Ta Là Võ Học Gia (Dịch Full)

Chương 1371 - Chương 1373: Toàn Quân Bị Diệt

Trang 686# 2

 

 

 

Chương 1373: Toàn quân bị diệt
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===




"Mẹ kiếp, mau chạy đi!"

Mắt thấy tàu lớn của Toàn Chân Giáo sắp đụng vào mình, Hỏa Lưu Nha quát to một tiếng, quay ngược đầu thuyền bỏ chạy...

Nhưng bất đắc dĩ không phải tất cả mọi người đều nhanh nhẹn tỉnh táo như Hỏa Lưu Nha, không đợi Hỏa Lưu Nha chuồn được bao xa, tàu của Toàn Chân Giáo đã đụng vào những con thuyền khác rồi.

"Bốp..."

Tàu lớn như thế va đập vào thuyền nhỏ, căn bản không có chút lực cản trở nào, ngay cả âm thanh cũng nhỏ đến mức gần như không có, tất cả thuyền nhỏ của Hội Hắc Long đều bị nghiền đến mức nát thành vụn phấn, nơi nào đi qua thì tấm ván gỗ vỡ nát trôi nổi lềnh phềnh trên mặt biển đến đó...

Về phần người chơi của Hội Hắc Long ấy à... Đã đến mức độ này rồi, người chơi đương nhiên cũng đi theo những chiếc thuyền kia thuyền hỏng người chết thôi, ngoại trừ mấy tên thông minh hơn một chút, trước khi tàu của Toàn Chân Giáo va đập vào thuyền của mình thì đã nhảy xuống biển tránh thoát được một kiếp ra, tất cả những người chơi khác đều bị Toàn Chân Giáo va đập vào nghiền nát thành vệt sáng trắng.

"Bà mẹ nó bà mẹ nó! Sung sướng quá đi mất!"

Trên boong tàu, Ký Ngạo nhìn thấy thuyền của Hội Hắc Long không chịu nổi một chiêu trước tàu của Vương Vũ như thế, hưng phấn đến mức nước mũi trào ra thành bong bóng luôn rồi.

Đàn ông mà, trời sinh đã thích điều khiển rồi, nhất là loại phương tiện to lớn có tính nghiền ép và lực sát thương mạnh mẽ như thế này, đối với đàn ông mà nói tuyệt đối còn có sức hấp dẫn hơn cả con gái đẹp.

Những người khác của Toàn Chân Giáo tuổi tác đều khá lớn rồi, còn có thể khống chế được bản thân một chút, loại trẻ con như Ký Ngạo nhìn thấy cảnh tượng như vậy, khó tránh khỏi không kìm lòng được.

Thằng ranh vừa gào thét vừa chui vào khoang điều khiển bắt lấy bánh lái bắt đầu thao tác bằng tay.

Hỏa Lưu Nha bên này may mắn tránh thoát vụ va đập tàu thuyền của Toàn Chân Giáo vừa nãy lại một lần nữa tập hợp xong trận hình, muốn phát động đợt tấn công thứ hai, con tàu to lớn của Toàn Chân Giáo đột nhiên hơi nghiêng ngả, rẽ sang bên cạnh.

Mọi người đều biết rằng ở trên mặt nước thể tích càng lớn thì sẽ tạo thành dòng nước chuyển động càng lớn, lần xoay thuyền này của Ký Ngạo miễn bàn gấp đến mức độ nào, mặt nước dâng lên một vòng sóng lớn, tàu thuyền của Hội Hắc Long bị sóng lớn dồn dập đánh cho nhấp nhô lên xuống, trận hình lại trở nên hỗn loạn thêm lần nữa.

Lúc này, Ký Ngạo đã lái thuyền quay lại, xông vào trong trận hình thuyền của Hội Hắc Long.

"Rắc rắc rắc..."

Từng tiếng vỡ vụn cùng với vệt sáng trắng bay lên, trận hình thuyền của Hội Hắc Long lại một lần nữa bị Ký Ngạo nghiền ép xông qua, tổn thất mất hơn nửa.

"Rút lui! Rút lui!"

Lúc này Hỏa Lưu Nha đã hiểu ra rồi, con thuyền bên cạnh mình và đối thủ căn bản không cùng một cấp bậc về mặt trọng lượng, nếu muốn dựa vào số lượng người đông đảo hơn để giành chiến thẳng thì không thể nào, kết quả là vội vàng kêu gọi những người chơi còn sót lại rút lui lên trên bờ.

Nhưng bây giờ tàu lớn của Toàn Chân Giáo đã tăng tốc độ xong rồi, sức thuyền nhỏ của Hội Hắc Long làm sao còn có thể chạy thoát được mẫu hạm chạy bằng máy móc chứ.

Ký Ngạo lái thuyền đến tốc độ nhanh nhất, một đường vọt tới, theo sau đó là tiếng thét thảm thiết và tiếng vỡ vụn cùng vang lên, vệt sáng trắng giống như nước biển... Sau một đường nghiền ép, chút tàu thuyền còn sót lại của Hội Hắc Long cũng đã hoàn toàn bị diệt toàn quân.

Đảo Doanh Châu, thành Tá Hạ, biển Quên Lãng.

Toàn Chân Giáo dẫn theo Carl ngồi tàu lớn nghênh ngang rời đi, theo thời gian dần dần biến mất ở đường chân trời.

Cách bến cảng thành Tá Hạ không xa, sau khi Toàn Chân Giáo tàn phá bừa bãi xong để lại một đống đổ nát, trên mặt biển đều là những tấm ván gỗ và thân thuyền vỡ nát, cùng với những người chơi Hội Hắc Long nằm sấp trên ván gỗ chật vật không chịu nổi.

Nhìn thấy cánh buồm của Toàn Chân Giáo đi xa, trong lòng Hỏa Lưu Nha chảy máu đầm đìa.

Có thơ rằng, Toàn Chân Giáo đã cướp Carl đi mất rồi, nơi đây còn lại mảnh đất trống rỗng và Hỏa Lưu Nha, cả trấn một đi không trở lại, trong lòng Hỏa Lưu Nha lại chảy máu nữa rồi...

Á, lại câu chữ quá rồi, có điều trong lòng Hỏa Lưu Nha chảy máu tuyệt đối không phóng đại một chút nào cả.

Trong tay Carl thế nhưng cầm con dấu thành chủ của thành Tá Hạ.

Người chơi và NPC không thông, sau khi người chơi lấy được con dấu có thể trực tiếp đi nhận chức, kể từ đó ý nghĩa quan trọng của việc Carl bị bắt đi cũng tương đương với việc vị trí thành chủ của thành Tá Hạ từ nay về sau sẽ không còn thuộc về Hội Hắc Long nữa rồi.

Thật ra thì thành Tá Hạ là một tòa thành chính hẻo lánh nhất trên đảo Doanh Châu, giá trị cũng không cao lắm, chẳng qua chiếm giữ ưu thế bến cảng mà thôi.

Đảo Doanh Châu là một hòn đảo độc lập, miễn là Hội Hắc Long và năm thành khác vẫn còn, mặc dù tòa thành này bị người ta cướp đi nhưng nếu muốn cướp lại thì cũng không quá khó khăn, chẳng qua hơi tốn chút công sức mà thôi.

Hỏa Lưu Nha không phải là người thua rồi thì không đứng dậy nổi nữa, chẳng qua trong lòng chảy máu đều là vì Toàn Chân Giáo tiêu diệt đội thuyền dưới tay mình mà thôi...

Thuyền, đối với những thành thị có bến cảng mà nói quan trọng đến mức độ nào chứ, chuyện này đương nhiên không cần phải nói quá nhiều làm gì nữa, quan trọng là trong game không có kỹ thuật để sản xuất ra thuyền, những chiếc thuyền của đội thuyền của Hội Hắc Long cũng chính là do người chơi hoàn toàn thủ công tạo ra sau vô số lần thất bại.

Ở thời đại của kiếm và ma pháp này, sức sản xuất thấp như vậy, tạo ra một chiếc thuyền hao tổn mất bao nhiêu tâm huyết, người bình thường khó lòng tưởng tượng được.

Hội Hắc Long tốn hết sức lực của cả công hội mới chế tạo được một đội thuyền này, bởi vì thành Tá Hạ là thành thị có bển cảng cho nên mới để cho Hỏa Lưu Nha lấy ra đại diện, giờ phút này thế mà lại bị người ta đánh cho chẳng còn sót lại chút gì, tâm trạng Hỏa Lưu Nha bây giờ tuyệt đối có thể nói là nhục như chó.

Phá hủy cả đội thuyền mà còn chẳng cướp lại được Carl, hai chuyện này hợp lại, Hỏa Lưu Nha đau cả đầu.

Mẹ nó bây giờ hoặc là phải tổ chức lại một đội thuyền mới hoặc là phải cướp lại được con dấu về đây, nếu không Hỏa Lưu Nha sẽ không biết báo cáo kiểu gì được, không chừng ngay cả cần câu cơm cũng mất luôn ấy chứ.

"Lão đại, chúng ta có đuổi theo nữa hay không?"

Lúc này, một người có ria mép ngó dáo dác vươn cổ ra hỏi.

Người có ria mép này là tâm phúc của Hỏa Lưu Nha, nick là Hỏa Nha Liệt, vừa nghe tên đã biết thằng ranh này có quan hệ không tầm thường với Hỏa Lưu Nha rồi, mưu kế Hỏa Lưu Nha bao vây Toàn Chân Giáo cũng là do Hỏa Nha Liệt thiết kế, có thể nói là quân sư quạt mo được tin tưởng nhất dưới tay Hỏa Lưu Nha.

"Đuổi theo? Hỏa Lưu Nha liếc nhìn Hỏa Nha Liệt một cái, tức giận trả lời: "Đuổi theo cái rắm ấy! Chúng ta bơi lội đuổi theo chắc?"

"Nhưng nếu bây giờ ngươi không lấy lại được con dấu trong tay Carl về đây thì e rằng cả hai chúng ta đều xong đời cả đó."

Hỏa Nha Liệt là người thông minh, đương nhiên cũng biết rõ tình cảnh bây giờ của Hỏa Lưu Nha, dựa vào quan hệ của hai người bọn họ như vậy, nếu Hỏa Lưu Nha đã đánh mất bát cơm, Hỏa Nha Liệt chắc chắn cũng chẳng có quả ngon mà ăn.

"Làm sao mà ta biết được bây giờ phải làm cái gì?" Hỏa Lưu Nha buồn bực nói: "Nếu như ta có biện pháp gì thì cũng sẽ không đến nỗi buồn bực như vậy rồi."

"Nếu không thì, chúng ta đi tìm người thôi." Hỏa Nha Liệt suy nghĩ một lát rồi nói.

"Tìm người?" Hỏa Lưu Nha cau mày nói: "Tìm ai bây giờ? Vấn đề bây giờ là chung ta còn không có thuyền, căn bản không thể đi đến Đại Lục Dũng Giả được!"

"Cái này dễ thôi!" Hỏa Nha Liệt nói: "Chúng ta đi tìm người của Đại Lục Dũng Giả là được, sau khi chuyện thành công thì bảo bọn họ gửi con dấu về qua đường bưu điện cho chúng ta."

"Có được không đấy?" Hỏa Lưu Nha nghe đến đây hai mắt tỏa sáng, có điều vẫn cảm thấy hơi không đáng tin cậy lắm.

Tuy thực lực người chơi ở đảo Doanh Châu bên này vẫn thấp hơn trình độ phổ biến của người chơi ở Đại Lục Dũng Giả, nhưng Hỏa Lưu Nha dù sao cũng là lãnh đạo, cũng không khó nhận ra đám người Toàn Chân Giáo tuyệt đối không phải cao thủ bình thường.

"Không có vấn đề gì" Hỏa Nha Liệt nói: "Ta cũng quen biết được mấy cao thủ lăn lộn ở Đại Lục Dũng Giả từ trên diễn đàn, chuyên môn làm loại buôn bán này, ra giá có hơi cao một chút, nhưng dù sao vẫn hơn chán việc hai chúng ta đánh mất bát cơm ăn, nếu ngươi đồng ý, vậy ta sẽ gửi tin nhắn cho bọn họ."

"Cái này..."

Hỏa Lưu Nha sờ lên cằm suy nghĩ một lát.

Hỏa Lưu Nha là một con người rất kiêu ngạo, nếu hắn ta có chút phương pháp gì cũng sẽ không nhờ đến người khác giúp đỡ rồi, nhưng mà bây giờ cũng không còn cách nào nữa cả.

Sau một lúc do dự, Hỏa Lưu Nha chỉ đành phải thở dài nói: "Được, cứ làm như thế đi, chuyện này giao cho ngươi!"


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment