Ta Là Võ Học Gia (Dịch Full)

Chương 1337 - Chương 1339: Tàn Sát Nghiêng Về Một Phía

Trang 669# 2

 

 

 

Chương 1339: Tàn sát nghiêng về một phía
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===




Ý thức được điều này, Đội Trưởng Đừng Nổ Súng kinh hãi liếc sang Vô Kỵ, ánh mắt hắn ta hiện lên sự kính nể.

Đây không phải chỉ là vấn đề tấn công và phòng thủ thôi nữa đâu.

Phải biết rằng, trong thành Hải Cảng có đến năm mươi nghìn tên hải tặc, nhiều gấp năm mươi lần so với số lượng người chơi bên ngoài thành.

Nếu vọt thẳng vào đánh trực diện như lời Đội Trưởng Đừng Nổ Súng vừa nói, chưa biết chừng cả đám sẽ bị đám quái bao vây như gói sủi cảo, cuối cùng rơi vào kết cục diệt đoàn.

Hẻm núi này lại không như vậy, địa hình nơi đây chật hẹp, chỉ đủ để mấy chục người chơi đứng song song với nhau.

Nếu dùng hẻm núi này làm chiến trường, người chơi đứng chắn ở cổng chờ hải tặc đến tấn công, ưu thế số lượng của đám hải tặc sẽ bị giảm mạnh nhờ vào địa hình này, một khi xảy ra chiến tranh, số lượng người và quái giao tranh với nhau sẽ không vượt quá ba mươi người chơi kia.

Huống hồ hiện tại nghề nghiệp tấn công tầm xa của hải tặc gần như đã bị tàn sát không còn lại ai, bên phía người chơi lại có đến một phần ba là nghề nghiệp Pháp sư chuyên gây sát thương, chỉ cần Chiến sĩ khiên thuẫn đứng hàng phía trước chống cự được, kết quả của trận chiến trong hẻm núi này không cần nói cũng biết sẽ ra sao.

Còn về phần Chiến sĩ khiên thuẫn có thể chống cự được hay không, vấn đề này thì không cần phải hoài nghi.

Trong tình huống thông thường, một Mục sư có thể kết hợp với ba Chiến sĩ khiên thuẫn trở lên, hiện tại trận hình Vô Kỵ đang sử dụng là trận hình Chiến sĩ-Pháp sư-Mục sư tiêu chuẩn, hoàn toàn đạt tới sự điều phối xa hoa là một Mục sư đi với một Chiến sĩ.

Hơn nữa tất cả mọi người đang đứng so le với nhau, chính là vì muốn làm cho người chơi hàng phía sau có thể tiếp nhận công việc người chơi hàng phía trước để lại bất cứ lúc nào.

Trị liệu liên tục, trận hình tiếp sức, hai ưu thế này đám hải tặc không hề có, bởi vậy lựa chọn chiến đấu bên trong hẻm núi này, tuy rằng nhìn thì có vẻ là chiếm cứ địa hình không thuận, nhưng thực ra là đang đổi hẳn vị trí cho đối thủ.

Chẳng trách Vô Kỵ lại dám bảo đảm rằng hắn ta có thể kết thúc cuộc chiến này trong vòng bốn mươi phút.

Tốc độ cày quái của Pháp sư nhanh đến mức nào chứ, nhiều Pháp sư như vậy đồng thời triển khai kỹ năng gây sát thương diện rộng, hiệu suất tăng cao gấp mấy lần so với một Pháp sư.

Trong loại địa hình này, nếu như tốc độ xông về phía trước của đám hải tặc đủ nhanh, kết thúc trận chiến trong vòng ba mươi phút cũng không phải là không thể.



Sở dĩ Vô Kỵ bảo Bắc Minh Hữu Ngư và Vương Vũ đi trộm chuông cảnh báo là vì muốn tranh thủ thời gian cho mọi người đứng thành hàng, nếu không chuông cảnh báo vừa vang lên, đám hải tặc đã chen chúc nhau chạy tới, không có trận hình thì e rằng mọi người vừa đi đến cửa đã bị đám hải tặc tách ra đánh.

“Gõ chuông đi!”

Mọi người vừa mới xây dựng trận hình xong, Vô Kỵ lập tức gửi tin nhắn cho Bắc Minh Hữu Ngư.

Bắc Minh Hữu Ngư treo cái chuông lớn lên cây bên cạnh, sau đó cầm ngược dao găm, dùng chuôi dao găm gõ lên chiếc chuông.

“Coong coong coong!”

Tiếng chuông ngân vang, đám hải tặc bắt đầu chui ra từ nhóm cư dân ẩn thân.

Có thể nói rằng quái không có Ai là loại quái dễ dàng đối phó nhất, chỉ cần là quái có một chút chỉ số thông minh thôi, nhìn thấy người chơi công thành lại không tấn công vào thành, mà ngược lại chờ trước cổng thành là sẽ do dự không biết có phải là trò lừa hay không?

Nhưng đám hải tặc này thì lại hoàn toàn không quan tâm đến điều đó, nhìn thấy cổng thành bị công phá, lại thấy một đám người chơi đứng chắn ở cửa, cả đám không hề do dự lập tức tập kết thành trận hình xông về phía trước.

Nhìn đám hải tặc lũ lượt xông vào hẻm núi, Vô Kỵ cười nhạt, hạ lệnh như sau: “Chiến sĩ khiên thuẫn lập thuẫn trận! Pháp sư chuẩn bị ma pháp gây sát thương diện rộng!”

Nhận được chỉ lệnh của Vô Kỵ, các Chiến sĩ khiên thuẫn đứng hàng phía trước cùng giơ tấm thuẫn trong tay lên, đập thuẫn xuống đất một cách so le nhau.

“Đoàng!”

Một âm thanh cực lớn vang lên, tấm thuẫn bị các Chiến sĩ khiên thuẫn đập xuống mặt đất, khói bụi bay mù mịt.

"Ầm!"

Cùng lúc đó, tầng tầng lớp lớp hải tặc va chạm với các Chiến sĩ khiên thuẫn.

Đám hải tặc đều là quái Tinh Anh cấp 50, còn cấp bậc bình quân của người chơi đều là tầm cấp 53, vốn dĩ có trang bị hỗ trợ, thuộc tính của người chơi cùng cấp đã mạnh hơn quái cùng cấp không ít, lúc này đám hải tặc lại bị dính thêm một hiệu quả Suy Yếu do độc dược của Xuân Tường vừa hạ, thuộc tính hiện tại của chúng còn thấp hơn nhiều so với trạng thái khỏe mạnh.

Chiến sĩ khiên thuẫn là nghề nghiệp có sức phòng ngự cao nhất trong toàn bộ các nghề nghiệp, Chiến sĩ khiên thuẫn lại được nhiều người hỗ trợ đằng sau, sức phòng ngự rất cao, tất nhiên sẽ không để đám hải tặc này bị hạ độc này đánh gục.

Hai bên va chạm với nhau, đám người chơi không hề hấn gì, còn đám hải tặc thì lại bất ngờ bị lộn xộn trận hình do hàng ngũ phía trước bị ngăn lại, còn hàng phía sau thì không kịp dừng chân.

Đúng lúc này, Vô Kỵ tiếp tục hạ lệnh: “Bắn!”

Các Pháp sư đứng sau cùng lúc quăng pháp thuật gây sát thương diện rộng đã ngưng tụ sẵn ra ngoài.

Đủ mọi loại ánh sáng pháp thuật, mọi hiệu quả âm thanh đan xen vào với nhau, chỉ trong nháy mắt, Liên Xích Thiểm Điển, Bạo Phong Tuyết, thuật Hỏa Hải bao trùm lên đám hải tặc, hẻm núi gần như đã bị chặn đứng bởi pháp thuật.

Sát thương do mấy chục Pháp sư cùng triển khai pháp thuật một lúc là tương đối khủng bố, mặc dù chưa thể nói là hủy thiên diệt địa, nhưng cũng phải dùng cụm từ xương trắng thành đống để hình dung.

Pháp thuật vừa rơi xuống, từng ánh sáng trắng bay lên, đám hải tặc đứng phía trước Chiến sĩ khiên thuẫn bị một đợt tấn công mang đi gần một trăm người, nhưng các Chiến sĩ khiên thuẫn vừa đánh chặn đưngns một đợt tấn công của đám hải tặc lại chỉ rơi mất một nửa độ bền của thuẫn mà thôi.

Nhóm Mục sư đứng phía sau lập tức ném thuật Hồi Phục lên phía trước, đám Chiến sĩ khiên thuẫn khôi phục giá trị đón đỡ và thể lực, lúc này lại nghênh đón đợt tấn công thứ hai đang ập tới của đám hải tặc.

"Ầm!"

Hai bên va chạm vào nhau, lại một đợt sóng pháp thuật rơi xuống, đám hải tặc lại bị K.O tập thể…

Cứ thế lặp đi lặp lại, đám hải tặc như thiêu thân lao đầu vào lửa, bị diệt gọn hết đợt này đến đợt khác.

Đối với đám người chơi mà nói, áp lực đến từ sự tấn công bất chấp hậu quả của đám hải tặc như vậy là rất lớn, nếu như không phải lúc trước Xuân Tường đã hạ độc đám hải tặc này làm cho bọn chúng dính thêm một hiệu quả Suy Yếu thì e rằng trận hình này của người chơi đã bị xé rách từ lâu.

Dù vậy nhưng sau mấy đợt va chạm, giá trị đón đỡ của đám Chiến sĩ khiên thuẫn đứng hàng phía trước đã bắt đầu dần cạn kiệt, toàn bộ kỹ năng của các Pháp sư đứng phía sau cũng đều đang trong thời gian hồi.

“Đổi người!”

Vô Kỵ thấy thế lại hạ lệnh cho đại quân, bất kể là Chiến sĩ khiên thuẫn, Pháp sư hay là Mục sư, đám người chơi phía sau đều cùng tiến lên phía trước, tiếp nhận vị trí của người chơi đứng trước, đám người chơi được đổi vị trí thì đi men sang hai bên lùi về phía sau khôi phục trạng thái.

Đám hải tặc không có chiến thuật như của người chơi, chỉ có thể dựa vào lối đánh biển người.

100

200

300



Dựa vào ưu thế địa hình, dưới sự phòng ngự kiên cố của đại quân người chơi, ngày càng có nhiều hải tặc ngã xuống, nhìn số lượng hải tặc giảm xuống trong cột nhiệm vụ, Đội Trưởng Đừng Nổ Súng cười đến nỗi sắp lộ cả răng hàm ra rồi.

Từ khi trận chiến bắt đầu đến bây giờ chỉ mới trôi qua có năm phút đồng hồ mà thôi, vậy mà đám hải tặc đã tử thương đến hơn chục nghìn, với tốc độ đánh giết hiện tại, kết thúc trận chiến trong vòng bốn mươi phút còn là suy đoán cẩn thận.

Lúc này Đội Trưởng Đừng Nổ Súng đã tâm phục khẩu phục Vô Kỵ lắm rồi, đã thế còn là cái loại phục sát đất nữa kia.

Trước đây Toàn Chân Giáo đè đầu cưỡi cổ Kiếm Chỉ Thương Khung và Liên Minh Huyết Sắc tại thành Dư Huy, Đội Trưởng Đừng Nổ Súng vẫn rất là ấm ức.

Dù sao Kiếm Chỉ Thương Khung là bị một mình Vương Vũ đánh phục, bởi vậy Đội Trưởng Đừng Nổ Súng rất là không phục những người còn lại trong Toàn Chân Giáo, hắn ta cho rằng Toàn Chân Giáo không có Vương Vũ thì chỉ là một đám rác rưởi mà thôi.

Nhưng hiện tại xem ra, cuối cùng Đội Trưởng Đừng Nổ Súng đã hiểu ra vì sao Huyết Sắc Chiến Kỳ là hội trưởng một công hội lớn mà lại hèn hèn đi lấy lòng Vô Kỵ như vậy.

Mẹ nó, tên nhãi này tuyệt đối là một thiên tài về chiến thuật.

Đương nhiên, người vui vẻ nhất phải là Vương Vũ, dù sao đây là nhiệm vụ của Vương Vũ, đám người Đội Trưởng Đừng Nổ Súng chỉ là tham dự vào mà thôi.

"Đạp Nguyệt Hành Không!!!"

Ngay lúc cả đám cho rằng nhiệm vụ sắp hoàn thành hết sức dễ dàng, đột nhiên một bóng người màu đen giáng từ trên trời xuống, một chân giẫm lên thuẫn trận hàng phía trước.


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment