cố định trong vòng ba giây.
Cùng lúc đó, Linh Lung Mộng đứng trên đỉnh núi nâng nỏ lên đứng tại chỗ phát động tấn công với Bốn Phương Tám Hướng đã bị cố định buộc phải đứng yên.
Cung thủ là điển hình của nghề nghiệp nhanh nhẹn, tốc độ tấn công cũng nhanh nhất trong tất cả các nghề nghiệp, lúc này Linh Lung Mộng không kiêng dè gì phát động tấn công với một tấm bia cố định, mũi tên từng mũi từng mũi liên tục không dứt bay về phía Bốn Phương Tám Hướng.
Bốn Phương Tám Hướng cũng là cao thủ đỉnh cấp, tuy bị mũi tên Phược Ảnh cố định thân thể, nhưng mà hai tay vẫn có thể cử động được, trường kiếm trong tay xoay tròn che chắn những vị trí quan trọng trên cơ thể.
Linh Lung Mộng là một Cung thủ thêm điểm về trí tuệ, tấn công cũng không cao, mà hiệu quả cố định thân thể của mũi tên Phược Ảnh lại chỉ có ba giây, Bốn Phương Tám Hướng lại da thô thịt dày, cứng rắn chống đỡ qua một lớp Xạ Kích của Linh Lung Mộng, thanh máu HP trên đầu cũng chỉ giảm xuống chưa đến một phần mười.
Sau khi hiệu quả cố định được giải trừ, Bốn Phương Tám Hướng cúi đầu khom lưng thi triển ra Va Chạm xông thẳng về phía đỉnh núi.
Ngay khi Bốn Phương Tám Hướng sắp vọt đến đỉnh núi, Linh Lung Mộng lại nâng nỏ lên, lại một mũi tên Phược Ảnh nhẹ nhàng bay bổng bắn về phía Bốn Phương Tám Hướng.
"Hây!"
Mắt thấy mũi tên Phược Ảnh lại sắp cố định được thân thể Bốn Phương Tám Hướng, Bốn Phương Tám Hướng hét lớn một tiếng, thi triển Băng Sơn Kích vươn người nhảy dựng lên.
"Bốp!"
Mũi tên Phược Ảnh bắn vào không trung rơi xuống đất.
Bốn Phương Tám Hướng cũng nhảy đến vị trí bên trên Linh Lung Mộng.
Lúc này Linh Lung Mộng đã sớm lui về phía sau từng bước một, nỏ trong tay giơ lên nhắm thẳng vào đỉnh đầu của Bốn Phương Tám Hướng tập trung sức lực đợi thời cơ tấn công, thấy Bốn Phương Tám Hướng nhảy lên thì lập tức bóp cò.
"Ầm!"
Một tiếng nổ vang, mũi tên thô to bay thằng về phía đầu của Bốn Phương Tám Hướng.
Mũi tên Chấn Động!
Tuy nói rằng thiết lập của Cung thủ không cao, nhưng mũi tên Chấn Động là một kỹ năng khống chế có thể đẩy lùi choáng váng, thiết lập còn cao hơn cả Băng Sơn Kích.
Khoảng cách Xạ Kích của Linh Lung Mộng cùng lắm cũng chỉ có hai mét, ra tay lại nhanh nhẹn, trực tiếp đánh cho Bốn Phương Tám Hướng trở tay không kịp.
Bốn Phương Tám Hướng ở giữa không trung đương nhiên không còn đường sống để tránh né, chỉ đành phải giơ mặt ra nhận lấy một mũi tên này.
"Đoàng!"
Một tiếng trầm vang, Bốn Phương Tám Hướng ở giữa không trung bị một mũi tên bắn rơi xuống núi, choáng váng dừng lại ở sườn núi.
Linh Lung Mộng tay mắt nhanh nhẹn, bắn một mũi tên Phược Ảnh về phía Bốn Phương Tám Hướng, cố định thân thể của hắn ta, ngay sau đó trên nỏ lóe lên ánh sáng rực rỡ bắt đầu tập trung sức mạnh.
Sau hai giây tập trung sức mạnh, Linh Lung Mộng bóp cò, từng mũi tên mang theo ánh sáng rực rỡ, bắn lên người Bốn Phương Tám Hướng, trong nháy mắt nuốt chửng thân thể Bốn Phương Tám Hướng.
Đồng thời trên đầu Linh Lung Mộng bay ra một hàng chữ to được viết theo phong cách cổ xưa: "Thức Tỉnh - Lưu Tinh Thiên Liệt Kích!"
Cung thủ trước khi đạt đến cấp 60 có kỹ năng tấn công mạnh mẽ nhất tên là Lưu Tinh Tiễn, sau hai giây tập trung sức lực có thể bắn ra một lần được ba mươi mũi tên Cường Lực tấn công về phía mục tiêu.
Lưu Tinh Thiên Liệt Kích lại là bản Thức Tỉnh của Lưu Tinh Tiễn.
Sau khi hoàn thành hai giây tập trung sức mạnh có thể bắn ra khoảng sáu mươi mũi tên, hơn nữa tấn công của mỗi mũi tên còn được tăng thêm tấn công ma pháp.
Linh Lung Mộng là một Cung thủ trí tuệ, sát thương của kỹ năng này đương nhiên không cần nói nhiều nữa, Bốn Phương Tám Hướng bị cố định tại chỗ cũng không thể tránh khỏi ăn trọn vẹn một chiêu Thức Tỉnh này, trực tiếp bị bắn thành một cái sàng, biến thành một vệt sáng trắng bay ra khỏi đấu trường.
Tốc độ này có chút nhanh quá, thậm chí những người xem cũng chưa kịp phản ứng, mãi đến tận khi màn hình lớn chiếu lại cảnh tượng Bốn Phương Tám Hướng bị đánh chết, mọi người mới nhìn rõ Bốn Phương Tám Hướng đã chết như thế nào.
Tất cả quá trình thật ra cũng chẳng chứa đựng quá nhiều kỹ năng gì cả, cùng lắm cũng chỉ mấy kỹ năng khống chế đúng lúc, và một chiêu lớn Thức Tỉnh nữa thôi.
Nhưng bởi vì Linh Lung Mộng đứng ở vị trí cao, tầm nhìn rộng rãi, vì vậy Bốn Phương Tám Hướng gặp phải tình thế bị người ta đè lên mà đánh.
Nếu không, bất kể là Va Chạm vừa nãy hay là Băng Sơn Kích, Bốn Phương Tám Hướng đều có thể đến gần người rất nhanh chóng, mà không phải bị một mũi tên của Linh Lung Mộng bắn quay xuống núi.
Thảo nào chiến đội Một Đám Ô Hợp lại chọn địa hình này, tính áp chế của cao điểm quả thật có thể bù đắp được chênh lệch cực kỳ lớn giữa những người chơi.
Linh Lung Mộng thắng được, không chỉ khiến khán giả mở rộng tầm mắt, ngay cả mấy người Toàn Chân Giáo cũng kinh ngạc vô cùng.
Danh Kiếm Đạo Tuyết lại càng kinh ngạc nói: "Như vậy mà cũng có thể thắng được sao? Vậy không phải nếu là ta thì cũng có thể thắng được hay sao?"
"Đừng nói linh tinh!" Vô Kỵ thản nhiên nói: "Quan sát đến tận bây giờ, thì địa hình này cũng mới chỉ có hiệu quả với nghề nghiệp tầm xa thôi."
Quả thật, game và thực tế không giống nhau, trong thực tế chỉ cần chiếm giữ được cao điểm thì có thể nắm chắc được rất nhiều ưu thế, nhưng trong game cao điểm lại chỉ có tầm nhìn và tính áp chế.
Nghề nghiệp cận chiến nhất định phải đến gần người thì mới có thể tấn công được, hai điểm ưu thế này của cao điểm lại không có nhiều tác dụng với nghề nghiệp cận chiến.
"Chỉ có hiệu quả với nghề nghiệp tầm xa, vậy thì chọn cảnh tượng này có tác dụng gì chứ?" Danh Kiếm Đạo Tuyết không hiểu ra sao hỏi.
Vô Kỵ nói: "Ta làm hết sức để tăng tỷ số thắng lên cao hơn một chút thôi, ít nhất thì đội ngũ chúng ta cũng có một nửa thành viên là nghề nghiệp tầm xa mà."
Ban đầu chiến đội Một Đám Ô Hợp chỉ có ba người chơi có thể nắm chắc thắng lợi, bây giờ có cao điểm, nghề nghiệp tầm xa cũng có thêm một chút cơ hội chiến thắng, tỷ số thắng lợi lúc này đã tăng lên rất nhiều so với trước đây rồi.
Sau đó là trận thứ hai, sau khi lựa chọn xong xuôi, người chơi của chiến đội Cửu Châu được truyền tống vào đấu trường.
Lần này người được lựa chọn là Tam Sơn Ngũ Nhạc.
Á... Thằng nhóc Tam Sơn Ngũ Nhạc này cũng có thực lực, nhưng lên sàn đấu thì tỷ lệ chiến thắng lại không cao cũng chỉ vì cực kỳ kém may mắn, lần đầu tiên gặp trúng Kiếm Hào Cự Khuyết, lần thứ hai gặp phải Vương Vũ, đều là người tập võ cả.
Lúc này Tam Sơn Ngũ Nhạc cũng coi như may mắn xuống đến tận cùng rồi bắn ngược trở lại, gặp được Cung thủ Linh Lung Mộng này.
Về lý thuyết mà nói, Cung thủ cũng bị Thích khách khắc chế.
Hơn nữa ưu thế lớn nhất của cao điểm cũng chính là dựa vào tầm nhìn để tiến hành tấn công chèn ép mục tiêu, Thích khách vừa ẩn thân một cái, thì mọi người chẳng ai nhìn thấy được cả, tầm nhìn còn có tác dụng cái lông gì nữa chứ, càng đừng nói đến chuyện chèn ép như vừa nói.
Tam Sơn Ngũ Nhạc hiểu rõ đạo lý này, khi trận đấu vừa bắt đầu, Tam Sơn Ngũ Nhạc không nói hai lời đã thi triển kỹ năng Tiềm Hành, biến mất trước mắt Linh Lung Mộng, sau đó lập tức phóng thẳng về phía đỉnh núi.
Linh Lung Mộng trên đỉnh núi mất đi mục tiêu, chỉ đành phải lui về phía sau.
Nếu Linh Lung Mộng Xạ Kích về phía chân núi, Tam Sơn Ngũ Nhạc hẳn là sẽ có chút lo lắng Linh Lung Mộng có kỹ năng chống Tiềm Hành hay không, nhưng hành vi của Linh Lung Mộng bây giờ lại trực tiếp bại lộ ra cô không có năng lực có thể chống được Tiềm Hành.
Rất nhanh, Tam Sơn Ngũ Nhạc đã lên đến đỉnh núi, Linh Lung Mộng đứng trên đỉnh núi vẫn không nhúc nhích chút nào.
Tam Sơn Ngũ Nhạc dù sao cũng là cao thủ đỉnh cấp, bây giờ đã từng chịu khổ mất hai lần, lần này đương nhiên sẽ không tùy tiện xông lên đâm một nhát nữa, huống chi Cung thủ cũng có kỹ năng cạm bẫy, Linh Lung Mộng không nhìn thấy đối thủ, tám phần sẽ có cạm bẫy đề phòng phía sau.
Vì vậy, Tam Sơn Ngũ Nhạc thuận tay nhặt một viên đá nhỏ trên mặt đất, ném vào sau lưng Linh Lung Mộng.