Ta Là Võ Học Gia (Dịch Full)

Chương 1374 - Chương 1376: Con Dấu Thành Chủ Của Thành Tá Hạ

Trang 688# 1

 

 

 

Chương 1376: Con dấu thành chủ của thành Tá Hạ
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===




Sau khi Danh Kiếm Đạo Tuyết lột sạch Carl, Râu Đen lại ném ông ta xuống đất lần nữa.

Hai con dấu thành chủ kia thật sự là hy vọng cuối cùng để sống sót của Carl, chỉ cần có hai con dấu này ở đây, Carl sẽ có cơ hội trở lại ngày xưa, mà sau khi gặp phải Toàn Chân Giáo, cả đêm đã trở về thời gian trước khi giải phóng.

Lúc này Carl hai mắt trống rỗng, dường như không còn luyến tiếc chút gì với cuộc sống, bò người lên định nhảy xuống khỏi tàu.

"Ngăn ông ta lại!"

Vô Kỵ vung tay lên, Râu Đen lại giữ chặt Carl trong tay lần nữa.

Carl bình tĩnh nhìn Vô Kỵ, u oán nói: "Con dấu cũng bị các ngươi lấy hết đi rồi, bây giờ ta đã trở thành kẻ hai bàn tay trắng, bây giờ vẫn chưa để cho ta đi hay sao?"

"Ha ha!" Vô Kỵ khoát tay áo nói: "Con dấu gì đó cũng không quan trọng với chúng ta cho lắm."

"Vậy... Ngươi cảm thấy trên người ta còn có thứ gì mà ngươi còn muốn hơn nữa sao?" Vẻ mặt Carl mờ mịt.

"Có!" Vô Kỵ gật đầu nói: "Ngươi không còn nữa sẽ rất quan trọng với chúng ta!"

Vừa dứt lời, Vô Kỵ liếc mắt nhìn Minh Đô ra hiệu, Minh Đô vừa nâng pháp trượng lên, một luồng Bạo Lôi ầm ầm từ trên trời giáng xuống đầu Carl.

Carl cũng không phải NPC mạnh mẽ gì, làm sao chống đỡ nổi một chiêu này của Minh Đô chứ.

"Ầm!" Một tiếng, Carl bị một tia sét này của Minh Đô đánh thành tro bụi.

"Ô kìa... Tại sao còn phải giết ông ta nữa?"

Thấy Vô Kỵ chỉ thị Minh Đô đánh chết Carl, Vương Vũ có chút không đành lòng, mặc đù đối phương là một NPC, nhưng cũng là một sinh mạng không phải sao?

"Lão Ngưu này..." Vô Kỵ thở dài nói: "Bây giờ ngươi tốt xấu gì cũng đã là thành chủ của hai thành chính rồi, dù thế nào cũng coi như chư hầu một phương, thân phận hoàn toàn khác với trước đây, nên tuyệt đối không thể đơn thuần như trước đây được nữa."

Đúng như lời nói đầu từng nói, không có địa vị gì nên chẳng có mưu đồ gì, Vương Vũ trước đây chính là một người chơi bình thường, dù có nổi tiếng đến mức nào chăng nữa thì cùng lắm cũng chỉ là một người chơi biết chơi hơn người khác mà thôi.

Đầu trọc đâu sợ bị nắm tóc, giống như Vương Vũ ngay cả công hội cũng chỉ là một đoàn thể nhỏ toàn cao thủ, người chơi bình thường không dám trêu chọc vào, các công hội lớn làm việc đều xuất phát từ góc độ lợi ích, đương nhiên sẽ không tốn nhiều công sức đi nhằm vào một đoàn thể nhỏ.

Dù sao giày vò người khác cũng phải tiêu tiền đó, đối phó một đoàn thể nhỏ rõ ràng mất nhiều hơn được, huống chi Toàn Chân Giáo lại còn là một đám hung dữ, đánh thắng được thì cũng chẳng vinh dự gì, ngộ nhỡ không đánh thắng được chẳng phải là càng mất mặt hơn đó sao?

Mà Vương Vũ bây giờ đã không còn là tên gà mờ về game như trước nữa, dưới danh nghĩa của hắn còn có hai tòa thành chính đấy...

Phải biết, bây giờ mới lác đác có vài công hội có thể có quyền khống chế thành chính, cho dù là công hội lớn nhất như Tung Hoành Thiên Hạ nhưng danh nghĩa cũng không có thành chính.

Đối với những công hội đặt hết dã tâm vào việc tranh bá thiên hạ mà nói, thành chính là một tảng mỡ vừa to vừa béo, ai mà chẳng muốn chia một bát canh chứ?

Mặc dù Toàn Chân Giáo bây giờ danh tiếng đứng đầu có thể trấn giữ các công hội lớn của thành Dư Huy, nhưng tương lai thì sao? Tốc độ cập nhật của người chơi trong game còn nhanh hơn tốc độ cập nhật của game rất nhiều, không đến mấy tháng sau sẽ chẳng còn ai nhớ đến sự khủng bố của Vương Vũ nữa rồi.

Cho dù Vương Vũ có thể mãi mãi trấn giữ những công hội của thành Dư Huy thì sao, những thành chính khác thì sao? Cám dỗ lớn như vậy cuối cùng cũng sẽ có công hội không nhẫn nại được nữa.

Carl thế nhưng đã từng là thành chủ của thành Hải Cảng, ông ta có thể lấy được con dấu của thành Tá Hạ và thành Hải Cảng thì chắc chắn có thể lấy được con dấu của thành chính khác, ngộ nhỡ một ngày nào đó ông ta lại bị một công hội nào khác cướp thành đi, chẳng phải sẽ khiến Vương Vũ gặp kẻ địch mạnh hay sao?

Tuy Vương Vũ không có lòng muốn hại người, nhưng người có lòng muốn hại người lại quá đông, Vương Vũ có tính cách như thế nào Vô Kỵ vẫn hiểu khá rõ, là một nhà chiến lược suy nghĩ khá sâu xa, giờ phút này đương nhiên phải xử lý gọn gàng, không để lại hậu quả sau này.

Vương Vũ tâm tính lương thiện không sai, nhưng cũng là một người suy nghĩ thấu đáo, ý tứ trong lời nói của Vô Kỵ đương nhiên Vương Vũ chỉ nghĩ một lát đã hiểu rõ, hắn cũng biết Vô Kỵ chỉ vì muốn tốt cho hắn, đương nhiên sẽ không cho rằng tấm lòng tốt đẹp kia là lòng lang dạ thú.

"Ừ! Ta hiểu rồi!" Vương Vũ gật gật đầu.

'Hiểu được là tốt rồi!" Vô Kỵ tiện tay ném con dấu thành Hải Cảng cho Vương Vũ nói: "Mau mau đi nhận chức đi!"

Vương Vũ cũng không khách sáo với Vô Kỵ làm gì, nhận lấy con dấu vào tay ấn vào sử dụng.

Hệ thống nhắc nhở: Bạn sử dụng con dấu thành chủ của thành Hải Cảng, chính thức tiếp quản thành Hải Cảng.

Hệ thống nhắc nhở: Thành chủ thành Hải Cảng chính thức nhậm chức, tuyến đường đi trên biển từ thành Hải Cảng của Đại Lục Dũng Giả đến đảo Doanh Châu đã được khai thông, bạn thân là thành thủ của thành Hải Cảng, danh vọng + xxx, độ vinh dự + xxx, kinh nghiệm + xxx.

Một chuỗi nhắc nhở liên tục vang lên, hệ thống cũng gửi thông báo đến.

Hệ thống thông báo: Tuyến đường đi trên biển từ Đại Lục Dũng Giả đến đảo Doanh Châu đã bỏ hoang nhiều năm dưới sự cố gắng không ngừng của thành chủ Thiết Ngưu của thành Hải Cảng, cuối cùng cũng đã khai thông, Đại Lục Dũng Giả cuối cùng cũng có thể qua lại buôn bán với đảo Doanh Châu, thành chủ Thiết Ngưu có cống hiến xuất sắc vì sự phồn vinh của đại lục, câu chuyện vinh quang của hắn sẽ vĩnh viễn được lưu truyền trong sử sách.

Thông báo liên tục vang lên ba lần, vang vọng khắp toàn game...

Vương Vũ cũng sâu sắc cảm nhận được sự không biết xấu hổ của nhà thiết kế game.

Mẹ kiếp, Vương Vũ ban đầu còn tưởng rằng miễn là làm thành chủ của thành Hải Càng thì mình có thể sử dụng tuyến đường đi trên biển, hóa ra nhiệm vụ lần này chẳng qua là thông tuyến đường này thôi.

Mẹ nó cái này có khác gì mua linh kiện xe hơi về nhà tự mình lắp ráp chứ...

Ngay khi Vương Vũ đang buồn bực, Vô Kỵ đột nhiên đứng bên cạnh nhắc nhở: "Con dấu thành chủ của thành Tá Hạ kia thì sao, ngươi vẫn chưa sử dụng đến mà."

Vương Vũ nói: "Đã từng thử rồi, không thể sử dụng được! Hệ thống nhắc nhở bây giờ cấp bậc của ta quá thấp, danh nghĩa của ta chỉ có thể sở hữu hai tòa thành chính thôi."

"..."

Vô Kỵ không nói gì, thầm nói động tác của thằng ranh này nhanh nhẹn thật... May mà hệ thống giới hạn nếu không con dấu này lại mất trắng rồi.

"Ta có thể dùng được đó!" Minh Đô cũng nghe thấy lời nói của Vương Vũ, mặt dày nói: "Dựa vào bản lĩnh của ta, làm thành chủ cũng không quá đáng đúng không?"

"Cút đi!" Vô Kỵ một chân đá văng Minh Đô nói: "Ngươi chẳng biết nói nổi một câu tiếng Nhật mà còn đòi cho ngươi làm thành chủ, không biết xấu hổ."

"Á..."

Minh Đô im lặng không nói gì.

"Ta biết nè..." Bao Tam vẻ mặt khao khát.

"Nằm mơ!" Vô Kỵ trợn trắng mắt nói: "Ngay cả bạn gái cũng bị người ta cướp mất, có thể giữ được một tòa thành trong tay hay sao?"

"Ta!"

Bao Tam lửa giận bốc lên tận đỉnh đầu.

"Ta có vợ rồi!" Xuân Tường nóng lòng muốn thử.

Vô Kỵ khinh thường: "Có vợ thì có ích lợi gì? Một tháng chỉ có năm mươi nghìn tiêu vặt mà ngươi còn định xây dựng thành chính nữa cơ à?"

Xuân Tường nghẹn lời không trả lời được.

"Ta chưa có vợ!" Ký Ngạo giơ tay.

"Ha ha!" Vô Kỵ cười lạnh: "Người đàn ông chưa từng biết mùi vị phụ nữ, chỉ số thông minh không đủ để quản lý thiên hạ."

"Đậu xanh rau má!"

Ký Ngạo giận dữ nói: "Nếu không thì chúng ta đánh thằng chó Vô Kỵ kia một trận đi?"

"Ta đồng ý!" Mọi người nhất trí gật đầu, kêu gọi nhau ấn Vô Kỵ xuống đất đánh cho một trận.

Thật ra Vô Kỵ sở dĩ không đồng ý để mọi người sử dụng con dấu thành chủ, cũng vì Toàn Chân Giáo dù sao cũng không phải là công hội lớn mấy chục nghìn người chơi, người chơi quá ít không thể nắm địa bàn quá lớn trong tay được.

Vương Vũ có thể một mình hưởng cả hai tòa thành chính, còn không phải vì thành Hải Cảng vốn dĩ là một tòa thành trống không hay sao?

Thành Tá Hạ ở đảo Doanh Châu một thân một mình, chỉ dựa vào mấy miệng người Toàn Chân Giáo này thì làm sao có thể quan tâm đến được. Phải biết rằng người chơi quản lý thành chính thế nhưng phải có niềm tin của người dân như vừa nói đến, không có được niềm tin của người dân, NPC và những người chơi của những công hội khác có thể tạo phản bất cứ lúc nào, cho dù mọi người có con dấu thì cũng chẳng có tác dụng gì.


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment