Ta Là Võ Học Gia (Dịch Full)

Chương 1398 - Chương 1400: Rút Lui Trước Đã!

Trang 700# 1

 

 

 

Chương 1400: Rút lui trước đã!
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===




"Chuyện gì xảy ra ở thành Tá Hạ vậy?"

Tuy chỉ có một câu ngắn gọn, nhưng lại khiến lòng Hỏa Lưu Nha như tro tàn.

Bởi vì người gửi tin nhắn cho Hỏa Lưu Nha lại chính là lão đại Hắc Long Vương của Hội Hắc Long!

Mọi người đều biết, Hội Hắc Long là một công hội có tính chất công ty, chế độ cấp bậc lại càng chặt chẽ, từ góc độ thực tế mà nói, Hắc Long Vương cũng chính là CEO kiêm chủ tịch của Hội Hắc Long.

Về phần Hỏa Lưu Nha, cùng lắm cũng chỉ là tổng giám đốc của một chi nhánh mà thôi.

Dựa theo quy tắc, phía Hỏa Lưu Nha bên này xảy ra vấn đề gì, hẳn phải là cấp trên của Hỏa Lưu Nha lưu lạc với Hỏa Lưu Nha, bảo Hỏa Lưu Nha báo cáo công việc, cuối cùng giao cho tổng bộ xử lý mới đúng, bây giờ Hắc Long Vương trực tiếp đặt câu hỏi, có thể thấy được tính nghiêm trọng của vấn đề.

Hết cách rồi, thật ra điều này cũng chẳng thể trách Hắc Long Vương được.

Nếu như tổng giám đốc không kinh doanh được, phân bộ công ty sẽ bị lỗ vốn, loại chuyện nhỏ nhặt này Hắc Long Vương cũng chẳng thèm để ý.

Nhưng tình huống của Hỏa Lưu Nha lại như thế nào chứ?

Hắn ta làm ăn một thời gian, không thu được chút lợi nhuận nào thì cũng thôi, lại còn làm mất cả phân bộ công ty, ghê tởm hơn chính là phân bộ công ty còn rơi vào tay người khác, Hắc Long Vương đương nhiên cho dù có bình tĩnh hơn nữa thì cũng chẳng thể ngồi yên được.

Bên phía ông chủ đã tự mình đặt câu hỏi rồi, Hỏa Lưu Nha chắc chắn sẽ không thể giấu giếm được nữa, chỉ đành phải cẩn thận nói rõ ràng từ đầu đến cuối chuyện Toàn Chân Giáo cướp Carl đi sau đó ném con dấu chuyền tay cho Liên Minh Huyết Sắc.

"Toàn Chân Giáo?"

Ngành nghề cạnh tranh điện tử của Nhật Bản vốn dĩ cũng không tệ, Hắc Long Vương lại là một người làm ăn, chắc chắn là hoàn toàn không biết chút gì về Toàn Chân Giáo, thấy Hỏa Lưu Nha kể về Toàn Chân Giáo khó chơi như vậy, không nhịn được hỏi: "Toàn Chân Giáo kia có bao nhiêu người?"

"Chuyện này..."

Hỏa Lưu Nha nghe thấy vậy lập tức sửng sốt.

Dù sao cũng là lão đại, vừa gặp vấn đề đã lập tức nói trúng tim đen, trực tiếp chọc vào khía cạnh mà Hỏa Lưu Nha không ngờ đến nhất.

Bạn nói xem, Hỏa Lưu Nha nên trả lời câu hỏi này như thế nào bây giờ?

Mặc dù thành Tá Hạ chỉ là một tòa thành nhỏ, số lượng người chơi Nhật Bản cũng kém xa Trung Quốc, nhưng người chơi thành Tá Hạ cũng có hơn năm mươi sáu mươi nghìn người, tương đương với số lượng người chơi của thành Dư Huy khi game còn hoạt động thử nghiệm.

Trong đó, Hội Hắc Long đã chiếm một phần ba số người, có đến gần hai mươi nghìn người chơi.

Mà Toàn Chân Giáo thì lại chỉ có vẻn vẹn hơn mười người...

Hai mươi nghìn người chơi bị mười mấy người chơi cướp mất Carl, chuyện này mà nói ra thì ngay cả bản thân Hỏa Lưu Nha cũng cảm thấy hình như hắn ta đang nằm mơ huống chi là người khác?

Làm ông chủ thì cũng mặc kệ ngươi phải đối mặt với vấn đề khó khăn đến mức độ nào, bọn họ chẳng qua chỉ quan tâm đến kết quả!

Hỏa Lưu Nha bây giờ không nói thật thì đó chính là vấn đề về nhân phẩm, Toàn Chân Giáo nổi tiếng như vậy, Hắc Long Vương muốn lấy được thông tin về Toàn Chân Giáo chẳng qua chỉ mất một câu nói, trong vấn đề này Hỏa Lưu Nha có nói dối cũng chẳng có tác dụng gì cả.

Nhưng mà nói ra lời nói thật thì lại là vấn đề về năng lực.

Năng lực thấp như vậy, không phải nói xong sẽ trực tiếp cuốn gói mà cút xéo luôn sao?

Hỏa Lưu Nha không dám lừa gạt Hắc Long Vương, càng không muốn cuốn gói cút xéo đi, vì vậy đành suy nghĩ một lát rồi lựa chọn một vấn đề an toàn hơn, chỉ hơi trái lương tâm đáp lời: "Toàn Chân Giáo thật ra không quan trọng, quan trọng là Liên Minh Huyết Sắc người đông thế mạnh!"

"Hả?" Quả nhiên, Hắc Long Vương bị Hỏa Lưu Nha chuyển đề tài thành công, hỏi tiếp: "Liên Minh Huyết Sắc có bao nhiêu người?"

Hỏa Lưu Nha lau mồ hôi một nhát, vội vàng báo cáo lại tư liệu của Liên Minh Huyết Sắc: "Liên Minh Huyết Sắc là một trong mười công hội đứng đầu của Trung Quốc, cấp bậc trung bình của người chơi là 52, hàng ngày số người chơi đăng nhập lên đến con số xấp xỉ ba mươi nghìn người! Thực lực vô cùng mạnh mẽ!"

"Ừ!" Hắc Long Vương trầm ngâm trong chốc lát nói: "Người chơi Trung Quốc cũng khá lợi hại, chuyện này ta cũng từng nghe nói đến rồi, có điều xảy ra chuyện lớn như vậy, tại sao lại không báo cáo về tổng bộ?"

"Cái này..." Hỏa Lưu Nha vội vàng nói: "Ta cho rằng có thể cướp được con dấu về, không ngờ đến đối thủ khó chơi như vậy."

Hắc Long Vương thản nhiên nói: "Những chuyện này đều là nguyên nhân khách quan, nói chung, chuyện này ngươi có trách nhiệm chính, viết lại cẩn thận rõ ràng những chuyện đã xảy ra vào một bản báo cáo cho ta! Sau đó đợi xử lý."

"Biết rồi... Biết rồi ạ."

Nhìn thấy tin nhắn của Hắc Long Vương, trong lòng Hỏa Lưu Nha âm thầm thở phào một hơi nhẹ nhõm.

Chờ đợi xử lý, điều này có nghĩa là mình vẫn còn có giá trị... Nếu không Hắc Long Vương đã trực tiếp bảo mình cút xéo đi rồi, còn xử lý cái lông gì nữa.

Về phần viết một bản báo cáo, vậy cũng là chuyện đương nhiên thôi, xử lý nghiêm khắc so với mất việc, cũng chẳng tính là chuyện gì ghê gớm lắm cả.

Nói về công việc, Hỏa Lưu Nha không nhịn được hỏi: "Ông chủ, vậy thành Tá Hạ phải làm thế nào bây giờ?"

"Không cần ngươi quan tâm nữa! Trước tiên ngươi dẫn người trở về đi!" Hắc Long Vương nói: "Tổng bộ sẽ phái người xử lý thành Tá Hạ bên kia!"

Trong lúc Hỏa Lưu Nha bị Hắc Long Vương dạy dỗ, Vương Vũ cũng kết nối vào game quay về phủ thành chủ.

Thấy Vương Vũ quay về, đám người Vô Kỵ tò mò hỏi: "Xảy ra chuyện gì vậy? Sao vội vàng quay lại thế?"

"Ai!" Vương Vũ thở dài không nói gì nổi: "Huyết Sắc Chiến Kỳ bị người ta bao vây rồi!"

"Bị người ta bao vây?" Vô Kỵ hơi kinh ngạc nói: "Không phải là ở thành Tá Hạ đấy chứ?"

Xem ra Vô Kỵ cũng vẫn là người vô cùng hiểu Huyết Sắc Chiến Kỳ, dù sao ở thành Dư Huy ngoại trừ Toàn Chân Giáo ra, Liên Minh Huyết Sắc chẳng còn đối thủ nào cả, bị người ta bao vây lại phải đăng xuất gọi điện thoại cho Vương Vũ, chắc chắn là không ở trong khu phục vụ rồi, như vậy cũng chỉ còn một khả năng là đang ở thành Tá Hạ.

"Không sai!" Vương Vũ nói: "Ta đi trước xách hắn ta về!"

Vừa nói, Vương Vũ vừa rời khỏi phủ thành chủ.

Bây giờ đám người Huyết Sắc Chiến Kỳ đang trốn ngay trong khu vực an toàn truyền tống trận, cũng không hề đi xa, nhìn người chơi Hội Hắc Long xung quanh, trong lòng Huyết Sắc Chiến Kỳ không cần nói cũng biết đang ấm ức đến mức độ nào.

Bản thân hắn ta dù sao cũng là thành chủ cơ mà, tại sao vừa mới thò đầu ra đã bị "con dân" của mình bao vây tấn công rồi? Mẹ nó làm thành chủ lại sa sút đến trình độ như thế này, chắc chắn là người đầu tiên từ xưa đến nay rồi.

Huyết Sắc Tu La lại càng không hài lòng nói: "Lão đại, không phải là chúng ta lại bị Toàn Chân Giáo lừa rồi đấy chứ?"

Hoặc là phải nói thằng ranh này không có não, loại hành vi này của Huyết Sắc Tu La nói dễ nghe thì là nhanh mồm nhanh miệng, nói khó nghe chút chính là nói mà không thèm suy nghĩ.

Chuyện rõ rành rành như vậy, mấy người đang ngồi ở đây làm gì có ai không nhận ra cơ chứ? Nhất định cứ phải nói thẳng ra ngoài làm mất hết mặt mũi của Huyết Sắc Chiến Kỳ là có ý gì hả?

Huống chi đám người này còn trông cậy vào người của Toàn Chân Giáo đến cứu mình về mà, nói ra những lời này không phải muốn gây sự với Toàn Chân Giáo sao, nếu thật sự gây chuyện với người của Toàn Chân Giáo thì có thể có ích lợi gì chứ?

Không phải sao, Huyết Sắc Tu La vừa dứt lời, đã nghe thấy một giọng nói quen thuộc vang lên bên cạnh: "Ngay từ khi vừa bắt đầu ta cũng thật sự không nghĩ tới các ngươi chỉ có vẻn vẹn mấy người mà cũng dám đến đây nhận chức!"

"Hả?"

Đám người Huyết Sắc Chiến Kỳ nghe thấy tiếng nói thì vội vàng quay đầu lại, đã thấy Vương Vũ vẻ mặt lặng lẽ đứng sau lưng bọn họ.

Huyết Sắc Chiến Kỳ vội vàng nói: "Ngưu thần, chúng ta không có ý kia đâu!"

"Không sao!" Vương Vũ khoát tay áo nói: "Ta không phải là Vô Kỵ, ngươi đừng sợ!"

Chậc chậc chậc, không thể tưởng tượng được Vương Vũ lại thật sự coi chính bản thân hắn là người tốt... Thật ra nếu không có hắn, cho dù Vô Kỵ có nham hiểm hơn nữa, một khi đối mặt với loại quái vật khổng lồ như Liên Minh Huyết Sắc này, cũng sẽ chẳng gây ra nổi chút sóng gió gì.

"Á... Ngài khiêm tốn quá." Mấy người Huyết Sắc Chiến Kỳ giật mình một cái thổn thức nói.

Vương Vũ ngượng ngùng cười cười, cho mấy người Liên Minh Huyết Sắc có quyền hạn truyền tống, vệt sáng trắng lóe lên, mọi người biến mất trong truyền tống trận.

Cùng lúc đó, người chơi Hội Hắc Long đang bao vây khu sống lại cũng nhận được lệnh rút lui của Hỏa Lưu Nha.


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment