Trang 68# 2
Chương 135: Mặt Mũi Là Tự Mình Làm Nên
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
Kinh Thành Hoa Thiếu nổi danh ác ôn ở thành Thánh Quang, còn là một trong bốn người sáng lập nên công hội đệ nhất thành Thánh Quang - "Hoàng Thành Căn".
Bốn người này nghe nói đều là đại thiếu gia có tiền, được gọi là "Thánh Quang Tứ Thiếu". "Thánh Quang Tứ Thiếu" này là người chơi nạp tiền 100%, nuôi theo một đám tay chân chuyên đánh đấm, đeo lên người trang bị cao cấp nhất. Trong thành Thánh Quang không có công hội hay người nào dám trêu chọc bọn họ, cho dù là lão đại Vu Vạn Đình của "Hồng Hoa Tổng Đà" đứng thứ năm cả nước, nhìn thấy bọn họ cũng phải đi đường vường.
Một Cung thủ nho nhỏ, còn là một cô gái, trêu vào bọn họ làm cái gì.
Nhưng sau đó, thực lực của cô gái kia làm cho tất cả mọi người phải ngậm miệng.
Cung thủ là một nghề nghiệp lấy nhạy bén làm chủ, cho nên người chơi nghề nghiệp này đa phần đều có tốc độ rất nhanh. Còn cô gái này không chỉ có tốc độ nhanh, thân pháp cũng rất quỷ dị, luôn có thể thoải mái tránh thoát công kích của đối phương, sau đó bắn tên ngay trên không trung.
Điều làm mọi người khiếp sợ chính là, khoảng cách giữa cô gái này và đám người Kinh Thành Hoa Thiếu luôn duy trì trong vòng ba mét... Một Cung thủ, trong khoảng cách ba mét, lại có thể vây khốn gắt gao một đám cao thủ mặc trang bị hoàn mỹ, chuyện này quả thực chưa nghe bao giờ.
"Ha ha! Thất Đạp Tinh Cương!" Vương Vũ thấy hình ảnh này lập tức hiểu rõ. Thảo nào hắn thấy cô gái này quen thuộc như vậy, thì ra cô ta chính là Dương Na.
"Thất Đạp Tinh Cương" chính là thân pháp độc môn của nhà họ Dương, lấy dây dưa, vây khốn, nhanh chóng, đột phá làm chủ. Cho dù là đại cao thủ như Vương Vũ, một khi bị cuốn lấy cũng khó lòng thoát thân.
Đương nhiên, đối với Vương Vũ mà nói, loại cấp bậc như Dương Na còn chưa đủ đẳng cấp. Người có thể cuốn lấy Vương Vũ không phải không có, ông tổ đời thứ mười hai nhà họ Dương chính là kỳ tài hiếm có, có lẽ có thể có địa vị ngang với Vương Vũ. Nhưng nếu ông lão nhà họ Dương còn sống tới bây giờ, thì cũng phải ba bốn trăm tuổi...
Trình độ "Thất Đạp Tinh Cương" của Dương Na mới đạt ba thành, nhưng cũng đủ để đối phó với đám người thường không biết võ công này...
Sau mấy hiệp, bên phía Kinh Thành Hoa Thiếu đã chết mất ba người..
"Đệt! Thật sự có tài đó!" Quyền trượng trong tay Kinh Thành Hoa Thiếu vung lên, một hào quang màu trắng ngà phủ xuống trên đầu tất cả mọi người. Những người bị Dương Na kéo rớt một lượng máu thì từ từ khôi phục lại, đồng thời tốc độ cũng tăng lên không ít.
Đây là kỹ năng cấp 15 của Kỵ sĩ thủ hộ - Quầng Sáng Chúc Phúc, nâng cao tất cả thuộc tính trong khoảng thời gian ngắn. Vũ khí trong tay Kinh Thành Hoa Thiếu là một cực phẩm, cho nên Quầng Sáng Chúc Phúc của gã không chỉ có hiệu quả mạnh mẽ, mà thời gian còn khá dài, gần hai phút.
Quầng sáng hạ xuống, bốn Chiến sĩ bên cạnh Kinh Thành Hoa Thiếu bước nhanh về phía trước, đứng thành hai hàng hợp thành ma trận hình vuông, rồi lao vọt về phía Dương Na.
"Trọng Sinh" mở ra lâu như vậy, người chơi cũng đã tổng kết được một vài chiêu số PVP, các loại kỹ xảo nhỏ cũng liên tiếp xuất hiện. Đám người do Kinh Thành Hoa Thiếu nuôi đều là game thủ chuyên nghiệp, nên càng thêm hiểu biết về vấn đề này.
Bốn Chiến sĩ, hai người mang khiên, hai người mang kiếm, khiên trước kiếm sau, sau khiên giấu kiếm, công phòng một thể.
Kỹ năng "Né Tránh" của Thần xạ thủ cấp 15 có phạm vi di chuyển khoảng 45 mã, nhưng hai hàng Chiến sĩ song song xông tới dễ dàng chặn lại đường lui của cô.
Hàng Chiến sĩ khiên thuẫn xông lên đánh "Thuẫn Kích" làm đối phương ngất xỉu, hàng Chiến sĩ vũ khí phía sau lập tức tiến lên sử dụng Va Chạm Hai Đoạn tạo liên kích, ngươi có trâu bò tới đâu mà bị đụng phải thì cũng chết ngay tại chỗ.
Lúc bốn người Chiến sĩ lao tới, Dương Na cười ha ha, bước một chiêu né tránh phiên bản "Khí Ứng Dao Quang" nhanh chóng lui về sau nửa mét.
Bốn tên Chiến sĩ thấy Dương Na lui về phía sau thì thẩm nghĩ: "Khoảng cách xông lên tới gần 300 mã, né tránh cũng xấp xỉ 50 mã, vậy mà lui về lại chỉ có chút xíu vậy!"
"Cạch cạch..." Một tiếng vang nhỏ.
Bốn người chiến sĩ còn chưa kịp phản ứng, hai chiến sĩ mang khiên phía trước đã dừng lại, hai Chiến sĩ vũ khí phía sau đụng rầm rầm lên hai người đằng trước.
Người chơi cùng một đội công kích nhau, mặc dù không tạo thành thương tổn, nhưng kết quả... Bốn hộp sắt ngã rầm rầm thành một đống.
Kỹ năng cấp 10 của Tiềm phục giả - Cạm Bẫy!
Kinh Thành Hoa Thiếu giật nảy mình: "Sao có thể? Cô ta không phải Thần xạ thủ sao? Sao lại biết làm bẫy rập?" Nhưng hắn ta cũng nhanh chóng nở nụ cười: "Cô cho rằng vậy là xong rồi sao? Thực sự là quá ngây thơ!"
Vương Vũ đừng phía sau xem cuộc vui, liếc nhìn đội ngũ của Kinh Thành Hoa Thiếu, lông mày đột nhiên nhướn cao. Thiếu hai người!
Quả nhiên, lúc Dương Na chuẩn bị cho bốn chiến sĩ nằm đống kia mấy mũi tên, thì có hai bóng người đột nhiên xông ra từ phía sau Dương Na.
"Cẩn thận!" Vương Vũ hô lớn lên, nhanh chóng dùng "Tịch Chi Dược Thiên" chạy qua, vung tay lên đánh ra một luồng khí trắng, sau đó kéo Dương Na tới trước mặt.
Hai tên đạo tặc đánh lén không thành, sắc mặt Kinh Thành Hoa Thiếu lập tức rất khó coi: "Người anh em, nơi đây không có chuyện của ngươi đâu!"
"Vừa rồi không có, hiện tại thì có rồi!"
Vương Vũ đẩy Dương Na qua một bên rồi trả lời.
Dù Vương Vũ chán ghét Dương Na thế nào đi nữa, thì cô gái này cũng là người quen ngoài hiện thực, vì thế về tình về lý đều nên giúp một tay.
"Ở thành Thánh Quang mà ngươi không nể mặt Kinh Thành Hoa Thiếu ta sao?" Kinh Thành Hoa Thiếu trừng mắt giận dữ nói với Vương Vũ.
Tuy kỹ thuật của Kinh Thành Hoa Thiếu không bằng ai, nhưng hắn ta chưa ăn thịt heo cũng đã thấy heo chạy, thấy Vương Vũ chỉ thoáng hiện đã bắt được người, hành động lưu loát liền mạch, kỹ năng như vậy hắn ta chưa thấy bao giờ, đương nhiên biết Vương Vũ là cao thủ.
Đám con cháu nhà giàu cũng không phải là đồ không có đầu óc, nếu như không phải vạn bất đắc dĩ, hắn ta thật sự không muốn gây sự với Vương Vũ. Nếu không với tính cách vốn có của hắn ta, sao còn đứng đó nói nhảm với Vương Vũ, đã sớm ra lệnh tay chân làm thịt Vương Vũ rồi.
Vương Vũ cười nói: "Mặt mũi không phải chờ người khác cho, đều là do bản thân tạo dựng nên!"
Kinh Thành Hoa Thiếu lạnh lùng chỉ vào Vương Vũ, ra lệnh cho tay chân: "Hừ! Tiêu diệt của hắn luôn đi!"
Chỉ một cung thủ như Dương Na mà mấy người này còn không đối phó được, trong khoảng cách gần như vậy mà muốn đối phó với Vương Vũ, càng là nằm mơ giữa ban ngày.
Vương Vũ nhẹ nhàng nhảy lên, Băng Quyền đánh về phía trước, lao tới phía Kinh Thành Hoa Thiếu. Kinh Thành Hoa Thiếu vung quyền trượng đập qua, tay phải Vương Vũ kéo cổ tay hắn ta, bẻ gập lại, quyền trượng rơi xuống. Tay trái Vương Vũ tiếp nhận quyền trượng ném vào trong túi, tay phải bỗng dời lên một chút, nắm lấy cằm Kinh Thành Hoa Thiếu rồi ném ra ngoài.
Tên này quả nhiên lì đòn, Vương Vũ ra tay mà cũng phải mất gần một hiệp.
Không đợi Kinh Thành Hoa Thiếu rơi xuống đất, tay phải Vương Vũ vỗ hờ về phía trước. Lạc Vân Chưởng rời tay, đập lên mặt Kinh Thành Hoa Thiếu, tên kia vốn chỉ còn một lớp máu mỏng lập tức bị một chưởng này đánh thành ánh sáng trắng.
"Ngươi... Ngươi dám giết cậu Hoa... Còn đoạt "Quyền Trượng Thánh Quang" của cậu Hoa."
Nhìn thấy Vương Vũ giết người cướp của, đám tay chân của Kinh Thành Hoa Thiếu đều trợn tròn mắt.
"Sao thế? Ngươi có ý kiến gì không?" Vương Vũ quay đầu hỏi.
Nghe hắn hỏi kìa, trong trò chơi chỉ có vài món trang bị Hoàng Kim, thế mà Vương Vũ lại cướp trắng trợn như vậy, sao người khác lại có thể không có ý kiến.
Mọi người bị Vương Vũ trừng mắt, sợ tới mức vội vàng thu vũ khí của mình vào túi: "Không có... Không có..."
Đùa chứ, những người này đều là nhận tiền làm việc, trang bị trên người đều là ông chủ cung cấp, nếu bị cướp đi còn bị trừ lương nữa. Nhưng bây giờ ông chủ chết rồi, cho dù có liều mạng thì ông chủ cũng không nhìn thấy, vậy tội gì phải bán mạng chứ.
Vương Vũ thỏa mãn gật đầu: "Không có thì về đi!!! Đứng chặn ở cửa thành không tốt đâu..."
Những người này vốn không ham chiến, bây giờ lại nghe Vương Vũ nói vậy lập tức như được ban ân, cuống quýt rời đi.
Thấy mọi người đi xa, Vương Vũ xoay người lại, nhìn chằm chằm Dương Na: "Trả vũ khí cho tôi!"
Dương Na vuốt ve Thanh Long Chi Nha cười nói: "Vũ khí này không tồi, rất thích hợp với tôi!"
"Muốn thì bỏ tiền mua!" Vương Vũ lạnh lùng nói. Đồ chơi này là trang bị Ám Kim dành cho người chơi cuối cấp 15, Danh Kiếm Đạo Tuyết từng nói ít hơn năm trăm ngàn không bán.
"Bao nhiêu tiền?"
"Một triệu!" Vương Vũ hét giá cắt cổ. Hắn biết, Dương Na tuyệt đối không thiếu chút tiền này.
"Đù! Anh có xấu hổ hay không vậy, một thanh vũ khí cấp 15 thôi, mà đòi tôi những một triệu!"
"Chê đắt thì trả lại cho tôi!"
"Hứ! Tôi không trả thì anh làm gì được tôi?" Dương Na lật tay, nhét luôn thanh Thanh Long Chi Nha vào túi, đắc ý nói: "Anh chạy không nhanh bằng tôi!"