Trang 690# 1
Chương 1380: Ta thế nhưng là vì tốt cho ngươi
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
Vô Kỵ không am hiểu giao đấu cận chiến, nhưng cũng không phải người có tính cách khoanh tay chịu chết.
Đối mặt với dao găm của Vô Ngân Tử, pháp trượng của Vô Kỵ quét ngang, hất dao găm của Vô Ngân Tử sang bên cạnh, ngay sau đó pháp trượng đột ngột gẩy lên từ một chỗ khác.
"Hả?"
Nhìn thấy một chiêu côn pháp này của Vô Kỵ, Vô Ngân Tử hơi sững sờ, vội vàng lui về phía sau né tránh, kinh ngạc nói: "Thiết Tác Hoành Giang? Ngươi là ai?"
Không sai, một chiêu côn pháp này của Vô Kỵ, chính là học được từ chỗ Vương Vũ...
Đương nhiên, Thiết Tác Hoành Giang là một chiêu thức vừa đỡ đòn vừa đánh trả, không những có lực phòng ngự mạnh mẽ, tính tấn công cũng không yếu, Vô Kỵ thuộc vào loại nhìn qua tự học, chỉ miễn cưỡng đánh rơi được dao găm thôi, nếu đổi lại là Vương Vũ, một côn này e rằng cũng có thể lấy được mạng của Vô Ngân Tử rồi.
Có điều Vô Kỵ dựa vào việc nhìn những gì Vương Vũ đã làm, học đến có dáng có vẻ, thiên phú này được coi là rất cao.
"Hừ hừ!"
Thấy Vô Ngân Tử lộ ra vẻ mặt này, cũng gọi ra được tên của chiêu thức này, Vô Kỵ biết rõ e rằng Vô Ngân Tử và Vương Vũ là cùng một loại người.
Vì vậy Vô Kỵ vung pháp trượng lên, thể hiện tư thế khiêu khích mà Vương Vũ vẫn thường dùng: "Sợ rồi sao? Có biết đến nhà họ Vương?"
"Nhà họ Vương?"
Vô Ngân Tử đánh giá liếc nhìn Vô Kỵ một cái rồi cười lạnh nói: "Hóa ra ngươi là người của nhà họ Vương, nghe nói người của nhà họ Vương chơi game này rất giỏi, bà đây đang muốn gặp gỡ ngươi một lần! Không thể tưởng tượng ngươi lại chính là người nhà họ Vương!"
Nghe thấy lời nói của Vô Ngân Tử, trong lòng Vô Kỵ nguội lạnh, hắn ta vốn dĩ cho rằng dựa vào địa vị của nhà họ Vương trong giới võ công, nói ra cái tên này sẽ khiến sẽ đối thủ sợ hãi lùi bước, ai mà ngờ được cô gái trước mặt này lại mạnh mẽ như vậy, lại đòi gặp mình để xác nhận, chẳng lẽ cô gái oán hận này cũng là một trong những cô vợ chưa cưới của Vương Vũ hay sao? Mẹ nó, đây gọi là chuyện gì hả trời?
Không ngờ rằng, đừng thấy Vương Vũ là một đứa trẻ thành thật, nhà họ Vương trong giới võ công cũng thuộc về cấp bậc ngôi sao Bắc Đẩu trong giới võ lâm, nhưng là từ phong cách làm việc của Yêu Nghiệt Hoành Hành thì không khó nhận ra, thủ đoạn của người nhà họ Vương rất cứng rắn, nhất là thế hệ trước và thế hệ trước nữa của Vương Vũ, ai nấy đều là một tên khốn dựa vào nắm đấm để nói chuyện lý lẽ.
May mà Vương Vũ là một người biết nói chuyện lý lẽ, tuổi còn trẻ cũng không đi đập phá quán xá khắp nơi, hành động ngông cuồng như vậy hễ là người hơi khiêm tốn một chút thôi đều sẽ không làm được.
Nguyên nhân chính vì như vậy nên trong giới võ công, mức độ được tôn trọng của nhà họ Vương còn khuya mới sánh được với địa vị của bọn họ, so sánh với ba nhà còn lại thì lại càng kém xa, nếu Vô Kỵ giả mạo người nhà họ Lý họ Dương, Vô Ngân Tử cũng sẽ cho hắn ta chút thể diện bảo hắn ta cút xéo, nhưng lại giả mạo nhà họ Vương, đây không phải là ngứa thịt gợi đòn sao?
"Ha ha ha! Xin từ biệt!"
Vô Kỵ cười ha ha, chắp tay với Vô Ngân Tử xoay người định chạy trốn, thế nhưng Vô Ngân Tử là Thích khách tốc độ di chuyển hơn xa Vô Kỵ, trong giây lát đã đuổi đến sau lưng Vô Kỵ.
Vô Kỵ xoay người lại ném thêm một côn nữa ra, Vô Ngân Tử không hoang mang chút nào né tránh, đồng thời vươn tay nắm chặt lấy cổ tay của Vô Kỵ giật mạnh về sau lưng, cánh tay của Vô Kỵ đã bị lật ra đằng sau.
Còn không đợi Vô Kỵ giãy giụa, tay kia của Vô Ngân Tử giơ dao găm lên tàn nhẫn đâm vào cổ tay của Vô Kỵ.
"Phập..."
Cổ tay của Vô Kỵ bị một dao đâm xuyên qua, Vô Kỵ phản xạ có điều kiện buông lỏng tay ra, pháp trượng rơi xuống đất, Vô Ngân Tử buông tay Vô Kỵ ra, một chân đá Vô Kỵ ra xa, sau đó một tay bắt lấy pháp trượng trên mặt đất.
Pháp trượng của Vô Kỵ lập tức nhảy lên tay Vô Ngân Tử.
"U oa!"
Nhìn thoáng qua thuộc tính của pháp trượng của Vô Kỵ, Vô Ngân Tử vô cùng bất ngờ nói: "Không thể nào tưởng tượng được bản lĩnh của người nhà họ Vương bình thường, nhưng trang bị trong tay ngược lại cũng là cực phẩm!"
Vô Kỵ nghe thấy thế đột nhiên quay đầu, nhìn thấy pháp trượng trong tay Vô Ngân Tử, sắc mặt lập tức trở nên trắng bệch.
Tài sản quan trọng nhất của người chơi chính là trang bị, mà vũ khí, chắc chắn là trang bị quan trọng nhất của người chơi, không gì sánh bằng!
Pháp trượng của Vô Kỵ tuy không phải thần khí, nhưng tuyệt đối cũng là cực phẩm, hơn nữa đã ở trên người Vô Kỵ lâu như vậy, Vô Kỵ sử dụng đã thuận tay từ lâu rồi, lúc này đã bị người ta dễ dàng chiếm được, tâm trạng của Vô Kỵ có thể tưởng tượng được.
Ngày thường Vô Kỵ cũng không ít khi cướp đoạt trang bị của người khác, không thể tưởng tượng được có ngày chơi chim lại bị chim mổ vào mắt, mình cũng có ngày bị người ta cướp trang bị.
Có điều Vô Kỵ cũng rất tỉnh táo, sau khi bị cướp trang bị cũng không giống như những người khác, mà chẳng qua chỉ lạnh lùng bình tĩnh xoay người lại, nhìn chằm chằm Vô Ngân Tử nói: "Nói đi, rốt cuộc là ngươi muốn gì?"
Vô Kỵ đương nhiên hiểu rõ sự lợi hại của người tập võ, dựa vào bản lĩnh của Vô Ngân Tử, cô ta muốn đánh bại hắn ta cũng không khó, nhìn biểu hiện bây giờ của Vô Ngân Tử, bây giờ người của Hội Thứ Vương đột nhiên xuất hiện, bọn họ từ xa xôi chạy đến đây tuyệt đối không chỉ vì muốn cướp trang bị, chắc chắn là có chuyện khác.
"Muốn gì ấy à?" Vô Ngân Tử thuận tay nhét pháp trượng của Vô Kỵ vào túi, sau đó cười nói: "Hội Thứ Vương chúng ta vẫn luôn nổi tiếng ngang ngửa với Toàn Chân Giáo các ngươi, có điều Toàn Chân Giáo các ngươi gần đây vẫn luôn quá mức nổi bật, rõ ràng không thèm để Hội Thứ Vương của chúng ta vào trong mắt.
"Ha ha!" Vô Kỵ nghe thấy thế thản nhiên nói: "Cũng chỉ vì chút chuyện nhỏ này mà Hội Thứ Vương chạy đến đắc tội với Toàn Chân Giáo chúng ta sao, ta nghĩ hội trưởng Vô Ngân Tử ngài không phải không biết hậu quả của chuyện này."
Quả thật, ban đầu là hai học sinh tương đương nhau, đột nhiên một trong hai người thi được vị trí đứng đầu cả nước, trong lòng học sinh còn lại không thể nào lại không có chút cảm xúc gì được, có điều Vô Kỵ vẫn khá hiểu đám người Hội Thứ Vương.
Dù sao tính cách của Toàn Chân Giáo và Hội Thứ Vương cũng không khác biệt quá nhiều, đều thuộc về loại người nếu so sánh với những thứ thực tế thì thứ như danh tiếng hư ảo này chẳng qua chỉ giống như mây trôi đối với bọn họ, nếu không hai công hội nổi tiếng lâu như vậy cũng không đến nỗi chưa từng tiếp xúc với nhau lần nào.
Vẻn vẹn chỉ vì chút chuyện nhỏ này mà đã đi trêu chọc đến Toàn Chân Giáo, rất rõ ràng đây không phải cách làm sáng suốt.
"Đương nhiên là không phải rồi!" Vô Ngân Tử cười cười, sau đó nhìn chằm chằm Vô Kỵ nói: "Con dấu của thành Tá Hạ có phải đang nằm trong tay Toàn Chân Giáo hay không?"
"Con dấu của thành Tá Hạ!" Vô Kỵ chấn động trong lòng, cau mày nói: "Làm sao ngươi biết được?"
Hội Thứ Vương từ trước đến nay vẫn luôn nổi tiếng với việc vào nhà cướp bóc, Vô Ngân Tử đương nhiên cũng sẽ không giấu giếm gì Vô Kỵ, thản nhiên nói: "Nhận tiền của người ta thì giúp người ta giải trừ tai họa thôi mà! Ngươi nói xem làm sao ta lại biết."
"Hóa ra là như thế!" Vô Kỵ hiểu ra gật gật đầu: "Hội Thứ Vương các ngươi thật đúng là tiền gì cũng dám kiếm nhỉ! Có điều nói thật cho các ngươi biết, con dấu đã bị Toàn Chân Giáo của chúng ta cầm mất rồi, nhưng lại không có ở trên người ta."
"Thôi stop đê!" Vô Ngân Tử khinh thường nói: "Đừng thấy ta là con gái mà ngươi định lừa gạt ta nhé! Ngươi là giáo chủ của Toàn Chân Giáo, con dấu không ở trên người ngươi thì ở trên người ai? Chẳng nhẽ ngươi bán rồi sao? Không sao cả, đưa tiền cho ta cũng được, ta cũng không kén ăn đâu!"
"Thật là một người phụ nữ tham lam!" Vô Kỵ cảm thán một tiếng, mỉm cười nói: "Con dấu không bán, có điều ở trên người ai thì ta khuyên ngươi cũng không cần thăm dò nữa, ta thế nhưng là vì tốt cho ngươi thôi, ngươi nhìn dáng người ngươi ngực nở mông cong, nhìn qua cũng không tệ lắm, tên súc sinh kia sẽ không vì ngươi là phụ nữ mà nương tay với ngươi đâu!"
"Đừng nói nhảm với ta nữa!" Vô Ngân Tử giận dữ nói: "Còn dám nói năng linh tinh, bây giờ ta sẽ phá hỏng pháp trượng ngươi đấy!"
Nói xong, Vô Ngân Tử lấy pháp trượng của Vô Kỵ ra, định phá hủy nó...
"Đừng đừng đừng!" Vô Kỵ nhìn thấy thế kinh hoàng nói: "Hai chúng ta dù sao cũng đã từng có tiếp xúc vượt qua tình bạn bè, đừng không có tình người như vậy chứ."
Không quan tâm đến những lời nói nhảm của Vô Kỵ, Vô Ngân Tử hung dữ nói: "Mau nói cho ta biết! Con dấu ở trong tay ai?"
"Ta nói! Ta nói!" Vô Kỵ vội vàng nói: "Nick của hắn là Thiết Ngưu, bây giờ cũng không đăng nhập, sáng sớm ngày mai tám giờ, ngươi có thể đợi hắn ở đây."