Ta Là Võ Học Gia (Dịch Full)

Chương 1329 - Chương 1331: Giao Dịch Bẩn Thỉu

Trang 665# 2

 

 

 

Chương 1331: Giao dịch bẩn thỉu
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===




"Chuyện như cái rắm thế mà lớn gì, hắn nói hắn tha thứ cho các ngươi rồi, bên ta đang có một nhiệm vụ không biết ngươi có hứng thú hay không."

Cướp nhiệm vụ của người khác, còn nói tha thứ cho họ, xem mức độ khốn nạn của Vô Kỵ so với Vương Vũ chỉ có hơn chứ không kém.

Đương nhiên, Đội Trưởng Đừng Nổ Súng là người thức thời, biết ai nên gây ai không nên dây vào, người Toàn Chân Giáo có vô liêm sỉ hơn nữa thì cũng phải nhịn.

Nhưng mà câu nói tiếp theo của Vô Kỵ vẫn làm cho Đội Trưởng Đừng Nổ Súng cảm thấy rất hứng thú.

Mặc dù ngày bình thường Toàn Chân Giáo rất thích gây rối nhưng người không bình thường luôn làm chuyện khác thường. Cho nên nhiệm vụ mà đám người kia có thể nhận được chắc chắn không phải là nhiệm vụ đơn giản.

"Nhiệm vụ hả? Nhiệm vụ gì vậy?" Đội Trưởng Đừng Nổ Súng vội vàng hỏi.

Vô Kỵ trả lời: "Một nhiệm vụ tăng cho khu thành Tây một trăm điểm kiến thiết độ, ngươi muốn biết thì tới quán rượu, bọn ta ở chỗ này chờ ngươi mười phút! Mười phút sau ngươi còn chưa tới bọn ta sẽ đi tìm người khác!"

Thân là một người quản lý bây giờ Đội Trưởng Đừng Nổ thiếu nhất chính là kiến thiết độ và uy vọng, hôm nay vừa bị Vương Vũ cướp một nhiệm vụ, trong lòng còn đang buồn bực đây, lúc này nghe Vô Kỵ nói có nhiệm vụ kiến thiết độ cho mình, Đội Trưởng Đừng Nổ Súng lập tức lên tinh thần, vôi vội vàng vàng trả lời: "Đừng đừng đừng! Ta đến ngay đây!"

Vừa nói xong, Đội Trưởng Đừng Nổ Súng móc ra một tấm quyển trục truyền tống, ánh sáng lóe lên Đội Trưởng Đừng Nổ Súng đã xuất hiện ở điểm truyền tống cách tửu quán gần nhất.

Không hổ là thổ hào có tiếng, đi chút đường mà cũng lái phi cơ tới, quả nhiên là không thiếu tiền, bởi vậy cũng không khó nhìn ra Đội Trưởng Đừng Nổ Súng rất khao khát nhiệm vụ kiến thiết độ.

"Thế nào? Hắn có tới hay không?"

Trong tửu quán, Vương Vũ hỏi Vô Kỵ ở bên cạnh.

Vô Kỵ vỗ tay cái bốp nói: "Xong rồi! Hắn sẽ tới rất nhanh!"

"Thật hay giả thế?" Vương Vũ có chút nửa tin nửa ngờ... Lúc này mới vài giây đồng hồ mà đã lừa được Đội Trưởng Đừng Nổ Súng rồi à? Tên này lừa dối cũng quá tốt đi.

"Ta đếm mười tiếng hắn sẽ tới! Mười..."

"Ầm!"

Vô Kỵ vừa mới bắt đầu đếm, cửa quán rượu bỗng nhiên bị người đẩy ra, Đội Trưởng Đừng Nổ Súng vội vàng xông vào.

"Bên này!" Vô Kỵ hướng Đội Trưởng Đừng Nổ Súng vẫy vẫy tay, Đội Trưởng Đừng Nổ Súng nghe thấy quay đầu lại, sau khi nhìn thấy Vương Vũ không khỏi giật mình.

Vô Kỵ lập tức trấn an: "Đừng sợ, nhiệm vụ chính là của hắn!"

Không sao, nhiệm vụ quan trọng nhất, Đội Trưởng Đừng Nổ Súng bất chấp khó khăn đi tới trước mặt hai người Vương Vũ.

"Ngồi đi!"

Vô Kỵ chỉ chỉ chỗ ngồi giữa mình và Vương Vũ.

Đội Trưởng Đừng Nổ Súng cũng không đi qua, mà thận trọng ngồi ở đối diện Vương Vũ.

Mặc dù hắn cũng biết, nếu như Vương Vũ muốn trừng trị hắn thì chút khoảng cách ấy không đủ để bảo toàn tính mạng, nhưng cách Vương Vũ xa một chút chắn chắn là một lựa chọn sáng suốt.

Việc nói chuyện làm ăn luôn luôn là sở trường của Vô Kỵ, Vương Vũ dứt khoát híp mắt lại làm người ngồi nghe.

Thấy Đội Trưởng Đừng Nổ Súng cảnh giác với Vương Vũ như thế, Vô Kỵ bất đắc dĩ giang tay ra nói: "Nhìn dáng vẻ sợ hãi này của ngươi ta cũng không muốn nói dài dòng, chúng ta đi thẳng vào vấn đề, ngươi có muốn nhiệm vụ gia tăng kiến thiết độ hay không."

Đội Trưởng Đừng Nổ Súng cũng không phải người không tiếc tiền, tự nhiên biết nguyên tắc trước tiên phải nhìn hàng, thế là gật đầu nói: "Nhiệm vụ đương nhiên là muốn, nhưng mà trước tiên ta phải nhìn nhiệm vụ đã, bằng không thì không thể định giá."

"Định giá..."

Vương Vũ nhìn thoáng qua Vô Kỵ, chat riêng nói: "Ngươi còn đòi tiền của hắn à?"

"Không có, đây là chính hắn muốn cho ta." Vô Kỵ cười, xem ra tuyệt đối không ngoài ý muốn của hắn.

Lúc này Vương Vũ cũng mở ra nhiệm vụ.

Sau khi nhìn thấy nội dung nhiệm vụ, Đội Trưởng Đừng Nổ Súng dùng tay gãi gãi đầu nói: "Nhiệm vụ này đúng là có hơi quen quen."

"Đúng vậy!" Vương Vũ nói: "Không phải sáng hôm nay các ngươi cũng làm nhiệm vụ “bức tường tổn hại” sao, đây chính là nhiệm vụ kế tiếp."

"Ta..."

Lúc này trong lòng Đội Trưởng Đừng Nổ Súng vô cùng suy sụp, móa, cướp nhiệm vụ của còn lấy ra bán lại, thằng cha này thật đúng là...

"Thế nào, Đội Trưởng lão đại, đừng nói với ta nhiệm vụ này không khớp chứ." Vô Kỵ ở một bên cười híp mắt hỏi.

"Không có!" Đội Trưởng Đừng Nổ Súng nói: "Nói đi, muốn bán nhiệm vụ này bao nhiêu tiền!"

Thật ra nhiệm vụ trong trò chơi, sao có thể nói là cướp chứ, nhiệm vụ chỉ có người tài mới chiếm được, sau khi nhóm người Gấu lớn giữ cho tới trưa cũng không nghiên cứu ra thứ gì, còn Vương Vũ chỉ trong chốc lát đã làm xong giai đoạn thứ hai, có thể thấy được nhiệm vụ này vốn nên để người khác làm.

Đội Trưởng Đừng Nổ Súng thiếu gì thì thiếu chứ không có thiếu tiền, nếu đã dùng tiền mua nhiệm vụ giai đoạn hai thì đương nhiên sẽ không keo kiệt tiếc tiền.

Đội Trưởng Đừng Nổ Súng vẫn hiểu rất rõ phong cách của Toàn Chân Giáo, khi Đội Trưởng Đừng Nổ Súng nói để Vô Kỵ ra giá, đã chuẩn bị tâm lý bị làm thịt.

Nhưng mà Vô Kỵ lại khoát tay áo nói: "Ta không cần tiền!"

"Không cần tiền sao?" Trong lòng Đội Trưởng Đừng Nổ Súng giật mình, run giọng nói: "Vô Kỵ lão đại...Kiếm Chỉ Thương Khung bọn ta là công hội mới, ngài cũng đừng hại chết bọn ta chứ."

Móa, ai mà không biết người Toàn Chân Giáo thà chết chứ không chịu thiệt thòi, nào có chuyện người ta tặng không cho nhiệm vụ, không cần tiền vậy chắc là muốn mạng hả?

Đáy lòng Đội Trưởng Đừng Nổ Súng đột nhiên dâng lên một cảm giác tuyệt vọng.

"Đây là đạo lý gì." Vương Vũ ở một bên cũng nghe không nổi nữa, buồn bực nói: "Không cần tiền chứ hại ngươi hồi nào?"

"Ngài vẫn là nói nội dung chính đi, nếu không thì ta trả cho ngươi tiền thật?" Vẻ mặt Đội Trưởng Đừng Nổ Súng đau khổ nói.

"Đúng là không cần tiền!" Vô Kỵ im lặng nói: "Nhưng bọn ta có điều kiện!"

"Ta biết rồi!"

Nghe Vô Kỵ nói như thế, Đội Trưởng Đừng Nổ Súng xem như yên lòng, có điều kiện rõ ràng là tốt rồi, chỉ sợ không có điều kiện, bằng không thì đến lúc đó khẳng định sẽ chết rất thê thảm.

Sau khi trầm ngâm một chút, Đội Trưởng Đừng Nổ Súng nói: "Có điều kiện gì, ngươi nói đi!"

Vô Kỵ cười nói: "Nhiệm vụ này không thể chuyển giao mà chỉ có thể chia sẻ, cho nên người Toàn Chân Giáo bọn ta nhất định phải tham dự."

"Chỉ điều kiện này thôi sao?"

Nghe điều kiện của Vô Kỵ, Đội Trưởng Đừng Nổ Súng có chút ngoài ý muốn, mẹ nó đây mà cũng coi là điều kiện.

"Ừm! Ý của Đội Trưởng lão đại như thế nào?" Vô Kỵ hỏi ngược lại.

"Đương nhiên không có vấn đề, cứ tới là được!" Đội Trưởng Đừng Nổ Súng phóng khoáng nói.

Đội Trưởng Đừng Nổ Súng đã được chứng kiến thực lực của đám người Toàn Chân Giáo, nhiệm vụ lần này có bọn họ hỗ trợ, tuyệt đối là một đại chiến lực.

Không đợi Đội Trưởng Đừng Nổ Súng yên tâm, Vô Kỵ nói: "Vậy, bọn ta cũng là đoàn lính đánh thuê, không có chuyện làm không công cho người khác, đã cho không ngươi nhiệm vụ vậy thì ngươi cũng không thể để người của bọn ta đi một chuyến tay không chứ."

Nhìn xem, tới rồi đấy, Đội Trưởng Đừng Nổ Súng đã biết Vô Kỵ sẽ có chiêu này.

Đội Trưởng Đừng Nổ Súng vung tay lên phóng khoáng nói: "Không có vấn đề, chỉ cần có thể vượt qua nhiệm vụ, giá tiền sao cũng được!"

"Vậy ta ra giá luôn!" Vô Kỵ cười nói: "Chiến đội của bọn ta vừa giành giải nhất toàn quốc, nói là chiến đội mạnh nhất cũng không quá đáng, tiền ra trận mỗi người mười nghìn vàng cũng không cao lắm chứ."

Mười nghìn vàng, bây giờ đổi thành tiền thật cũng tới mấy chục vạn. Nhưng mà đúng như Vô Kỵ nói, Toàn Chân Giáo là chiến đội mạnh nhất trong trò chơi, tốn số tiền này mời bọn họ hỗ trợ vượt qua nhiệm vụ cũng là hợp tình hợp lý. Dù sao thực lực của người ta cũng đã rành rành ra đó rồi.


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment