Trang 670# 1
Chương 1340: BOSS Sử Thi
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
“Không hay rồi! Mau dùng vô địch ngay!”
Nhìn thấy bóng người đột nhiên nhảy xuống kia, Vô Kỵ kinh hãi trong lòng, hắn ta lập tức vứt một chiêu Thánh Quang Thuẫn ra bao trùm lên người Chiến sĩ khiên thuẫn dưới chân bóng đen kia.
Cùng lúc đó những Mục sư khác cũng lần lượt ra tay, dùng Thánh Quang Thuẫn bao trùm đám Chiến sĩ khiên thuẫn đứng hàng phía trước.
“Ầm!”
Một tiếng động trầm thấp vang lên, Chiến sĩ khiên thuẫn kia bị bóng đen đạp xuống một cú cực mạnh, tiếng động vang ra khiến người ta nghe mà kinh hãi không thôi.
Tuy rằng có Thánh Quang Thuẫn và phán định của thuẫn trận hỗ trợ, Chiến sĩ khiên thuẫn kia cũng không phải chịu sát thương nào, nhưng bị trúng một cú đạp cực mạnh như thế, Chiến sĩ khiên thuẫn cũng bị đẩy lùi về phía sau mấy bước, trận hình hàng phía trước cũng gần như bị đá tan.
Một cú đá chưa đạp chết người, bóng người kia vẫn không hề dừng lại chút nào, hai chân gã lại dùng sức giẫm xuống một cái, mượn lực lộn người về phía sau, đáp xuống vững vàng ngay phía trước đám người chơi.
Lúc này mọi người mới thấy rõ được dáng vẻ của người kia.
Gã này nhìn trông cũng khá là đẹp trai, mái tóc vàng óng lấp lánh, ngậm một điếu thuốc lá trong miệng, nét mặt hiện lên vẻ bất cần đời, nhưng có một điềm hoàn toàn không phù hợp với thế giới kiếm và pháp thuật này đó chính là, cái gã này lại mặc một bộ vest màu đen chói lóa, ai nhìn vào cũng thấy cực kỳ lạc quẻ.
(*) Tạo hình khá giống Sanji trong One Piece.
Vô Kỵ nhân cơ hội đó sử dụng một chiêu thuật Thăm Dò, thuộc tính của gã kia lập tức xuất hiện trước mặt Vô Kỵ.
Hắc Túc Minh Nhân (Cấp 60) (BOSS Ám Kim) (Sử Thi)
HP: 5000000
MP: 100000
Kỹ năng: Đạp Nguyệt Hành Không, Ác Ma Phong Cước.
Thiên phú: Nấu Nướng
Giới thiệu bối cảnh: Một trong những hải tặc nổi tiếng nhất trong con đường hàng hải vĩ đại, Cước Pháp thiên hạ vô song ít có địch thủ đồng thời có thể làm được những món ăn ngon, rất được lòng các thiếu nữ.
“Ôi má ơi!”
Nhìn thấy tư liệu của Hắc Túc Minh Nhân, đám người chơi choáng váng toàn tập.
Đương nhiên, điều khiến Vô Kỵ ngạc nhiên là bối cảnh rối loạn của con BOSS này, còn những người khác thì lại khiếp sợ bởi thân phận BOSS Ám Kim Sử Thi của nó.
BOSS Ám Kim Sử Thi, đây chính là cấp bậc BOSS cao nhất ngoại trừ Thần cấp và Truyền Thuyết.
Tuy rằng bản đồ trong trò chơi Trọng Sinh này rất rộng lớn, nhưng số lượng BOSS Dã Ngoại thực sự không thể coi là nhiều, ngày thường mọi người lăn lộn ngoài dã ngoại, mười ngày nửa tháng chưa chắc đã đụng phải một con BOSS, chứ đừng nói gì đến BOSS Ám Kim Sử Thi thế này, muốn đánh BOSS mọi người chỉ có thể vào cày phụ bản mà thôi.
BOSS Tinh Anh Ám Kim đã là thứ hiếm có của hiếm có rồi, còn về phần BOSS Sử Thi, đó lại càng là thứ chỉ tồn tại trong truyền thuyết, có thể gặp chứ không thể cầu.
Dù sao BOSS Sử Thi đều nắm giữ Ai cực cao, đặc biệt là BOSS hình người, người chơi bình thường không thể giao tiếp được với chúng, nhưng nếu chỉ nhìn từ bên ngoài thì sẽ không thể phân biệt nổi sự khác biệt giữa bọn chúng và người chơi.
Theo lẽ thường mà nói, cấp bậc của BOSS càng cao, cấp bậc vật phẩm rơi ra càng cao, chưa biết chừng lại rơi ra trang bị Thần khí gì đó.
Các cụ có câu chim chết vì mồi người chết vì tiền, làm một nhiệm vụ thôi mà cũng gặp được BOSS Sử Thi, có cơ hội chiếm được Thần khí, sự hưng phấn trong lòng mọi người lúc này không cần nói cũng có thể cảm nhận được.
Đội Trưởng Đừng Nổ Súng càng cười tươi đến mức không ngậm mồm lại được, hắn ta chắc mẩm nhiệm vụ này lần bản thân sẽ kiếm bộn tiền rồi.
Nhưng con người ở thời điểm hưng phấn thái quá sẽ dễ dàng bỏ qua những thứ cực kỳ quan trọng, ví dụ như thực lực của đối thủ.
Tuy rằng Hắc Túc Minh Nhân chỉ là BOSS Sử Thi cấp 60, nhưng gã có thể treo tiền tố Sử Thi trong tên mình thì tất nhiên sẽ không phải là quả hồng mềm để mặc cho người ta bóp.
Không đợi đám người chơi kịp tỉnh táo lại, Hắc Túc Minh Nhân bật người nhảy lên xông về phía mọi người.
Đám người chơi luôn cực kỳ tích cực trong những chuyện đánh BOSS như thế này, dù cho bọn họ biết rằng vật phẩm bị rơi ra chưa chắc đã thuộc về mình, nhưng nhìn thấy BOSS mà không sờ hai cái thì lại cảm thấy có lỗi với bản thân.
Bởi vậy cũng không cần tới sự chỉ huy của Vô Kỵ, đám Pháp sư đứng hàng phía sau không hẹn mà cùng giơ pháp trượng thật cao, đủ loại pháp thuật che ngợp bầu trời đập về phía BOSS.
Đối mặt với làn sóng pháp thuật bay tới, Hắc Túc Minh Nhân khẽ nheo mắt lại, gã quát một tiếng “Ưng Đạp!”
Ngay sau đó cơ thể Hắc Túc Minh Nhân bỗng nhiên rơi nhanh xuống đất.
Hắc Túc Minh Nhân ngửa mặt về phía sau, vùng lưng áp sát mặt đất, hai tay đột nhiên đẩy mạnh một cái.
"Vù!"
Các Chiến sĩ khiên thuẫn hàng phía trước chỉ thấy có một vệt đen xẹt qua trước mắt, Hắc Túc Minh Nhân đã trượt sát mặt đất len vào khe hở giữa những người chơi, xông vào bên trong trận hình của mọi người.
Cũng may lúc ban đầu Vô Kỵ đã để cho mọi người xây dựng trận hình dàn hàng so le, Hắc Túc Minh Nhân mới trượt đến hàng thứ hai thì đã bị Chiến sĩ khiên thuẫn ở hàng thứ hai ngăn cản đường đi.
Các Chiến sĩ khiên thuẫn hàng thứ hai không hề do dự giơ tấm thuẫn lên nện xuống dưới mặt đất.
"Toàn Phong Đảo Chuyển!"
Hắc Túc Minh Nhân quát lớn mộ tiếng, vòng eo khẽ uống, hai tay ấn mạnh xuống mặt đất, cả người xoay vòng vọt thẳng từ mặt đất lên bầu trời.
"Ầm ầm ầm ầm!"
Cùng lúc đó, hai chân Hắc Túc Minh Nhân như một chiếc máy xoay gió đá liên tiếp vào những tấm thuẫn chuẩn bị đập vào người gã.
Hắc Túc Minh Nhân là BOSS Sử Thi cấp 60, tất nhiên là sức tấn công và giá trị phán định của gã không thể chê bai gì rồi.
Chiến sĩ khiên thuẫn hàng thứ hai phải thay thế hàng thứ nhất chống quái, bởi vậy lúc này để bảo đảm kỹ năng trong thời gian hồi, bọn họ cũng không sử dụng thuẫn trận, các Mục sư cũng không thêm vô địch cho họ.
Một cú đá này của Hắc Túc Minh Nhân vừa đạp tới đã đá văng toàn bộ tấm thuẫn của mọi người.
“Rầm!”
Phán định quá mạnh trên chân của Hắc Túc Minh Nhân đã đẩy ngã tất cả mọi người xuống dưới đất, trận hình Chiến sĩ khiên thuẫn hàng thứ hai lập tức tan biến theo đó.
Mọi người đều biết rằng trí tuệ nhân tạo của BOSS Sử Thi là loại có trình độ cao nhất, Ai của Hắc Túc Minh Nhân cũng tuyệt đối không thua kém gì người chơi.
Chiến sĩ khiên thuẫn ai cũng là kẻ da dày thịt béo, lại có đám Mục sư ở phía sau, mặc dù gã là BOSS thì cũng khó có thể K.O hết được bọn họ, biết rõ bản thân không thể đạp chết mấy cục sắt vụn này trong thời gian ngắn, đương nhiên Hắc Túc Minh Nhân sẽ không làm chuyện vô ích như vậy nữa, sau khi đá văng những người chơi vừa vây công mình, Hắc Túc Minh Nhân bật người nhảy lên phía trên đám Chiến sĩ khiên thuẫn.
Đối phó với loại BOSS ra chân độc ác như vậy, nếu trong tay mọi người có tấm thuẫn thì theo bản năng chắc chắn sẽ bảo vệ vùng đầu trước tiên.
Đám người chơi của Kiếm Chỉ Thương Khung tấn công thành Hải Cảng lần này không hề được huấn luyện phối hợp gì cả, tính kỷ luật cũng không cao, bọn họ cũng không có gì khác biệt với người chơi bình thường.
Nhìn thấy Hắc Túc Minh Nhân bật người nhảy lên, cả đám dồn dập nhấc thuẫn lên che đầu
Phải công nhận rằng kỷ luật chính là thứ quan trọng nhất trong một tập thể, có những lúc mọi người đều thông minh quá chưa chắc đã là chuyện tốt.
Hành động nhấc thuẫn lên che nhỏ nhoi này lại khiến Hắc Túc Minh Nhân giữa không trung cực kỳ thích thú, vốn dĩ gã này chỉ muốn giẫm lên đầu mọi người đi giết hàng sau mà thôi, nhưng hiện giờ những tấm thuấn của Chiến sĩ khiên thuẫn đứng hàng phía trước lại trực tiếp rải cho hắn một con đường đi thẳng tới phía sau rất chi là đặc biệt.
Bán đứng chiến hữu mà bán một cách thanh tao thoát tục như vậy cũng làm cho Vô Kỵ được mở rộng tầm mắt.
Tanker hàng trước đã không còn trông cậy được nữa, Pháp sư đứng phía sau cũng chỉ có thể tự cầu phúc cho mình.
Hắc Túc Minh Nhân là BOSS có nghề nghiệp Võ sư, tất nhiên là thân pháp của gã mau lẹ không gì sánh bằng, không có kỹ năng Khiêu Khích của Tanker khống chế, mọi người muốn tấn công Hắc Túc Minh Nhân nhưng lại không thể ngắm chuẩn được mục tiêu, chỉ trong nháy mắt Hắc Túc Minh Nhân đã vượt qua đám Chiến sĩ khiên thuẫn hàng phía trước.
Nhìn thấy Hắc Túc Minh Nhân chạy tới trước mặt đám Pháp sư như đang giẫm lên đất bằng, Vô Kỵ vội vàng la lớn lên: “Con mẹ nó còn đần thối ra làm gì nữa, không ngắm chuẩn được thì đập pháp thuật trong tay lên đầu mình đi!”
Các Pháp sư nghe thấy tiếng gào của Vô Kỵ giật nảy cả mình, cả đám cuống quýt đập pháp thuật trong tay lên đầu bản thân.
Giây lát sau đó, trận hình của đám Pháp sư tỏa ra từng ánh sáng rực rỡ, mọi người ra chiêu tựa như tự sát vậy, cực kỳ chói mắt.
Hiển nhiên là Hắc Túc Minh Nhân đã bị hành vi nhiệt huyết của các Pháp sư đó dọa cho hoảng sợ, gã vội vàng khựng chân lại không tấn công tới nữa, sau đó thì ga quay đầu lại nhìn về phía Vô Kỵ đang chỉ huy ở chỗ cao đằng sau.