Ta Là Võ Học Gia (Dịch Full)

Chương 1396 - Chương 1398: Giúp Qua Giúp Lại, Hai Bên Cùng Có Lợi

Trang 699# 1

 

 

 

Chương 1398: Giúp qua giúp lại, hai bên cùng có lợi
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===




Đám người Huyết Sắc Chiến Kỳ chưa từng ăn thịt heo nhưng đều đã từng nhìn thấy heo chạy, thân là lãnh đạo cấp cao của Liên Minh Huyết Sắc, mấy người Huyết Sắc Chiến Kỳ đương nhiên sẽ không thể nào không nhận ra thứ mà Vương Vũ vừa ném lên bàn là thứ gì.

"Ừng ực..."

Nhìn thấy con dấu thành Tá Hạ trên bàn, đám người Liên Minh Huyết Sắc không tự chủ được nuốt nước miếng một cái, sau đó Huyết Sắc Chiến Kỳ kích động hỏi: "Cái này, Ngưu thần, ngài có ý gì vậy?"

"Ha ha ha!" Vô Kỵ ngồi bên cạnh cười tủm tỉm nói: "Toàn Chân Giáo chúng ta đối với công hội anh em chỉ có một ý định, có tiền thì đương nhiên phải cùng kiếm tiền với nhau, dưới danh nghĩa lão Ngưu bây giờ đã có hai tòa thành chính rồi, con dấu còn lại này, hắn định chuyển nhượng lại cho Liên Minh Huyết Sắc các ngươi."

"Cái gì? Ngươi không nói đùa đấy chứ?"

Nghe thấy lời nói của Vô Kỵ, quai hàm của đám người Huyết Sắc Chiến Kỳ rơi hết xuống đất, đồng thời hai tay cũng nhéo nhéo lên mặt mình, dường như không thể tin tưởng được đây là sự thật.

"Dĩ nhiên không phải!" Vương Vũ nói: "Ta rất nghiêm túc! Không bao giờ đùa kiểu này!"

Quả thật, chuyện như chuyển nhượng thành chính này, Vương Vũ cũng đã suy nghĩ kỹ càng rất cẩn thận rồi. Bất kể là trong thực tế hay là trong game, một người muốn chiếm đoạt thứ gì đó cũng còn phải dựa vào năng lực. Cho dù Toàn Chân Giáo có kiêu ngạo đến mức nào chăng nữa, thì cùng lắm cũng chỉ có hơn mười người mà thôi, làm sao quản lý được đến ba thành chính cơ chứ.

Phải biết, thứ như tuyến đường đi này, hai bến cảng khởi đầu và trọng điểm đều là thành thị có lợi, thành Hải Cảng thu được bao nhiêu tiền lời, thành Tá Hạ cũng sẽ thu được ngần ấy. Trơ mắt nhìn thứ vốn dĩ nên thuộc về mình lại bị người chơi Nhật Bản nắm giữ như vậy, chắc chắn không phải tính cách của Vương Vũ và Toàn Chân Giáo. Nhưng nếu muốn khống chế thành Tá Hạ thì sẽ phải đối mặt với sự quấy rầy của Hội Hắc Long, mười mấy người Toàn Chân Giáo quản lý hai thành chính cũng đã luống cuống tay chân rồi, nếu còn thêm một thành chính nữa thì cho dù có phân thân ra cũng chẳng có cách nào.

Thay vì trơ mắt nhìn Hội Hắc Long kiếm hết lợi ích còn bản thân mình thì chẳng có nổi một phần, không bằng chuyển nhượng quyền thành chính này cho công hội khác lớn hơn, ít nhất thì việc béo bở không cho người ngoài làm đúng không? Ở thành Dư Huy, công hội lớn có thể chống lại được Hội Hắc Long cũng chỉ có Kiếm Chỉ Thương Khung và Liên Minh Huyết Sắc, Liên Minh Huyết Sắc là công hội lớn lâu năm, hơn nữa lại có quan hệ thân thiết với Toàn Chân Giáo, đương nhiên Vương Vũ không có lựa chọn nào khác tốt hơn được.

"Cái này... Ngài để ta bình tĩnh lại đã..."

Thấy vẻ mặt Vương Vũ chân thành như vậy, Huyết Sắc Chiến Kỳ vội vàng bàn bạc với đám người Huyết Sắc Phong Ngữ trong kênh công hội. Là một công hội lớn chí tại thiên hạ, dã tâm của Liên Minh Huyết Sắc chẳng bao giờ nhỏ cả, mà thứ như thành chính này đối với Liên Minh Huyết Sắc mà nói thì chính là nền tảng để chinh chiến thiên hạ.

Đúng như Vô Kỵ từng nói, có thành chính này làm căn cứ địa mới được coi như chư hầu một phương, ba anh em Lưu Quan Trương cuối thời Đông Hán có trâu bò hay không? Không có được một tòa thành để đặt chân thì vẫn vất vả bôn ba như vậy thôi. Cho đến nay, Liên Minh Huyết Sắc lăn lộn ở thành Dư Huy cũng rất uất ức. Chưa có một công hội lớn nào lại bị một đoàn thể nhỏ ép đến mức không ngẩng đầu lên được như Liên Minh Huyết Sắc, cho nên loại chuyện như tranh giành làm bá chủ thiên hạ này, trong lòng Huyết Sắc Chiến Kỳ chỉ là một giấc mơ. Dù sao thì ngay cả quyền khống chế một thành chính mà còn chẳng giành được thì có tư cách gì nói đến chuyện tranh giành làm bá chủ thiên hạ chứ? Con dấu thành chính này của Vương Vũ, có thể nói là trực tiếp khơi dậy hy vọng trong lòng Huyết Sắc Chiến Kỳ.

Nhưng mà, tất cả đều chỉ sợ hai chữ nhưng mà. Đám người Huyết Sắc Chiến Kỳ cũng không phải mới tiếp xúc với Toàn Chân Giáo được một hai ngày. Huyết Sắc Chiến Kỳ đương nhiên cũng vô cùng hiểu rõ tính cách của đám người Toàn Chân Giáo này. Đám người này từ xưa đến nay đều có danh tiếng xấu "liều mạng chiếm lợi ích, thà chết không chịu thiệt", đồ đạc của bọn chúng nào có dễ dàng được nhận như vậy, huống chi còn là thứ quý giá như con dấu thành chính, dựa vào tính cách của đám người Toàn Chân Giáo kia, còn không phải là một cái bẫy mất hết tài sản hay sao?

Thời khắc quan trọng, lý trí của mọi người Liên Minh Huyết Sắc đều chiến thắng được dục vọng, sau khi suy nghĩ kỹ càng, Huyết Sắc Chiến Kỳ mới cẩn thận hỏi: "Ngưu thần, thứ này quá quý giá, có câu nói không công không hưởng lộc, lão Kỳ ta cũng không dám nhận đâu."

"Cũng đâu bảo ngươi tay không mà nhận!" Vương Vũ nghe vậy thản nhiên nói: "Có điều kiện mới chuyển nhượng!"

"Ta biết ngay mà!" Huyết Sắc Chiến Kỳ thở phào nhẹ nhõm nói: "Điều kiện gì vậy?"

Huyết Sắc Chiến Kỳ cũng không biết có phải là mình bị người ta khinh bỉ đến mức hoảng hay không, dù sao nếu Vương Vũ không có điều kiện gì, hắn ta tuyệt đối không dám nhận con dấu. Vương Vũ gật đầu nói: "Rất đơn giản! Đó chính là bắt buộc phải làm thành chính phụ thuộc vào thành Dư Huy!"

Trong thiết lập của Trọng Sinh, 10% tiền lãi mà thành chính phụ thuộc kiếm được sẽ phải nộp cho thành chính được phụ thuộc, hơn nữa thành chính phụ thuộc còn phải chịu sự điều động của thành chính được phụ thuộc. Đương nhiên, Vương Vũ là một phương được phụ thuộc, cũng có nghĩa vụ bảo vệ những vùng đất thuộc địa...

Nói trắng ra, sở dĩ Vương Vũ chuyển nhượng thành Tá Hạ cho Liên Minh Huyết Sắc chính là vì muốn tìm được một đàn em siêu cấp có năng lực có thể chèn ép được Hội Hắc Long và tình huống hiện tại của thành Tá Hạ. Liên Minh Huyết Sắc dù sao cũng là một trong số những công hội lớn được xếp hạng rất cao trong nước, bọn họ làm việc đương nhiên Toàn Chân Giáo cũng vô cùng yên tâm.

Chỉ bán con dấu thành chính có một lần duy nhất, nhiều nhất cũng có chỉ có giá trị đến mấy trăm nghìn vàng, nhưng nếu chuyển nhượng thì lại có thêm một nguồn thu nhập cố định. Dựa vào tiền lãi kiếm được từ thành thị bến cảng mà nói, 10% đối với một công hội nhỏ chỉ có mười mấy người như Toàn Chân Giáo vẫn rất xa xỉ. Lùi một bước mà nói, ít nhất dù sao cũng hợp lý hơn việc để đó không dùng khiến toàn bộ tiền lãi kiếm được từ thành Tá Hạ chảy vào túi người Nhật Bản...

"Hả? Thành chính phụ thuộc sao?" Huyết Sắc Chiến Kỳ nghe vậy thì không do dự chút nào, quyết đoán nói: "Chuyện này không thành vấn đề!"

Liên Minh Huyết Sắc là một công hội lớn, trước đây đã từng làm rất nhiều chuyện như vậy rồi, chút ý đồ ấy của Vương Vũ và Vô Kỵ, Huyết Sắc Chiến Kỳ chắc chắn cũng có thể hiểu được, đương nhiên, Vương Vũ cũng chẳng có ý định che giấu mục đích của mình. Giữa bạn bè với nhau, đương nhiên phải công khai rõ ràng, một người muốn đánh một người đồng ý chịu đánh, mua bán không thành thì vẫn còn tình cảm, hễ là nói rõ ràng tất cả mọi chuyện, cho dù không thể đồng ý thì cuối cùng mọi người cũng không bị tổn thương tình cảm.

Có điều tuy Huyết Sắc Chiến Kỳ hiểu rõ mục đích của Toàn Chân Giáo, nhưng vẫn rất thẳng thắn lựa chọn hợp tác. Trong mắt Toàn Chân Giáo, họ đang thuê một công nhân quản lý địa bàn miễn phí, không chỉ như vậy lại còn phải nộp cho họ 10% tiền lãi, phủi tay làm ông chủ cho thoải mái. Nhưng đứng ở khía cạnh của Huyết Sắc Chiến Kỳ mà nói, cũng là Toàn Chân Giáo miễn phí đưa 90% quyền cổ phiếu của thành Tá Hạ cho họ, hơn nữa một khi thành Tá Hạ xảy ra chuyện gì, còn có thể tìm Toàn Chân Giáo đến giúp đỡ, chuyện lời to như vậy không lý do gì để từ chối cả. Tóm lại, mọi người đôi bên cùng có lợi, tất cả đều vui vẻ.

"Một khi đã như vậy! Chúng ta ký hợp đồng thôi!"

Vương Vũ rất tán thưởng sự dũng cảm này của Huyết Sắc Chiến Kỳ, vừa nói vừa lấy hợp đồng ra. Huyết Sắc Chiến Kỳ cũng không dài dòng gì, cầm hợp đồng đọc lướt qua sau đó nắm con dấu thành Tá Hạ trong tay nhấn vào sử dụng.

Hệ thống thông báo: Trải qua nỗ lực bền bỉ, người chơi Huyết Sắc Chiến Kỳ đã lấy được quyền sở hữu của thành Tá Hạ đảo Doanh Châu, đã trở thành thành chính mới của thành Tá Hạ, sự tích chói lọi của hắn ta sẽ vĩnh viễn được ghi danh vào sử sách.

Chuyện đầu tiên Huyết Sắc Chiến Kỳ làm sau khi trở thành thành chính của thành Tá Hạ chính là ký hợp đồng với Vương Vũ.

Hệ thống lại thông báo lần nữa: Thành chính Huyết Sắc Chiến Kỳ của thành Tá Hạ tuyên bố, trở thành thành chính phụ thuộc của thành Dư Huy không có điều kiện gì, là thành chính phụ thuộc thành chính của trận doanh Trung Lập, thành Tá Hạ tách khỏi trận doanh ban đầu chính thức gia nhập trận doanh Trung Lập.


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment