Trang 699# 2
Chương 1399: Bị bao vây ở thành Tá Hạ
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
Sau khi ký xong hợp đồng, Vương Vũ và Vô Kỵ rời khỏi quán rượu, dọc đường đi, vẻ mặt Vô Kỵ tràn đầy nụ cười nham hiểm. Vương Vũ nhìn thấy thế thì xạm mặt lại hỏi: "Nhìn ngươi cười bỉ ổi như vậy, không phải lại giăng bẫy gì cho Liên Minh Huyết Sắc đấy chứ?"
Thằng ranh Vô Kỵ này một bụng đầy ý đồ xấu xa, dựa vào tính cách của hắn ta, cười bỉ ổi như vậy, không chừng lại đang ngấm ngầm làm chuyện gì đó hư hỏng rồi.
"Không có!" Vô Kỵ nói: "Ta chẳng qua chỉ đang cười Hội Hắc Long thôi."
"?"
Vương Vũ giật mình một cái buồn bực nói: "Hội Hắc Long? Liên quan gì đến bọn họ?"
"Ha ha!" Vô Kỵ cười ha ha một tiếng hỏi: "Chuyện ngươi cướp được con dấu thành Tá Hạ, ngoại trừ chúng ta ra còn có ai biết nữa không?"
"Hội Hắc Long đó!"
Vương Vũ không suy nghĩ chút nào nói.
"Vậy thì không đúng rồi!" Vô Kỵ cười nói: "Đám người Hội Thứ Vương kia chắc chắn là được Hội Hắc Long thuê được, bây giờ bọn chúng nhìn thấy thông báo trên kênh thế giới thì ngươi đoán bọn chúng sẽ như thế nào?"
"Ta..." Vương Vũ nghe thấy vậy thì không nói gì nữa, thằng ranh Vô Kỵ này thật sự quá xấu xa rồi, bẫy người ta dường như đã trở thành một loại bản năng với hắn ta rồi. Thời khắc này, đám người Hội Thứ Vương vừa mới rời khỏi thành Dư Huy, sau khi bọn chúng nhìn thấy thông báo trên kênh thế giới, trên mặt cũng lộ ra vẻ phức tạp.
Nam Thiên Cự Thần nhìn Vô Ngân Tử lầm bầm một câu: "Mẹ kiếp, đám khốn kiếp Toàn Chân Giáo kia thật sự là trong ổ chó không để sót cục xương nào, nhanh như vậy đã bán con dấu đi rồi, ngươi nói liệu mấy thằng quỷ bên Nhật Bản kia có nhìn thấy thông báo trên thế giới không?"
"Có thể sẽ thấy!"
Lúc này, một người chơi Hội Thứ Vương tên là Ban Ngày Không Ngủ Được nói: "Thông báo trên phạm vi toàn bộ đại lục, bây giờ đảo Doanh Châu đã thuộc về đại lục Dũng Giả rồi, bọn họ hẳn nên nhìn thấy rồi."
"Mẹ nó!"
Nam Thiên Cự Thần buồn bực nói: "Thế thì xong thật rồi, đối phương biết nhiệm vụ của chúng ta thất bại, chắc chắn sẽ bắt chúng ta phải bồi thường vàng, bây giờ vàng của chúng ta có đủ hay không?"
"Tiền bồi thường?"
Vô Ngân Tử cau mày nói: "Tiền đã vào tay Hội Thứ Vương chúng ta, nào có đạo lý lại trả về!"
"Cái này hình như không ổn lắm đâu?"
Nam Thiên Cự Thần khổ sở nói.
Lăn lộn trong con đường của Hội Thứ Vương này, dựa vào danh tiếng, làm như vậy chẳng phải là đập bảng hiệu luôn sao?
"Chẳng sao cả!" Vô Ngân Tử nói: "Ngay từ khi vừa bắt đầu chúng ta đã không nói năm trăm nghìn này dùng để làm gì cả, đợi lát nữa đối phương hỏi đến, ngươi cứ nói năm trăm nghìn vàng này là tiền đặt cọc, kinh phí hoạt động, cho dù nhiệm vụ có thất bại thì cũng không thể trả lại được!"
"Á... Hóa ra ngài đã tính toán trước như vậy rồi sao?"
Nam Thiên Cự Thần sửng sốt một chút nói.
"Nói nhảm!" Vô Ngân Tử nói: "Ngay từ đầu bà đây đã không có ý định giao con dấu cho bọn chúng rồi! Chúng ta có thể làm chuyện mua bán thiệt thòi như vậy sao?"
"Rất có lý!"
Đám người Hội Thứ Vương đồng loạt giơ ngón tay cái lên, đen ăn đen mà có thể nói đến lý lẽ đàng hoàng như vậy, không hổ là làm lão đại. Đúng như Toàn Chân Giáo và Hội Thứ Vương đã lường trước, tuy đảo Doanh Châu không thuộc phạm vi thế lực trong nước, nhưng lại chịu sự quản lý của đại lục Dũng Giả, giờ khắc này, tất cả người chơi Hội Hắc Long và Hỏa Lưu Nha đều đã nhìn thấy thông báo này. Hai thông báo của hệ thống, thay phiên nhau vang lên trên bầu trời các khu của đại lục Dũng Giả. Quả nhiên, nhìn thấy nội dung của thông báo, Hỏa Lưu Nha lập tức nóng nảy, gấp gáp gửi tin nhắn cho Hỏa Nha Liệt nói: "Chuyện gì xảy ra vậy?"
Mẹ kiếp, tiền cũng đã thanh toán xong rồi, con dấu không những còn chưa lấy về được, lại còn bị đối phương sử dụng mất rồi, trong lòng Hỏa Lưu Nha tuyệt đối là nhục như chó.
Vốn dĩ Hỏa Lưu Nha đã giấu diếm chuyện con dấu thành Tá Hạ bị cướp không báo cáo cho lão đại ở tổng bộ được biết, bây giờ hay rồi, để thông báo trên khắp kênh thế giới, mẹ nó như vậy không phải tất cả mọi người đều biết hay sao? Từ cách xa vạn dặm Hỏa Lưu Nha cũng có thể cảm thấy được sự phẫn nộ của lão đại ở tổng bộ... Lúc này Hỏa Nha Liệt cũng lúng túng, sau khi nhận được tin nhắn của Hỏa Lưu Nha vội vàng nói: "Ta... để ta đăng xuất đi liên hệ mấy người chơi bên Trung Quốc kia..." Dứt lời Hỏa Nha Liệt đã đăng xuất...
Nhưng mà hai người Vương Vũ và Vô Kỵ vừa mới quay về phủ thành chủ hẹn mấy người Toàn Chân Giáo cùng đi quét phụ bản xong, đột nhiên Vương Vũ nhận được một nhắc nhở của hệ thống: "Bạn có điện thoại, có đăng xuất nghe điện thoại hay không?"
"Điện thoại?"
Nhìn thấy thông báo, Vương Vũ hơi khựng lại. Người biết được số điện thoại của Vương Vũ ngoại trừ người nhà ra thì cũng chỉ có đám người Toàn Chân Giáo, người của Toàn Chân Giáo bây giờ đều đang đăng nhập, Mục Tử Tiên và Yêu Nghiệt Hoành Hành cũng vậy, gọi điện thoại cho mình chắc chắn không thể là người ngoài được, tám phần là cha mẹ của hắn rồi. Vì vậy Vương Vũ không nói hai lời lập tức đăng xuất. Tháo thiết bị game xuống, Vương Vũ cầm điện thoại di động lên, đã thấy một chuỗi dãy số xa lạ hiện lên trên màn hình điện thoại di động, chuông điện thoại kêu đến đau đầu nhức óc. Vương Vũ nhíu nhíu mày, ấn nút trả lời. Cùng lúc đó, trong điện thoại vang lên một tiếng gào quen thuộc: "Ngưu thần cứu tôi với!"
"???"
Vương Vũ bị tiếng rống của đối phương làm cho hôn mê rồi, nghi ngờ nói: "Cậu là ai vậy?"
"Tôi là Huyết Sắc Chiến Kỳ đây mà! Ngưu thần cứu tôi với!" Người bên kia đầu dây nói.
"Hóa ra là cậu à?"
Nghe thấy câu trả lời của đối phương, cuối cùng Vương Vũ cũng nhớ ra chủ nhân của giọng nói này là ai, có điều vẫn buồn bực đáp lại: "Không phải chúng ta vừa mới gặp trong game sao, cậu gọi điện thoại để làm gì?"
Huyết Sắc Chiến Kỳ vừa nói vừa khóc nức nở: "Chúng tôi bị nhốt rồi, mau mau đến cứu chúng tôi với!"
"Bị nhốt?" Vương Vũ hỏi: "Bị nhốt ở đâu?"
"Thành Tá Hạ!"
Huyết Sắc Chiến Kỳ thê thảm đáp lời...
Đối với những thứ mới mẻ, ai cũng hiếu kỳ cả, Huyết Sắc Chiến Kỳ cũng không ngoại lệ. Vừa mới có được một tòa thành chính thuộc về mình, lần đầu tiên làm thành chủ, Huyết Sắc Chiến Kỳ khó tránh khỏi có chút vênh váo, đương nhiên không kịp chờ đợi đi tới quản lý thành Tá Hạ.
Vì bây giờ thành Tá Hạ đã trở thành thành chính phụ thuộc vào thành Dư Huy, cho nên thành Tá Hạ bây giờ đã phân chia thành khu vực chịu sự chi phối của thành Dư Huy. Dựa theo quy định của hệ thống, là một phương có thành chính phụ thuộc, Vương Vũ có quyền hạn đặt ra truyền tống giữa hai tòa thành chính, có thể sử dụng truyền tống trận để đi lại giữa các thành chính, cũng có thể cho những người khác có được quyền hạn truyền tống. Huyết Sắc Chiến Kỳ là thành chủ của thành chính phụ thuộc, tuy quyền hạn không bằng Vương Vũ nhưng mà có thể đơn phương đặt ra thiết lập truyền tống từ thành Dư Huy đến thẳng thành Tá Hạ. Huyết Sắc Chiến Kỳ là một tên rất đốt tiền, cũng không lo lắng đến chuyện bản thân một thành chủ như hắn ta đột nhiên nhảy dù xuống, dân bản địa có cảm xúc như thế nào, dẫn theo mấy người Huyết Sắc Phong Ngữ trực tiếp đi tới thành Tá Hạ. Kết quả của chuyện này có thể tưởng tượng được. Hỏa Lưu Nha cũng đã là người đại diện thành chủ, đã dẫn thuộc hạ mai phục ở gần truyền tống trận từ lâu, Huyết Sắc Chiến Kỳ vừa xuống đất đã bị phục kích... Huyết Sắc Chiến Kỳ chỉ có quyền hạn ra khỏi thành Dư Huy, chưa có quyền hạn quay lại thành Dư Huy, hơn nữa trực tiếp truyền tống đến truyền tống trận lại thuộc về loại rơi xuống đất. Mặc dù thành Tá Hạ là khu vực quản lý của thành Dư Huy, nhưng vị trí địa lý vẫn ở đảo Doanh Châu, mấy người Huyết Sắc Chiến Kỳ chỉ có mỗi hộ khẩu ở thành Tá Hạ gửi tin nhắn đương nhiên cũng không thể gửi được, nếu không phải thành chủ có quyền lợi điều động lính canh, kết cục của mấy người Huyết Sắc Chiến Kỳ có lẽ sẽ còn thảm hại hơn nữa. Nhưng mà mặc dù như vậy, Huyết Sắc Chiến Kỳ không có tàu thuyền gì trong lúc nhất thời cũng không quay về thành Dư Huy được, rơi vào đường cùng đành phải đăng xuất gọi điện thoại cầu xin Vương Vũ giúp đỡ.
"Ta biết rồi, ngươi đợi một lát!"
Vương Vũ là một người dễ nói chuyện, sau khi biết được tình cảnh khốn đốn của Huyết Sắc Chiến Kỳ, lập tức ném điện thoại xuống, vội vàng đăng nhập. Lúc này, Hỏa Lưu Nha trong game cũng nhận được tin nhắn của tổng bộ Hội Hắc Long.