Ta Là Võ Học Gia (Dịch Full)

Chương 1375 - Chương 1377: Nguy Cơ Của Toàn Chân Giáo

Trang 688# 2

 

 

 

Chương 1377: Nguy cơ của Toàn Chân Giáo
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===




Xem ra tạm thời đám người Toàn Chân Giáo không thể dùng con dấu thành chủ này, còn nếu muốn bán đương nhiên cũng phải tìm một khách hàng đáng tin, nếu không đó chính là tự đào hố chôn mình.

Người có thể mua nổi con dấu thành chủ đương nhiên sẽ không phải là loại đầu đường xó chợ, nếu hắn ta nhằm vào thành Hải Cảng của Vương Vũ, không nói Vương Vũ vẫn còn chưa ngạo mạn tới mức lấy một địch vạn, cho dù Vương Vũ có mạnh tới mức đó đi chăng nữa thì hắn cũng rất sợ loại phiền toái này.

Không sợ kẻ gian trộm chỉ sợ kẻ gian nhớ, công hội lớn, nhiều người tiền cũng nhiều, đánh nhau dựa vào cái gì rất dễ dàng thấy được, còn đối với Toàn Chân Giáo chỉ có mấy mống, tiền có nhiều mấy, có hiếu chiến đến mấy đi nữa thì cũng chỉ có thể ngồi chơi xơi nước.

Vì thế, con dấu của thành Tá Hạ sẽ tạm thời ở lại trên người Vương Vũ.

Hiện tại đường thủy đã được khai thông, vì vậy đám người Toàn Chân Giáo một đường bình yên vô sự trở lại thành Hải Cảng.

Ngày tiếp theo, mọi người không hề nhàn rỗi, lại đánh hải tặc lại xuất ngoại, thời điểm trở lại thành Hải Cảng đã là buổi tối.

Nếp sống của Vương Vũ vẫn tương đối theo quy luật, dựa theo thông lệ, sau khi trở về thành Vương Vũ liền trực tiếp offline, đám người Toàn Chân Giáo thì trở lại thành Dư Huy.

Đám người Toàn Chân Giáo này trừ khi tham gia các loại hoạt động đoàn đội như đánh phó bản, bình thường cũng không chơi chung với nhau, cho nên sau khi trở lại thành Dư Huy mọi người không hẹn mà cùng giải tán tại chỗ, mỗi người đi làm việc riêng của mình.

Nghề nghiệp của những người như Bao Tam, Xuân Tường đều là nghề nghiệp chiến đấu, muốn luyện cấp hay là làm nhiệm vụ đều có thể tự mình đi làm.

Vô Kỵ lại bất đồng, nghề nghiệp của người này là Mục sư, mặc dù kỹ thuật rất cao nhưng sát thương có hạn, muốn luyện cấp cũng phải tìm người đi cùng, hiện tại mọi người đều không đi cùng Vô Kỵ, hắn ta chỉ có thể ăn không ngồi rồi, đi bộ ở trên đường.

Vô Kỵ cũng đã hình thành thói quen đối với loại cuộc sống như thế này, dẫu sao việc bẩn việc mệt nhọc Vô Kỵ cũng không thèm làm, chính vì thế hắn ta mới có thể dành ra thời gian để suy nghĩ những chuyện mà những người khác từ trước tới giờ chưa bao giờ phải quan tâm.

Thành Tá Hạ, bên trong phòng làm việc của hội Hắc Long, Hỏa Lưu Nha đang đau đầu vì chuyện con dấu thì Hỏa Nha Liệt đột nhiên đẩy cửa đi vào, nói: "Lão đại, ta đã trở lại!"

"Ồ?" Hỏa Lưu Nha thấy Hỏa Nha Liệt trở lại, vội vàng ngồi thẳng người hỏi: "Chuyện xử lí như thế nào rồi?"

"Đừng nói nữa!" Hỏa Nha Liệt cảm khái nói: "Ngươi có biết đám người cướp của chúng ta hôm nay là ai không?"

"Ai?" Hỏa Lưu Nha nghe vậy trong lòng chấn động, trừng hai mắt hỏi.

Thân là một nhân vật đầu não, chuyện bi ai nhất không phải là bị người khác đoạt nhiệm vụ của NPC, mà là bị người đoạt cũng không biết cướp của mình là ai.

Nãy giờ, Hỏa Lưu Nha đang nhốt mình ở trong phòng làm việc để viết báo cáo chiến đấu, bởi vì không biết lai lịch của đối thủ, thế nên khổ sở đến nỗi suýt rụng tóc. Lúc này nghe cấp dưới nói đã tra ra được thân phận đối thủ, tâm tình Hỏa Lưu Nha mới giãn ra được một chút.

"Là Toàn Chân Giáo!!" Hỏa Nha Liệt trịnh trọng nói từng chữ từng câu.

Bên này, Hỏa Nha Liệt vô cùng nghiêm túc, mà ngược lại, Hỏa Lưu Nha ở phía đối diện khuôn mặt lại tràn đầy nghi vấn: "Toàn Chân Giáo? Đó là cái gì? Rất lợi hại phải không?"

"Đâu chỉ đơn giản là lợi hại!" Hỏa Nha Liệt nói: "Có thể nói là vô cùng lợi hại, bọn họ là đội ngũ đạt hạng nhất của giải đấu chuyên nghiệp ở server Trung Quốc! Là cao thủ trong cao thủ!"

"Giải đấu chuyên nghiệp, hạng nhất?" Vừa nghe Hỏa Nha Liệt nói như vậy, Hỏa Lưu Nha cũng ngây ngẩn.

Thi đấu chuyên nghiệp của server Nhật Bản tương đối yếu thế, cao thủ ít hơn so với server Trung Quốc, thậm chí không có một đội ngũ nào giống như đội ngũ chuyên nghiệp, cao thủ chuyên nghiệp đối với người chơi của Server Nhật Bản chính là tồn tại trong truyền thuyết.

Thi đấu chuyên nghiệp của Trung Hoa mặc dù trưởng thành tương đối trễ, nhưng người Hoa rất đông, cao thủ xuất hiện lớp lớp, tuyển thủ chuyên nghiệp hằng năm đều có tên nằm trong top 3 trên bảng xếp hạng của toàn thế giới.

Nếu là đội ngũ đạt hạng nhất của giải đấu chuyên nghiệp ở Trung Quốc vậy thì chỉ có thể nhìn lên mà không thể so sánh, thấy lai lịch của đối thủ trâu bò như vậy, Hỏa Lưu Nha lập tức bị dọa đến bối rối.

Sau một lúc lâu, Hỏa Lưu Nha mới lẩm bẩm: "Khó trách chỉ có mười mấy người mà khó đối phó như vậy! Hóa ra là đội ngũ cao thủ đứng thứ nhất."

"Đúng vậy..." Hỏa Nha Liệt lúc này cũng thán phục không thôi.

Ngay sau đó, Hỏa Lưu Nha lại nói: "Bại bởi bọn họ, chúng ta cũng không hề oan uổng..."

Quả thực là khi làm lão đại thì độ dày da mặt của ai cũng giống nhau... Nhiều người như vậy bị một cái chiến đội diệt toàn quân vẫn còn nói là không oan.

"Ừ!" Hỏa Nha Liệt gật đầu nói: "Cho nên cái giá mà bên phía server Trung Quốc muốn cũng tương đối cao!"

"Muốn giá? Cái gì muốn giá?" Hỏa Lưu Nha buồn bực nói.

Hỏa Nha Liệt ngơ ngác nói: "Không phải ngươi vừa bảo ta tìm người cướp lại con dấu sao, tại sao lại quên rồi? Bọn họ đang trên đường đi rồi."

"Chuyện này ta không quên..." Hỏa Lưu Nha nói: "Nhưng đối thủ của chúng ta là đội ngũ mạnh nhất Trung Quốc, những người ngươi tìm làm sao có thể mạnh hơn bọn họ được?"

"Ngươi không hiểu gì cả!" Hỏa Nha Liệt nói: "Loại chuyện cướp đồ này không có quan hệ với thực lực của đội ngũ, đây là đội ngũ cướp chuyên nghiệp."

"Đội ngũ chuyên nghiệp?" Hỏa Lưu Nha sờ cằm một cái, nói: "Bọn họ muốn bao nhiêu tiền?"

"Năm trăm ngàn vàng!" Hỏa Nha Liệt giơ năm ngón tay lên.

"Phụt!" Hỏa Lưu Nha phun một ngụm máu: "Mẹ nó, chỉ cướp có một con dấu mà thôi, tại sao giá thành lại cao như vậy? Đây rõ ràng là muốn đẩy người ta vào chỗ chết!”

Vật giá của server Nhật Bản ổn định hơn so với server Trung Quốc, lượng tiền vàng giao dịch cũng lớn hơn nhiều, năm trăm ngàn vàng ở server Trung Quốc đáng giá mấy triệu, ở server Nhật Bản giá sẽ cao hơn không ít.

"Không có cách nào khác!" Hỏa Nha Liệt bất đắc dĩ nói: "Song phương đều là cao thủ cao cấp... Dưới góc nhìn của bọn họ, cái giá tiền này đã coi như là tương đối thiết thực."

Lời này của Hỏa Nha Liệt không hề sai, hai đội ngũ chính là hơn hai mươi người chơi, bỏ ra mấy triệu mời hai đội chuyên nghiệp đặc biệt biểu diễn một trận đấu cho mình xem, tính ra thì giá như vậy cũng là hợp lý.

Nhưng Hỏa Lưu Nha vẫn lắc đầu, nói: "Xài nhiều tiền vô nghĩa như vậy thì thà nói rõ tình huống với trụ sở chính còn hơn! Nếu như trụ sở chính biết đối thủ của chúng ta là ai thì chắc cũng sẽ thông cảm thôi!"

"Theo lý thuyết thì nên như thế!" Hỏa Nha Liệt nói: "Nhưng ngươi không cảm thấy là chúng ta sẽ càng có mặt mũi hơn nếu chỉ cần dùng chút tiền là có thể để cho đội ngũ mạnh nhất server Trung Quốc kia phải thua thiệt sao?"

"Cái này..."

Nghe Hỏa Nha Liệt nói như vậy, Hỏa Lưu Nha bắt đầu do dự.

Dựa theo học thuyết kế toán, đánh mất con dấu như vậy coi như là chi phí, báo tổn thất lên là được, sau đó lại tìm con dấu trở về, đó coi như là thu nhập, thuộc về chiến công, GDP tăng cao...

Hỏa Lưu Nha thống trị thành Tá Hạ, tiêu chuẩn để khảo hạch công trạng chính là chiến công của hắn, bây giờ báo cáo tổn thất, Hỏa Lưu Nha không bị trách cứ. Nếu hắn ta có thể đoạt con dấu trở lại, hơn nữa còn là đoạt lại từ trong tay một đám cao thủ của Toàn Chân Giáo, như vậy chiến công sẽ lớn tới mức nào?

Phải biết, Toàn Chân Giáo là đội ngũ mạnh nhất Trung Quốc, quan hệ của Trung Quốc cùng Nhật Bản ai cũng hiểu, nếu như có thể giẫm đội ngũ mạnh nhất Trung Quốc dưới chân, chiến công của hắn có thể đặt ngang với chiến công của quốc gia, dân tộc.

Hỏa Lưu Nha cân nhắc thật lâu, cuối cùng cắn răng, quyết định: "Làm theo lời của người đi! Không phải là năm trăm ngàn vàng sao, ngay bây giờ ngươi qua ban tài chính lấy tiền đi, nhanh lên một chút, nếu chậm ta sẽ hối hận mất!"


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment